← Quay lại trang sách

Chương 755

Ngươi không thể tham gia được.

Tô Dật cười một tiếng, lắc đầu nói với Tô Tiểu Soái:

- Ngươi phải lo tu luyện cho tốt đi, chờ khi nào ngươi chân chính bước chân vào Chí Tôn Yêu tộc thì chúng ta lại đến.

- Tin tưởng ta, ta nhất định sẽ nhanh chóng cường đại, đến lúc đó ai khi dễ lão đại, ta liền đánh người đó.

Tô Tiểu Soái vẫy cánh, giống như đang huy động quyền đầu, thần sắc ánh mắt nghiêm túc, dáng dấp nho nhỏ, khiến người ta không nín cười được.

- Được, ta chờ ngày đó!

Tô Dật cười một tiếng, trong lòng ấm áp vô cùng, trong lúc vô hình hắn cùng Tô Tiểu Soái có một loại cảm giác huyết mạch tương liên, như huynh đệ ruột thịt.

Lập tức, Tô Dật ngồi xếp bằng, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công nhắm mắt thổ nạp điều tức.

Mặc dù những người trong thế hệ trẻ tuổi, Tô Dật thật sự không sợ ai cả.

Nhưng ngày mai Thánh Vũ đại hội chính thức diễn ra, từ trước đến giờ Tô Dật cũng không chủ quan, hắn luôn giữ gìn ở trạng thái tốt nhất.

Trung Châu thành, có thể nói là thành phố không bao giờ ngủ, đêm khuynh cũng vẫn có đèn đuốc sáng trưng, vô cùng huyên náo, phố lớn ngõ nhỏ người ra vào tấp nập.

Ngày mai Thánh Vũ đại hội sẽ chính thức bắt đầu, có lẽ tất cả mọi người cũng đang lo lắng.

Một số đại thế lực, đại gia tộc càng xem trọng đại hội lần này hơn.

Đây là cơ hội để những tầng tầng lớp lớp thanh niên trong gia tộc bọn họ xuất hiện, một khi ló đầu ra, có thể quật khởi ở trong Thánh Vũ đại hội, điều này liên quan đến khí vận của toàn bộ sơn môn cùng gia tộc.

Nếu như bỏ lỡ cơ hội thì phải đợi thêm ba mươi năm nữa.

Cứ ba mươi năm một lần lại diễn ra Thánh Vũ đại hội, vì bồi dưỡng cho thế hệ sau, những đại gia tộc cùng đại môn phái không biết phải hao hết bao nhiêu tâm huyết cùng tài nguyên, bọn họ cũng không chịu được tiêu hao quá lâu.

Đêm đến, trong phủ thành chủ.

Trong phòng, Băng Phủ trưởng lão, Vương Toàn Đức, Khuông Quế Lan, Âu Dương Viễn Phong,…Còn có mấy tôn trưởng lão Hộ Pháp Thánh Sơn tề tụ, sắc mặt như bình tĩnh nhưng đều ẩn giấu đi chút âm trầm.

- Tuy Tinh Vân Linh Chi hiếm có nhưng không phải Thánh Sơn chúng ta không tìm thấy, thậm chí mạnh hơn cũng không có vấn đề, tuy nhiên rương gỗ kia là vật rất hữu dụng với Thánh Sơn chúng ta, bắt buộc phải có.

Băng Phủ trưởng lão lên tiếng, trên người như ẩn như hiện kích thích hàn băng khí.

Lần này Băng Phủ nổi giận thật sự, ba lần bảy lượt bị tên tiểu tử kia khiến cho tức giận nhưng lại không thể làm gì, sao có thể không giận được chứ?

- Tiểu tử kia đối địch với Thánh Sơn chúng ta khắp nơi, tuyệt đối không thể lưu tình.

Khuông Quế Lâm lên tiếng, trong mắt tràn ngập sát ý, nhìn Băng Phủ trưởng lão nói:

- Ngày mai bên trong Thánh Vũ mật giới chính là cơ hội tốt nhất để ra tay, khiến tiểu tử kia chết không có chỗ chôn.

- Thánh Vũ mật giới là địa bàn của chúng ta, chỉ cần chúng ta dùng chút thủ đoạn, tên tiểu tử kia cũng khó thoát tai kiếp.

Vương Toàn Đức lên tiếng, bên trong Thánh Vũ mật giới dùng chút thủ đoạn cũng đủ khiến cho tên tiểu tử kia chết mà không có chỗ chôn rồi.

- Đừng quên bên trong Thánh Vũ mật giới còn có ngũ tông tam môn, thật sự dùng thủ đoạn gì cũng sợ kinh động đến ngũ tông tam môn, sau này Thánh Vũ đại hội ai còn dám đến tham dự, trách nhiệm này không có ai trong chúng ta có thể gánh nổi, dù là toàn bộ Thánh Sơn cũng không gánh nổi, huống chi bên trong Thánh Vũ mật giới dùng thủ đoạn cũng không phải mấy người chúng ta đủ khả năng làm được.

Băng Phủ trưởng lão trầm giọng nói.

- Vậy làm sao bây giờ, với thực lực của tên tiểu tử kia lọt vào ba mươi hai vị trí đầu cũng không khó lắm. Khi đó muốn ra tay lại càng thêm khó khăn, cũng sợ để lâu Tinh Vân Linh Chi cùng rương gỗ sinh biến, huống chi phía sau tên tiểu tử kia còn có đám người Ngự Thiên cung làm chỗ dựa.

