Chương 444
Nói xong, hắn đứng dậy, dáng người thon dài, mày như đao gọt, sống mũi cao thẳng, môi mỏng hơi nhếch, ánh mắt đen nhánh hữu thần, tầm hai mươi tuổi, trên người tràn ngập khí tức uy áp.
Ánh trăng sáng rõ, sơn phong rực rỡ.
Giữa không trung, một thú ảnh giương cánh bay đến.
- Sưu...
Một thân hình uyển chuyển từ trên lưng thú ảnh bay xuống, như Lăng Ba Tiên Tử, thân hình nhẹ nhàng phiêu miểu, tóc đen rối tung, áo màu cam nhẹ nhàng, rơi ở trên sơn phong, không mang theo chút tro bụi, khí chất thoát trần, như trích tiên hạ phàm.
Bóng hình xinh đẹp kia tuổi không lớn lắm, chỉ tầm mười sáu mười bảy tuổi, môi đỏ kiều nộn, đôi mắt sáng ở dưới ánh trăng thanh tịnh như nước, hình dáng uyển chuyển, đường cong lồi lõm phập phồng.
- Tê tê!
Thú ảnh hạ xuống, lưỡi tím phun ra nuốt vào, đây là một ấu thú Mãng Xà, toàn thân đen như mực, đầu rắn dữ tợn, hai con ngươi phát ra ánh sáng yếu ớt, xen lẫn màu vàng kim nhạt, trong suốt giống như phỉ thúy.
Đây là Cửu U Minh Xà, đôi cánh hơi mở rộng, phát ra hắc quang thăm thẳm, nhưng giờ khắc này ở trước mặt thiếu nữ, lại cực kỳ ngoan ngoãn thân mật.
- Tiểu Mặc, ta phải đi Vạn Kiếm chiến trường, ngươi ở chỗ này chờ ta nửa tháng, ta đi tìm linh dược cho ngươi, để ngươi tu luyện nhanh hơn!
Thiếu nữ vuốt ve đầu lâu của Cửu U Minh Xà, ánh mắt thanh tịnh như nước, ở trước mặt Cửu U Minh Xà dữ tợn, lại không chút sợ hãi, giống như vuốt ve sủng vật vậy.
Oanh!
Nghe thiếu nữ nói, trên người Cửu U Minh Xà tràn ngập ra khí tức cuồn cuộn, vỗ cánh, lưỡi tím phun ra nuốt vào.
- Nghe lời, ở trong đó ngươi không có khả năng tiến vào!
Thiếu nữ an ủi Cửu U Minh Xà.
- Tê tê…
Thấy thế, Cửu U Minh Xà biết không đi được, đành phải thôi.
- Không biết tên kia có đi Vạn Kiếm chiến trường không, tốt nhất là đi.
Thiếu nữ lẩm bẩm, con ngươi lấp lóe, nhìn rung động lòng người.
⚝ ✽ ⚝
- Hắc hắc...
Vạn Kiếm chiến trường, không gian thần bí, không ngừng truyền ra tiếng cười hắc hắc.
Trước người Tô Dật, bột phấn Nguyên Thạch chồng chất, bày đầy bình thuốc, đan dược, dược tài, binh khí, tạp vật, còn có quyển trục vũ kỹ, chỉ là không nhiều...
Những tài nguyên tu luyện này, chồng chất như núi nhỏ.
Tô Dật thoải mái cười to, trong hơn vạn Túi Không Gian, thu hoạch như vậy đã không ít.
Toàn bộ đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn của Thần Kiếm Môn, trước khi tiến vào Vạn Kiếm chiến trường, tự nhiên đều chuẩn bị sẵn sàng.
Nhưng bây giờ, hết thảy đều rơi vào trong tay Tô Dật.
Cơ hồ tất cả chuẩn bị của các đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn, giờ phút này đều rơi vào trong tay Tô Dật, có thể tưởng tượng, góp gió thành bão, cái này là con số to lớn bực nào.
Lấy đan dược sơ cấp mà nói, tuy tầng thứ thấp, nhưng cộng lại gần 100 ngàn viên, chỉ cái này cũng đã là một con số khủng bố.
Thậm chí Tô Dật lười kiểm kê những đan dược này, chỉ đại khái nhìn một lần, thật sự là quá nhiều, trong thời gian ngắn kiểm kê không hết.
Trong tay Tô Dật có bốn tấm Kiếm Văn Thạch, đến từ trong hơn vạn Túi Không Gian, nhiều người như vậy, mới được bốn tấm Kiếm Văn Thạch, đủ thấy Kiếm Văn Thạch rất khó tìm.
