Chương 647
Tuy gia gia tu vi tăng mạnh, nhưng rất rõ ràng, vẫn không phải là đối thủ của cường giả Thánh Sơn Nguyên Hoàng cảnh.
Tô Dật thầm nghĩ trong lòng, cho dù là Thánh Sơn muốn đối phó mình, đối phó Tô gia, vậy cũng phải chờ mình hiện thân mới động thủ.
Cho nên, hiện tại quan trọng nhất chính là mau chóng khôi phục thương thế.
Nếu không phải đối mặt với Thánh Sơn, hậu quả rất khó lường.
Tuy nói đối mặt Thánh Sơn, Tô Dật biết mình cho dù là khôi phục đến cực hạn, cũng không thể so sánh với cường giả Nguyên Hoàng cảnh đó.
Có điều nếu mình khôi phục thực lực thời kỳ toàn thịnh, trong cơ thể có Linh Thiên Tuyết, ít nhiều cũng có một chút vững tâm, không đến mức trở thành thịt cá mặc cho người ta dày xéo.
Cầm Huyền Nguyên Đằng Long đan lên, Tô Dật bấm tay búng nhẹ, đặt hộp thuốc lên tảng đá bên cạnh, muốn dùng Huyền Nguyên Đằng Long đan để chữa thương.
- Có một viên Huyền Nguyên Đằng Long đan, thương thế của ngươi cũng có thể khôi phục nhanh hơn không ít, đan dược này không phải vật bình thường.
Thanh âm của thản nhiên Linh Thiên Tuyết tiếp tục vang lên trong tai Tô Dật:
- Có điều Huyền Nguyên Đằng Long đan này ngươi hiện tại đừng ăn vào, sẽ khiến hiệu quả giảm mạnh, trước tiên điều trị khí huyết đang hỗn loạn trong cơ thể đã, nếu không dùng năng lượng ẩn chứa trong Huyền Nguyên Đằng Long đan, ngược lại sẽ có hại cho thương thế của ngươi hiện tại.
- Thế à?
Tô Dật gật đầu, nghe lời nói của Linh Thiên Tuyết, trong lòng cũng có một tia lo lắng.
Tuy nói nhờ cơ duyên xảo hợp mới dung hợp thành một thể với Linh Thiên Tuyết, để nàng ta tá thể trọng sinh, nhưng dù sao cũng mấy lần được đối phương giúp đỡ.
Mấy năm nay vẫn là tu luyện một mình, sinh tồn một mình, trên đường tu hành, cô độc tôi luyện.
Bao nhiêu lần, Tô Dật đều một mình vượt qua hiểm cảnh, vượt qua tôi luyện sinh tử.
Lúc này có Linh Thiên Tuyết ở trên người, theo thời gian trôi qua, Tô Dật cũng cảm thấy một loại ấm áp đặc biệt, ít nhất thì coi như là bên cạnh cũng có người bầu bạn.
Nghe Linh Thiên Tuyết nói vậy, Tô Dật cũng không khách khí,trong chuyện này cũng có chút tin tưởng Linh Thiên Tuyết, lập tức cất Huyền Nguyên Đằng Long đan đi, hít sâu một hơi, không nói thêm gì nữa, lúc này cần phải nhanh chóng chữa thương khôi phục.
Thủ ấn ngưng kết trước ngực, Tô Dật hai mắt từ từ nhắm lại, điều trị áp chế khí huyết đang hỗn loạn trong cơ thể.
Lần này thương thế trên người Tô Dật thật sự quá nặng, cả người giống như muốn rời ra từng mảnh, trên người thậm chí xuất hiện rất nhiều khe nứt, máu chảy tí tách, giống như người máu.
Thương thế này nặng tới khiếp người, Tô Dật có thể kiên trì đến bây giờ đã là biến thái giống như là yêu nghiệt rồi!
Trong cơ thể vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công, Tô Dật chữa thương, điều trị khí huyết, rất nhanh đã gạt đi hết tạp niệm.
- Người này, rất biến thái!
Theo Tô Dật tiến vào trạng thái chữa thương, thanh âm của Linh Thiên Tuyết cũng từ trong cơ thể Tô Dật truyền ra.
Ở chung với Tô Dật càng lâu, nàng ta càng cảm thấy khiếp sợ, thiếu niên nhân loại này quả thực chính là biến thái, cường hãn đến bất khả tư nghị!
Thời gian từ từ trôi qua, một ngày huyết chiến cũng rất nhanh đến hoàng hôn.
Trong sơn động có động thiên khác này, hào quang rạng rỡ, trên thạch nhũ ánh ra quang huy, ngăn cản hắc ám ở bên ngoài.
Trong sơn động im ắng, chỉ có tiếng hít thở dần dần trở nên vững vàng và kéo dài của Tô Dật, vết máu trên người cũng từ từ khô đi, bắt đầu đóng vảy, nhưng cả người thoạt nhìn vẫn có chút khủng bố dữ tợn.
Im lặng như vậy ước chừng một tiếng đồng hồ, lông mi Tô Dật khẽ động, hai mắt mở ra, trong tay lại cầm Huyền Nguyên Đằng Long đan rồi nhét vào trong miệng.
