Chương 474
Thanh âm này cổ lão tang thương, từ trong miệng hư ảnh Thần Cầm truyền ra, để biển lửa chập trùng bất định.
- Tiền bối...
Tô Dật kinh ngạc, chẳng lẽ Phượng Hoàng Thần Cầm này còn sống?
- Không nên ngắt lời ta nói, ta đã không còn khí lực trả lời ngươi vấn đề gì, ngươi có thể được bao nhiêu chỗ tốt, thì phải xem chính ngươi, mặt khác cho ngươi thêm một cơ duyên, cả hai kết thành thiện quả, nhớ kỹ, ta cho ngươi chỗ tốt, một ngày kia nếu ngươi có thể đi đến một bước kia, thì nhớ nhân quả bảo hộ tộc ta một chút!
Thanh âm tang thương thăm thẳm, càng ngày càng nhỏ, hư ảnh Thần Cầm cũng càng lúc càng mờ nhạt, sau cùng biến mất ở trong biển lửa.
Oanh!
Cũng ngay lúc này, từ trong biển lửa, có một đạo hào quang óng ánh lướt ra.
Ánh sáng này cực nhỏ, lại sáng chói vô cùng, trong nháy mắt đến trước mặt Tô Dật.
Lúc này Tô Dật mới nhìn rõ ràng, đó là một giọt máu tươi, lớn chừng ngón tay, quang mang vạn trượng, như bên trong có một con Phượng Hoàng tê minh vỗ cánh, khí tức doạ người.
Giọt máu này cực kỳ quỷ dị mà thần thánh, lập tức bay thẳng vào mi tâm của Tô Dật.
Oanh...
Giọt máu biến mất, biển lửa trước mắt Tô Dật cũng lập tức biến mất không thấy gì nữa, như rơi vào một không gian hư vô.
- Cô...
Phượng minh vang động núi sông, trong không gian hư vô, hào quang rực rỡ loá mắt, một con Phượng Hoàng khổng lồ giương cánh, hỏa diễm khắp trời, hai con ngươi sáng ngời, giương cánh bay lượn.
- A...
Trong đầu Tô Dật truyền ra cảm giác đau đớn.
Như có một cỗ năng lượng đáng sợ trong nháy mắt xông vào não hải của Tô Dật, để thân thể hắn như có hỏa diễm muốn lan tràn ra.
Ở dưới đau nhức kịch liệt, sắc mặt Tô Dật đại biến.
Oanh!
Bỗng dưng cũng ở lúc này, trong đầu Tô Dật có một cỗ khí tức đáng sợ tràn ra.
Không người có thể thấy, giờ phút này linh hồn trong đầu Tô Dật như nhận lấy kích thích nào đó, nhất thời phun trào, khí tức đáng sợ chính là từ trong linh hồn lan tràn ra.
- Cô...
Một hư ảnh Thần Cầm thu nhỏ xuất hiện ở trong đầu hắn, lửa cháy cuồn cuộn, phóng thích khí tức, trong mắt có ánh sáng lấp lóe, chăm chú nhìn lực lượng linh hồn trong đầu Tô Dật.
Chỉ nháy mắt, ở trong đầu Tô Dật, hào quang màu đỏ thắm chập trùng, chấn động bốn phía, tựa như thái dương đang thức tỉnh.
Thời điểm thái dương ngưng tụ, trận trận thanh âm phong lôi truyền ra, như từ Thái Cổ truyền đến.
- Ngao ô...
Trong chùm sáng, mơ hồ có hư ảnh thú hình đáng sợ hiện lên, có giống Giao Long, có như Loan Phượng, có to lớn ngập trời, có giương cánh che không...
Từng con ánh mắt giống như mặt trời hừng hực, có giống như hạo nguyệt dày đặc, gào thét như sấm, âm vang điếc tai, như có thể rung chuyển Thái Cổ.
Những hư ảnh thú hình đáng sợ này lóe lên một cái rồi biến mất, phát ra ánh sáng sáng chói, nhưng trong nháy mắt lại chôn vùi không thấy.
Nhưng ở dưới khí tức đáng sợ kia, lại khiến tâm thần người run lên, lạnh mình tim đập nhanh.
- Cô...
Trong đầu Tô Dật, Thần Cầm tê minh, ánh mắt chăm chú nhìn chùm sáng, có chút kính sợ, sau đó thân thể tán loạn, hóa thành ánh sáng đỏ thẫm.
Những ánh sáng này giống như hỏa diễm, sáng chói lộng lẫy, ngưng tụ về phía thái dương, sau cùng bị thái dương hấp thu.
