← Quay lại trang sách

Chương 717

Trung Châu thành, phủ thành chủ rộng lớn, trong chủ điện, náo nhiệt phi phàm, quỳnh tương ngọc dịch, linh quả kỳ hoa.

Trong chủ điện, lúc này có không ít người đang ngồi.

Bên trái thượng thủ là một lão giả già nua, thân mặc trường bào, trong mắt lấp lánh quang hoa.

Phía bên phải thượng thủ là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt uy nghiêm, mặc hoa phục, tự có một cỗ uy nghiêm của thượng vị giả.

Hạ thủ lão giả già nua là một thanh niên bộ dạng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, tóc dài màu xanh nhạt, không buộc mà để xõa sau người, mũi cao môi mỏng, mày kiếm kéo dài tới tóc mai, khuôn mặt tuấn lãng hoàn mỹ, đặc biệt là đôi mắt như lưu tinh màu xanh đậm, giống như phỉ thúy, mang theo một loại hồn xiêu phách lạc như nữ tử, nhìn qua, khiến người ta trong lòng run rẩy.

Thanh niên ngồi ngay ngắn, môi mỏng khẽ mím lại, tựa cười mà như không phải cười, da thịt trắng nõn như tuyết, giống như tỏa ra quang mang màu trắng bạc, tự có một cỗ khí trường khiến người ta run sợ.

Bên cạnh thanh niên này còn có một thanh niên tuổi tác không chênh lệch là bao, cũng khí chất siêu, ánh mắt trong suốt lại thâm sâu không thấy đáy, màu da trong suốt như ngọc, tóc dài màu đen xõa ngang vai.

Dưới trường bào màu tím của thanh niên này tuy là đang ngồi ngay ngắn, cũng có thể nhìn ra dáng người của hơn khá cao, ngồi ở đó, cũng có một loại phiêu dật xuất trần không nói nên lời, diện mạo hiên ngang.

- Lần này Thánh sơn ta có Nạp Lan hiền chất, Sở hiền chất tham gia Thánh Võ đại hội, e là sẽ tăng thêm rất nhiều áp lực cho ngũ tông tam môn.

Trong đại điện, phía dưới người trung niên khuôn mặt uy nghiêm, một phụ nhân trung niên bộ dạng hơn bốn mươi tuổi quan sát hai thanh niên, trong đôi mắt hẹp dài, ánh mắt dường như là càng nhìn càng thích, ánh mắt thỉnh thoảng dừng ở trên người nữ tử tuổi tác xấp xỉ với hai người thanh niên ở bên cạnh, ánh mắt như có ám chỉ.

Phụ nữ trung niên bộ dạng bình thường, khí tức vô hình từ trên người tỏa ra lại không tầm thường, có điều nữ tử trẻ tuổi ở bên cạnh lại có chút động lòng người, da thịt như tuyết, khi nhìn quanh, tự có khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, khiến người ta sợ hãi, trong vẻ lãnh ngạo thờ ơ lại có thêm mấy phần hồn xiêu phách lạc.

Nghe mỹ phụ trung niên nói vậy, ánh mắt của nữ tử trẻ tuổi lại thỉnh thoảng hướng về phía hai thanh niên, mở miệng nói:

- Mẫu thân sao lại nói vậy, có Nạp Lan sư huynh và Sở sư huynh lần này xuất mã, đệ tử của ngũ tông tam môn vốn là không thể so sánh.

Khi nói chuyện, nữ tử có một cỗ thái độ mê người, trong mắt cũng có mấy phần ngạo khí, Âu Dương Kim Vi nàng ta cũng có mấy phần tự tin đối với thực lực của mình.

- Kim Vi sư muội quá khen, với thực lực của Kim Vi sư muội, cũng đủ để khiến những người đó của ngũ tông tam môn lãnh đủ rồi.

Thanh niên tóc đen, mặc áo tím mở miệng, mỉm cười nói với Âu Dương Kim Vi.

Hắn là Sở Trường Hoan, rất rõ ràng lần này Thánh sơn để hắn tới tham gia Thánh Võ đại hội, chỉ là tới góp vui mà thôi, cũng có thể thừa cơ xem xem nhân vật lĩnh quân trong ngũ tông tam môn đã đến trình độ nào.

Nam tử tóc dài một xanh nhạt không nói gì, ánh mắt bình tĩnh, giống như tất cả ở xung quanh không liên quan gì tới hắn.

- Có điều nghe nói trong ngũ tông tam môn lần nàycũng xuất hiện không ít hạng người thiên tư tuyệt đỉnh, Thần Kiếm môn có người tên là Mộ Dao, rất không tầm thường, còn có Thiên Huyền tông Cung Thiên Tinh, Thú Hoàng tông Thiếu Tư Quân, nghe nói đều là thiên tư yêu nghiệt.

Hạ thủ đại điện có một lão giả bộ dạng hơn năm mươi tuổi lên tiếng, mặc một bộ trường sam, trên vai thêu hoa văn giống như huy chương, tựa hồ là đại biểu cho thân phận hoặc là địa vị nào đó.

