← Quay lại trang sách

Chương 448

Các ngươi còn không đủ tư cách!

Tư Đồ Mục Dương tuổi không lớn lắm, khuôn mặt còn mang theo ngây ngô non nớt, nhưng khí thế cực kỳ uy mãnh.

Thủ ấn ngưng kết, có cuồng phong gào thét, ánh sáng bắn ra, phong bạo thành hình ở trong tay Tư Đồ Mục Dương, năng lượng bành trướng, lập tức bao phủ mấy con Lang Đầu Yêu Bức kia.

- Phanh phanh phanh...

Bốn con Lang Đầu Yêu Bức bị bao phủ ném ra nơi xa, thổ huyết rơi đập.

- Ngao...

Con Lang Đầu Yêu Bức sau cùng thể tích lớn nhất, giương cánh gần hai trượng, toàn thân như có máu tươi lưu động, khí tức huyết sát nồng đậm, dữ tợn giương nanh múa vuốt, miệng rộng làm người ta sợ hãi, lấy cánh quét về phía Tư Đồ Mục Dương.

Lang Đầu Yêu Bức này là Yêu Linh cảnh nhất trọng, cực kỳ hung hãn, hai cánh nhìn như rất mỏng, lại như lưỡi đao sắc bén, khí tức huyết sát cường đại.

Tư Đồ Mục Dương không cách nào dừng lại lâu trên không trung, rơi xuống đất, thủ ấn ngưng kết, muốn đối phó con Lang Đầu Yêu Bức sau cùng.

- Nghiệt súc!

Nhưng lúc này, thân thể Tô Dật lướt đi, một chưởng ấn trực tiếp đánh ra, trong tay tràn ngập nguyên khí màu đỏ, mang theo âm thanh giống như sấm sét, bao phủ trùng kích lên.

Chẳng biết tại sao, Lang Đầu Yêu Bức kia lại run rẩy, ánh mắt biến sắc.

⚝ ✽ ⚝

Nhưng rất nhanh, Lang Đầu Yêu Bức này bị Tô Dật vỗ xuống, ầm ầm rơi ở trên mặt đất, cát bay đá chạy, mặt đất lay động.

Tư Đồ Mục Dương nhíu mày, không thể không thầm than gia hỏa này cường hãn.

- Ngao ngao...

Bỗng dưng, cũng vào lúc này, không biết từ chỗ nào truyền ra tiếng thú gào, thanh âm trùng thiên, bao phủ giữa không trung.

Ào ào ào...

Cơ hồ cùng lúc, trên ngọn núi phía trước, trong vô số sơn động, quang mang huyết sắc phóng lên tận trời!

Hư không chấn động, huyết quang như mây máu che trời, mở rộng mà ra.

- Ngao ngao...

Từng tiếng sói tru thú hống không dứt bên tai, chấn động hư không.

Rất nhanh, theo ánh mắt của Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương, lít nha lít nhít điểm đỏ từ trong tầng mây rơi xuống, nương theo khí tức huyết sát làm người ta sợ hãi tràn ngập khuếch tán.

- Không ổn, là đàn Lang Đầu Yêu Bức!

Tư Đồ Mục Dương sợ hãi, cảm ứng được khí tức, trong lòng có chút run rẩy, đó là một đàn Lang Đầu Yêu Bức.

Liếc nhìn qua, lít nha lít nhít hơn ngàn Lang Đầu Yêu Bức, giương cánh xoay quanh, phủ kín hư không.

Từ khí tức nhìn lại, có chừng bảy tám con Lang Đầu Yêu Bức đến Yêu Linh cảnh, Yêu Linh cảnh tam trọng tứ trọng cũng có.

Mà con Lang Đầu Yêu Bức ở trước nhất, giương cánh mấy trượng, toàn thân hào quang rực rỡ, khí tức kia, càng làm cho Tư Đồ Mục Dương âm thầm tắc lưỡi, trong lòng run rẩy.

Tô Dật ngước mắt nhìn con Lang Đầu Yêu Bức lớn nhất, như một quái vật khổng lồ, sắc mặt cũng hơi đổi.

Tô Dật thô sơ giản lược đánh giá, Lang Đầu Yêu Bức lớn nhất kia, giương cánh vượt qua bảy tám trượng, hai cánh như máu tươi đang chảy, móng vuốt như câu, phía trên còn mọc ra răng cưa dài ngắn lộn xộn, răng nanh trong vắt, phát ra ánh sáng yếu ớt, hơi giương cánh, huyết quang dâng lên, huyết sát kinh người.

Tô Dật chuyển mắt, âm thầm ngưng thần, đây chính Bức Vương Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong.

- Ngao...

- Lại là nhân loại, chạy đến trộm Huyền Linh Quả của ta, muốn chết sao!

