← Quay lại trang sách

Chương 682

Linh hồn mang theo ánh sáng xích sắc, tự có uy thế lớn lao riêng làm cho thú hồn của Thanh Hoàng tự dưng ngầm run rẩy, trở nên bỡ ngỡ.

- Lực linh hồn thật là mạnh!

Tây Vô Tình là ai chứ, vốn dĩ là một Ngự Hồn sư cực kỳ khủng bố, lúc này mặc dù Tô Dật chỉ tỏa ra một luồng sức mạnh linh hồn nhưng gã cũng có thể cảm giác được mức độ biến thái của sức mạnh đó trên người Tô Dật. Gã phải âm thầm hít một ngụm khí lạnh, tâm tình mãi lâu không bình tĩnh được.

Dãy núi nhấp nhô cao thấp liên miên.

Nơi đây có năng lượng thiên địa dày đặc, mây khói chợt xa chợt gần, như gần như xa, tựa như tiên cảnh!

Đỉnh núi, thanh niên đứng đó, dáng vẻ chừng mười tám mười chín, đường nét khuôn mặt hoàn mỹ, góc cạnh rõ ràng, lông mi dài mà dày cùng cái mũi anh tuấn, vẻ bề ngoài tạo thành độ cung anh tuấn tinh xảo.

- Nhận được tin tức lần đại hội Thánh Võ này vốn dĩ Thánh Sơn có Liễu Nhược Hi được cử đi nhưng không biết tại sao lại đột nhiên đổi thành Nạp Lan Như Ngọc.

Phía sau thanh niên có một lão giả dáng vẻ chừng năm, sáu tuần xuất hiện, lặng yên không tiếng động, không gây ra bất kỳ động tĩnh nào nhưng khi lão giả xuất hiện, bốn phía không trung cũng hơi rung lên.

- Nạp Lan Như Ngọc.

Thanh niên nói nhỏ, dưới lông mi dài và dày, trong con ngươi có ánh sáng lóe lên.

Mây mù quanh quẩn, trong núi cây rừng trùng điệp xanh mướt, có chỗ nhô lên có chỗ thấp xuống giống như một nét bút nhẹ nhàng khoan khoái, tạo thành bức tranh sơn thủy thích mắt.

Thanh niên chắp tay, mái tóc dài màu đen như đầm nước tản trên vai, áo bào màu đỏ tía, trên người đơn giản tới không có bất kỳ trang sức nào nhưng ngũ quan thâm thúy lại khiến người ta say mê. Đừng nói là con cái, cho dù là nam tử cũng đều phải nhìn nhiều thêm một lần.

- Đại hội Thánh Võ.

Thanh niên khẽ nói, con ngươi tỏa sáng.

Quần sơn xanh biếc phập phồng, từng tòa nối tiếp nhau giống như sóng lớn ngoài biển khơi, kéo dài vô cùng vô tận tới cuối chân trời, tràn đầy năng lượng thiên địa.

Rừng trúc, thanh niên áo trắng chừng mười tám mười chín tuổi, thuận tay kẹp một cái lá trúc đang rơi xuống, dường như đang trầm tư gì đó.

- Sư huynh.

Có giọng nói truyền đến, một thanh niên tuổi hơi nhỏ tiến lên mắt nhìn thanh niên áo trắng, ánh mắt có sự kính nể cùng sùng bái từ tận thâm tâm.

- Phải lên đường rồi sao?

Thanh niên áo trắng ngẩng đầu nhẹ nhàng nháy mắt một cái, lông mi thật dài chớp chớp theo, miệng nở nụ cười.

- Lần đại hội Thánh Võ này sư huynh chắc chắn là phi long xung thiên, giúp Tam Nguyên môn ta danh chấn Trung Châu!

Người sau mắt lóe sáng, người sư huynh trước mặt gã chỉ lớn hơn gã mấy tháng thôi, nhưng thực lực đã sâu không lường được rồi. Lần đại hội Thánh Võ này tất có thể nhất phi trùng thiên, một trận chiến thành danh khắp thiên hạ đều biết.

- Đừng có xem thường những sơn môn như Thần Kiếm môn, Hỏa Thần tông, Thanh Vân tông. Xích Thiên Huyền, Cung Thiên Tinh cũng không phải là những người bình thường.

Thanh niên áo trắng ngước mắt, thần thái sáng quắc, lần đại hội Thánh Võ này y cũng rất chờ mong.

Lập tức, thanh niên áo trắng dường như nghĩ đến gì đó, thần thái sáng quắc âm thầm trầm xuống một chút. Rừng trúc có gió nhẹ từ từ thổi tới, góc áo trắng bị thổi nhẹ bay, tóc đen bóng cũng nhẹ bay lên theo gió, nhẹ giọng nói:

-Người của Thánh Sơn lần này sợ là cũng không dễ động vào.

Ngao ô

Tiếng thú gào truyền tới từ không trung, quanh quẩn trong cụm núi trùng điệp.

Dãy núi liên miên, biển rừng phập phồng, khắp nơi tràn đầy năng lượng thiên địa, trải rộng kỳ hoa dị thảo.

