Chương 698
Theo tiếng nói Tô Dật nhìn lại, từ một bên đại sảnh xuất hiện ba thân ảnh đi ra.
Đi đầu là một người già nua, dáng đi tập tễnh, tuy nhiên thân thể cũng cực kỳ đặc biệt, dáng dấp của lão không cao, người lại tròn ủm, nhìn thế nào cũng giống một quả cầu di động.
Nhìn bộ dạng này của lão giả khiến Tô Dật nhớ đến Vương mập, đây tuyệt đối là phiên bản già của Vương mập.
Hai vị hai bên cũng là lão giả, một người mặc trường bào đỏ sậm, một người mặc trường y màu xám, trẻ tuổi hơn lão giả thứ nhất hơn một chút.
Chỉ khi cảm giác được một cỗ khí tức vô hình trên người lão giả này, vẻ mặt Tô Dật mới nhất thời nghiêm túc lại.
Trên người ba lão giả có một cỗ khí tức như ẩn như hiện, khiến nguyên khí trong cơ thể tự dưng có chút tắc, linh hồn trong não hãi cũng âm thầm rung động.
- Thật mạnh!
Đặc biệt là lão giả đầu tiên, Tô Dật càng âm thầm thán phục.
Lão giả này tuyệt đối mạnh mẽ đến cùng cực, có lẽ mạnh hơn Tây Vô Tình không ít.
Trên ngực lão giả thứ nhất cũng có đeo một huy hiệu giống với Tây Vô Tình như đúc, cũng hình tứ giác, nhưng thoáng hiện lên màu vàng nguyên chất vô cùng chói mắt.
Loại chói mắt này so với huy hiệu trên người Tây Vô Tình còn chói mắt hơn.
Có điều hồ quang điện trong huy hiệu, miễn cưỡng cũng chỉ có sáu đầu, mà đầu thứ sáu lại như ẩn như hiện, rất ảm đạm.
Huy hiệu trên ngực lão giả trường bào đỏ cũng hình tứ giác, màu trắng bạc, bên trong huy hiệu thiểm điện đồ văn có năm đầu chói sáng.
Huy hiệu của lão giả trường bào xám là màu đồng, hình tứ giác, bên trong huy hiệu cũng có năm tia chói mắt.
- Bái kiến ba vị phó Cung chủ.
Khi ba vị lão giả đi ra, Tô Dật, Tây Vô Tình, Thanh Hoàng cũng người trung niên dẫn đường cung kính hành lễ.
- Ba vị phó Cung chủ Quan Lan, Diễm Lô, Vân Đỉnh từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ?
Nhìn ba vị lão giả phía trước, Tố Vân trưởng lão mỉm cười, gật đầu hành lễ, thái độ cực kỳ tôn kính.
- Bái kiến ba vị phó Cung chủ Quan Lan, Diễm Lô, Vân Đỉnh.
Bạch Minh Sơn cũng hành lễ, vẻ mặt có chút xấu hổ.
- Kính chào ba vị phó Cung chủ Quan Lan, Diễm Lô, Vân Đỉnh.
Thần sắc Giản Vạn Niên cũng có chút chật vật, trước mặt ba vị lão nhân hơi cúi đầu xuống, ngạo khí hoàn toàn không có.
Những đệ tử trẻ tuổi của Tây Vô Tình, Thiên Huyền tông, Thần Kiếm môn khi đối mặt với ba lão giả, cũng xoay người hành lễ, ánh mắt cung kính sợ hãi.
Đây là ba vị phó Cung chủ Ngự Thiên cung, là nhân vật loại nào chứ? Chuyến đi này của họ là để vượt qua kiểm trắc của Ngự Thiên cung, cho nên trong lòng sinh ra kính sợ.
- Xin chào ba vị trưởng lão đường xa mà đến, chúng ta cũng chỉ là phó Cung chủ mà thôi.
Một người trong ba vị lão giả có thân hình hơi tập tễnh lên tiếng, âm thanh già nua trầm thấp, lão gật đầu chào lại Tố Vân trưởng lão, nhưng lại không để ý đến Bạch Minh Sơn cùng Giản Vạn Niên, rõ ràng người mới lên tiếng cũng là lão giả này.
Hai lão giả còn lại cùng khẽ gật đầu chào Tố Vân trưởng lão, nhưng đối với hai người Bạch Minh Sơn, Giản Vạn Niên thái độ có chút không vui. Cũng bởi những lời vừa rồi của hai người đã rơi vào trong tai mấy vị phó Cung chủ.
Lời nói vừa dứt, ánh mắt của lão giả có thân hình tập lễnh dừng lại trên người Tây Vô Tình, Tô Dật, Thanh Hoàng. Nhìn thoáng qua người Thanh Hoàng, trong ánh mắt có chút chấn động, tiếp sau đó ánh mắt ba vị lão giả nhìn chăm chú trên người Tây Vô Tình.
Ánh mắt ba vị lão giả khẽ quét qua huy hiệu trên ngực Tây Vô Tình, nhất thời âm thầm biến sắc, trên mặt thay đổi nhanh chóng.