Giờ phút này não hải đau nhức, nội tâm rung động, nhưng Tô Dật có thể cảm ứng được rõ ràng, lực lượng linh hồn của mình đang tăng cường.
Loại tăng cường này, thậm chí còn giống như ẩn chứa một loại sức mạnh đặc biệt, như để cho linh hồn mình theo một phương hướng nào đó thức tỉnh.
- Thiên Nguyên Yêu Hồn!
Tô Dật cảm ứng được, trong lòng rung động, đây là Thiên Nguyên Yêu Hồn.
Hỗn Nguyên Yêu Thể tầng thứ nhất Kim Cương Chi Thể, tầng thứ hai Thiên Nguyên Yêu Hồn.
Hỗn Nguyên Yêu Thể tầng thứ nhất Kim Cương Chi Thể rèn luyện thân thể.
Tầng thứ hai Thiên Nguyên Yêu Hồn thì phải hấp thu các loại linh hồn, lấy Hỗn Nguyên Chí Tôn Công luyện hóa, lớn mạnh linh hồn.
Thiên Nguyên Yêu Hồn, hấp thu chúng sinh chi hồn, lớn mạnh linh hồn mình!
- Giọt máu kia đến từ Thần Cầm, có ẩn chứa lực lượng linh hồn!
Tô Dật nghĩ, giọt máu kia đến từ Thần Cầm, ẩn chứa tàn hồn, vừa rồi hư ảnh ở trong đầu, chính là tàn hồn của nó.
Thiên Nguyên Yêu Hồn, hấp thu chúng sinh chi hồn, lớn mạnh linh hồn mình, giờ phút này là Thiên Nguyên Yêu Hồn lấy được chỗ tốt.
Oanh!
Thiên Nguyên Yêu Hồn hấp thu ánh sáng đỏ thẫm, khí tức chầm chậm nóng rực, giống như muốn đốt cháy linh hồn.
Nhưng loại nóng rực này lại cho Tô Dật cảm giác thư sướng và thỏa mãn, lộ ra khí tức uy nghiêm bá đạo, chầm chậm tràn ngập, giống như có thể trấn áp Thái Cổ, ngạo thị thiên địa!
Phần phật...
Trong lúc vô hình, Tô Dật cảm ứng được có cái gì chảy vào cơ thể mình, tràn vào lục phủ ngũ tạng, gân cốt bắp thịt.
- Đều là của giọt máu kia!
Tô Dật có thể cảm ứng được, hết thảy đều đến từ giọt máu kia.
Tô Dật không có lựa chọn khác, nhất thời ngồi xếp bằng, giờ phút này Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đã có thể vận chuyển, toàn lực vận chuyển luyện hóa.
Không gian hư vô, toàn thân Tô Dật bao phủ ở trong ánh sáng, giống như bị xích viêm bao phủ, hừng hực như thái dương.
Ong ong...
Quanh người Tô Dật, không gian rung động, một loại ánh sáng thần tính từ trong cơ thể tràn ra, tán phát trận trận ba động, như có lực lượng thần bí xuyên việt thời không, từ Thái Cổ buông xuống!
- Không đúng, đây là tinh huyết!
Đột nhiên, hai mắt Tô Dật mở ra, giống như nghĩ đến cái gì, thần sắc mừng rỡ.
- Người hiền tự có trời giúp nha!
Tô Dật hưng phấn kích động, hai con ngươi lại lần nữa đóng chặt, khóe miệng mang theo ý cười.
Giờ phút này, Tô Dật nghĩ đến một việc, mình đã đột phá Nguyên Linh cảnh, lại chưa từng ngưng tụ nguyên khí hóa hình.
Các điều kiện khác của nguyên khí hóa hình, Tô Dật sớm đã có, nhưng Tô Dật lại muốn ngưng tụ một loại thú hình không tệ.
Nguyên Linh cảnh nguyên khí hóa hình, muốn ngưng tụ loại thú hình nào, nhất định phải lý giải loại Man Thú đó, quan trọng hơn là cần tinh huyết!
Tinh huyết Man Thú bình thường, thậm chí tinh huyết đẳng cấp như Lang Đầu Yêu Bức, Tô Dật không thiếu, thế nhưng tầm mắt của Tô Dật đã sớm xưa đâu bằng nay.
Bởi vậy đặc trưng của võ giả Nguyên Linh cảnh là nguyên khí hóa hình, Tô Dật một mực trì hoãn.
Nhưng giờ phút này, đột nhiên thu hoạch được tinh huyết của một Thần Cầm, chính là Tô Dật thiết tha mơ ước, so với Tư Đồ Mục Dương nguyên khí hóa hình U Hư Hắc Bằng, sợ là không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.