← Quay lại trang sách

Chương 538

Chỉ là vô luận thế công của Cung Thất mãnh liệt cường thế như thế nào, thậm chí áp chế Tô Dật, lại thủy chung không cách nào triệt để áp chế.

Cả hai ngẫu nhiên va chạm, thân kiếm phát ra oanh minh, vừa chạm liền tách ra.

Tô Dật căn bản không cho Cung Thất cơ hội ngạnh kháng.

Tô Dật rất rõ ràng, kiếm trong tay mình nhưng không cách nào so sánh với bảo kiếm trong tay Cung Thất.

Chống lại cực kỳ bất lợi với mình.

Mà giờ khắc này Tô Dật dùng chính là Kiếm Đạo Căn Bản.

Mấy ngày nay trải qua Tô trưởng lão chỉ đạo, Tô Dật thu hoạch rất nhiều, vừa vặn thực hành một phen.

Tất cả kiếm chiêu, đều từ những cơ sở này làm căn bản mà diễn hóa diễn sinh, Tô Dật đang muốn rèn luyện cơ sở một chút.

- Trẻ nhỏ dễ dạy...

Sơn phong xa xa, ánh mắt Tô trưởng lão lấp lóe ánh sáng, mắt nhìn Linh Kiếm Phong, trong miệng thì thào nói nhỏ.

Trên đài quyết đấu, kiếm quang giao thoa, bóng người thiểm lược.

Nguyên khí và kiếm quang tương dung, không ngừng khuếch tán, tản mát ra kình phong kinh người.

- Tên này thật mạnh, là đang dùng ta mài kiếm sao?

Cung Thất thầm nói, nàng cảm ứng được mục đích của Tô Dật, vô luận tốc độ của nàng nhanh như thế nào, đều không thể dính vào thân thể đối phương, lực đạo của tên này càng khủng bố, ngẫu nhiên va chạm, sẽ bị chấn hổ khẩu tê tê.

Đây là tên kia dựa vào nguyên khí trùng kích, cái này phải cần nguyên khí hùng hồn cỡ nào, khiến Cung Thất càng âm thầm kinh hãi.

Vù vù...

Bảo kiếm trong tay như thiểm điện xuất kích, từng đạo lục quang tràn ngập, nguyên khí Thủy thuộc tính bạo phát, nhưng vô luận Cung Thất xuất thủ như thế nào, cũng không thể triệt để áp chế Tô Dật.

- Không thể tiếp tục như vậy!

Thần sắc của Cung Thất triệt để bị ngưng trọng bao trùm, không thể không cẩn thận đối đãi.

Giờ phút này, nàng cũng triệt để khẳng định, Tô Dật có thể đi đến một bước này, tuyệt đối không phải trùng hợp.

- Xoẹt...

Hai bóng người vừa chạm liền tách ra, Cung Thất thừa cơ lùi lại, vẻ mặt nghiêm túc.

- Hô!

Âm thầm hít sâu một hơi, khí thế trên người bành trướng.

Qua giây lát, bảo kiếm trong tay Cung Thất bao phủ kim quang sắc bén.

Khí tức trên người Cung Thất trở nên sắc bén, mang theo duệ khí, nguyên khí Kim thuộc tính phun trào.

Oanh!

Lấy Cung Thất làm trung tâm, khí tức sắc bén cuồn cuộn càn quét, tràn ngập toàn bộ đài quyết đấu.

Kim quang chói mắt, sáng chói hừng hực, khí tức khiếp người!

- Kim thuộc tính, Nguyên Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong!

Tô Dật chuyển mắt, chủ thuộc tính của Cung Thất lại là Kim thuộc tính, khó tránh tính tình táo bạo như vậy.

Mà tu vi Nguyên Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, sợ là một chân đã bước vào Nguyên Linh cảnh lục trọng, điều này cũng làm cho Tô Dật động dung.

Tuy Kiếm Thập Nhất và Âu Dương Nhiên đều đến Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, nhưng so với Cung Thất, lại yếu hơn không ít.

Cung Thất không nói tiếng nào, mắt phượng phun trào kim quang, đột nhiên vung tay, bàn chân chĩa xuống đất, thân hình lướt ra, kiếm quang trong tay hóa thành vô số kiếm ảnh.

- Phần phật...

Khí tức sắc bén tràn ngập, làm cho hư không khuấy động.

Cảm ứng được khí thế của đối phương, ánh mắt Tô Dật hơi nhíu, bảo kiếm trong tay nhanh chóng vung múa, từng đạo từng đạo kiếm quang lan tràn ra, như trước người hình thành một bức tường kiếm.

Keng keng keng keng!

