Chương 753
Trong mắt Tần Tam hiện lên vẻ lúng túng, với nhãn lực của hắn cũng không thể nhìn thấu được người thanh niên tên Dịch Túc kia.
- Thẻ đen được vị nào phát ra, sợ là có quan hệ đến vị đó cũng không cạn, vậy chúng ta cũng không cần quản nhiều những thứ khác, có điều ra khỏi Trung Châu thành chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.
Người trung niên nói, có chút đăm chiêu.
- Không ít lão nhân đều tới, hiện tại đoán chừng đều ngắm đến Dịch Túc. Vừa ra khỏi Trung Châu thành, chắc chắn sẽ có người không nhẫn nại được, đến lúc đó có thể biết được địa vị của Dịch Túc này rồi.
Tần Tam nói.
- Đừng quên ngày mai Thánh Vũ đại hội diễn ra, tên Dịch Túc này cũng sẽ tham gia.
Người trung niên nói.
- Đúng vậy, chắc chắn sẽ tham gia, hắn đã từng giao thủ với Âu Dương Kim Vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng của Thánh Sơn, một chiêu đánh bại.
Tần Tam lên tiếng nói, trong mắt mang theo chút rung động.
- Âu Dương Kim Vi? Trên người tên này có mấy phần Thánh Vương khí, mà chỉ dùng một chiêu sao?
Ánh mắt người trung niên lay động, trong mắt phát ra quang mang, vô cùng xúc động, ngừng lại một chút nói tiếp:
- Một chiêu đã đã đánh bại Âu Dương Kim Vi, tăng giá với Thánh Sơn, xem ra có ân oán cùng Thánh Sơn không ít.
- Đoán chừng người có tên Dịch Túc này đã triệt để đắc tội cùng Thánh Sơn rồi.
Ánh mắt Tần Tam di chuyển, lập tức nói:
- Ngự Hồn Phù Khiên đã cho hắn.
- Chỉ là chút tâm ý mà thôi, phiền phức này phải dựa vào bản thân hắn, đến lúc đó không chừng lộ ra chút dấu vết thân phận thật sự của hắn.
Người trung niên khẽ nói.
⚝ ✽ ⚝
Buổi đấu giá kết thúc, hoàng hôn đã đến.
Ngự Thiên cung Trung Châu thành, ánh nắng chiều tràn ngập, như một biển lửa phủ kín cả bầu trời.
Trong đại điện của Ngự Thiên cung Tô Dật, Thanh Hoàng, Tô Tiểu Soái, Cổ Nhạc lão nhân, còn có ba vị phó Cung chủ Quan Lan, Diễm Lô, Vân Đỉnh.
Trong đại điện, Tô Dật thả rương gỗ thần bí trên bàn đá, từng ánh mắt cẩn thận quan sát.
Cổ Nhạc lão nhân cùng ba vị phó cung chủ Quan Lan, Vân Đỉnh, Diễm Lô riêng phần mình tự kiểm tra, thần sắc nghiêm túc.
Từng khoảnh khắc trôi qua, Cổ Nhạc lão nhân cùng mọi người nhìn nhau lắc đầu nói với Tô Dật:
- Vật này có lẽ tồn tại lâu lắm rồi nhưng phong ấn bên trên khá phức tạp, dù thời gian lâu như vậy rồi nhưng nó vẫn rất mạnh mẽ, khó có thể cưỡng ép mở ra, lão hủ thực sự hổ thẹn. Xem ra, chỉ đến Ngự Thiên cung tổng bộ mới có thể mở được, nếu tiểu huynh đệ có thời gian, sau khi Thánh Vũ đại hội diễn ra hãy đến Ngự Thiên cung tổng bộ một chuyến, có thể nhìn xem bên trong rương gỗ này là vật gì, thuận tiện có thể kiểm trắc phẩm chất linh hồn của tiểu huynh đệ luôn.
- Đa tạ Cổ Nhạc cung chủ, đến lúc đó rồi quyết định sau.
Tô Dật gật đầu, vốn muốn xem mấy vị Cung chủ Ngự Thiên cung này có thể mở được rương gỗ thần bí hay không, không ngờ cũng không có cách.
- Rương gỗ này thật thần bí, ta có nên đốt nó không?
Tô Tiểu Soái vây quanh rương gỗ thần bí, cũng rất hiếu kỳ.
- Ngươi thành thật một chút cho ta.
Tô Dật nhất thời cảnh cáo Tô Tiểu Soái, dù sao rương gỗ này hắn cũng phải mất giá khá cao mới lấy về, sao có thể để Tô Tiểu Soái làm hỏng.
- Ngày mai Thánh Vũ đại hội diễn ra, tiểu huynh đệ cũng nên chuẩn bị sẵn sàng mà tham dự, nghe nói Thánh Vũ đại hội lần này có không ít người trẻ tuổi thiên tư không tầm thường tham dự, tuy tiểu huynh đệ cũng có thực lực siêu tuyệt nhưng cũng không được chủ quan.
Cổ Nhạc lão nhân nói với Tô Dật.
- Đa tạ Cổ Nhạc cung chủ!
Tô Dật gật đầu, ngày mai sẽ là Thánh Vũ đại hội, đến Trung Châu thành lần này, Thánh Vũ đại hội mới là mục đích chân chính của hắn.
Trở lại đình viện nghỉ ngơi, Tô Dật cùng Thanh Hoàng, Tây Vô Tình còn chưa tản đi.
