← Quay lại trang sách

Chương 970

Tai Tô Dật vừa nghe thấy, Nhiễm Diễm đã ở sát lằn ranh nổi giận lôi đình rồi.

Tiểu tử này cuồng vọng như thế, khiến cho hắn tức giận trong lòng, chỉ muốn dạy dỗ cho tiểu tử một trận ra hồn!

Trong tiếng hét vang, thân hình Nhiễm Diễm dựng lên ngang trời, trực tiếp tấn công tới Tô Dật!

Cùng lúc đó, thanh Linh khí trường kiếm trong tay hắn đã toát ra quang mang sáng chói, đột nhiên chém bổ xuống đỉnh đầu của Tô Dật!

Một đạo kiếm quang phát ra mang khí thế phi xạ thật đáng sợ, kèm theo âm thanh kiếm minh chói tai, hình thiên sát địa!

Trong hư không xuất hiện từng đạo kiếm ảnh, bay múa đầy trời như vạn kiếm quy tông, vừa tựa như mạn thiên tinh đấu lóng lánh, huyễn mắt người nhìn.

Kiếm quang ác liệt vô cùng, tất cả đều tập sát xuống Tô Dật.

- Nhiễm thiếu tông chủ thực lực thật đáng sợ a, một thức phồn tinh kiếm pháp này đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh.

Xa xa, có người chấn động lên tiếng, kinh ngạc tán thán trước thủ đoạn của Nhiễm Diễm.

Nhiễm thiếu tông chủ thiên tư không tầm thường, so với người bình thường không biết mạnh hơn bao nhiêu!

Trong mắt rất nhiều người đều có vẻ đồng tình, một số người không quen nhìn Thất Tinh Kiếm tông bá đạo, lúc này không khỏi cảm thấy lo lắng cho Tô Dật, không biết thiếu niên kia ra sao mới có thể tiếp nhận được một chiêu như thế!

Chớp mắt, một cảnh tượng xuất hiện làm cho tất cả mọi người đều ngoác mồm kinh ngạc!

Nhưng thấy thiếu niên đối diện Nhiễm Diễm đứng thẳng bất động, đối diện trước kiếm quang như mưa to gió lớn mà thân thể hắn lại vững như bàn thạch, lù lù bất động!

Đồng thời, chỉ thấy hắn dường như chậm chạp, nhưng lại nhanh chóng vươn ra một cánh tay, trong kiếm quang bạo ngược đáng sợ ấy, lại như con bướm bay dạo chơi giữa vườn hoa!

Cuối cùng, một đạo nguyên khí hóa thành thủ ấn từ bàn tay Tô Dật đánh ra, ngang nhiên đánh vào trong ngực của Nhiễm Diễm!

- Phốc...

Đánh xuống một đòn, kiếm ảnh đầy trời đột nhiên không còn, tới cũng nhanh, đi còn nhanh hơn!

Cổ họng Nhiễm Diễm phát ra một tiếng kêu đau đớn, thân thể bay ngược ra, một ngụm máu tươi phún ra ngoài, rơi trong hư không.

Một chiêu!

Thiểu tông chủ Thất Tinh Kiếm tông, cảnh giới Nguyên Chân cảnh Bát trọng không tầm thường, trong vòng một chiêu đã bị chấn thành thương nặng, không hề có chút lực lượng phản kháng nào!

Còn nhìn lại thiếu niên kia, hắn ta không làm sao, một góc áo cũng không lay động!

Tình cảnh này rất chấn động lòng người, hoàn toàn nảy sinh nhận thức mới cho rất nhiều người!

Nhìn qua thiếu niên 15, 16 tuổi kia, không ngờ lại cường hãn đến thế!

- Thiếu tông chủ.

Đám người Thất Tinh Kiếm tông đều cả kinh đến ngây người, nhìn thiếu tông chủ nhà mình một cú đánh đã bị đánh bay, không thể không sợ run tại chỗ.

- Tiểu tử này không ngờ lại mạnh như vậy, ngay cả Thất Tinh Kiếm tông thiếu tông chủ cũng không phải là đối thủ của hắn.

- Thực lực như thế, tuyệt đối đạt đến Nguyên Hư cảnh.

Đám người chung quanh lập tức bạo phát ra nghị luận, kết quả như vậy ngoài ý liệu của quá nhiều người.

- Tiểu tử thật lợi hại.

Trong đội hình Thất Tinh Kiếm tông, người trung niên gọi là Lỗ hộ pháp ánh mắt chấn động, khiếp sợ nhìn Tô Dật.

Với tu vi của hắn, không khó cảm giác được thực lực của thiếu niên này vượt ra khỏi Nhiễm Diễm rất nhiều, đã thật gần tới tầng mức Nguyên Hư cảnh!

Trước mặt hắn, thiếu tông chủ bọn họ một mực nhảy nhót, quả thực nhảy nhót giống như nghé con vậy!

Trong nháy mắt, Lỗ hộ pháp không khỏi suy nghĩ sâu hơn một chút, hắn e rằng Tô Dật có lai lịch lớn, nếu trong Hỗn Loạn vực, những đệ tử kiệt xuất của thế lực nhị lưu thậm chí nhất lưu kia, vẫn không nên tùy tiện trêu chọc thì tốt hơn!

Ôm ý nghĩ như vậy, cho nên sau khi Nhiễm Diễm bị đánh bay, hắn cũng không lập tức xuất thủ đối phó Tô Dật.