Âm thanh vang vọng, kiếm quang va chạm, hỏa quang tung tóe.

Khí tức tiêu sát và nhiệt độ nóng bỏng tràn ngập, bộc phát ra hào quang óng ánh, làm cho đài quyết đấu oanh minh không dứt.

Rất nhiều ánh mắt rơi vào trên người Tô Dật và Cung Thất, nhìn cả hai va chạm kịch liệt, ánh mắt cực kỳ rung động.

Hai người kia quá cường đại.

Cung Thất tự nhiên là không cần nhiều lời, Kiếm Tháp thứ bảy, ở trong mắt chúng đệ tử, cho tới bây giờ là tồn tại cực kỳ cường đại.

Nhưng Tô Dật biểu hiện, lại để bốn phía trố mắt ngoác mồm.

Muốn nói Tô Dật liên tiếp đánh bại Kiếm Thập Nhất và Âu Dương Nhiên, để bọn hắn rung động mà nói.

Như vậy giờ phút này Tô Dật biểu hiện, đã để mọi người kinh hãi.

Những ánh mắt hoài nghi kia, đến thời khắc này đã biết thực lực chân chính của Tô Dật.

Trong Vạn Kiếm chiến trường, Tô Dật phòng thủ không chiến và đánh lén, chẳng qua là không muốn chính diện giao thủ mà thôi.

Keng keng keng keng!

Từng đạo kiếm quang va chạm, siêu việt rất nhiều người tưởng tượng.

- Phá cho ta!

Cung Thất ngước mắt, thế mà không cách nào phá mở kiếm võng phòng ngự của Tô Dật, bảo kiếm trong tay lượn vòng, kim quang lấp lóe, kiếm chiêu đột biến, một vệt kim quang hung mãnh đâm tới.

- Hưu...

Một kiếm này, có kim quang xen lẫn, hừng hực đến khiến người ta khó có thể nhìn thẳng, mở mắt không ra.

Một kiếm này, như mang theo uy thế đâm xuyên hết thảy, sắc bén tiêu sát!

Tô Dật nhíu mày, Cung Thất rất mạnh, vượt xa Âu Dương Nhiên và Kiếm Thập Nhất, vì vậy kiếm quang nhanh chóng vung múa.

- Xoẹt...

Một kiếm đâm thẳng, khí tức ngập trời, kim quang bạo phát, nương theo thanh âm xì xì xì, kiếm quang như nước thủy triều, bao phủ đài quyết đấu.

Người vây xem ánh mắt rung động, triệt để ngây người.

Tô Dật và Cung Thất quyết đấu, lại đến tình trạng như thế!

Ken két...

Kiếm quang của Tô Dật truyền ra âm thanh rạn nứt, triệt để bị kích phá.

Đạp đạp...

Tô Dật lảo đảo, bảo kiếm trong tay xuất hiện mấy lỗ hổng, lùi ra sau mấy bước.

Tô Dật ăn thiệt thòi ở trên kiếm chiêu, hắn thi triển chỉ là kiếm chiêu cơ sở đơn giản nhất.

Hưu!

Cung Thất thừa cơ không tha người, đây là cơ hội khó được, cường giả quyết đấu, thắng bại thường thường thì trong nháy mắt, kiếm minh vang vọng, mũi kiếm đâm thẳng, tràn ngập kim quang.

Ánh mắt của Tô Dật âm trầm, nguyên khí trên người lập tức chuyển đổi, khí thế đột biến, trên bảo kiếm dày đặc ánh sáng, khí tức bén nhọn càn quét, nương theo khí tức băng hàn.

Đây là Băng Ảnh Kiếm Quyết, đến từ Yêu Linh Chân Giải.

Yêu Linh Chân Giải, lấy “linh làm chủ, có thể hồn dẫn vạn thú, thế công ẩn chứa công kích linh hồn, có thể mượn uy thế vạn thú, quỷ dị cường đại, quét ngang tất cả!

Tô Dật hiểu kiếm pháp không có mấy, giờ phút này lấy Băng Ảnh Kiếm Quyết ngăn cản, thế công mang theo uy thế đáng sợ.

- Xoẹt...

Ánh vàng lấp lóe, bạo phát tia sáng chói mắt, kình phong bao phủ.

Cung Thất biến sắc, giống như linh hồn của nàng cũng bị ảnh hưởng.

Ken két...

Bảo kiếm trong tay Tô Dật liên tiếp rạn nứt, xuất hiện lỗ hổng, đẳng cấp bảo kiếm ăn thiệt thòi không ít.

Cung Thất không có chiếm được tiện nghi, lực đạo đáng sợ bắn ngược, cổ họng truyền ra tiếng rên rỉ, khí huyết cuồn cuộn.