- Lão hủ Quan Lan, phó Cung chủ phân cung Ngự Thiên cung Trung Châu, đây là Diễm Lô cùng Vân Đỉnh, đều là phó Cung chủ phân cung Trung Châu thành, không biết các hạ nên xưng hô thế nào?
Lão giả dẫn đầu thân thân hình tập tễnh nhất thời bước lên mấy bước đến trước mặt Tây Vô Tình, thần sắc cực kỳ tôn kính, sắc mặt so với đám người Bạch Minh Sơn, Giản Vạn Niên hòa hoãn hơn khá nhiều.
Hai lão giả còn lại cũng theo sau bước lên, cười chào hỏi Tây Vô Tình, thái độ hoàn toàn trái ngược với Bạch Minh Sơn, Giản Vạn Niên.
Ba lão giả là phó cung chủ Ngự Thiên cung, đối với trưởng lão Thần Kiếm môn, trưởng lão Thiên Huyền tông trực tiếp tỏ rõ sắc mặt, Bạch Minh Sơn cùng Giản Vạn Niên cũng không dám tỏ thái độ bất mãn, không hiểu vì sao ba người này lại cực kỳ khách sáo với Tây Vô Tình, khiến mọi người có mặt nơi này vô cùng kinh ngạc.
Đặc biệt là người của Bạch Minh Sơn, Giản Vạn Niên, từng người bọn họ đều thầm chấn kinh, không hiểu nguyên nhân, ánh mắt vài lần chuyển qua nhìn Tây Vô Tình.
Ngay sau đó, Giản Vạn Niên cùng Bạch Minh Sơn cũng nhìn thấy huy hiệu trên ngực Tây Vô Tình, khi nhìn đến huy hiệu, hai người này cũng vô cùng kinh hãi.
- Ba vị Cung chủ thông cảm, có chỗ không tiện nói rõ, xin tha lỗi.
Tây Vô Tình chắp tay thi lễ với ba vị phó Cung chủ, cũng không nói đến tục danh:
- Hôm nay mang theo người trẻ tuổi này đến kiểm trắc, đi đường tắt một chút.
- Không sao, vậy kính xin chờ một lát.
Quan Lan phó Cung chủ cũng không hỏi nhiều, từ trước đến giờ Ngự Thiên cung cũng không hỏi quá nhiều, sau khi gật nhẹ đầu chào Tây Vô Tình, chậm rãi đi đến trước đại sảnh.
Người trung niên dẫn đường thấy thế cũng khẽ chào, lập tức yên lặng cáo lui.
Ba vị phó Cung chủ Quan Lan, Diễm Lô, Vân Đỉnh cùng nhau đi đến giữa đại sảnh. Quan Lan phó Cung chủ thân hình tập tễnh đi ở giữa, Diễm Lô phó cung chủ bên trái, Vân Đỉnh phó Cung chủ ở bên phải, cùng nhau rời đi.
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người trong đại ảnh cùng dời trên người ba vị phó Cung chủ.
- Bắt đầu kiểm trắc rồi sao?
Trong lòng Tô Dật thầm hỏi, tự dưng có chút khẩn trương, tuy nhiên đã cam đoan cùng Tây Vô Tình rồi, nếu không thể thông qua kiểm trắc của Ngự Thiên cung vậy thì thật mất mặt.
- Được rồi, hiện tại có thể bắt đầu kiểm trắc, những người không liên quan lui lại, người muốn kiểm trắc thì tiến lên.
Lần này lên tiếng chính là Vân Đỉnh phó Cung chủ, nhìn thấy người trẻ tuổi thần sắc của lão cũng trở nên hòa hoãn hơn không ít.
Nghe vậy, nhất thời Bạch Minh Sơn, Giản Vạn Niên cùng Tố Vân trưởng lão riêng phần mình dặn dò đệ tử một chút, rồi mới lui về sau.
- Kiểm trắc rất đơn giản, bảo làm gì thì các ngươi đó, trước tiên thả lỏng một chút, toàn lực mà làm, có người xem thường ngươi, ngươi đừng làm mất mặt.
Lần này Tây Vô Tình không có truyền âm, lời nói nhàn nhạt truyền ra, tựa như có ý đồ riêng.
Ánh mắt Tô Dật nhìn qua Bạch Minh Sơn cùng Giản Vạn Niên, hai người nghe khá rõ lời nói của Tây Vô Tình.
Giản Vạn Niên cùng Bạch Minh Sơn nghe ra được nhưng hiện tại không phải như trước, từ lúc nhìn thấy huy hiệu trên ngực Tây Vô Tình, rõ ràng cũng có chút bận tâm, huống chi còn có ba phó Cung chủ ở đây.
Nhưng nghe lời nói của Tây Vô Tình, mặt Bạch Minh Sơn cùng Giản Vạn Niên âm trầm hơn không ít, ánh mắt âm thầm nhìn thoáng qua Tây Vô Tình, sau đó khóe mắt hai người mang theo tia hàn ý đảo qua trên người Tô Dật.