← Quay lại trang sách

Chương 564

Dù sao trong đó cũng không có cường giả Thần Kiếm môn, chỉ cần mình liều chết bảo không liên quan gì với mình, ai cũng không có chứng cớ.

Tư Đồ Lưu Vân hơi nhíu mày, Tô Dật tiểu tử này trả lời nhỏ giọt, thần sắc không sợ hãi, dường như nói giống như thật.

- Huyền Linh quả thụ và Huyền Linh quả, theo tin tức ta có được, Huyền Linh quả thụ đều bị ngươi hái, ngươi có lời nào để giải thích không?

Tư Đồ Lưu Vân trừng mắt nhìn Tô Dật, nhớ lại Huyền Linh quả thụ, trong lòng liền không nhịn được đau đớn.

Huyền Linh quả thụ, đây chính là trọng bảo của Thần Kiếm môn a.

Tư Đồ Lưu Vân vốn nghĩ sau khi Vạn Kiếm đại hội lần này kết thúc sẽ xử trí Tô Dật, nhưng Tô Dật biểu hiện quá mức kinh người trong Vạn Kiếm đại hội, khiến cho hắn không biết nên xử trí như thế nào cho tốt.

- Huyền Linh quả đích thật là đệ tử hái.

Tô Dật gật gật đầu, đoán chừng chuyện này cũng không dối gạt được. Bọn Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh phục dùng Huyền Linh quả, đoán chừng cường giả Thần Kiếm môn vừa nhìn cũng có thể thấy được, nếu như không thừa nhận, đoán chừng cũng không thể được, còn có thể khiến cho người ta hoài nghi chuyện khác.

- Vậy vì sao ngươi phải nhổ cả gốc rể Huyền Linh quả thụ, đây chính là trọng bảo a.

Tư Đồ Lưu Vân đang rỉ máu trong lòng, đó là trọng bảo đến bực nào. Tuy Huyền Linh quả chỉ có tác dụng đối với người có tu vi Nguyên Linh Cảnh, nhưng là đặt nền móng căn cơ cho việc tu luyện của hắn sau này, là chỗ tốt khó có thể đánh giá.

- Cũng không nói không có thể nhổ a, không phải nói hết thảy cơ duyên và tạo hóa trong đó đều dựa bản lãnh của mình sao?

Tô Dật mở miệng đáp.

- Tiểu tử ngươi đây là cãi chày cãi cối!

Tư Đồ Lưu Vân rất bất đắc dĩ, hết thảy dựa vào bản lãnh, nhưng cũng không để ngươi giữ Huyền Linh quả thụ a.

- Huống chi Huyền Linh quả thụ cũng không ngại a, chẳng qua là đệ tử thay đổi nơi trồng, kết ra Huyền Linh quả dường như hiệu quả tốt hơn rồi.

Tô Dật nhìn Tư Đồ Lưu Vân từ tốn đáp.

- Thay đổi nơi trồng sao, ở đâu?

Nghe vậy, cặp mắt của Tư Đồ Lưu Vân lập tức sáng lên. Hắn chính mắt thấy Huyền Linh quả trên người Tư Đồ Mục Dương, vốn đang hoài nghi, thời khắc này biết hiệu quả tầng mức của Huyền Linh quả càng kích động hơn.

- Tại một nơi bí ẩn trong Vạn Kiếm chiến trường. Chỗ đó rất thần bí. Nếu như chưởng môn không tin, đệ tử dẫn chưởng môn đi tìm một chút là tốt rồi.

Tô Dật nghiêm túc đề nghị.

Tư Đồ Lưu Vân âm thầm thở dài một hơi, đi tìm trong Vạn Kiếm chiến trường. Hiện tại Vạn Kiếm chiến trường đã đóng cửa, đó là nơi nào, không phải nói mở là mở liền được, lần sau khai mở Vạn Kiếm chiến trường cần đến năm năm sau.

Ánh mắt Tô Dật ngầm động, biết Vạn Kiếm chiến trường năm năm mới mở một lần, đoán chừng một nơi như vậy nếu muốn đến cũng không thể đến liền, cho nên mới nói như thế.

Về phần năm năm sau, mọi việc cứ nói sau đi.

- Huyền Linh quả thụ có vấn đề gì hay không?

Không có cách nào tùy tiện đi vào Vạn Kiếm chiến trường, Tư Đồ Lưu Vân nhất định khẳng định Huyền Linh quả thụ bình yên vô sự, vậy trọng bảo quả thực là ngoài ý muốn.

- Bình yên vô sự, tuyệt đối không có bất cứ chuyện gì. Nơi đó rất thần bí, có thể làm cho Huyền Linh quả thụ càng sinh trưởng tốt hơn.

Tô Dật trả lời khẳng định, một điểm này có thể bảo đảm, đoán chừng Huyền Linh quả sau 5 năm sau, tầng mức sẽ càng tốt hơn một chút.

- Huyền Linh quả đó mà, tất cả Huyền Linh quả ở trên người của ngươi, một mình ngươi cũng không dùng hết nhiều như vậy a?

Tư Đồ Lưu Vân trừng mắt nhìn Tô Dật, hiện tại cũng khẳng định tất cả Huyền Linh quả đều nằm trong tay Tô Dật.

Nhiều Huyền Linh quả đều trong tay tiểu tử này như thế, cũng khó trách tất cả đệ tử thân truyền đều vây bắt tên này rồi.

- Đúng vậy a, một mình đệ cũng không ăn hết, phục dùng một quả là đủ, còn dư lại cũng không biết nên làm gì bây giờ.

