← Quay lại trang sách

Chương 622

Khí tức rất mạnh, dường như có liên quan tới Yêu tộc chúng ta!

Trong khóe mắt hẹp dài của người trung niên âm nhu, có vẻ cuồng nhiệt trào ra, khí tức đó khiến hắn cũng cảm thấy trong lòng rung động, nhất định là bất phàm

- Ta đã có được tin tức xác thực, lão nhân của Tô gia đã bị thương nặng, e là không chống đỡ được bao lâu nữa, lần này còn có Thanh Hoàng tương trợ, nhất định có thể san bằng Man thành thành bình địa, còn có thể gặp được động tĩnh cỡ này, có lẽ là lại có thiên tài địa bảo xuất thế, đúng là trời cũng giúp ta rồi.

Người trung niên áo đen tóc ngắn mắt lộ vẻ lạnh lùng, lập tức nói:

- Có Thanh Hoàng, cho dù là lão nhân của Tô gia không bị thương, cũng không phải là đối thủ của Thanh Hoàng.

- Xem ra ngươi không gạt ta, Man thành nho nhỏ này đúng là có chút không đơn giản.

Trung niên áo xanh được gọi là Thanh Hoàng lên tiếng, mắt nhìn về phía Man thành, hắn có thể cảm thấy thành nhỏ này có chút không đơn giản.

Vừa dứt lời, trong mắt Thanh Hoàng bỗng dưng có quang mang rực rỡ trào ra, giống như hóa thành hai vòng xoáy.

- San bằng Man thành thành bình địa nào, đi thôi!!

Thanh âm thản nhiên lại lộ ra mấy phần âm nhu, giống như có thể xuyên thấu không gian, truyền khắp hư không phía sau.

- Gừ gừ.

Đồng thời, bên trong dãy núi tiếng thú gầm như sấm, man yêu thú đông nghìn nghịt ngẩng đầu rít gào, từ trong dãy núi nhảy ra, lao về phía Man thành.

Núi rừng xao động, hung cầm vỗ cánh bay ra.

Trong nháy mắt, từng cỗ khí tức hung hãn bùng nổ, đất rung núi chuyển, đàn sơn lay động.

- Gừ gừ.

- Chíp chíp.

Đại quân man yêu thú rít gào, hung cầm vỗ cánh bay lên, triệt để bùng nổ.

- Giết, huyết tẩy Man thành!

Người trung niên áo đen tóc ngắn phất tay, mắt nhìn về phía Man thành, trong mắt có hàn quang sát ý bắn ra.

- Vù vù.

Từ trong núi rừng, có từng đạo thân ảnh bay ra, đông nghìn nghịt, giống như được huấn luyện bài bản, trên người đều tràn ngập khí tức huyết sát, lao về phía Man thành.

⚝ ✽ ⚝

Trong không gian thần bí, động tĩnh kinh người kéo dài khoảng nửa khắc mới dần dần bình ổn, cảnh tượng khiếp người cũng lập tức trở nên bình tĩnh.

Hào quang tiêu tán, không gian thần bí cũng khôi phục yên lặng, tất cả giống như chưa có gì phát sinh.

Có điều lúc này trong không gian thần bí, thiên địa năng lượng đã triệt để khô héo, không khác gì ngoại giới.

Giống như động tĩnh vừa rồi, có gì đó đã hút hết toàn bộ năng lượng trong không gian thần bí.

Tô Dật ngay lập tức cảm thấy biến hóa này trong không gian thần bí, đau lòngvô cùng.

Tô Dật cũng ngay lập tức đến Linh Dịch trì, tất cả những gì xảy ra vừa rồi tuyệt đối có liên quan tới vật trong Linh Dịch trì.

Phía sau Tô Dật, Tô Vân Thiên lão gia tử cũng hồi thần, cũng lập tức đi theo.

Theo ánh mắt của hai người, chỉ thấy trong Linh Dịch trì, có vỏ trứng màu vàng nhạt nằm rải rác.

Đột nhiên, trong vỏ trứng có thứ gì đó đang mấp máy, vỏ trứng màu vàng nhạt đã nứt ra không ngờ trực tiếp hóa thành bột mịn, một vật to cỡ nắm đấm chính là ở trong vỏ trứng đã thoát phá thành bột mịn đó lộ ra hình dáng.

- Khụ.

Có tiếng ho thổi cho bột vỏ trứng bay đi, một con chim nhỏ to bằng nắm tay triệt để lộ diện.

- Khụ khụ.

Chim nhỏ này không ngừng hắt xì, thân thể nho nhỏ cũng theo đó mà lay động.

Khi ánh mắt của Tô Dật và Tô Vân Thiên lão gia tử nhìn thấy chim nhỏ vừa phá vỏ mà ra, bốn con mắt lập tức trợn tròn, thần sắc cũng lập tức cứng lại.

Chim nhỏ to bằng nắm tay, cả người hiện ra vẻ sặc sỡ rực rỡ, trên cái đuôi nho nhỏ có lông đuôi huyễn lệ nhiều màu.

Thân thể của con chim này tuy nhỏ, nhưng lại lộ ra một loại hoàn mỹ, thể hiện ra một loại uy nghi khó hiểu.

