Chương 895
Giây phút đó, Tô Dật hai mắt khép hờ, vẫn duy trì tư thế đưa tay ra.
Chứng kiến hết thảy, ánh mắt Tây Vô Tình nhịn không được khẽ run lên, nhưng lập tức lại lắc đầu đành chịu.
Bảo vật đẳng cấp Đạo Khí trung giai, tuy có hơi tàn khuyết, nhưng dù sao cũng là Đạo Khí a.
Tây Vô Tình chưa thấy qua nghi thức nhận chủ nào diễn ra nhanh như vậy, tựa hồ hoàn toàn không có bất kỳ độ khó nào.
Nhưng nghĩ tới hết thảy những chuyện khó mà tưởng tượng diễn ra trên người Tô Dật, Tây Vô Tình cũng sớm thành thói quen.
Bất ngờ mà người huynh đệ kết nghĩa này mang cho hắn thực sự rất nhiều, đã không còn gì đáng để kinh ngạc nữa.
Lão giả áo vàng một mực bị cầm cố ở bên, lúc này cũng đang trố mắt cứng lưỡi mà nhìn.
Chứng kiến Dương Xuyên bị đánh chết, hắn mới biết được thiếu niên trước mắt này cường hãn cỡ nào.
Thiếu niên này mới bao lớn, không ngờ đã khủng bố đến vậy, thân phận người này tuyệt đối không tầm thường, có lẽ là đệ tử đỉnh cấp đi ra từ đại môn đại phái, cho nên mới dễ dàng đánh chết Dương Xuyên, sạch sẽ gọn gàng, không có chút cố kỵ nào.
Nhưng quan sát thần tình thiếu niên kia khi nhìn Kim Lân Liệt Thiên cung, tựa hồ chưa từng thấy qua bảo vật tương tự, điều này lại khiến lão giả không khỏi kinh ngạc.
Lấy thiên tư thực lực thiếu niên, ở trong đại môn đại phái tuyệt đối cũng là đệ tử đỉnh cấp, theo lý mà nói, tuy Kim Lân Liệt Thiên cung là trọng bảo, nhưng trên thân hắn hẳn phải có bảo vật càng mạnh hơn mới đúng.
Lão giả áo vàng cũng không nghĩ nhiều, dù sao lúc này hắn tự thân khó bảo, chỉ là thấy thiếu niên kia được Kim Lân Liệt Thiên cung nhận chủ như vậy, trong lòng không thể không kinh hãi.
Hắn biết vì thu phục Kim Lân Liệt Thiên cung Dương Xuyên đã hao phí bao nhiêu thời gian, thậm chí phải nhờ một vị đại nhân vật tự thân trấn áp mới miễn cưỡng khiến cho Kim Lân Liệt Thiên cung nhận chủ.
Cuối cùng Dương Xuyên chỉ là miễn cưỡng khiến Kim Lân Liệt Thiên cung khuất phục, chứ chưa thực sự được Kim Lân Liệt Thiên cung chọn làm chủ nhân.
Cũng chính bởi trên người có Kim Lân Liệt Thiên cung, Dương Xuyên mới la hét ầm ĩ muốn đi ra săn bắn, thử xem uy năng Kim Lân Liệt Thiên cung, đồng thời bắt một ít Man Yêu thú về Kim Đao tông huấn luyện thành tọa kỵ, ai biết chuyến này lại có đi mà không có về.
- Gào...
- Cô...
Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn đã quay về, toàn bộ đệ tử Kim Đao tông đều bị chúng nuốt vào trong bụng, ợ một cái, hạ xuống bên người Tô Dật, hộ pháp cho hắn.
Chẳng mất bao lâu, hai mắt khép chặt của Tô Dật mở ra, trong mắt có ánh sáng lóe lên, lập tức lại thâm thúy sáng tỏ như cũ.
- Hô...
Phun ra một hơi dài, Tô Dật thò tay ra, kim quang tóe phát, tức thì loan cung xuất hiện, tỏa ra ánh sáng lung linh, khí tức dâng trào, từng hồi tiếng leng keng vang vọng.
- Gào gừ...
Bốn phía loan cung, một đạo hư ảnh như sư như hổ phi nhanh mà ra, khí tức hung hãn lăng lệ.
Chứng kiến khí tức trên loan cung lúc này, Tây Vô Tình, lão giả áo vàng, Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn đều rung động trong lòng, bọn họ rõ ràng cảm giác được, giờ phút này ở trong tay Tô Dật, uy năng loan cung cường hãn vượt xa lúc trước.
- Đây là đã chính thức nhận chủ.
Lão giả áo vàng chấn kinh, hắn có thể cảm giác được, đây là Kim Lân Liệt Thiên cung đã chính thức nhận chủ, thừa nhận thiếu niên kia, nên mới phát ra uy thế hung mãnh đến vậy.
Mắt nhìn loan cung trong tay, Tô Dật chăm chú vuốt ve.
Loan cung nhận chủ, nhờ đó Tô Dật mới biết lai lịch của nó.
