Chương 497
Không thể chủ quan.
Lần này Lang Đầu Yêu Bức Vương đạt được chỗ tốt, đột phá Nguyên Linh cảnh lục trọng, Tô Dật có thể cảm ứng được, nó cách Yêu Linh cảnh thất trọng cũng không quá xa.
Lấy tốc độ phi hành của Lang Đầu Yêu Bức Vương, là không ai có thể đuổi kịp, có điều vẫn không thể chủ quan.
Tô Dật đoán chừng, mấy đệ tử thân truyền bài danh phía trước, sợ là đều không tầm thường, không thể chủ quan.
- Về sau kêu ngươi Lang Bức đi.
Tô Dật nhìn Lang Đầu Yêu Bức Vương nói.
- Ngao.
Lang Bức gào thét đáp lại, huyết quang ba động, khí tức huyết sát tràn ngập, tốc độ kinh người.
Dựa theo tốc độ của Lang Bức, căn bản không cần tới trời sáng, không quá lâu là có thể đến vị trí lối ra.
Tô Dật bắt đầu trầm tư, một khi đến lối ra, chính là thời điểm phiền phức bắt đầu.
Hơn nữa Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Bức đều ở trong không gian thần bí đạt được chỗ tốt, về sau tiền đồ vô lượng, không biết có thể mang đi ra ngoài hay không.
- Ngươi nói thời điểm đến lối ra, chúng ta cưỡng ép xông qua, sẽ có cơ hội hay không.
Tư Đồ Mục Dương hỏi Tô Dật.
- Có người đến...
Tư Đồ Mục Dương vừa nói xong, đột nhiên ánh mắt Tô Dật vẩy một cái, nhìn ra sau lưng.
- Ngao!
Thú hống như sấm, sau lưng có hắc quang hiện lên, dần dần tới gần.
Cẩn thận nhìn lại, đó là một dị thú to lớn, giống như Giao Long, sau lưng mọc tám cánh, dưới bụng không trảo, toàn thân tràn ngập hắc quang, ánh mắt phát ra hàn quang khiến người ta lạnh mình, khí tức hung lệ dữ tợn, miệng rộng mở ra, dâng lên khí tức huyết sát.
- Là Bát Dực Yêu Mãng, phía trên còn có người.
Tư Đồ Mục Dương cũng quay người nhìn sau lưng, dị thú kia chính là Bát Dực Yêu Mãng.
Tô Dật chỉ liếc qua Bát Dực Yêu Mãng, sau đó tròng mắt hơi co rụt, ánh mắt rơi vào bóng người trên lưng nó.
Bóng người kia uyển chuyển, áo cam nhẹ nhàng, tuổi không lớn lắm, môi đỏ kiều nộn, ánh mắt thanh tịnh.
- Là nàng...
Tô Dật âm thầm biến sắc, làm sao lại quên thiếu nữ này, lúc trước thời điểm muốn rời khỏi Thần Kiếm Môn, là bởi vì Cửu U Minh Xà mới gặp phải thiếu nữ này, tu vi không tầm thường, đã từng giao thủ qua.
- Tựa hồ là nữ nhân, ngươi quen sao?
Nhìn thần sắc của Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương hỏi.
- Không tính nhận biết, nhưng oan gia ngõ hẹp!
Tô Dật bất đắc dĩ cười một tiếng, chỉ biết thiếu nữ kia tên Mộ Dao, nhưng đây tuyệt đối là oan gia ngõ hẹp, nữ nhân này không biết vì sao lại thu phục được Bát Dực Yêu Mãng, giờ phút này đuổi theo, sợ là không có chuyện tốt.
Lần trước giao thủ, còn chưa phân ra thắng bại.
Nhưng Tô Dật biết thiếu nữ kia cường hãn, tuy lần trước Tô Dật không hề sử dụng toàn lực, thậm chí trong khoảng thời gian này đột phá không ít.
Nhưng hắn rõ ràng, lần trước thiếu nữ kia cũng không có thật dùng toàn lực, hơn nữa từ hiện tại đến xem, Mộ Dao có thể thu phục Bát Dực Yêu Mãng tu vi Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, cũng đã chứng minh thực lực.
- Tô Dật, lần trước chúng ta còn chưa đánh xong, hiện tại chiến một trận được không!
Trên lưng Bát Dực Yêu Mãng, Mộ Dao mở miệng, nàng tìm lâu như vậy, rốt cuộc tìm được gia hỏa này.
- Một tiểu nữ hài mà thôi, có cần trước đối phó hay không, nói không chừng trên người nàng có Kiếm Văn Thạch a.
Tư Đồ Mục Dương có chút nóng lòng muốn thử, đây chính là tự mình đưa tới cửa nha, thiếu nữ kia tựa hồ có chút không tầm thường, trên người khẳng định có Kiếm Văn Thạch.