Bức Vương gào thét, dùng thú ngữ nói, tưởng rằng nhân loại này nghe không hiểu, lập tức giương hai cánh ra, thân hình khổng lồ bạo phát huyết quang, giống như vẫn thạch trùng kích về phía Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương.

Lang Đầu Yêu Bức chưa tới, nhưng khí tức huyết sát đã dẫn đầu trùng kích xuống, để Tư Đồ Mục Dương sợ hãi, Ngự Phong Chiến Khải nhanh chóng bao trùm quanh người, tràn ngập uy áp cổ lão.

- Nghiệt súc lớn mật!

Nhưng lúc này, Tô Dật quát một tiếng, thân hình nhảy ra, nguyên khí Hỏa thuộc tính như hồng thủy lao nhanh.

Cùng một thời gian, trên bàn tay Tô Dật có khí tức nóng bỏng xoay tròn, mang theo thanh âm sóng lớn, tựa như vô số liệt diễm hội tụ thành biển lửa.

Một đạo thủ ấn hình thành ở trước bàn tay, khí tức nóng rực khủng bố, đốt cháy không khí, mang theo uy áp bao phủ tất cả.

Đây là Xích Cổ Ấn, Xích Cổ Ấn này đã từng là át chủ bài của Hùng Chiến, là tuyệt chiêu trong Man Hoang Kinh.

Tô Dật tu luyện Xích Cổ Ấn, còn đến từ Thiên Yêu Cổ Kinh trong Man Hoang Kinh hoàn chỉnh.

Bức Vương trùng kích xuống, giờ phút này khí tức Nguyên Linh cảnh tứ trọng của Tô Dật cũng không giữ lại chút nào, lấy Xích Cổ Ấn đón đỡ, trong nháy mắt va chạm.

Oanh...

Cả hai va chạm, nhất thời bộc phát ra ánh sáng nguyên khí chướng mắt, có kình phong cuồng bạo và khí tức huyết sát bao phủ tứ phương, để hư không oanh minh!

Đạp đạp!

Kình phong bao phủ, khí tức huyết sát phun trào, bốn phía cát bay đá chạy, mặt đất rạn nứt, Tô Dật lảo đảo, thân ảnh nhanh chóng rút lui.

Ken két...

Liên tiếp lùi lại mấy bước, mỗi một bước rơi xuống đất, dưới chân sẽ trực tiếp rạn nứt, có đá vụn hóa thành bột mịn.

Nhưng thân hình của Lang Đầu Yêu Bức cũng bị đẩy lui, ánh sáng trên người ảm đạm đi không ít.

- Nguyên Linh cảnh tứ trọng!

Tư Đồ Mục Dương lui ra sau, giờ phút này ánh mắt giống như gặp quỷ nhìn Tô Dật.

Giờ khắc này, Tư Đồ Mục Dương mới biết tu vi chân chính của Tô Dật là Nguyên Linh cảnh tứ trọng, thời điểm giao thủ, đối phương chưa hề dùng toàn lực, bởi vậy hắn cũng chỉ là suy đoán.

- Ngao ngao...

Lang Đầu Yêu Bức Vương gào thét, khiến người ta đinh tai nhức óc, giống như vừa rồi ăn quả đắng, ánh mắt băng hàn, khí tức huyết sát sôi trào, làm cho bốn phía gió giục mây vần, khí thế doạ người.

Ngước mắt nhìn Lang Đầu Yêu Bức Vương, ánh mắt của Tô Dật cũng âm thầm ngưng lại, không hề nghi ngờ, thực lực của Lang Đầu Yêu Bức Vương này rất mạnh mẽ, vừa rồi mình tuyệt đối không có giữ lại, chỉ là không vận dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công mà thôi.

- Phần phật...

- Ngao ngao...

Một đám Lang Đầu Yêu Bức vỗ cánh, đi theo gào thét không dứt, khí tức huyết sát giống như khí lãng ngập trời, mang theo trận trận cuồng phong.

Khí thế bực này, đủ để cho người thực lực không đủ trực tiếp xụi lơ.

- Nghiệt súc, Huyền Linh Quả Thụ là của ta, nhanh chóng thối lui, nếu không đừng trách ta không khách khí!

Tô Dật ngước mắt, nhìn Lang Đầu Yêu Bức Vương quát.

- Tên này...

Tư Đồ Mục Dương đã sắp sụp đổ, đã nói gặp tình thế không ổn sẽ chạy, nhưng bây giờ ở dưới một đàn Lang Đầu Yêu Bức, Tô Dật căn bản không có ý tứ chạy trốn, ngược lại còn chủ động khiêu khích.

Tư Đồ Mục Dương nhìn Tô Dật, chẳng lẽ tên này cho rằng tu vi Nguyên Linh cảnh tứ trọng của mình, có thể đối kháng Bức Vương Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong sao, huống chi hiện tại bốn phía còn có một đàn Lang Đầu Yêu Bức.