Chương 751
Vù vù...
Ánh mắt từ bốn phương tám hướng chú ý đến, không ít khí tức mờ mịt chấn động, giống như không ai nghĩ đến lại có người dám tranh giành với Thánh Sơn, mà người này lại ở bên trong bao sương.
- Yên tâm, ta chỉ tăng chút giá, không có ý gì đâu.
Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Tây Vô Tình, Tô Dật lắc đầu nói, nếu người Thánh Sơn muốn đến vậy thì thuận tiện tăng chút giá thôi. Dù sao bản thân hắn cũng không quan tâm đến rương gỗ, chỉ cần tâm tình sảng khoái là tốt rồi, tóm lại phải tăng thêm chút máu mới được.
- Mười vạn lẻ một ngàn nguyên thạch tam tinh lần thứ nhất!
- Mười vạn lẻ một ngàn nguyên thạch tam tinh lần thứ hai!
- Mười vạn lẻ một ngàn nguyên thạch tam tinh lần thứ ba!
Rất nhanh, lão giả trên đài ra giá giải quyết dứt khoát, người bên trong bao sương của Thánh Sơn căn bản không có ý tăng thêm giá.
- Chuyện gì thế này?
Trên đài đấu giá âm thanh gõ chùy vang lên, giải quyết dứt khoát, Tô Dật ngẩn ra, hốc mắt trừng muốn rớt ra ngoài, cái gì mà U Châu Phục Yêu môn, cái gì mà bảo vật truyền thừa cả đời của tám nghìn cường giả, cái gì mà rương gỗ thần bí, có trời mới biết cái này không có ý nghĩa gì với Tô Dật.
Trên người hắn có Hỗn Nguyên Chí Tôn công, có không gian thần bí, có thánh khí Thiên Tinh Kinh Phách, là Tông chủ Thiên Yêu tông, người mang Thiên Yêu Cổ Kinh. Mặc dù nói Phục Yêu môn cùng Thánh Sơn đều là quái vật khổng lồ, cường giả lưu lại tuyệt đối không tầm thường nhưng Tô Dật không có bao nhiêu hứng thú, huống chi rương gỗ người Linh Bảo Các đều mở không ra, mà hắn còn phải bỏ ra mười vạn lẻ một ngàn nguyên thạch tam tinh, chẳng khác nào một tỷ mốt tinh nguyên thạch.
Nghĩ vậy nên trong lòng Tô Dật như muốn hỏng mất, căn bản không có dự định lấy rương gỗ, chỉ muốn nâng giá hố Thánh Sơn một vố mà thôi, không ngờ bọn Thánh Sơn này lại không tiếp tục tăng giá.
Giải quyết dứi khoát, Tô Dật nhìn về phía Tây Vô Tình, ánh mắt như sương mù che phủ, trên đài đấu giá, những gì lão giả kia nói ra Tô Dật không nghe được một chữ.
Nhìn Tô Dật, vẻ mặt Tây Vô Tình trở nên nghiêm nghị.
Buổi đấu giá đã kết thúc, có một số người đứng lên, đệ tử Linh Bảo Các đều an bài hết thẩy đâu vào đấy.
- Đại nhân, Tần trưởng lão cho mời.
Bên ngoài bao sương, có âm thanh truyền đến, là một người trung niên gầy gò.
- Haizzzz.
Tô Dật thở dài, có chút dở khóc dở cười, nghĩ lại, một tỷ nguyên thạch tam tinh, tấm thẻ đen này của hắn không biết ký sổ có được không? Nếu người Linh Bảo Các sợ thì không chừng hắn không lấy được cái này, khi đó cũng không có nợ, xem như buổi đấu giá thất bại.
Nghĩ như vậy tâm tình của Tô Dật tốt hơn một chút, đứng dậy cùng Tây Vô Tình rời khỏi phòng khách.
- Vèo vèo...
Vừa rồi rời khỏi bao sương, Tô Dật cảm giác được không ít khí tức mịt mờ nhất thời rơi trên người hắn.
Bốn phía bên trong bao sương lần lượt cũng có người đi ra, ánh mắt Tô Dật đảo qua, thấy không ít bóng dáng quen thuộc, cách vách là người của Thánh Sơn gồm Băng Phủ trưởng lão, Vương Toàn Đức cùng mấy đệ tử trẻ tuổi, những ánh mắt bất thiện mang theo lãnh ý mà đến.
- Lại là tiểu tử kia!
Sắc mặt Vương Toàn Đức nhất thời trở nên lạnh lẽo, còn tưởng là người nào lấy Tinh Vân Linh Chi cùng rương gỗ, không nghĩ đến lại là tiểu tử Bá Vương tông kia.
Mấy người Băng Phủ vẻ mặt không vui, mắt hiện lên lãnh ý, lúc này đích thân bọn họ đến đây chính là muốn Tinh Vân Linh Chi cùng rương gỗ của Phục Yêu môn, vốn cho là chắc chắn sẽ lấy được, không nghĩ đến tiểu tử Bá Vương tông kia lại đoạt mất.
- Lần này sợ là chúng ta gặp phiền phức lớn rồi.
Tây Vô Tình thở dài, truyền âm nói với Tô Dật.
- Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn.
