← Quay lại trang sách

Chương 757

Bản thân Ngự Thiên cung cũng có đệ tử của mình, việc quan trọng thế này mỗi lần đều có người của Ngự Thiên cung tham gia, còn tuôn ra không ít thanh niên hoa phong tuyệt đại, có điều người của Ngự Thiên cung quá thần bí, không tham gia trấn chiến nào trước Thánh Vũ đại hội nên không tra ra bất cứ tin tức nào.

Có người biết chuyện ánh mắt không nhịn được chớp lên, mỗi lần Ngự Thiên cung phái người tham gia đến Thánh Vũ đại hội đều sẽ không phải là người yếu.

Trên hư không, Tô Dật đứng trên Man Yêu Thú tọa kỵ của Ngự Thiên cung, nhìn biển người bên dưới như kiến hôi, khắp nơi bóng người đến đen kịt, không khỏi rung động, cảnh tượng này thật sự không thể nghĩ đến.

Huyên náo trùng thiên, không gì sánh được, vô số ánh mắt nhìn xuống, cảm nhiễm bầu không khí này, trong lòng Tô Dật máu nóng như sôi trào tăng lên mấy phần.

- Thật náo nhiệt!

Tô Tiểu Soái đứng trên đầu vai Thanh Hoàng, con ngươi xoay tròn đánh giá khắp nơi, đối với cảnh tượng này vô cùng hiếu kỳ.

Tuy nhiên trong lòng Thanh Hoàng tự dưng nổi lên cảm giác hãi hùng, trên người Tô Tiểu Soái có loại khí tức vô hình, khiến chỗ sâu nhất trong thú hồn của hắn phải kiêng kỵ cùng e ngại.

- Chắc hẳn lần này Dịch Túc tiểu huynh đệ có thể nhất chiến thành danh.

Trên Man Yêu Thú tọa kỵ, Quan Lan phó Cung chủ lên tiếng nói với Tô Dật.

Lần này Ngự Thiên cung đến không ít người, nhưng dẫn đầu chỉ có Quan Lan phó Cung chủ, điều này cũng chứng minh loại chuyện quan trọng này Ngự Thiên cung cũng đến một vị phó Cung chủ, như vậy cũng đã rất xem trọng rồi, thông thường Ngự Thiên cung đối với mọi chuyện đều không có hứng thú.

Tô Dật thi lễ, những ngày gần đây hắn được Ngự Thiên cung bảo hộ không ít, trong lòng vô cùng cảm kích.

Đến buổi sáng hôm nay sau khi xuất phát, Tô Dật mới biết được Ngự Thiên cung cũng phái ra đệ tử tham gia Thánh Vũ đại hội.

Tuy Ngự Thiên cung cũng đến liền mấy đệ tử nhưng Tô Dật có thể cảm giác được, những người Ngự Thiên cung được phái đi này khá mạnh mẽ.

Trong mấy người Ngự Thiên cung phái đi, bên trong đó người dẫn đầu là một thanh niên chừng hai hai hai ba tuổi, khiến Tô Dật cảm nhận được một loại cảm giác sâu không lường được.

Người thanh niên này mặt trường bào màu xanh, gương mặt tuấn lãng, con ngươi đen nhánh, trên người toát ra khí tức bí ẩn, khiến người ta khó dò xét, trên người hắn ta có một cỗ hào quang vô hình.

- Đây không phải là Bá Vương tông Dịch Túc sao?

- Thì ra hắn chính là Dịch Túc.

- Một chiêu đánh bại Âu Dương Kim Vi của Thánh Sơn, theo lời đồn dường như hắn là Ngự Hồn Sư có phẩm chất thiên phẩm linh hồn.

Biển người bên dưới có người nhận ra Tô Dật, nghị luận ầm ĩ.

- Ha ha, xem ra Dịch Túc tiểu huynh đệ đã thành danh rồi.

Quan Lan phó Cung chủ trêu ghẹo cười nói, biển người huyên náo bên dưới có thể nói là vô cùng ầm ĩ nhưng cũng không thoát khỏi lỗ tai của hắn.

Tô Dật cũng nghe ra một ít tranh luận chỉ bất đắc dĩ cười một tiếng, nhưng sâu thẳm trong lòng lại có chút tự hào đắc ý.

Rất nhanh tọa kỵ Ngự Thiên cung cùng ngũ tông tam môn dừng lại, riêng phần mình chiếm cứ tại tầng trời thấp.

- Vù vù…

Khá nhiều ánh mắt chú ý đến người của Ngự Thiên cung vừa đến.

- Quan Lan phó Cung chủ.

Bên trong ngũ tông tam môn rất nhiều người lên tiếng chào hỏi Quan Lan phó Cung chủ, ánh mắt không ngừng quan sát những người trẻ tuổi của Ngự Thiên cung, muốn biết đệ tử trẻ tuổi mà Ngự Thiên cung phái ra lần này.

Phải biết mỗi lần Ngự Thiên cung phái ra đệ tử tham dự Thánh Vũ đại hội đều là những người mạnh mẽ có thể tranh đoạt giải quán quân Thánh Vũ đại hội.

Rất nhiều người chú ý đến Tô Dật, không ít ánh mắt phức tạp, đặc biệt là Giản Vạn Niên cùng bọn người Bạch Minh Sơn.