- Ở trong này, nơi nào có cơ duyên tạo hóa?
Thời điểm Tô Dật rời không gian thần bí, gọi đám Man Thú đầu lĩnh tới, hỏi thăm trong Vạn Kiếm chiến trường những địa phương nào có cơ duyên.
Đây là Vạn Kiếm chiến trường, những Man Thú đầu lĩnh này tự nhiên rõ ràng nhất.
Đám Man Thú trả lời, nói vài chỗ có cơ duyên, nhưng đều là tin tức bình thường, những cơ duyên kia có còn ở đó hay không, những Man Thú đầu lĩnh này cũng nói không rõ ràng.
- Đại nhân, loại địa phương này, người có duyên mới có thể gặp được, bất quá ta biết một chỗ, không có tạo hóa cơ duyên, nhưng là có không ít Kiếm Văn Thạch, còn có một gốc Huyền Linh Quả Thụ, gần đây chính là thời điểm Huyền Linh Quả chín!
Một con mãng xà mở miệng, thông báo Tô Dật một tin tức.
- Huyền Linh Quả Thụ...
Nghe vậy, ánh mắt Tô Dật nhất thời sáng lên, Huyền Linh Quả Thụ, đây chính là bảo vật nha.
Nghe nói Nguyên Linh cảnh dùng một trái Huyền Linh Quả, có thể tại chỗ đột phá, còn có hiệu quả gột rửa thân thể.
Chỉ hai hiệu quả này đã có thể xưng là bảo vật, làm cho Nguyên Linh cảnh chạy theo như vịt, hơn nữa nghe nói dùng một trái Huyền Linh Quả, lúc từ Nguyên Linh cảnh đột phá đến Nguyên Chân cảnh, gần như có xác suất 100%.
Chỉ là Huyền Linh Quả rất thưa thớt, mặc dù chỉ là Nguyên Linh cảnh dùng hiệu quả tốt nhất, nhưng có tiền cũng không mua được.
Huyền Linh Quả Thụ thì càng thưa thớt, một khi có người phát hiện, sợ là môn phái lớn cũng sẽ phí hết tâm tư mang về tông môn.
- Ở nơi nào?
Tô Dật vội vàng mở miệng hỏi, biết tác dụng của Huyền Linh Quả, bây giờ mình chính là Nguyên Linh cảnh, nếu có thể đạt được Huyền Linh Quả, đối với mình đột phá Nguyên Chân cảnh sẽ có tác dụng cực lớn, không thể bỏ lỡ.
- Bẩm đại nhân, ở phía trước mấy trăm dặm, chỉ là Huyền Linh Quả Thụ kia không dễ tới gần.
Một con Yêu Báo mở miệng, ánh mắt ngưng trọng nói.
Sau đó Tô Dật mới biết, nguyên lai những Man Thú đầu lĩnh này đều biết Huyền Linh Quả.
Nhưng vấn đề là, Huyền Linh Quả Thụ có một đám Lang Đầu Yêu Bức trông coi.
Lang Đầu Yêu Bức rất không đơn giản, là Man Thú quần cư, không chỉ số lượng to lớn, quan trọng hơn là huyết mạch không thấp, thực lực còn rất đáng sợ.
Cộng thêm thực lực của Lang Đầu Yêu Bức hung hãn, Man Thú cùng cảnh giới cơ hồ đều nhượng bộ lui binh, không muốn trêu chọc.
- Trong Lang Đầu Yêu Bức có một Bức Vương, tu vi Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, là tồn tại mạnh nhất chung quanh đây, rất khó đối phó.
Một Hắc Ngưu mở miệng, nó cũng muốn Huyền Linh Quả, nuốt một trái, đủ để tiến bộ không ít, còn có thể rèn luyện thân thể, nhưng Bức Vương kia lại để nó kiêng kị, tự biết không có cách nào đối phó.
- Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong!
Tô Dật nhíu mày, trong Vạn Kiếm chiến trường thật đúng là hung hiểm.
Khó trách nói đệ tử thân truyền ở trong Vạn Kiếm chiến trường đều có khả năng hao tổn, Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, chí ít đệ tử nội môn của Thần Kiếm Môn là không ai có thể đối phó.
Có điều Tô Dật lại không quá kiêng kị, Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, còn không đến mức để cho mình kiêng kị.
Huống chi Tô Dật biết Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trên người mình, có hiệu quả áp chế Man Thú, nếu thật giao thủ, có thể chiếm không ít tiện nghi.