Tô Dật nhẹ nhàng nói, Thánh Sơn không có ý tốt hắn cũng chẳng thèm để ý, dù sao hắn cũng có thù sâu như biển với Thánh Sơn, Tinh Vân Linh Chi cùng rương gỗ đều bị hắn cầm đến tay, nhìn ánh mắt không tốt của bọn họ, trong lòng Tô Dật có một cỗ khoái ý thoải mái đến không nói nên lời.
Đi theo người trung niên gầy gò kia, Tô Dật cùng Tây Vô Tình rời đi, mày Tây Vô Tình cau lại như có điều suy nghĩ.
- Tiểu tử, lần này xem ngươi chết thế nào, tưởng náo động dễ lắm sao?
Cách đó không xa, bên trong một gian phòng, nhìn Tô Dật đi qua cửa, ánh mắt Lưu Khiếu Hổ tràn ngập lãnh ý, tiểu tử kia không biết sống chết thế nào lại dám đoạt Tinh Vân Linh Chi với Thánh Sơn, còn rương gỗ kia chính là củ khoai lang bỏng tay, thế mà cũng dám đoạt, thật sự không biết sống chết.
⚝ ✽ ⚝
Một lát sau, trong phòng nhỏ Linh Bảo Các, bên trong đậm chất phong vị cổ xưa, Tần Tam đang chờ đợi.
- Chúc mừng đại nhân, có thể mang Tinh Vân Linh Chi cùng bảo vật cường giả Phục Yêu môn bỏ vào trong túi.
Nhìn thấy Tô Dật, Tần Tam nhất thời tiến lên nghênh đón, vẻ mặt mang theo ý cười, khá ôn hòa.
Tô Dật đánh giá xung quanh, lần này ngược lại chỉ có một mình Tần Tam, hắn cúi người thi lễ, mỉm cười, nói với Tần Tam:
- Tần trưởng lão, thực không dám giấu diếm, trên người của ta không có sẵn nguyên thạch, có thẻ đen này không biết có ghi nợ được bấy nhiêu không?
- Đại nhân có thể gọi ta là Tần Tam hoặc chưởng quỹ là được rồi, có thẻ đen của Linh Bảo Các chúng ta chính là khách quý của Linh Bảo Các, chỉ bấy nhiêu nguyên thạch đương nhiên không ngại, chỉ mong đại nhân nhớ kỹ, trong vòng một năm có thể gửi bất kỳ chi nhánh nào của Linh Bảo Các cũng được. Những vật của đại nhân, đã được chuẩn bị ở trong túi không gian này rồi.
Lời nói vừa dứt, trong tay Tần Tam xuất hiện một cái túi không gian, lập tức đổ ra hai vật, chính là Tinh Vân Linh chi cùng rương gỗ thần bí vừa được đấu giá trên đài.
Khi Tinh Vân Linh Chi xuất hiện, nhất thời trong sảnh được chiếu sáng rạng rỡ, tinh quang lấp lóe, một mùi thuốc từ rương ngọc khuếch tán nồng đậm.
Rương gỗ loang lỗ cỗ lão, có chút ố vàng, không có khí tức chập chờn, ngoại trừ trên mặt có một chút đường vân thần bí thì không khác gì những hòm hỗ bình thường.
- Trên rương gỗ có phong ấn cấm chế, không thể cưỡng ép mở ra, nếu không sợ là sẽ phá vỡ những vật có trong đó. Ấn ngọc bên trên cũng có bố trí phong ấn cấm chế, để tránh Tinh Vân Linh Chi thoát ra ngoài, vật này cùng Bích Huyết Linh Tham cực kỳ am hiểu phương pháp ẩn nấp, thời điểm đại nhân mở ra nhất định phải cẩn thận một chút, ấn ngọc cũng bị cường giả Linh Bảo Các bố trí thủ đoạn đặc thù, có thể thu vào túi không gian, như thế mang trên người cũng thuận tiện hơn.
Tần Tam lên tiếng, ra hiệu cho Tô Dật kiểm tra hai vật đấu giá được.
Đứng ở khoảng cách gần, Tô Dật đánh giá Tinh Vân Linh Chi cùng rương gỗ thần bí, Tinh Vân Linh Chi bị ấn ngọc phong ấn cấm chế, Tô Dật cũng không quan tâm, hiện tại Tô Dật chỉ quan tâm đến rương gỗ thần bí, giá trị một tỷ một tinh nguyên thạch.
Nghe Tần Tam nói Tô Dật như muốn hỏng mất, cái thẻ đen này vậy mà cũng có thể nợ nhiều đến thế.
Đại khái cầm rương gỗ kiểm tra một chút, Tô Dật phát hiện đúng là có phong ấn cấm chế, khó mà mở ra được.
Tốn mất một tỷ mốt tinh nguyên thạch mua một rương gỗ mở không ra, lòng Tô Dật như đang rỉ máu, dù cho bên trong này là truyền thừa của cường giả Phục Yêu môn thì Tô Dật cũng cảm thấy không đáng giá.
- Lão ca, huynh xem một chút.
Tô Dật đưa rương gỗ cho Tây Vô Tình, một rương gỗ quý như vậy nhất định phải kiểm tra một chút.
Tây Vô Tình đang kiểm tra Tinh Vân Linh Chi, nghe vậy tiếp nhận rương gỗ của Tô Dật, kiểm tra một hồi, lắc đầu:
- Thời gian phong ấn cấm chế rất dài, khó mà mở ra được.