⚝ ✽ ⚝
Hoàng hôn, tà dương như máu, lập tức Man thành dần dần bị màn đêm bao phủ, nhưng vẫn phát ra huyết quang, mùi máu tanh gay mũi tỏa ra bốn phía, mãi lâu sau vẫn không tiêu tan.
Tất cả đều kết thúc, cường giả Hoàng cấp kịch liệt nhất cũng đã kết thúc.
Mọi người tận mắt nhìn thấy, Thanh Hoàng đó cuối cùng đã đào tẩu, cường giả Thánh Sơn đuổi theo, nhưng vô công mà về, không dám đuổi thêm.
Tất cả đệ tử Bất Tử Môn đến xâm phạm, đại bộ phận bị đánh chết, còn có rất nhiều người bị thương hoảng sợ bỏ chạy.
Đại quân man yêu thú cũng rời khỏi Man thành, chạy vào trong dãy núi ở ngoài Man thành.
Tất cả đã bình ổn, nhưng người của Man thành vẫn ở lại trên ngã tư đường.
Mắt nhìn kiến trúc đã sụp đổ, thi nằm khắp nơi, máu chảy thành sông, có người lớn tiếng khóc, có người cầu nguyện.
Rất nhiều người hỗ trợ thu dọn thi thể, chôn cất đệ tử Man thành đã chết.
Nhưng có rất nhiều thi thể không được đầy đủ, chỉ đành hợp táng với nhau.
Sau đại chiến kinh người, tựa hồ là là thiên địa năng lượng dao động kịch liệt dẫn tới thời tiết biến hóa, bắt đầu có mưa phùn tí tách rơi xuống mặt mọi người.
Giành được chiến thắng là nhờ Tô gia Tô Vân Thiên lão gia tử, là nhờ Tô Dật đột nhiên xuất hiện, còn có cường giả Thánh Sơn tương trợ.
Nhưng dạng chiến thắng này, sau sự cao hứng sống sót sau tai nạn là sự bi thống không thể che giấu.
Cảnh tượng đổ nát, trên một kiến trúc đã sụp đổ, Tô Vân Thiên lão gia tử đứng trên cao, mắt nhìn một màn máu tanh thảm thiết ở xung quanh, quyền đầu nắm chặt, ánh mắt sắc bén.
- Nhược Hi bái kiến lão gia tử.
Liễu Nhược Hi đến bên cạnh Tô Vân Thiên lão gia tử, cúi người hành lễ, lúc này nàng ta đã dùng đan dược, nhưng sắc mặt vẫn trắng bệch.
- Hảo nha đầu, không hổ là đệ tử được Thánh Sơn coi trọng, tương lai của Man thành ta sau này ký thác trên người đám trẻ tuổi các ngươi.
Thấy Liễu Nhược Hi đến bên cạnh, sắc mặt Tô Vân Thiên lão gia tử mới dịu đi một chút, mặt nở nụ cười, quan sát Liễu Nhược Hi, trong mắt đầy nét cười.
- Việc này ta sẽ trở về xin sư môn trưởng bối hỗ trợ, đuổi giết người còn lại của Bất Tử Môn, đảm bảo cho Man thành được an toàn.
Liễu Nhược Hi nhẹ giọng nói.
Tô Vân Thiên lão tử gật đầu, tuy không thích Thánh Sơn, nhưng vì toàn bộ Man thành, nếu Thánh Sơn đuổi giết đám người Chư Bạt Dịch đã đào tẩu của Bất Tử Môn, điều này đối với Man thành mà nói tất nhiên là rất tốt.
- Tiểu thư, ngươi cần mau chóng chữa thương.
Quan bálên tiếng, ở cách đó không xa nói với Liễu Nhược Hi, thương thế cần mau chóng khôi phục, nếu không sẽ có ảnh hưởng đối với tu vi.
- Lão gia tử, ta cáo lui trước.
Liễu Nhược Hi dường như muốn hỏi Tô Vân Thiên lão gia tử gì đó, nhưng muốn nói lại thôi, răng cắn môi, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi ra miệng, cáo từ lão gia tử.
Mắt nhìn phương hướng Tô Dật đuổi theo Chư Bạt Dịch, trong mắt Liễu Nhược Hi lặng lẽ có dao động, ý vị thâm trường, lập tức rời đi.
Người của Thánh Sơn cũng đi theo, mỹ phụ trung niên Vương chấp sự bộ dạng rất thê thảm, ăn đan dược vào mới đỡ hơn một chút, trước lúc rời đi, nhìn về phía Tô Vân Thiên lão gia tử, trong mắt ánh mắt có chút phức tạp.
Cũng là Quan bá vẫn gật đầu với Tô Vân Thiên lão gia tử, sau đó mới theo sau Liễu Nhược Hi rời đi.
- Lão gia tử, Tô Dật không sao chứ!
Đám người Liễu Tông Nguyên, Hạ Nhất Khoan, Tống Minh, Mạc Lai đá đến bên cạnh Tô Vân Thiên lão gia tử.
Tô Dật bị thương nặng đến mức đó còn đuổi theo giết Chư Bạt Dịch, lúc này vẫn chưa trở về, điều này khiến cho bọn họ không khỏi có chút lo lắng.