Chương 680
Hơn nữa quan trọng nhất là, tổng cộng Tô Dật mới tu luyện được bao nhiêu năm.
Lấy thời gian tu luyện của Tô Dật cũng đã sắp đặt chân tới Nguyên Chân cảnh rồi, chuyện này mà truyền ra ngoài sợ là làm tất cả mọi người trên đời phải khiếp sợ.
Nhưng lúc này Tô Dật không tính trực tiếp đột phá đến Nguyên Chân cảnh. Vận Hỗn Nguyên Chí Tôn Công làm nguyên khí đang không ngừng trào vào trong vòng xoáy nguyên khí trong đan điền đột ngột dừng lại.
⚝ ✽ ⚝
Tiếp theo trong một chớp mắt, bên trong khí hải đan điền của Tô Dật ầm một tiếng vang vọng, một luồng phản lực to lớn chợt tuôn ra làm cho toàn bộ thân hình của Tô Dật cũng bị chấn động. Một tiếng ầm vang cũng truyền ra từ não hải làm cho linh hồn của Tô Dật cũng phát run.
Động tĩnh như vậy, làm cho Tô Dật suýt chút nữa đã không ổn định được, khí huyết trong cơ thể bắt đầu khởi động, như sắp nôn ra máu tới nơi. Bên trong vòng xoáy khí hải đan điền trong cơ thể, vòng xoáy nguyên khí sắp sụp đổ cũng dần dừng lại.
Cũng may Tô Dật không phải lần đầu tiên trải qua việc này, trong đầu đã có chuẩn bị nên nhất thời ổn lại, toàn lực vận Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, hội tụ hết năng lượng thiên địa trào vào trong cơ thể vào trong vòng xoáy khí hải đan điền trong cơ thể.
Năng lượng thiên địa dâng trào mãnh liệt lại chưa được luyện hóa đó tấn công thẳng vào bên trong vòng xoáy khí hải đan điền, giống như muốn phá hủy vòng xoáy khí hải đan điền vậy.
Nếu sơ sẩy một cái sẽ bị phá hủy vòng xoáy khí hải đan điền, nhẹ thì trở thành phế nhân, nặng thì sẽ tự mình giết chết chính mình.
Đây là tự ngược, cực kỳ đau đớn làm cho sắc mặt của Tô Dật đỏ lên, nhất thời khuôn mặt cũng tăng thêm vài phần dữ tợn.
Tô Dật biết mình nhất định phải khống chế lại, nếu không hậu quả khó mà lường được.
Đây là mới là lần thứ hai, tu luyện Thái Hư Thần Hải, loại rèn luyện này tổng cộng cần phải mấy lần, mỗi lần đều tràn đầy sự hung hiểm đáng sợ.
Ù ù...
Trong cơ thể của Tô Dật phát ra tiếng vang run rẩy, Hỗn Nguyên Chí Tôn công không ngừng vận chuyển, từ trong vòng xoáy nguyên khí của đan điền cũng lập tức tuôn ra một luồng sức mạnh thần bí, dẫn năng lượng thiên địa khuếch tán.
Năng lượng thiên địa dày đặc sinh sôi tràn vào trong vòng xoáy nguyên khí đan điền so với lần trước còn mãnh liệt hơn nhiều, vượt qua dự liệu của Tô Dật.
Vòng xoáy nguyên khí đan điền trong cơ thể truyền ra từng đợt tiếng rít như thể vạn thú đang lao nhanh, muốn phá vòng xoáy khí hải đan điền của Tô Dật để lao ra ngoài, làm cho mồ hôi lạnh lớn chừng hạt đậu không ngừng ứa ra trên trán Tô Dật, toàn thân trở nên co quắp, nét mặt dữ tợn, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có cách nào phát ra được, thậm chí không có cách nào phân tâm.
Quá trình này quá hung hiểm mang theo sự dằn vặt, Tô Dật chỉ có thể chuyên tâm vận Hỗn Nguyên Chí Tôn Công tu luyện Thái Hư Thần Hải.
Đây là một phương thức huyền ảo lại bá đạo, dẫn năng lượng thiên địa tấn công các nơi bên trong vòng xoáy nguyên khí, cô đọng nhất có thể.
Trong quá trình này tràn đầy sự đau đớn, tự ngược, giống như đang tự sát.
Nhưng lần này dưới sự rèn luyện của năng lượng thiên địa, tuy có đau đớn cực lớn nhưng vòng xoáy nguyên khí trong cơ thể Tô Dật cũng dùng một phương thức khác cực kỳ đặc biệt từ từ tăng cường.
Hai tròng mắt khép hờ, Tô Dật ngồi xếp bằng, trên người tràn ngập xích quang, trên da thịt trần sáng lên trong suốt làm người ta cảm thấy hoàn mỹ không chút sứt mẻ, trong sáng dồi dào.
Thanh Hoàng thê thảm ở một bên, cảm thấy được động tĩnh đó.
Mắt nhìn động tĩnh trên người Tô Dật, cảm giác được khí tức trên người hắn, song đồng của Thanh Hoàng rụt lại tuôn ra sự chấn động, khí tức tràn ra ngoài làm cho thú hồn không ngừng chấn động.
Chẳng biết từ lúc nào, Tây Vô Tình cũng đã thức tỉnh, trước tiên ánh mắt đã nhìn lên người Tô Dật, ánh mắt trở nên run rẩy, kịch liệt chấn động.