Khuông Quế Lâm lo lắng nói, chỉ có bên trong Thánh Vũ mật giới mới là thời cơ xuất thủ tốt nhất.

- Các vị trưởng lão, ta có một ý kiến, không cần phải có thủ đoạn gì bên trong Thánh Vũ mật giới cũng có thể khiến tên tiểu tử kia khó thoát khỏi tai kiếp.

Vương Toàn Đức thấp giọng nói, trong mắt lộ ra cái nhìn âm hiểm, thấp giọng nói với mọi người.

- Được, vậy để tên tiểu tử này vĩnh viễn ngừng bước bên trong Thánh Vũ mật giới, hy vọng rương gỗ cùng Tinh Vân Linh Chi đều còn trên tay tiểu tử kia, đến lúc đó phải mất chút thời gian.

Sau đó Băng Phủ trưởng lão cười lạnh một tiếng.

- Hừ, tiểu tử này chết chắc, tai kiếp khó thoát.

Trong mắt Khuông Quế Lâm sát ý bắn ra, ánh mắt âm trầm lấp lóe.

⚝ ✽ ⚝

Hôm sau.

Khi trời vừa sáng, bắt đầu cho thời khắc tuyệt vời sắp tới.

Trên không Trung Châu thành, vẫn còn một vài ngôi sao sót lại trên bầu trời sâu thẳm, dưới bầu trời mênh mông rộng lớn, bốn phía Trung Châu thành phản chiếu ánh sáng vàng nhạt.

Một luồng ánh sáng dần dần hiện ra, có lẽ liên quan đến Thánh Vũ đại hội, hôm nay ánh sáng đỏ tươi chưa từng thấy.

Sáng sớm, bên trong Trung Châu thành tiếng người huyên náo, biển người lít nha lít nhít đi ra phía ngoài thành, bởi vì Thánh Vũ mật giới ở trong núi ngoài thành.

- Vù vù~~

Bên ngoài Trung Châu thành, bóng đêm trước khi bình minh ló dạng, một cỗ khí tức từ dãy núi kia đã thức tỉnh trước tiên.

Vốn vô số người đã chờ ngoài thành tụ tập từ sớm, đó là nơi mà Thánh Vũ mật giới sẽ mở ra, thế hệ trẻ tụ tập đông đúc chờ khá lâu rồi, chờ ngày hôm nay tiến vào bên trong Thánh Vũ mật giới.

Càng đông hơn là người vây quanh xem, chờ đợi một sự kiện quan trọng nhất của Trung Châu là khai mạc Thánh Vũ đại hội.

Đến lúc đó thiên tài cùng tiến đến, thiên chi kiêu tử đều xuất hiện, một màn này rung động đến cỡ nào chứ!

Có thể tận mắt chứng kiến cũng có thể dùng nó khoe khoang cả đời.

Sáng sớm, tất cả thành môn đều mở rộng, biển người tuôn ra ngoài thành, đi về phía Thánh Vũ mật giới, trùng trùng điệp điệp, chấn động không gì sánh nổi.

- Phù.

Trong phòng, Tô Dật phun ra một ngụm trọc khí, hai mắt khép hờ, trong mắt có màu đỏ thẫm lóe ra, sắc mặt hồng nhuận, tinh thần phấn chấn.

- Phù.

Cách đó không xa, trên giường Tô Tiểu Soái cũng vỗ phành phạch cánh nhỏ, trên thân quang mang lấp lóe, trong miệng thở ra một ngụm trọc khí, bên trong mắt nhỏ như có một vòng thần quang chập chờn, sau đó kiềm chế lại.

Bên trong Trung Châu thành, mặt trời từ hướng đông mọc lên, trong nháy mắt trên không trung có quả cầu lửa bay lên, từ bên trong đám mây ló dạng, bắn ra mấy trăm ngàn đạo quang trụ sặc sỡ.

- Grao grao grao…

Bỗng dưng, bên trên hư không Trung Châu thành, tiếng gào kinh người truyền đến, giống như tiếng sấm, khí tức đáng sợ của Yêu tộc phủ xuống, khiến người ta run rẩy sợ hãi.

Ba bóng dáng to lớn từ hư không trong thành bay ra, khí tức khiếp người.

Đó là ba con Giao Long to lớn, toàn thân đen nhánh phát sáng, có vẩy chi chít, hai mắt như máu, tràn ngập khí tức khiếp người, mỗi một con đều có tu vi Yêu Hư cảnh.

Ba con Viễn Cổ Hắc Lân Yêu Long lôi kéo một chiến thuyền to lớn, ngồi phía trên có không ít thân ảnh, khí tức vô cùng cường đại.

- Hống hống

Hổ gào như sấm, hai con phi hổ song đồng tràn ngập kim quang, sau lưng mọc hai cánh, giương cánh hoành không, giống như trên mặt đất xuất hiện hai đám mây đen, khí tức vô cùng hung hãn, không ngừng bức ép mọi người lui lại.

Đây chính là hai con Kim Đồng Phi Thiên Hổ, nó cũng đang lôi kéo một cỗ chiến xa to lớn, giữa không trung bay lượn, mây mù trôi nổi, không ít thân ảnh như ẩn như hiện.