Chương 792
Đó là... Sở Trường Hoan của Thánh Sơn, chuyện này có liên quan đến hắn sao?
Trong ngoài Thánh Vũ Mật Giới có rất nhiều người nhìn thấy Sở Trường Hoan, ánh mắt trở nên run rẩy.
Sở Trường Hoan là hạt giống số hai của Thánh Sơn, dường như động tĩnh kinh người kia có liên quan đến hắn, nhìn dáng vẻ chật vật không chịu nổi này chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn.
Đỉnh núi nơi Thánh Sơn đặt chân, đưa mắt nhìn thân ảnh Sở Trường Hoan mờ mịt dần hiện rõ, từng ánh mắt càng trở nên sợ hãi.
Đỉnh núi, nơi Ngự Thiên Cung đặt chân, nhìn thân ảnh Sở Trường Hoan xuất hiện, mấy người Tây Vô Tình, Thanh Hoàng, Quan Lan cũng có chút run rẩy, thân thể không nhịn được nhanh chóng đứng bật dậy.
Đặc biệt là Tây Vô Tình cùng Thanh Hoàng, chân mày nhíu chặt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hư ảnh hư không chiếu rọi.
Huyết quang dần dần tiêu tan, sóng gió như muốn lắng lại.
Dưới cái nhìn chăm chú của vạn người, huyết quang rốt cục cũng bắt đầu tiêu tán, hư ảnh cự thú khổng lồ cũng trở nên tán loạn.
Lúc mà mọi người cho rằng sóng gió đã dừng lại, thì bên trong huyết quang một đoàn ánh sáng chói mắt xuất hiện.
Tia sáng chói mắt chập chờn, bên trong có một thân ảnh như ẩn như hiện di chuyển, tia sáng chói mắt kia như là một vòng sáng năng lượng, bao vây bên trong thân ảnh.
Khi vòng sáng xuất hiện, mắt nhìn thân ảnh như ẩn như hiện bên trong vòng sáng, khuôn mặt Sở Trường Hoang mang theo nụ cười lạnh bất chợt ngưng lại, vẻ tuyệt vọng hiện rõ.
Mắt đỏ ngầu của Hư Trần cùng Viêm Lân nhìn vào thân ảnh bên trong vòng sáng, cũng bất chợt run lên.
Người bốn phía lui về phía sau vây xem, trong ánh mắt cũng hoảng sợ, vốn cho là bên trong huyết quang kia sẽ không còn thứ gì tồn tại, tất cả đều bị phá hủy thành tro tàn, ai mà biết lại xuất hiện một màn này.
Khắp nơi ở chỗ xa trong ngoài Thánh Vũ Mật Giới bên, vô số ánh mắt sợ hãi run lên, rất rõ ràng, thân ảnh bên trong vòng sáng có liên quan đến bộ dạng chật vật này của Sở Trường Hoan, không biết là người nào lại có thể bức Sở Trường Hoan của Thánh Sơn tới mức này!
- Là Ngự Hồn Phù Khiên.
Bên ngoài Thánh Vũ Mật Giới, cường giả nhìn thấy vòng sáng bao phủ lên thân ảnh kia, lập tức lên tiếng, đó là Ngự Hồn Phù Khiên.
- Có người bên trong Thánh Vũ Mật Giới vận dụng Ngự Hồn Sát Phù cường đại cùng Ngự Hồn Phù Khiên, ảnh hưởng đến sự cân bằng của Thánh Vũ Mật Giới, làm cho Thánh Vũ Mật Giới xuất hiện vấn đề!
Nhanh chóng rất nhiều cường giả hiểu rõ, Sở Trường Hoan Thánh Sơn cùng người bên trong vòng sáng kia, một người vận dụng Ngự Hồn Sát Phù cường đại, một người vận dụng Ngự Hồn Phù Khiên, cho nên mới tạo thành biến cố bên trong Thánh Vũ Mật Giới như hiện tại.
- Không được, Ngự Hồn Phù Khiên, lẽ nào trên người tiểu tử kia lại có Ngự Hồn Phù Khiên!
Đội hình Thánh Sơn trên đỉnh núi, nhìn bóng dáng di chuyển bên trong vòng sáng kia, Vương Toàn Đức, Khuông Quế Lan, Băng Phủ trưởng lão nhịn không được run lên, ánh mắt hơi khép lại, nhìn chăm chú bóng dáng bên trong vòng sáng.
Trong ngoài Thánh Vũ Mật Giới, vô số ánh mắt chăm chú quan sát, khi huyết quang tiêu tán, từ bên trong vòng sáng năng lượng, bóng dáng như ẩn như hiện kia chậm rãi bước đi, vòng sáng trước người hắn từ từ rạn nứt.
- Xoẹt...
Bọn họ nhìn khá rõ bóng người đi ra, bước tiến trầm thấp mạnh mẽ, hắc quang phiêu tán, nhãn trung xích quang lưu động, tự dưng phát run.