Động tĩnh trên người Tô Dật giằng co rất lâu.
- Sao thế, đã xảy ra chuyện gì?
Có giọng nói truyền ra, bên trong dược điền có ánh sáng tràn ngập, mùi thuốc bay lên, Bích Huyết Linh Tham xông ra, ánh mắt hơi kinh ngạc nhìn vào người Tô Dật.
- Bích Huyết Linh Tham...
Chỉ có điều khi ánh mắt của Tây Vô Tình nhìn thấy Bích Huyết Linh Tham, tròng mắt cũng sắp trừng rơi ra khỏi hốc mắt luôn.
Sao Tây Vô Tình có thể không nhận ra được, đây chính là Bích Huyết Linh Tham mà trước đây tất cả mọi người đang tìm.
Trước đây Tô Dật còn sống chết không thừa nhận, không ngờ quả là vẫn trong tay hắn.
Mắt nhìn nơi thần bí này, lại thấy cả Bích Huyết Linh Tham, ánh mắt của Tây Vô Tình hơi dao động, trong lòng dường như hiểu ra gì đó, trước đây tiểu tử này chiếm được Bích Huyết Linh Tham nhưng vẫn sống chết không thùa nhận.
- Ngươi xuất hiện rồi sao, cho ta ăn một cái linh tu có được không, một cái là được rồi!
Tô Tiểu Soái nhìn thấy Bích Huyết Linh Tham thì nhất thời nhìn chằm chằm! Liếm miệng, sắp chảy cả nước miếng!
⚝ ✽ ⚝
Nhìn dáng vẻ của Tô Tiểu Soái, Bích Huyết Linh Tham ngay cả một câu cũng không kịp nói đã chui thẳng xuống đất rời đi, không chút do dự.
- Cái cây cải củ già này, chạy nhanh thế!
Tô Tiểu Soái tiếc nuối không ngừng.
Sau một khắc, động tĩnh trên người Tô Dật rốt cục đã bình tĩnh lại.
Lông mi run run, Tô Dật mở mắt, một ngụm khí dồn từ bụng lên hầu rồi thở ra, trong hai con ngươi có xích quang dao động, sau đó nội liễm lại, cả người có cảm giác siêu phàm thoát tục.
Kiểm tra bên trong cơ thể mình, miệng của Tô Dật hơi cười, Thái Hư Thần Hải lần thứ hai rèn luyện thành công, thoát được một lần hung hiểm, cảm giác được sự thay đổi trong cơ thể mình lại tăng thêm không ít, chiến lực tất nhiên cũng đã được tăng cường lên rất nhiều.
Đoán được chiến lực lúc này của mình, Tô Dật có thêm tự tin.
Cho dù mình còn chưa chân chính tới Nguyên Chân cảnh, có điều nếu bây giờ phải đối mặt với người có tu vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng, Tô Dật cũng có tự tin tuyệt đối có thể đánh bại trực diện.
Cho dù gặp phải người có tu vi Nguyên Chân cảnh nhị trọng, Tô Dật cũng có vài phần tự tin.
Lần thứ hai rồi, còn bảy lần nữa.
Tô Dật hít một hơi thật sâu, Thái Hư Thần Hải đã rèn luyện hai lần, còn bảy lần nữa là có thể tu luyện thành công rồi.
Cảm giác trong cơ thể lần thứ hai trở nên mạnh mẽ hơn, Tô Dật cũng âm thầm than than không hổ là Hỗn Nguyên Yêu thể biến thái, Thái Hư Thần Hải này rất cường đại, còn ẩn chứa rất nhiều sự thần bí khó có thể diễn tả được.
- Tiểu tử, ngươi dường như có thể đột phá tới Nguyên Chân cnarh rồi, vì sao lại không đột phá đi!
Tây Vô Tình đứng dậy, mắt nhìn Tô Dật, không nhịn được nói vậy. Gã có thể rõ ràng cảm giác được Tô Dật đã có cơ hội đặt chân tới Nguyên Chân cảnh, nhưng lại tự mình ngừng lại.
Bất kỳ người tu luyện nào, tiến hơn một bước đều là sự mê hoặc khó có thể chống đỡ được.
Trước đây Tây Vô Tình tìm kiếm Bích Huyết Linh Tham chính là vì muốn tiến thêm một bước.
Nhưng cách làm của Tô Dật làm cho Tây Vô Tình cảm thấy nghi hoặc trong lòng.
- Thật không dám đấu diếm, đây là một công pháp đặc biệt mà tiểu tử tu luyện, không vội đột phá tới Nguyên Chân cảnh!
Tô Dật mỉm cười, không nhiều lời.
Chỉ là nghe lời nói của Tô Dật, Tây Vô Tình lại trợn trắng mắt, thiếu niên mới chừng ấy tuổi, nếu như đặt chân tới Nguyên Chân cảnh thì đủ để làm chấn động đương đại.
Các đệ tử của những môn phái lớn sợ là nằm mơ cũng muốn ở độ tuổi như vậy có thể đặt chân tới Nguyên Chân cảnh.
Nhưng tiểu tử này lại còn nói không nóng nảy, trước mặt cơ hội đột phá tới Nguyên Chân cảnh lại tự mình dừng bước.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài không biết sẽ làm bao nhiêu người phải cứng họng nữa!
Sau khi trợn mắt một cái thì Tây Vô Tình cũng lười để ý tới Tô Dật, lo lắng nói:
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, đại hội Thánh Võ có tham gia hay không đây?