Loan cung này rất xa xưa, lấy xương Yêu Tông cảnh Kim Lân Cuồng Sư và Yêu Tông cảnh Xích Vũ Liệt Thiên Hổ luyện chế mà thành, là Đạo Khí trung giai, tựa hồ hơi có hư tổn trong một lần đại chiến, sau đó được mai táng theo chủ nhân, cuối cùng trằn trọc rơi vào tay Dương Xuyên.
- Kim Lân Liệt Thiên cung!
Tô Dật khẽ nói, ánh mắt rung động.
Kim Lân Liệt Thiên cung này không ngờ lại được luyện chế từ xương Yêu Tông cảnh Kim Lân Cuồng Sư và Yêu Tông cảnh Xích Vũ Liệt Thiên Hổ, trước không nói Kim Lân Cuồng Sư và Xích Vũ Liệt Thiên Hổ cường đại cỡ nào. Chỉ riêng Yêu Tông kỳ, đó đã là tồn tại siêu việt cường giả cấp Hoàng.
Yêu Tông kỳ, đặt ở đương thế là tồn tại cường đại nhất, còn Kim Lân Cuồng Sư và Xích Vũ Liệt Thiên Hổ thì cũng là đại tộc trong Yêu tộc.
Có người dám lấy xương Kim Lân Cuồng Sư và Xích Vũ Liệt Thiên Hổ luyện chế Kim Lân Liệt Thiên cung, Tô Dật phỏng chừng, Luyện Khí Sư kia tuyệt đối không phải người thường.
Luyện Khí Sư bình thường, ai dám có lá gan như thế.
Nếu bị bộ tộc Kim Lân Cuồng Sư và Xích Vũ Liệt Thiên Hổ biết được có người cầm xương cường giả trong tộc bọn họ luyện chế thành cung, tuyệt đối sẽ truy sát khắp thế giới.
- Theo bên người ta, sau này ta sẽ toàn lực giúp ngươi tiến thêm một bước!
Tô Dật nhìn Kim Lân Liệt Thiên cung, yêu thích trong buông tay. Giành được vật ấy, xem ra chuyến này thu hoạch không sai.
- Ông!
Tựa hồ hiểu được lời Tô Dật, trên thân Kim Lân Liệt Thiên cung ba động kim quang, khí tức nóng bỏng tràn ra, từng hồi leng keng rền vang như muốn ứng lời Tô Dật.
- Cung tốt!
Tô Dật mừng rỡ, dù trên người có thánh khí Thiên Tinh Kinh Phách, còn có phá kiếm tàn khuyết vô cùng thần bí, nhưng chúng đều tàn khuyết, hơn nữa một khi thi triển đều cuộn lên sóng gió ngất trời.
Không đến thời khắc nguy cấp, Tô Dật rõ ràng Thiên Tinh Kinh Phách và phá kiếm tàn khuyết không thích hợp đi ra gặp người, bằng không liền đưa tới họa sát thân.
Những binh khí còn lại, tuy thẳng cho tới nay hắn góp nhặt không ít binh khí, lại không có thứ nào đặc biệt tiện tay, cao thấp không đều, thường thường cùng người giao thủ đều sẽ phá hủy không ít binh khí.
Đối với Tô Dật mà nói, Kim Lân Liệt Thiên cung tuy không phải binh khí đặc biệt thích hợp, nhưng sử dụng lại cảm thấy rất tiện tay.
Quan trọng nhất là, sau này gặp phải cường địch trong tay có Đạo Khí, mình sẽ không chịu thiệt quá nhiều về mặt vũ khí nữa.
Thần sắc thỏa mãn, Tô Dật thu lại Kim Lân Liệt Thiên cung.
- Thu hoạch không sai a.
Tây Vô Tình đi đến bên người Tô Dật, mắt mang ý cười, bảo vật đẳng cấp Đạo Khí trung giai, tuy hơi có thương tổn, nhưng đó cũng là trọng bảo.
- Hắc hắc.
Tô Dật hướng về phía đại ca Tây Vô Tình mỉm cười một cái, sau đó ánh mắt chuyển sang rơi trên thân lão giả áo vàng.
- Vừa lúc có một số chuyện cần xử lý, giữ lại còn hữu dụng.
Tây Vô Tình nói với Tô Dật.
- Vẫn là đại ca nghĩ chu toàn.
Tô Dật cười nói, chậm rãi tiến đến, đánh giá lão giả áo vàng, tu vi Nguyên Hư cảnh sắp đến Nguyên Hoàng cảnh, đây tuyệt đối cũng là cường giả.
- Ta hỏi ngươi, tốt nhất thành thật trả lời, bằng không ta cam đoan ngươi sẽ hối hận.
Tây Vô Tình mở miệng hỏi, không có chút lời thừa nào, sâu trong mắt tuôn động ra hàn ý.
- Nhất định tri vô bất ngôn (biết tất nói).
Lão giả áo vàng mở miệng, tình cảnh hiện tại chính hắn hiểu rõ, Dương Xuyên đều bị người trực tiếp đánh giết, hai người đối phương căn bản không sợ Kim Đao tông.