Vách núi, thanh niên mặc trường bào màu xanh, trên cổ áo cùng ống tay áo đều thêm hoa văn, tóc đen nhánh bộc lên, thân thể thon dài ưỡn thẳng tắp, cả người phong trần tuấn lãng lại tỏa ra khí chất cao quý bẩm sinh. Từ xa nhìn lại có cảm giác cao không thể chạm tới, nhưng lại thấp như bụi rậm dễ dàng chạm tay.

Thanh niên rất tuấn lãng, khóe miệng có độ dày vừa phải, như là lúc nào cũng nở nụ cười khiến người ta hoa mắt.

Có linh cần hí vang, thanh âm trong suốt.

Một con linh cầm thanh sắc xoay quanh tới gần, toàn thân tràn ngập thanh quang, mở rộng hai cánh tỏa ánh sáng, độ cung động lòng người, đôi tròng mắt như ngọc lưu ly.

Ngao ô

Khi con linh cầm này xuất hiện, trong quần sơn bốn phía tự dưng có tiếng thú hống liên tiếp, như thể đang thần phục ai đó, bái kiến vương giả.

- Nên xuất phát rồi sao, vậy thì theo ta cùng tới đại hội Thánh Võ đi!

Thanh niên nhẹ giọng nói, trong giọng nói cũng mang theo một loại từ tính ưu nhã mê người.

Lầu các đình viện, cổ kính.

Nữ tử chừng mười tám mười chín tuổi, con ngươi sâu thẳm như hồ sâu, tóc đen nhu thuận vén bên tai, làn váy trắng không nhiễm một hạt bụi nào, làn da lộ ra ngoài trắng như ngó sen, một khuôn mặt động lòng người, khí chất hơn người như một vị trích tiên, không nhiễm khói bụi nhân gian.

- Thanh Vi sư tỷ, Thanh Vi sư tỷ...

Có giọng nói thanh thúy truyền tới, yếu ớt. Một cô thiếu nữ sôi nổi tới, khuôn mặt non nớt còn mang theo ngây ngô, dáng vẻ khoảng mười bốn mười lăm tuổi, toàn thân tỏa ra khí tức thanh xuân.

- Sao thế Tú Tú?

Nữ tử ngước mắt mỉm cười khuynh thành.

- Tông chủ bảo ta tới tìm tỷ, nói là mọi người sắp xuất phát đi Trung Châu thành rồi.

Thiếu nữ rất vui vẻ, đến bên người nàng, nhí nhảnh nói.

- Ừ, ta biết rồi, lúc nữa sẽ qua đó.

Nữ tử gật đầu bình tĩnh nói.

Mật thất, khí tức mênh mông cuồn cuộn, ánh sáng chói mắt.

Khí tức cuồn cuộn mãi lâu mới bình tĩnh trở lại, khi ánh sáng từng bước ảm đạm, có một bóng hình mạn diệu xinh đẹp ngồi xếp bằng xuất hiện ở đó.

Đây là môt nữ tử tuổi không lớn lắm, một khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, da màu mạch, sống mũi thẳng tắp khéo léo, dưới lông mi dài cong cong là đôi mắt nhắm chặt.

Trong khoảnh khắc, lông mi run run, hai tròng mắt đóng chặt của nữ tử mới mở ra, con mắt to mà sáng ngời, con ngươi kỳ dị cũng mang theo ánh vàng kim nhàn nhạt, tăng thêm vài phần mị hoặc.

- Rốt cục đã đặt chân rồi.

Nữ tử tự nói, từ từ đứng dậy, mặc quần áo đầy đủ lên, buộc dây quanh hai chân thon dài, độ cung toàn thân vô cùng động lòng người, bay bổng lại hứng thú tỏa ra khí tức thanh xuân minh diễm động lòng người.

Không gian thần bí, Tây Vô Tình nhìn Tô Dật trên đầu minh xà, trong mắt chưa từng mất đi vẻ khiếp sợ, không ngừng chấn động.

Sao Tây Vô Tình có thể không nhìn ra, Tô Dật bố trí thủ đoạn tuyệt đối không đơn giản.

Thiếu niên này liên tiếp làm cho gã kinh ngạc khiếp sợ, không ngờ lại còn là một Ngự Hồn sư, nói không khoa trương thì khi gã ở tuổi này của hắn, thành tích không có cách nào so được với hắn.

Tô Dật ngồi xếp bằng, hai tròng mắt khép hờ, thủ ấn thi thoảng kết lại, thay đổi.

⚝ ✽ ⚝

Trong tâm thần, Tô Dật nhìn thấy một con minh xà trong suốt rực rỡ, nhưng khí tức tỏa ra trên người lại kinh người tới mức tột đỉnh.

Minh xà trong suốt tỏa ra hào quang óng ánh, giống hệt bản thể ban đầu Thanh Hoàng hiện ra.

Đây là thú hồn trong đầu Thanh Hoàng, đến cấp bậc như Thanh Hoàng rồi, thú hồn trong đầu từ lâu đã ngưng kết thành dáng vẻ bản thể.