← Quay lại trang sách

Chương 522

Thời điểm tuổi nhỏ, trên người có chút vấn đề, không cách nào tu luyện, bốn năm trước dưới cơ duyên xảo hợp, mới đạp vào con đường tu hành.

Tô Dật cười khổ, lúc trước không biết vì nguyên nhân gì không cách nào tu luyện, về sau mới biết là bởi vì không gian thần bí, không cách nào tồn trữ nguyên khí, tính toán thời gian, đến bốn năm trước mới có thể chính thức tu luyện.

- Bốn năm...

Tô trưởng lão động dung, nếu tiểu tử này mới tu luyện bốn năm, đã đến tình trạng như thế, tốc độ này kinh khủng bực nào a.

- Kiến thức cơ bản rất trọng yếu, về sau đối với ngươi sẽ có đại tác dụng.

Tô trưởng lão mở miệng nói.

Tô Dật gật đầu, tự biết mình thiếu kiến thức cơ bản, thừa dịp giờ phút này Tô trưởng lão tâm tình không tệ, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Sắc mặt của Tô trưởng lão lãnh đạm, nhưng không có từ chối ở ngoài cửa.

Một người khiêm tốn lĩnh giáo, một người lãnh đạm hững hờ chỉ đạo, thời gian cứ như vậy chầm chậm trôi qua.

Hoàng hôn, mảng lớn mây hồng che đậy khoảng không.

- Thời gian đã không nhiều, tham thì thâm, chuẩn bị cẩn thận đi, ngày mai sẽ là thời điểm Vạn Kiếm Đại Hội đỉnh phong quyết đấu, làm hết sức là được.

Tô trưởng lão đứng dậy nói.

- Tiểu tử nhất định sẽ toàn lực, nhất định sẽ nắm lấy số một!

Tô Dật cười một tiếng, đối với quyết đấu sau cùng cũng có chút chờ mong, còn về thứ nhất, trước không nói có khen thưởng phong phú, nếu ngay cả thế hệ trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn cũng không thể chiến thắng, thì nói gì ngày sau tiến về Thánh Sơn.

Ánh mắt kiên định, đối với Tô Dật mà nói, Vạn Kiếm Đại Hội quyết đấu, cũng là từ Man Yêu Sâm Lâm đến bây giờ, một lần nghiệm chứng mình chính thức!

- Còn nhất định nắm lấy số một, ngược lại có mấy phần ngạo khí, chỉ là không biết có mấy phần thực lực!

Tô trưởng lão nhàn nhạt trừng Tô Dật một cái, trong các đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn có mấy người rất mạnh, hắn cũng biết chút ít.

Tiểu tử này xác thực không đơn giản, nhưng dù sao tuổi quá nhỏ, còn có chút không đủ, đợi một thời gian có lẽ sẽ tỏa sáng tài năng, nhưng bây giờ thì còn chưa nhất định.

- Ta nhất định sẽ nắm lấy số một.

Ánh mắt Tô Dật kiên nghị, nếu như đã tham gia Vạn Kiếm Đại Hội, vậy thì toàn lực ứng phó.

⚝ ✽ ⚝

Một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau, thời điểm tia nắng sớm thứ nhất chiếu vào Thần Kiếm Môn, toàn bộ Thần Kiếm Môn liền có lít nha lít nhít thân ảnh xuất hiện, từ bốn phương tám hướng đi ra.

Có người thi triển nguyên khí, có người lấy Man Thú tọa kỵ, đều lao về một phía.

Sắc trời dần dần sáng, hôm nay khí trời sáng sủa, trong không khí nương theo hương hoa, khiến tinh thần người ta sảng khoái.

Hôm nay là thịnh sự của Thần Kiếm Môn, cao trào chính thức của Vạn Kiếm Đại Hội năm năm một lần, sáu mươi tám đệ tử thu hoạch được danh ngạch, sẽ tiến hành đỉnh phong quyết đấu, để người ta nghĩ tới cũng đã kích động.

Đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn thậm chí đệ tử thân truyền, sáng sớm đã hiện thân, mục đích đều là Linh Kiếm Phong.

Ngày hôm nay đỉnh phong quyết đấu, cao trào chính thức của Vạn Kiếm Đại Hội, sẽ được tổ chức ở trên Linh Kiếm Phong.

Tô Dật về phòng, ngày hôm nay cũng là ngày đỉnh phong quyết đấu, hắn không dám chủ quan, muốn chuẩn bị sẵn sàng, bảo trì ở trạng thái đỉnh phong.

- Hô...

Điều tức thổ nạp đến trạng thái tốt nhất, Tô Dật mở mắt, trong mắt có ánh sáng đỏ thẫm lấp lóe, khí tức trên người hơi dập dờn.

