Chương 476
Lối ra của Vạn Kiếm chiến trường sắp mở, đến lúc đó mười sáu đệ tử mạnh nhất sẽ được chỗ tốt to lớn, còn được đại lượng khen thưởng, sẽ công bố ở trên Linh Kiếm Phong.
- Uông hộ pháp, Chúc hộ pháp, lần này hai người các ngươi nhặt được không ít chỗ tốt a, đã thu bao nhiêu đệ tử?
Không ít hộ pháp tụ hội, có lão giả mở miệng, nhìn hai vị hộ pháp hỏi.
- Thu mấy đệ tử kha khá.
- Có mấy cái không tệ lắm.
Hai lão giả trả lời, một cái hình thể hơi mập, bụng dưới hơi nhô, trong mắt tuôn ra tinh quang khiến người ta không thể khinh thường.
Một cái thân hình cao gầy, ánh mắt sáng ngời.
Hai vị hộ pháp này chính là hai vị hộ pháp ở trong Vạn Kiếm chiến trường trông coi truyền tống môn tầng thứ tư, lần này Đăng Thiên Thai xuất hiện trục trặc, vô số đệ tử ngoại môn tiến vào, nhưng bọn hắn mỗi người đều chọn mười mấy đệ tử khá tốt, xem như thu hoạch không nhỏ.
- Có vài đệ tử ngoại môn không tệ, nếu bồi dưỡng thật tốt, cũng có hi vọng thành tựu bất phàm!
Có trưởng lão mở miệng, trong hàng đệ tử ngoại môn, cũng có vài đệ tử không tệ, nếu chọn lựa ra bồi dưỡng, cũng có hy vọng thành tài, Đăng Thiên Thai chính là kiểm duyệt tốt nhất.
- Có điều lần này Đăng Thiên Thai có chút trục trặc, các ngươi không nên nhìn nhầm...
Có hộ pháp trêu đùa, lần này Đăng Thiên Thai trục trặc, nhiều đệ tử ngoại môn như vậy tiến vào Vạn Kiếm chiến trường, chọn lựa sẽ phải dựa vào nhãn lực.
- Chút nhãn lực ấy vẫn phải có.
Thân hình Uông hộ pháp hơi mập, cười khẽ, trong mắt tràn đầy tự tin.
Hắn vẫn rất tự tin mười đệ tử mình chọn kia, mặc dù không cách nào so sánh với đệ tử nội môn và đệ tử thân truyền, nhưng ở trong hàng đệ tử ngoại môn, tuyệt đối là người nổi bật.
- Sẽ không sai được!
Thân hình Chúc hộ pháp cao gầy, đối với nhãn lực của mình cũng cực kỳ tự tin.
- Hầu hộ pháp, ngươi thì sao, lần này tầng thứ năm Đăng Thiên Thai cũng đi ra không ít đệ tử, ngươi thu bao nhiêu đệ tử vào môn hạ?
Có hộ pháp mở miệng, nhìn một lão giả tầm hơn năm mươi tuổi hỏi.
Lão giả này vóc dáng không cao, trên người có huy chương hộ pháp Thần Kiếm Môn, đôi mắt lóe ra ánh sáng yếu ớt.
Đây là Hầu Xương Minh hộ pháp, nhìn hộ pháp mở miệng kia, ánh mắt có chút tránh né nói:
- Một cái!
- Một cái!
Nghe vậy, đám hộ pháp nhất thời kinh ngạc.
Các hộ pháp đều rõ ràng, ba vị hộ pháp rút thăm tiến vào Vạn Kiếm chiến trường, vốn là vận khí vô cùng tốt, để các hộ pháp hâm mộ.
Nhưng cuối cùng vận khí của Hầu Xương Minh lại quá kém, rút đến trông coi Đăng Thiên Thai tầng thứ năm.
Tầng thứ năm Đăng Thiên Thai, bình thường là không khả năng có đệ tử leo lên, xem như có, sợ là đệ tử kia sớm đã bị trưởng lão nhìn chằm chằm, sẽ không dễ dàng bái hộ pháp làm sư.
Cho nên lần này Hầu Xương Minh rút thăm đến tầng thứ năm, cũng thành trò cười cho các hộ pháp.
Nhưng Đăng Thiên Thai xuất hiện trục trặc, tầng thứ năm lại xuất hiện nhiều đệ tử như vậy.
Các hộ pháp thầm mắng vận khí của Hầu Xương Minh quá tốt, loại chuyện này cũng đụng phải, tất nhiên sẽ tìm cơ hội chọn lựa mấy đệ tử không tệ.