Tô Dật trừng Tư Đồ Mục Dương một cái, tiểu ác ma trong lòng gia hỏa này xem như triệt để thức tỉnh, còn tiểu nữ hài, Mộ Dao kia nhìn còn lớn hơn hắn mấy tuổi a.
- Nữ nhân này rất khó đối phó, trước tránh đi.
Tô Dật lắc đầu nói với Tư Đồ Mục Dương, nếu như tên này biết thực lực của Mộ Dao, sợ là sẽ không nói như vậy.
Tô Dật lệnh Lang Bức toàn lực phi hành, hiện tại không phải thời điểm động thủ, một khi giao thủ, sẽ kinh động đệ tử thân truyền ở phụ cận chạy tới.
- Ngao...
Lang Đầu Yêu Bức đáp lại, tốc độ tăng vọt.
- Ngươi cho rằng ngươi chạy trốn được sao, đuổi theo cho ta.
Trên lưng Bát Dực Yêu Mãng, Mộ Dao biến sắc, lệnh Bát Dực Yêu Mãng toàn lực đuổi theo.
Nhưng Bát Dực Yêu Mãng nhận ra Tô Dật ở trên lưng Lang Đầu Yêu Bức, trong lòng còn có bóng ma, bất quá giờ phút này lại không có cách nào, chỉ có thể toàn lực đuổi theo.
- Tô Dật, ngươi chạy không thoát!
Thanh âm xen lẫn nguyên khí từ trong miệng Mộ Dao truyền ra, vang vọng giữa không trung, sư phụ cho rằng tiểu tử kia không tầm thường, nói cái gì sơn ngoại hữu sơn nhân ngoại hữu nhân, lần trước nếu không phải sư phụ triệu hoán, nàng đã đánh thắng rồi.
Đến Vạn Kiếm chiến trường, Mộ Dao vẫn tìm gia hỏa này, bây giờ nghe nói trên người tên này còn có không ít Kiếm Văn Thạch, trọng yếu nhất là còn có Huyền Linh Quả, vậy thì càng không thể buông tha.
Chỉ là mặc dù tốc độ của Bát Dực Yêu Mãng nhanh, nhưng lại đuổi không kịp Lang Bức.
Đẳng cấp ngang nhau, đơn thuần phương diện tốc độ, Bát Dực Yêu Mãng không kém Lang Đầu Yêu Bức.
Nhưng lần trước Bát Dực Yêu Mãng bị Tô Dật trọng thương, bây giờ còn chưa khôi phục bao nhiêu.
Mà Lang Bức lại không giống, không chỉ thương thế khỏi hẳn, còn được chỗ tốt cực lớn, phạt xương tẩy tủy, đột phá đến Yêu Linh cảnh lục trọng, thậm chí đến biên giới Yêu Linh cảnh thất trọng.
Cho nên giờ khắc này ở phương diện tốc độ, Bát Dực Yêu Mãng căn bản đuổi không kịp Lang Bức.
Chỉ một lát, Lang Bức toàn lực gia tốc, đã bỏ Bát Dực Yêu Mãng ở lại đằng sau.
- Tô Dật, có bản lĩnh đừng chạy, nghiệt súc ngươi nhanh lên cho ta.
Mộ Dao thở phì phì đập mạnh Bát Dực Yêu Mãng.
- Ngao!
Bát Dực Yêu Mãng bất đắc dĩ, khổ không thể tả, giờ phút này nó cũng rất khiếp sợ, Lang Đầu Yêu Bức lại nhanh như vậy, tu vi hẳn tăng vọt không ít, nó đã toàn lực, thế nhưng thực không có cách nào đuổi kịp.
- Tô Dật, trốn chỗ nào, ngươi trốn không thoát!
Nhìn Lang Đầu Yêu Bức đi xa, đột nhiên ánh mắt Mộ Dao lấp lóe, trên mặt lộ ra ý cười, thanh âm xen lẫn nguyên khí lớn tiếng nói.
- Tô Dật, ngươi trốn không thoát!
- Giao ra Huyền Linh Quả và Kiếm Văn Thạch.
-...
Thanh âm xen lẫn nguyên khí, từ trong miệng Mộ Dao giống như sấm sét, vang vọng hư không, quanh quẩn ở trong núi rừng.
- Ha ha, nữ hài kia là tức giận đến phát điên rồi, đáng tiếc căn bản đuổi không kịp chúng ta.
Tư Đồ Mục Dương cười to, lấy tốc độ hiện tại của Lang Bức, Bát Dực Yêu Mãng căn bản đuổi không kịp.
- Nàng không phải tức đến phát điên, nàng là cố ý.
Tô Dật cười khổ, thần sắc thay đổi, nữ nhân kia cũng quá âm hiểm rồi.
- Ngao!
- Ô!
-...
Bỗng dưng, theo Tô Dật nói xong, trong núi rừng có âm thanh thú hống vang vọng, khí tức phun trào.