Chim nhỏ này không ngừng ho, lông chim bao phủ, lộ ra thân thể có chút mập mạp, càng tăng thêm mấy phần non nớt.

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Bức cũng thò đầu ra, nhìn xuống chim nhỏ trong Linh Dịch trì, ánh mắt đầy vẻ tò mò, tự dưng lại cảm thấy uy áp, ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ.

Tựa hồ là cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình, chim nhỏ cũng ngẩng đầu lên, trong đôi mắt nhỏ trong suốt, con ngươi đen láy chuyển động, đầy vẻ tò mò, càng tăng thêm vẻ đáng yêu.

- Chính là con chim sẻ nhỏ này đã dẫn tới động tĩnh vừa rồi sao, nó là vật gì?

Tô Vân Thiên lão gia tử tặc lưỡi, ánh mắt nghi hoặc, rất rõ ràng động tĩnh kinh người vừa rồi là đến từ con chim nhỏ này.

Tô Dật cười khổ, con chim nhỏ to bằng nắm tay này đúng là chỉ bằng một con chim sẻ, nhưng là từ trong quả trứng thần bí đó phá vỏ mà ra, tất nhiên không thể là phàm vật.

Từ trong động tĩnh vừa rồi không khó để biết rằng, chim nhỏ này nhất định có lai lịch lớn.

Tô Dật rất hoài nghi, con chim sẻ nhỏ này liệu có phải là hậu đại của thần cầm đó hay không.

Nhưng lúc này nhìn qua, Tô Dật cảm thấy con chim nhỏ này giống như có chút khác biệt với thần cầm đó.

Có điều Tô Dật cũng có thể khẳng định, con chim nhỏ này dù không phải hậu đại của thần cầm đó thì cũng tuyệt đối không phải là phàm vật.

- Ta không phải chim sẻ, các ngươi là ai?

Ánh mắt của chim nhỏ chỉ lướt thoáng qua trên người Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Bức, cuối cùng cẩn thận quan sát Tô Dật và Tô Vân Thiên lão gia tử, chớp chớp con mắt trong suốt, lộ ra vẻ đáng yêu đến cực điểm.

- Com chim sẻ này biết nói.

Tô Vân Thiên lão gia tử ngạc nhiên, trố mắt đứng nhìn, một con chim nhỏ biết nói, chẳng lẽ là cường giả Yêu Hư cảnh của Yêu tộc à, nhưng con chim này rõ ràng lại không có cảm giác của Yêu Hoàng cảnh.

Tô Dật lúc này cũng kinh ngạc, không để ý tới Tô Vân Thiên lão gia, chim nhỏ vừa mới phá vỏ mà ra này không ngờ trực tiếp mở miệng nói chuyện, thực sự là quá kinh người.

- Chim nhỏ này nhất định có lai lịch lớn, có lẽ là đại yêu ấu tế trong Yêu tộc.

Thanh âm mang theo vẻ ngạc nhiên truyền ra, Bích Huyết Linh Tham không biết từ lúc nào đã chui ra, hào quang bao phủ, lá cây trên đỉnh đầu phát sáng dao động, mắt cũng trợn trừng nhìn chim nhỏ trong Linh Dịch trì.

- Ồ, ta cảm thấy sau khi ta ăn ngươi, có thể có được rất nhiều lợi ích, mau tới cho ta cắn một miếng đi.

Bỗng dưng, ánh mắt của chim nhỏ thần bí này giống như điện giật dừng ở trên người Bích Huyết Linh Tham, lập tức trong đôi mắt trong suốt đó trào ra một tia nóng bỏng, mỏ nhọn bẹp bẹp, giống như nước miếng cũng sắp chảy ra.

Chỉ trong nháy mắt, cánh của chim nhỏ lập tức xòe ra, hào quang mãnh liệt, khí tức nóng bỏng, giống như muốn cháy ra minh hỏa, lộ ra vẻ sặc sỡ huyễn lệ, vỗ vỗ hai cánh, trong nháy mắt trực tiếp bay về phía Bích Huyết Linh Tham.

- Con chim nhỏ càn rỡ!

Bích Huyết Linh Tham hét lớn một tiếng, tuy nói nó không có sức công kích, nhưng tốt xấu gì cũng đã bước vào Yêu Hư cảnh, sao có thể nguyện ý bị một con chim nhỏ vừa phá vỏ mà ra khi dễ.

- Vù vù...

Lập tức, trên người Bích Huyết Linh Tham linh tu dao động, giống như trường tiên quất ra, tràn ngập thanh quang, trực tiếp quấn về phía con chim nhỏ.

Con chim nhỏ thấy thế, lại căn bản không sợ, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, cũng linh mẫn vô cùng, trực tiếp há cái miệng nhỏ trực tiếp đớp tới những linh tu đó.

Linh tu này không đơn giản, nhưng lúc này một cây linh tu trong đó lại bị chim nhỏ cắn vào miệng, lập tức cắn mất hơn nửa.

- Không ổn rồi, con chim nhỏ này rất quỷ dị!

Thanh âm ngạc nhiên từ trong miệng Bích Huyết Linh Tham truyền ra, vừa thất kinh vừa biến sắc!