Lúc này nếu Tô Dật ở đây, nhất định có thể nhận ra, người này không phải ai khác, chính là Thánh sơn Vương Toàn Đức.

- Mộ Dao này có chút không đơn giản, là bán yêu chi thể

Lão giả ngồi ở thượng thủ đại điện lên tiếng, trong mắt có hào quang chớp động.

Trong đại điện, lúc này còn có còn có không ít người tiếp khách, nghe thấy bán yêu chi thể, trong ánh mắt cũng có biến hóa.

Bán yêu chi thể, ở trong các thế lực lớn này là một cấm kỵ bất thành văn.

- Lúc hoàng hôn, thiên địa dị tượng đến từ Ngự Thiên cung phân cung, Âu Dương thành chủ có tra được nguyên nhân không?

Đột nhiên, thanh niên tóc dài màu xanh nhạt ngẩng lên, nhìn trung niên vẻ mặt uy nghiêm đó, hỏi.

Người trung niên chính là Âu Dương Viễn Phong, thân là thành chủ Trung Châu thành, cũng là đệ tử thân truyền của Thánh sơn, lúc trẻ tuổi cũng từng là nhân vật phong vân ở Thánh sơn.

Có điều lúc này đối với người thanh niên tóc dài màu xanh nhạt, Âu Dương Viễn Phong lại không hề ra vẻ ta đây, hắn biết thân phận của thanh niên trước mắt này, rất khách sáo, nói:

- Nạp Lan hiền chất chờ chút, đã phái người đi tìm hiểu tin tức, chắc tin tức chi tiết tới chậm một chút.

- Ngự Thiên cung dẫn ra thiên địa dị tượng, chẳng lẽ là có người kiểm tra dẫn tới sao?

Lão giả ở thượng thủ cũng thầm nhíu mày, trong Ngự Thiên cung dẫn tới thiên địa dị tượng, nhưng không phải đệ tử Thánh sơn dẫn tới, điều này khiến cho hắn trong lòng có chút băn khoăn.

- Thành chủ, thành chủ.

Bỗng dưng, có thanh âm truyền đến, có thân ảnh vội vàng bước vào đại điện, chính là lão giả năm mươi tuổi đầu lĩnh đưa Tô Dật, Tây Vô Tình tới phủ thành chủ.

- Kỳ lão có chuyện gì mà kích động như vậy.

Âu Dương Viễn Phong cũng rất khách khí, vị bô lão trước mắt này tuổi so với hắn thì lớn hơn không ít, tu vi thực lực Nguyên Hoàng cảnh ngũ trọng, còn là phụ tá đắc lực của hắn.

- Bái kiến Băng Phủ trưởng lão, bái kiến thánh tử, bái kiến phu nhân tiểu thư.

Kỳ lão đi vào đại điện, nhìn thấy lão giả ở thượng thủ, thanh niên tóc dài màu xanh nhạt và phụ nhân trung niên, Âu Dương Kim Vi, lập tức vẻ hoảng loạn thu liễm, hành lễ.

Đối mặt với Kỳ lão, đường đường là cường giả tu vi Nguyên Hoàng cảnh ngũ trọng, Băng Phủ trưởng lão ở thượng, thanh niên tóc dài màu xanh nhạt được gọi là thánh tử, đều không dám ra vẻ, đều gật đầu.

Cũng là phụ nhân trung niên đó thấy bô lão, trong mắt lập tức chiếu ra ánh sáng lạnh, hỏi:

- Thế nào, có tìm được người chưa?

- Ặc.

Ánh mắt Kỳ lão có chút bất đắc dĩ, hỏi phụ nhân trung niên:

- Hồi bầm phu nhân và thành chủ, đệ tử Bá Vương tông làm nhị công tử bị thương nặng đã được dẫn về trong phủ rồi!

- Được, trước tiên ném vào địa lao trong, lát nữa ta sẽ tự mình xử trí, dám làm bị thương con ta, nhất định không thể tha cho tiểu tử đó, Bá Vương tông gì đó cũng phải trả một cái giá cực lớn!

Khuông Quế Lan sắc mặt âm lãnh, thương xót cho con trai của nàng ta, bị thương nặng đến mức đó, trong lòng nàng ta như nhỏ máu, bất kể là ai, cũng không thể buông tha.

Trong đại điện, người Thánh sơn nghe Khuông Quế Lan nói vậy, cũng không bảo gì.

Bọn họ cũng nghe nói Âu Dương Minh Kiệt làm việc ra ngoài làm việc, không ngờ bị một thanh niên tuổi tác xấp xỉ đánh mấy chiêu liền bị thương nặng.

Dù sao Âu Dương Minh Kiệt cũng là đệ tử Thánh sơn, người khiến hắn bị thương nặng như vậy, tất nhiên không thể buông tha.

- Phu nhân, lần này e là có chút...

Chỉ là Kỳ lão nghe thấy lời nói của Khuông Quế Lan, mày lập tức nhíu lại, muốn nói lại thôi.