Nhìn thấy người từ bên trong vòng sáng đi ra, trên mặt Sở Trường Hoan càng thêm tuyệt vọng, thân thể không tự chủ lui về phía sau hai bước, ánh mắt trống rỗng, con ngươi mở lớn.
Những người trong ngoài Thánh Vũ Mật Giới vây xem, nhìn thấy người bước ra kia cũng vô cùng kinh ngạc, bật thốt nên lời.
- Là hắn, Dịch Túc của Bá Vương tông!
Cùng Sở Trường Hoan Thánh Sơn giao thủ, chính là Dịch Túc của Bá Vương tông, là hắn đã bức Sở Trường Hoan Thánh Sơn đến mức này.
Những người ở hiện trường vây xem cũng đoán được ít chuyện xảy ra.
Bọn họ vốn cho là Dịch Túc Bá Vương tông chết chắc rồi, không thể còn sống, mà một màn trước mắt, làm cho không ít người cảm thán, giống như một người gặp phải biến cố không thể thoát, nhưng lại gặp được kỳ tích vậy, kinh ngạc đến tận cùng.
Sau phút chốc kinh ngạc, bọn họ lại vô cùng hưng phấn.
Dưới cái nhìn của vạn chúng, bóng dáng Tô Dật đi ra, cũng cảm thấy lúc này bốn phía xuất hiện cảnh tượng kỳ dị, hơi ngước mắt lên nhìn, hư không trên đỉnh đầu chiếu rọi vô số hình ảnh, hiện rõ tất cả cảnh tượng của trong ngoài Thánh Vũ Mật Giới, bóng người rậm rạp chằng chịt, còn có đội hình của mỗi đại thế lực.
Những ánh mắt kia, tựa hồ như đang nhìn trộm bên này.
Tô Dật không biết chuyện gì xảy ra, nhưng lúc này trong ngoài ngoại giới đều nhìn thấy rõ.
Ngay sau đó, ánh mắt Tô Dật dừng lại trên đội hình của Thánh Sơn, nơi đó có không ít bóng dáng quen thuộc, những ánh mắt kia vô cùng chói mắt.
- Đã như vậy, ta sẽ để cho các ngươi tận mắt nhìn thấy.
Khóe miệng Tô Dật nở nụ cười nghiêm nghị, sát ý trong mắt bắt đầu khởi động, nếu không phải trước đây Linh Bảo Các đưa cho hắn Ngự Hồn Phù Khiên, sợ là vừa rồi hắn chết mà không có chỗ chôn, xương tàn cũng chẳng còn một chút. Thánh Sơn vì muốn đưa hắn vào chỗ chết mà không tiếc vận dụng Ngự Hồn Sát Phù, đã như đây, hắn cần gì phải khách khí, đã không có cách nào đối phó với Thánh Sơn, thì trước tiên phải thu chút lợi tức thôi!
- Xoẹt...
Tô Dật động thân mình, bàn chân điểm xuống mặt đất, bóng người lướt đi nhanh như tia chớp, xông thẳng về phía Sở Trường Hoan.
- Ta cũng không tin, ngươi thật có thể đánh bại ta!
Sở Trường Hoan quát to một tiếng, âm thanh khàn khàn từ trong cổ họng truyền ra, tay vung lên, bàn tay trái như có một tầng bạch quang che phủ, đây là khí lực cuối cùng của hắn, liều mạng tung ra một kích, chưởng ấn phóng qua, quang mang chói mắt, mang theo khí tức thật lớn cùng tiếng vang trầm đục xé gió mà đi, xông thẳng về phía Tô Dật.
- Hừ!
Tô Dật nhàn nhạt hừ lạnh một tiếng, cũng không ngừng lại, tay vung lên, một quyền trực tiếp nổ tung mà ra, trên nắm tay có nguyên khí mãnh liệt lướt động, nổ bắn ra.
Hai người va chạm, không phát sinh âm thanh quá lớn, nhưng những người nhìn thấy đều hoảng sợ, một người cường đại như Sở Trường Hoan, chưởng ấn của hắn ở trước mặt Dịch Túc Bá Vương tông, không có chút tác dụng nào, trực tiếp truyền ra thanh âm xương vỡ vụn, da tróc thịt bong, máu me be bét.
Thấy một màn này, nhiều người rợn cả tóc gáy.
- Phốc...
Sở Trường Hoan thổ huyết, trong mắt tràn ngập hoảng sợ, đột nhiên trảo ấn trong hai con ngươi hắn khuếch trương thật lớn, quỷ mị bấu chặt vào cổ hắn.
Giờ khắc này, Sở Trường Hoan đã vô lực chống đỡ, máu trên người hắn phun ra không ngừng, mắt nhìn người vừa mới ở xa nhưng trong chốc lát đã xuất hiện trước mắt hắn, ánh mắt kia nghiêm nghị sát ý băng lãnh, sâu trong linh hồn tuôn ra sự sợ hãi không tự chủ mà trước đó chưa từng có, khí tức tử vong bao phủ khuếch trương nghiền nát linh hồn.