Tô Dật nghiêm nghị nói, ra vẻ bất đắc dĩ.

Vừa nghe Tô Dật nói như vậy, ánh mắt của Tư Đồ Lưu Vân co giật mạnh. Tiểu tử này tuyệt đối là cố ý, chẳng lẽ mình nói còn chưa minh bạch hay sao?

- Huyền Linh quả phục dùng một quả là đủ, dùng nhiều cũng không tốt, nhưng có lợi ích rất lớn đối với những đồng môn khác.

Tư Đồ Lưu Vân nói, nói như vậy hẳn đã đủ minh bạch rồi. Huyền Linh quả còn dư cứ giao ra đây cho những đệ tử khác.

- Đúng vậy a, đệ tử cho Tư Đồ Mục Dương, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh cùng mấy người khác, còn dư lại cũng không biết cho người nào. Trên Kiếm phong thứ ba mươi sáu còn có mười mấy ngoại môn đệ tử, đệ tử quay về phân cho bọn họ đây, xem ra Tô trưởng lão sẽ đồng ý.

Tô Dật nghiêm nghị nghiêm túc nói.

- Cho ngoại môn đệ tử......

Tư Đồ Lưu Vân muốn sụp người. Huyền Linh quả, đây là bảo vật bực nào a, đưa cho mười mấy ngoại môn đệ tử ấy quả thật là lãng phí bảo vật.

Còn Tô trưởng lão, với hiểu biết của hắn về tỳ khí của Tô trưởng lão, Tô trưởng lão thật đúng sẽ bảo vệ Kiếm phong thứ ba mươi sáu của mình.

- Tiểu tử, ngươi đây là cố ý a.

Tư Đồ Lưu Vân xem như đã minh bạch, tiểu tử này vẫn là cố ý đấy, rõ ràng là không muốn lấy ra Huyền Linh quả còn dư lại.

- Đệ tử không dám, bằng không thỉnh chưởng môn chỉ rõ?

Tô Dật trả lời, trong lòng làm sao lại không rõ, đây rõ ràng là muốn mình giao ra số Huyền Linh quả còn lại a.

- Lấy ra số Huyền Linh quả còn lại, ta sẽ thuyết phục những trưởng lão kia giao chỗ tốt vô thượng của Thần Kiếm môn cho ngươi.

Tư Đồ Lưu Vân tỏ rõ cùng Tô Dật.

- Mọi thứ trong Vạn Kiếm chiến trường đều cậy vào bản lãnh của mình, hết thảy đều là cơ duyên tạo hóa của mình, chưởng môn sẽ không ép buộc a?

Tô Dật nhìn Tư Đồ Lưu Vân hỏi.

- Dĩ nhiên.

Tư Đồ Lưu Vân gật gật đầu, có được hết thảy trong Vạn Kiếm chiến trường, đương nhiên đều thuộc sở hữu của mình.

- Nếu như chưởng môn không có phân phó khác, đệ tử liền cáo lui trước. Cái gọi là chỗ tốt vô thượng, chưởng môn không muốn cho, đệ tử cũng không cần.

Tô Dật lên tiếng, hơi hành lễ, xoay người sắp sửa rời đi.

Muốn mình giao ra tất cả Huyền Linh quả, đổi lấy cái gọi là chỗ tốt vô thượng Thần Kiếm môn. Bằng sự thấu hiểu của Tô Dật đối với Tư Đồ Lưu Vân thời khắc này, sợ sẽ bản thân mình có giao ra tất cả số Huyền Linh quả kia cũng khó mà có được phần thưởng ấy.

Đến lúc đó, chỗ tốt vô thượng không có được, Huyền Linh quả cũng không còn, lúc ấy mới thật sự là tổn thất lớn a.

-...

Tư Đồ Lưu Vân có chút sững sờ, sự việc xảy ra dường như là không giống như hắn tưởng tượng.

Nếu là những đệ tử khác, sợ là đã sớm chủ động giao ra Huyền Linh quả rồi, còn tên tiểu tử trước mắt lại không nằm trong dự liệu của hắn.

Hơn nữa tiểu tử này hiện tại không phải là dễ bảo rồi ư, vì sao lúc này dường như hết thảy đều vượt ra khỏi khống chế của mình...

- Tiểu tử chậm đã!

Nhìn bóng lưng Tô Dật thật sự đã xoay người rời đi, Tư Đồ Lưu Vân không thể không gọi Tô Dật lại.

- Nếu chưởng môn muốn đệ tử giao ra tất cả Huyền Linh quả, đệ tử khẳng định cũng không có cách nào, không thể tuân lệnh.

Tô Dật dừng lại, quay đầu nói cùng Tư Đồ Lưu Vân, sắc mặt nghiêm nghị.

Đây là đang ở Thần Kiếm môn, đối mặt với chưởng môn Thần Kiếm môn a, nếu bảo mình giao ra tất cả Huyền Linh quả, không có cách nào phản kháng.

- Tiểu tử, bớt nói lời kích ta.

Tư Đồ Lưu Vân nguýt mắt Tô Dật một cái, ánh mắt nheo lại.

Xem như hắn thấy rõ rồi, khó trách những nội môn đệ tử và đệ tử thân truyền kia ai cũng đều hận tiểu tử này đến ngứa hàm răng. Hiện tại hắn cũng hận không thể đạp cho tiểu tử này mấy cước.

- Nói trắng ra, nói đi, ngươi muốn thế nào mới có thể giao ra số Huyền Linh quả còn lại?

Tư Đồ Lưu Vân âm thầm hít vào một hơi thật sâu, trừng mắt nhìn Tô Dật và nói.