- Phốc...

Nhiễm Diễm bị Tô Dật một chưởng đả thương, hồi lâu không bò dậy nổi, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng thêm mấy phần tái nhợt.

Những đệ tử Thất Tinh Kiếm tông khác ở chung quanh càng không dám ra tay với Tô Dật, đều nơm nớp lo sợ thấp thỏm nhìn thiếu niên này.

- Hừ.

Cảm giác những người này sẽ không tiếp tục dám ra tay ngăn trở, Tô Dật hừ lạnh một tiếng, bước chân đạp tới, định rời đi.

Giờ này hắn đích thật là con rận không sợ ngứa, nhưng thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, cũng không cần phải liều mình quần đấu cùng một thế lực không kém!

Bản thân mình tuy không sợ phiền phức, nhưng cũng không nên lãng phí quá nhiều thời gian công phu cùng những người này.

- Ah...

Mắt nhìn Tô Dật bước chân đi ra, đi qua bên cạnh, Nhiễm Diễm lại một lần nữa cảm nhận được cổ họng ngòn ngọt, sắp sửa phun ra một ngụm máu nữa, sắc mặt khó coi chí cực.

Chung quanh rất nhiều tu luyện đều nhìn hắn, chỉ chỉ chỏ chỏ khiến cho Nhiễm Diễm uất ức đến cực điểm!

- Cường giả Nguyên Hư cảnh còn trẻ tuổi như vậy, lai lịch của hắn khẳng định không đơn giản.

- Nhiễm Diễm coi như là đá trúng thiết bản rồi, trêu chọc trúng phải người không thể trêu chọc a.

- Người Thất Tinh Kiếm tông vốn là ngông cuồng, lần này nhận chút dạy dỗ cũng tốt. Sau này chúng ta cũng có thể bớt chút chuyện phiền toái ở Kiếm Tinh thành rồi.

- Người vẫn có điểm tự biết đấy, các ngươi nhìn thiếu niên bây giờ muốn đi, Thất Tinh Kiếm tông không còn ai dám ngăn trở.

- Hoặc sau này cũng cố kỵ khi trêu chọc cường giả a.

Không ít người đều lên tiếng nói, kinh ngạc tán thán vì sự cường đại của Tô Dật, đồng thời cũng có chút hả hê khi nhìn thấy Nhiễm Diễm nếm trái đắng.

Giọng điệu như vậy, từng chữ từng câu đều truyền vào trong tai Nhiễm Diễm, gương mặt hắn vốn đã tái nhợt không có chút máu, bấy giờ trở thành trắng bệch.

Nhìn thiếu niên bước qua bên cạnh, lúc này đang ở sau lưng mình, ánh mắt của Nhiễm Diễm bỗng trở nên hung hăng, đưa mắt với Thanh Cương Liệt Thiên ở bên cạnh

- Gừ ưu.....

Một tiếng gầm gừ hung mãnh ngang nhiên dựng lên không, tựa như lôi minh ầm ầm khiến Kiếm Tinh thành sinh ra lắc lư!

Hổ dữ gào thét, thân thể cao lớn đạp không, một đôi hổ trảo to lớn có hào quang rừng rực xuất hiện ào ạt cùng một lúc, dường như hải triều nhào lộn, thanh thế thật lớn!

Một cổ khí tức dũng mãnh nhanh chóng tràn ngập, mang theo khí hình sát hủy diệt, thân thể Thanh Cương Liệt Thiên hổ lao thẳng tới đỉnh đầu Tô Dật!

Tình cảnh này tới đột ngột khiến cho mọi người vây xem không kịp đề phòng!

Không ai từng nghĩ tới Thanh Cương Liệt Thiên hổ lại biết ra tay bất ngờ đúng lúc, đánh lén thiếu niên kia!

- Cẩn thận.....

Có người lên tiếng nhắc nhở Tô Dật, không hy vọng nhìn thấy thiếu niên táng thân dưới hổ trảo kinh khủng kia!

Không giống như Nhiễm Diễm, Thanh Cương Liệt Thiên hổ chính là tọa kỵ của Nhiễm Kiếm Hiên tông chủ Thất Tinh Kiếm tông, là Yêu Hư cảnh Tam trọng, cường đại hơn rất nhiều so với Nhiễm Diễm!

Chợt xuất thủ đánh lén, ngay cả cường giả Nguyên Hư cảnh Ngũ Lục Trọng Thiên chỉ sợ cũng ăn thiệt thòi lớn, huống chi một thiếu niên như vậy?

- Xoẹt.

Một chớp mắt tiếp theo, trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, cặp hổ trảo sắc bén đã rơi vào trên người thiếu niên!

Lực lượng kinh khủng bắn tung ra, xé đạo thân ảnh kia vỡ vụn!

- Ai, đáng tiếc vẫn không trốn khỏi tay của Thất Tinh Kiếm tông.

Chung quanh có người lên tiếng cảm khái, cảm thấy thiếu niên kia bị chết thật đáng tiếc, trêu chọc phải người không nên trêu chọc rồi.

- Không đúng.

Nhưng rất nhanh lại có người lên tiếng, phát hiện chỗ không đúng:

- Thanh Cương Liệt Thiên hổ xé nát chính là tàn ảnh, thiếu niên kia không chết.