Ánh mắt Tô Dật đảo qua đội hình phía trước một chút, với những con Man Yêu Thú tọa kỵ cường đại kia không hổ là người của ngũ tông tam môn.

- Rất mạnh mẽ!

Từng người trong đội ngũ thế hệ trẻ đều xuất chúng, khí chất không tầm thường, đều là thiên chi kiêu tử, khiến Tô Dật không nhịn được tán thưởng.

Đương nhiên, Tô Dật chỉ tán thưởng mà thôi, cũng không kiêng kị gì.

Dưới nhạy cảm của sức mạnh linh hồn, Tô Dật nhìn chăm chú trên người của người trẻ tuổi cường đại nhất, trong mắt chiến ý lập lòe.

Thánh Vũ đại hội đã tới vậy thì nghiệm chứng bản thân thôi, đây sẽ là lần nghiệm chứng chính thức của hắn.

Trong đám người, Tô Dật nhìn thấy không ít bóng người quen thuộc như Giản Vạn Niên, Lưu Khiêu Hổ, Cung Thiên Tinh, Ly Thanh Vi…

Nhìn đến đội hình của Thần Kiếm môn, ánh mắt Tô Dật kín đáo run lên, trong lòng nắm chặt.

Lão giả như trẻ con kia, ánh mắt tang thương khó giấu, chính là Tô trưởng lão. Khuôn mặt nhìn như nghiêm khắc, tính khí hơi có chút cổ quái, Tô Dật biết mình thiếu nợ lão nhân này rất nhiều.

Giờ phút này nhìn vị lão nhân trước mặt hắn lại không có cách nào tiến lên hành lễ, trong lòng Tô Dật cảm thấy vô cùng áy náy.

Còn có từng thân ảnh quen thuộc như Mộ Dao, Tư Đồ Lưu Vân, Lưu Vân Xuyên, Anh Thiển Thiển, Cung Thất… Tô Dật lộ vẻ xúc động nhưng nhanh chóng không lộ dấu vết, thu liễm vào trong.

- Chào các vị trưởng lão!

Cưỡi trên tọa kỵ Man Yêu Thú, đối mặt với sự chào hỏi của trưởng lão ngũ tông tam môn, Quan Lan phó Cung chủ cũng chào hỏi lại, nhưng cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tô Cuồng Ca Thần Kiếm môn, cười hắc hắc:

- Tên gia hỏa nhà ngươi cũng đến sao?

- Thế nào? Tu vi có tiến triển lại muốn chảy chút máu à.

Nhìn thấy Quan Lan phó cung chủ, Tô Cuồng Ca trưởng lão chỉ nhàn nhạt nhíu mày, lườm Quan Lan trưởng lão mà thôi.

- Ta không đánh cùng ngươi.

Quan Lan phó Cung chủ lắc đầu cười nói, trong nụ cười này rõ ràng mang theo vài phần xấu hổ cùng kiêng kỵ.

Cường giả nơi này cũng âm thầm cười không nói nhưng ánh mắt vô tình dừng lại trên người Tô Cuồng Ca trưởng lão, mang theo vài phần sợ hãi.

Ở đây ai cũng biết Tô Cuồng Ca trưởng lão thực lực đáng sợ thế nào, lúc trước đã từng khiến Quan Lan phải ăn quả đắng qua.

Một màn này Tô Dật nhìn khá rõ, hắn có chút ngạc nhiên, dường như Tô Cuồng Ca trưởng lão có quen biết Quan Lan phó cung chủ, mà thực lực của Tô Cuồng Ca trưởng lão giống như còn cao hơn Quan Lan phó cung chủ thì phải.

Rất nhiều ánh mắt nhìn đến, có khí tức mịt mờ quét qua.

Tô Dật cảm nhận được, theo ánh mắt nhìn lại.

Hắn nhìn thấy không ít ánh mắt đang quan sát hắn, đều là người của ngũ tông tam môn, có người hiếu kỳ, cũng có người không có ý tốt.

Tô Dật cũng nhìn thấy Lý Thanh Vi, một thiếu nữ không nhiễm bụi trần, hơi quay đầu nhìn lại, trên khuôn mặt thanh lệ, đưa mắt nhìn Tô Dật, bốn mắt nhìn nhau khẽ gật đầu.

- Cô!

- Ngao!

Tiếng hí vang vọng núi rừng, thú rống vang như sét đánh.

Từ Trung Châu thành, có thú ảnh lần nữa vượt qua mà đến, chỉ trong chốc lát đã đến khoảng không gần đó.

Khá nhiều ánh mắt tựa như biết người đến là ai, nhất thời cùng nhau nhìn lại.

Đi đầu là hai con Man Yêu Thú bay lên không trung, lôi kéo chiến xa, không ít bóng dáng trên đó, phía sau đi theo nhiều Man Yêu Thú, trên thân bóng người lấp lóe, khí tức lăng lệ.

Hai con Man Yêu Thú to lớn, toàn thân bao trùm vảy màu xanh, đầu mọc hai sừng, bụng dưới có hai trảo, lăng lệ thần vũ, uy nghiêm hung hãn, một đôi song đồng màu đỏ như hai ánh mặt trời.

- Xích Đồng Thanh Giao, lại là Xích Đồng Thanh Giao, là người của Thánh Sơn!

Có người kinh hô, đó là người Thánh Sơn, Xích Đồng Thanh Giao, đó là tọa kỵ Thiên sơn.