Xoẹt...

Tô Dật thừa cơ lao lên, thân hình như quỷ mị lấn đến.

Cung Thất kinh hãi, khuôn mặt thất sắc, bóng hình xinh đẹp nhanh chóng lùi lại.

Nhưng tốc độ của Tô Dật lại như bóng với hình.

Hưu!

Trong lúc hoảng hốt, Cung Thất đưa tay, một đạo kiếm quang lướt tới.

Cùng lúc, Tô Dật lấn người, đã đến bên cạnh Cung Thất, nhìn như hiểm lại càng hiểm, nhưng trùng hợp tránh đi một kiếm kia.

- Xùy...

Thân thể lượn vòng, thừa cơ đưa tay xuống, cùi chỏ kích lên cổ tay của Cung Thất.

- Keng!

Ở dưới cự lực trùng kích, bảo kiếm trong tay Cung Thất rơi xuống đất, cả cánh tay run lên, truyền đến đau đớn.

Ánh mắt nàng đại biến, không để ý tới nó, thân hình nhanh chóng lùi lại.

- Tuyệt đối không nên động, nếu không sẽ hủy dung!

Bỗng dưng, thanh âm nhàn nhạt vang lên bên tai.

Ở dưới bản năng, Cung Thất vội vàng ngừng bước, ánh mắt giật mình, lúc này mới cảm ứng được một thanh kiếm dán ở trên khuôn mặt nàng, để lông tơ nàng dựng thẳng.

Một tay vòng lấy eo thon yêu kiều, nhẹ nhàng kéo qua.

Cung Thất nhướng mày, kiếm trên mặt để nội tâm nàng phát lạnh, nhưng bàn tay trên eo thon kia, cũng để cho nàng ngượng ngùng nổi giận.

- Không nên động, nếu như hủy dung, về sau sẽ không còn mặt mũi gặp người.

Thanh âm nhàn nhạt từ trong miệng Tô Dật truyền vào tai Cung Thất.

Giờ phút này ôn người ngọc vào trong ngực, mùi thơm nhàn nhạt để Tô Dật hít sâu một hơi, rất thơm.

- Tô Dật, ngươi hỗn đản, ta và ngươi không xong!

Cung Thất lấy lại tinh thần, có chút gian nan ngước mắt, nhìn thấy khuôn mặt của Tô Dật, nhất thời hét to.

Nhưng thân là nữ hài, sợ hủy dung chính là bản năng, Cung Thất thực không dám vọng động.

- Ngươi nhận thua, ta sẽ thả ngươi, bằng không kiếm này chỉ có thể một mực dán ở trên mặt, vạn nhất ta sơ ý, ngươi sẽ bị hủy dung, huống chi ta một mực ôm ngươi như vậy, sợ là những người theo đuổi ngươi sẽ ăn dấm.

Tô Dật nhẹ nói, giờ phút này khoảng cách gần như vậy đánh giá nữ nhân này, khuôn mặt tinh xảo rất nén lòng nhìn nhiều.

Đặc biệt là bộ ngực cao ngất, eo thon mềm mại không xương, đường cong cân xứng, làm cho Tô Dật có xung động trượt tay xuống tìm tòi hư thực.

- Cầm thú, ngươi đang suy nghĩ gì đấy.

Tô Dật thầm mắng mình một tiếng, đây chính là trên đài quyết đấu a, mình đang suy nghĩ cái gì vậy, ít nhất cũng phải tìm chỗ không người lại làm nha.

Nhìn tình huống trên đài quyết đấu, toàn trường cũng triệt để ngạc nhiên trợn tròn mắt.

Mọi người xa xa nhìn qua, chỉ có thể nhìn thấy Tô Dật ôm Cung Thất vào trong ngực, tư thế kia quả thực là nhu tình mật ý.

- Tô Dật, ngươi làm gì, mau buông Cung Thất sư tỷ ra!

- Tô Dật, ta và ngươi không xong, mau buông Cung Thất sư tỷ ra!

- Tâm ta tan nát, Tô Dật, ngươi không thể khinh nhờn Cung Thất sư tỷ!

Chỉ chớp mắt, phía dưới không ít thanh niên lấy lại tinh thần, từng cái làm sao nhịn được, nhất thời muốn bạo động.

Cung Thất chính là nữ thần trong lòng bọn họ, chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể đùa bỡn.

Nhưng bây giờ lại bị Tô Dật ôm vào trong ngực, còn thân mật như vậy, cái này để bọn hắn làm sao nhịn được, không ít thanh niên đã tan nát cõi lòng.