Nhưng Hầu Xương Minh chỉ thu một đệ tử, cái này để bọn hắn không thể không kinh ngạc.
- Thà thiếu không ẩu!
Hầu Xương Minh từ tốn nói, thần sắc không lộ ra dấu vết.
Giờ khắc này trong lòng Hầu Xương Minh rất khổ não, hắn thu đệ tử kia đến cùng như thế nào, trong lòng hắn rõ ràng, đáng tiếc hai người khác đều không chút do dự cự tuyệt.
Hiện tại hắn cũng không thể nói, hai cái mình coi trọng không thu được, cuối cùng chỉ có thể tùy tiện thu một đệ tử.
- Tốt một cái thà thiếu không ẩu, ta nghĩ vị đệ tử Hầu hộ pháp thu kia, sợ là đã có thể so với đệ tử thân truyền, dù sao cũng leo lên tầng thứ năm, thiên tư khẳng định bất phàm!
Vương hộ pháp liếc Hầu Xương Minh một chút, tức giận nói.
Hắn rõ ràng còn nhớ thời điểm Hầu Xương Minh rút thăm trúng Đăng Thiên Thai tầng thứ năm, khuôn mặt đen như đít nồi, nhưng hết lần này tới lần khác vờ lãnh ngạo thanh cao, nói cái gì loại chuyện thu đệ tử này, thà thiếu không ẩu, thật không thể chấp nhận, hiện tại còn nói như thế, người nào không biết, nếu không phải Đăng Thiên Thai xuất hiện trục trặc, sợ là căn bản không có đệ tử nào lên được tầng thứ năm.
- Không sai, ta cũng cho rằng như vậy, Hầu hộ pháp thu vị đệ tử kia, nhất định có thể so sánh với đệ tử thân truyền, nói không chừng còn có thể leo lên Linh Kiếm Phong!
Chúc hộ pháp hiểu ý cười lạnh.
- Ha ha.
Các hộ pháp đều bật cười, biết Vương hộ pháp và Chúc hộ pháp đang trêu ghẹo Hầu Xương Minh.
- Uông Thiên Bảo, Chúc Trường Cao, các ngươi đừng có cao hứng, nghĩ thu nhiều mấy đệ tử, thì nhất định có thể bất phàm sao.
Hầu Xương Minh cũng bất đắc dĩ, hắn vốn không muốn đi tầng thứ năm trông coi, thế nhưng vận khí thực quá kém, thế mà rút trúng, kết quả tuy kỳ tích xuất hiện, lại quên mất sự tình thu đồ, cuối cùng lại thu một đệ tử cực kỳ bình thường.
Còn hai cái mình coi trọng, lại căn bản không để ý cự tuyệt hắn.
Trương Khánh kia diện mạo xấu xí, khí tức cũng không xuất chúng, ngay cả trình độ bình quân của đệ tử ngoại môn cũng không đạt được, lúc ấy Hầu Xương Minh cũng có chút hối hận.
Lúc ấy hắn thuần túy là bị kích thích, muốn biết có thể bị đệ tử ngoại môn thứ ba cự tuyệt hay không, ai biết Trương Khánh lại lập tức bái sư.
Lúc ấy hắn đã mở miệng, định ra duyên phận thầy trò, dù trong lòng có chút không vừa ý, cũng không còn cách nào.
- Ô ô, xem ra Hầu hộ pháp rất tin tưởng đệ tử của mình, không bằng như vậy đi, chúng ta đánh cược, nếu như đệ tử kia của ngươi có thể leo lên Linh Kiếm Phong, ta nguyện ý đánh cược mười viên đan dược Thần phẩm trung cấp, nếu đệ tử ngươi không leo lên Linh Kiếm Phong được, chỉ cần Hầu hộ pháp cho ta một viên đan dược Thần phẩm sơ cấp, không, chỉ cho ta mười viên đan dược Nguyệt phẩm cao cấp là được.
Uông Thiên Bảo bĩu môi nói, hắn không ưa nhìn bộ dáng con vịt chết mạnh miệng của Hầu Xương Minh.
- Ha ha, tốt, ta cũng đánh bạc, mười viên đan dược Thần phẩm trung cấp, đánh bạc mười viên đan dược Nguyệt phẩm cao cấp, ta cũng có thể cho mấy đệ tử mới thu.
Chúc Trường Cao cũng cười ha ha.