Đứng dậy, dãn cái lưng mệt mỏi, cốt cách toàn thân truyền ra tiếng vang đôm đốp, giống như tràn ngập cảm giác nổ tung.

Khóe miệng Tô Dật có chút hài lòng mỉm cười, ngày hôm nay chính là một lần nghiệm chứng, nhìn xem mình rốt cuộc đến loại tình trạng nào.

Bỗng dưng Tô Dật chuyển mắt, ở dưới lực lượng linh hồn cường đại, cảm ứng được có người đến đây.

- Tô Dật đại ca.

Lập tức, ngoài cửa có thanh âm của Hứa Giai Tuệ truyền đến.

Tô Dật đi ra đình viện, nhìn thấy Hứa Giai Tuệ, ngày hôm nay tiểu nha đầu này đổi một bộ áo mới màu xanh nhạt, phác hoạ dáng người đã sớm lồi lõm, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt to đen lúng liếng thanh tịnh giống như thu thủy, da quang như tuyết, trên gương mặt còn có lúm đồng tiền, trong tay cầm mấy bộ y phục và một đôi giày.

Nhìn thấy Tô Dật, Hứa Giai Tuệ hơi ngại ngùng nói:

- Ta thấy quần áo trên người huynh đều rách, ngày hôm nay phải đi Linh Kiếm Phong, nên ăn mặc sạch sẽ gọn gàng một chút mới được, muội may cho huynh hai bộ, huynh thử xem vừa không.

- Cám ơn.

Tô Dật cười một tiếng, cũng không khách khí, y phục trên người xác thực không thể mặc nữa, tiếp nhận quần áo trong tay Hứa Giai Tuệ, trở về phòng thay đổi.

Một lát sau, Tô Dật đi ra, người mặc trường bào màu lam, thêu hoa văn tinh xảo, đều rất vừa người, giống như đo đạc rồi làm.

Tô Dật rất hài lòng, còn là màu xanh lam mình thích, xem ra tiểu nha đầu này rất tốn tâm tư.

Phía sau đao kiếm giao hòa, sợi tóc màu đen khẽ nhúc nhích, khuôn mặt góc cạnh kiên nghị, đôi mắt cứng cỏi, nhìn Hứa Giai Tuệ nói:

- Rất vừa người, cám ơn.

Nhìn Tô Dật, Hứa Giai Tuệ có chút ngẩn người, nguyên lai gia hỏa hung danh lan xa kia, hơi chỉnh chu một chút, sẽ tuấn tú như vậy.

Nghe thanh âm của Tô Dật, Hứa Giai Tuệ mới hồi phục tinh thần lại, cười nói:

- Không cần cám ơn, nếu không có huynh, chúng ta sợ là không cách nào tự mình đi ra Vạn Kiếm chiến trường, muốn nói cám ơn, cũng là chúng ta cám ơn huynh.

Hứa Giai Tuệ rất rõ ràng, nàng và đám người Trương Khánh có tu vi hiện tại, đều là nhờ Tô Dật, các loại cơ duyên tạo hóa, có thể cải biến bọn họ cả đời.

- Đừng nói lời khách sáo.

Tô Dật cười một tiếng, nhìn nha đầu trước mắt, chỉ thấy càng lúc càng giống Uyển Nhi, ra ngoài lâu như vậy, cũng không biết Uyển Nhi thế nào, trong lòng có chút nhớ mong.

- Chít chít...

Có thanh âm tê minh truyền đến, cách đó không xa, hung cầm vỗ cánh, xoay quanh ở tầng trời thấp.

- Liệt Phong Kim Điêu!

Tô Dật kinh ngạc, là Liệt Phong Kim Điêu lúc trước từ Hình Đường mang về, vốn cho rằng sau cùng đã trở về Hình Đường, không nghĩ tới lại ở đây.

- Chúng ta nên xuất phát, tất cả mọi người đang chờ huynh.

Hứa Giai Tuệ nói, ngày hôm nay bọn họ đều phải đi Linh Kiếm Phong, không thể đến trễ được.

Tô Dật gật đầu, theo Hứa Giai Tuệ rời đi, chỉ chốc lát, liền đến địa phương Trương Khánh và Lưu Ký… chờ đợi.

- Tô Dật lão đại!

- Tô Dật lão đại!

Nhìn Tô Dật, Trương Khánh, Lưu Ký, Uông Phiền... nhất thời tiến lên, đều kích động chờ mong, ngày hôm nay bọn họ sẽ lên Linh Kiếm Phong, không phải đi xem, mà là cùng những đệ tử thân truyền kia quyết đấu, đây là sự tình trước kia bọn họ nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.