- Lần này sợ là chọc phải phiền toái rồi.
Đóng cửa phòng, vẻ mặt Tây Vô Tình trở nên nghiêm nghị, mày nhăn lại, nói với Tô Dật:
- Rương gỗ thần bí này chẳng khác nào củ khoai lang bỏng tay.
- Sao lại nói thế?
Tô Dật hỏi, mặc dù biết hiện tại rương gỗ thần bí này khiến không ít người chú ý, đúng là phiền toái lớn.
- Thánh Sơn không ra giá thêm, ngươi nhìn không ra sao? Ngoại trừ Thánh Sơn, sợ là cũng không có ai dám ra giá, cho nên, dù là Thánh Sơn cũng không muốn tiếp nhận củ khoai lang bỏng tay này.
Tây Vô Tình nhìn Tô Dật, nói:
- Việc này có quan hệ đến U Châu Phục Yêu môn. Theo lời đồn nói rằng tám trăm ngàn năm trước cường giả U Châu lưu lại, người nào đạt được rương gỗ này, không cần nói những thứ khác, chỉ cần Phục Yêu môn nhận được tin tức thì dù có đuổi đến chân trời góc biển bọn họ cũng lấy vật này về, thì cho dù Thánh Sơn có đoạt được thì Phục Yêu môn cũng sẽ nghĩ cách lấy lại.
- Rương gỗ này xuất hiện tại Trung Châu, cũng chỉ có Thánh Sơn mới có tư cách đoạt được, nhưng nếu Thánh Sơn thật sự lấy được, đối mặt với phiền toái mà Phục Yêu môn mang đến sợ cũng không dễ chịu gì lắm.
- Nếu giao ra cái rương gỗ này ra, mặt mũi của Thánh Sơn sẽ bị tổn hại nhưng nếu không giao Thánh Sơn trở thành kẻ thù của Phục Yêu môn, tiến thoái lưỡng nan.
- Nói như vậy, bản thân ta đã thay Thánh Sơn nhận lấy phiền toái này rồi.
Nghe vậy Tô Dật nhíu mày, suy nghĩ kỹ một chút, đúng là có đạo lý này, khó trách Thánh Sơn không tiếp tục ra giá.
- Đó là đương nhiên, chỉ có điều Thánh Sơn cũng không cảm tạ ngươi.
Tây Vô Tình cười nhạt, trợn mắt nhìn Tô Dật, lại nói tiếp:
- Lần này xem ra ngươi đã triệt để đắc tội với Thánh Sơn rồi, rương gỗ bị ngươi đoạt đi mặc dù đúng như Thánh Sơn mong muốn nhưng ngươi lại đường hoàng đoạt, chẳng khác nào đánh vào mặt bọn họ. Trước đó còn đoạt Tinh Vân Linh Chi, cộng với chuyện của Âu Dương Kim Vi sợ là hiện tại Thánh Sơn cũng không còn khách khí với ngươi nữa. Mặt khác, ngươi nghĩ là Thánh Sơn thật sự không muốn đoạt được rương gỗ này sao? Rương gỗ này do cường giả Phục Yêu môn lưu lại, Thánh Sơn có hứng thú hơn ai hết.
- Muốn đến cứ đến.
Ánh mắt Tô Dật lộ ra lãnh ý nhàn nhạt, thật đúng là không sợ đắc tội với Thánh Sơn, dù sao thù cũng sâu như biển, chờ sau khi Thánh Vũ đại hội diễn ra, hắn cũng sẽ không lưu lại Trung Châu thành.
- Ngươi cho rằng hiện tại chỉ có Thánh Sơn thôi sao? Lần đấu giá này không biết bao nhiêu người đã để mắt đến ngươi, sợ là lần này, chúng ta muốn rời khỏi Trung Châu thành cũng rất khó khăn. Trung Châu thành là địa bàn của Thánh Sơn, chúng ta cũng vào trường hợp tiến thoái lưỡng nan.
Sắc mặt Tây Vô Tình vô cùng nghiêm trọng, Hoài Bích Kỳ Tội, Tinh Vân Linh Chi cùng rương gỗ cổ lão đã đủ khiến cường giả mong muốn chiếm giữ. Bên trong buổi đấu giá có không ít cường giả ẩn mình, mục đích không cần nói cũng biết, may là Thánh Vũ đại hội lại sắp diễn ra, nếu sau khi Thánh Vũ đại hội kết thúc, đến lúc đó hậu quả có thể nghĩ ra.
- Thật đúng là phiền phức.
Nghe lời nói này của Tây Vô Tình, ánh mắt Tô Dật cũng trở nên ngưng trọng, thật đúng là hắn không suy nghĩ thấu đáo, xem ra việc này phiền phức hơn hắn tưởng tượng.
- Haizzz...
Một lát sau, Tô Dật lắc đầu, khuôn mặt nở nụ cười, nói với Tây Vô Tình:
- Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, trước cứ lo tham gia Thánh Vũ đại hội ngày mai rồi tính sau.
- Ngày mai Thánh Vũ đại hội diễn ra, nhất định phải đề phòng, đặc biệt là người của Thánh Sơn, rương gỗ này, Thánh Sơn nhất định sẽ đoạt lại, vì thế ngày mai trong Thánh Vũ đại hội sẽ ra tay với ngươi.
Tây Vô Tình nghiêm mặt nói với Tô Dật, đây không phải nói đùa, nếu có cơ hội vì rương gỗ của Phục Yêu môn, Thánh Sơn sẽ xuất thủ.