Chương 602
Đừng quên, nếu ta có phiền phức, vậy ngươi cũng sẽ phiền theo, rốt cuộc là có biện pháp nào không, nếu không sẽ phiền đấy.
Tô Dật cười khổ, cảm giác khẩu khí của Linh Thiên Tuyết cũng không phải giống như là không có biện pháp, cường giả thần bí đó đi theo phía sau, một đường xa như vậy, nếu nói là cùng đường thì Tô Dật tất nhiên không tin.
- Hừ.
Linh Thiên Tuyết khẽ hừ một tiếng, tức giận nói:
- Ta ở trên người ngươi tá thể trọng sinh, cũng may là khôi phục được một chút khí lực, tuy không thể so sánh với trước kia, có điều may mà người bám đuôi ngươi cũng chỉ là Nguyên Hư cảnh, nếu có thể nhân lúc hắn không chuẩn bị, ta giúp ngươi một tay, có lẽ còn có cơ hội, có điều như thế cũng vẫn có hung hiểm rất lớn.
- Hung hiểm gì?
Tô Dật nghe vậy, mắt lập tức sáng ngời, chỉ cần Linh Thiên Tuyết có biện pháp là được.
- Ta ở trong cơ thể ngươi, không thể tự xuất thủ, có thể cho ngươi mượn dùng một chút lực lượng, nhưng ngươi hiện tại chỉ là Nguyên Linh cảnh mà thôi, nếu ta cho ngươi sử dụng lực lượng của ta, ngươi mà không thể chống đỡ được, vậy thì nhẹ thì là bị thương nặng, nặng thì có thể kinh mạch đứt đoạn mà trực tiếp hao tổn,
Thanh âm của Linh Thiên Tuyết trở nên nghiêm túc hơn nhiều, mang theo một loại cảnh cáo.
Tô Dật nhướn mày, trong lòng cũng không khó hiểu, tu vi của mình là trình độ Nguyên Linh cảnh, Linh Thiên Tuyết thì là loại trình độ nào, đó chính là cường giả khủng bố trình độ Yêu Hoàng cảnh, tuy là đang tá thể trọng sinh, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, mình sử dụng lực lượng của nàng ta, vậy chưa chắc đã có thể chịu đựng nổi.
- Vù.
Trong hư không yên ắng, một đạo thân ảnh bay vút tới, từ rất xa đi theo sau Tô Dật, ánh mắt cẩn thận rụt rè.
Người này ở toàn bộ Trung Châu đều có danh khí không nhỏ, kỳ thật rất không tầm thường, quan trọng nhất là một thân tâm ngoan thủ lạt, hơn nữa hai mắt cực độc, tục truyền, bất kỳ bảo vật nào cũng không qua được mắt của hắn, người này có biệt danh là Huyết Thủ Quỷ Nhãn.
Người biết về Huyết Thủ Quỷ Nhãn đều hiểu rằng, hắn trước giờ luôn cẩn thận dè dặt, bởi vậy chưa bao giờ từng xảy ra nguy hiểm.
Cho nên rất nhiều người đều chỉ biết tới tên của Huyết Thủ Quỷ Nhãn, nhưng người thực sự gặp hắn lại rất ít.
Lần này Huyết Thủ Quỷ Nhãn có được một kiện bảo vật, lại cũng dẫn tới sự đuổi giết của cường giả, một đường trốn đông trốn tây, cải trang giả dạng, đi tới đây cũng không khiến bao nhiêu người chú ý, vì thế liền tới Chú Kiếm thành của Thần Kiếm môn.
Nghĩ chắc nơi này cũng an toàn, chờ một đoạn thời gian cho tinh thế qua đi, hắn sẽ lại tới nơi an toàn.
Nhưng ở trong Chú Kiếm thành, Huyết Thủ Quỷ Nhãn trong lúc vô ý phát hiện một thanh phá kiếm không hoàn chỉnh trên lưng Tô Dật, tri giác và kinh nghiệm nói với Huyết Thủ Quỷ Nhãn rằng, thanh phá kiếm này không hoàn chỉnh đó chắc là có lai lịch lớn, không giống một thanh kiếm bình thường.
Ai cũng biết, Huyết Thủ Quỷ Nhãn có hứng thú thu thập bảo vật các phương, đến mức gần như là say mê, thấy kiếm đó bất phàm, nhất thời không thể kiềm chế được bản thân, Huyết Thủ Quỷ Nhãn liền theo ra khỏi thành, một mực yên lặng đi theo phía sau Tô Dật.
Thấy Tô Dật bất phàm, ngay cả đệ tử của Thánh Sơncũng không để trong lòng, từ việc hắn xuất thủ cho thấy, cũng không phải là sơn môn đệ tử bình thường, một đường theo dõi, phát hiện Tô Dật còn có Lang Đầu Yêu Bức làm tọa kỵ, điều này khiến Huyết Thủ Quỷ Nhãn càng thêm cẩn thận, một thiếu niên như vậy khẳng định là có lai lịch, vạn nhất bên cạnh có trưởng bối cường giả đi theo, vậy thì không dễ xuống tay rồi.
Nhưng một đường đi theo xa như vậy, thấy thiếu niên đó đúng là chỉ có một mình, không phải sơn môn đệ tử bình thường, vậy thanh phá kiếm đó chắc càng không thể là vật bình thường.
Dưới mũ rộng vành, trong mắt hào quang lấp lánh, Huyết Thủ Quỷ Nhãn giống như đã đưa ra được quyết định nào đó, dao động nguyên khí trên người càng thăng thêm, thân ảnh lập tức gia tốc lướt tới.
- Cẩn thận!
Trên lưng Lang Đầu Yêu Bức, thanh âm của Linh Thiên Tuyết từ trong tai Tô Dật truyền ra.
Dưới sự dao động của lực lượng linh hồn, Tô Dật cũng đã nhận thấy được khí tức, âm thầm làm tốt chuẩn bị.
- Vù.
Một đạo thân ảnh xẹt qua hư không, lập tức xuất hiện phía trước Lang Đầu Yêu Bức.
- Gừ
Lang Đầu Yêu Bức rít gào, lập tức rít lên một tiếng như sói tru, một cỗ huyết quang tràn ngập.
- Ồ, nghiệt súc này dường như cũng không tầm thường!
Huyết Thủ Quỷ Nhãn nổi danh nhất chính là một đôi mắt nham hiểm, thấy dao động khí tức trên người Lang Đầu Yêu Bức, liền nhìn ra được dị thường, một con Lang Đầu Yêu Bức như vậy rất không đơn giản, so với Lang Đầu Yêu Bức bình thường thì trình độ rõ ràng cường hãn hơn nhiều, như vậy càng chứng tỏ thiếu niên đó trước mắt này có lai lịch phi phàm, không phải là người thường.
- Lang Bức!
Mắt thấy người tự dưng lao ra ngăn cản, Tô Dật trong lòng đã sớm có tính toán, không lộ dấu vết nhìn người đến.
Chỉ thấy người đến thân hình cao gầy, che mình trong trường bào màu đen, khuôn mặt nhìn không rõ, hơi cúi đầu, thỉnh thoảng có thể thấy được hai mắt hai mắt lộ ra quang mang khiếp người.
- Người tới bất thiện!
Lập tức, Tô Dật có phán đoán, một cỗ khí tức vô hình của người đến bao phủ trên người mình, trong mắt hào quang khiếp người, không mang theo thiện ý.
- Các hạ là ai?
Tô Dật hỏi không lộ dấu vết, giả vờ hơi kích động, khí tức trình độ Nguyên Linh cảnh trên người cố ý dao động hoảng loạn, đối mặt với một cường giả Nguyên Hư cảnh, bất kỳ một người tu vi Nguyên Linh cảnh đơn độc trên hoang dã trống trải nào cũng đều lâm vào khẩn trương.
- Ngươi là ai, sơn môn đệ tử của nhà nào?
Huyết Thủ Quỷ Nhãn quan sát Tô Dật, tuổi này đã có tu vi Nguyên Linh cảnh, tất nhiên là không bình thường, có thể trong nháy mắt đánh cho bốn đệ tử Thánh Sơn bị thương nặng, đó chính là chứng minh rõ ràng nhất.
- Thân phận của ta không tới phiên ngươi hỏi đến, các hạ đừng có gây phiền phức là tốt nhất, cường giả trưởng bối của sư môn ta có thể đang ở gần đây.
Tô Dật nhìn Huyết Thủ Quỷ Nhãn, cố ý lộ ra thần sắc trấn tĩnh giả bộ, trong lòng lại thầm tính toán.
- Ha ha ha ha, tuổi còn trẻ mà không thành thật!
Huyết Thủ Quỷ Nhãn mỉm cười, tiểu tử này rõ ràng là đang giả bộ trấn tĩnh, hắn sớm đã quan sát xung quanh, trên đường đi cũng bám đuôi theo sát, tiểu tử này căn bản chính là chỉ có một mình.
- Ngươi muốn làm gì, cường giả sư môn ta thật sự đang ở gần nơi này.
Tô Dật giả vờ kích động, sắc mặt thầm biến đổi.
- Tiểu tử, ngươi có một mình thì không nên chạy khắp nơi, bên ngoài rất hung hiểm, cường giả sư môn ngươi không dạy ngươi à, ta thấy kiếm trên lưng ngươi không tồi, cho ta xem đi.
Huyết Thủ Quỷ Nhãn nhìn Tô Dật, càng không hề sợ hãi.
- Tiền bối, thanh phá kiếm này cũng không có gì hay cả.
Tô Dật nghe vậy, giả vờ theo bản năng nhún nhún vai, liếc nhìn thanh kiếm trên vai, trong lòng mới hiểu, thì ra là kiếm trên lưng khiến người này chú ý, cho nên mới một đường bám đuôi mà đến.
- Khà khà, tiểu tử vẫn muốn giấu diếm à, không giao ra thì đừng trách ta không khách khí!
Huyết Thủ Quỷ Nhãn lạnh nhạt nói, lại xác định thanh kiếm gỉ đó không phải phàm vật, nhất định là có lai lịch.
- Lang Bức, đi mau!
Bỗng dưng, một tiếng hét lớn một tiếng.
- Gừ.
Lang Đầu Yêu Bức rít lên một tiếng, lập tức giương cánh mà động, thân ảnh trong nháy mắt đã lách sang bên rồi chạy đi, huyết quang tràn ngập, tốc độ nhanh đến toàn lực.
- Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi thoát được sao!