Chương 1023
Cô gái này nhìn qua khoảng chừng hai bốn hai lăm tuổi, là khách của cửa hàng, bên cạnh còn có hai mươi mấy người đi theo.
Nghe cô gái lên tiếng, một nam thanh niên hai mươi bảy hai mươi tám tuổi bên người nàng cũng ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Dật, rồi đột nhiên ồ lên một tiếng.
- Khá quen, nhưng nhất thời không nghĩ ra đã gặp qua ở đâu.
Không chỉ có một nam một nữ này, mà hai mươi mấy người khác cũng có cảm giác giống nhau.
Trong hai mươi mấy người này có hai lão giả và hai người trung niên, còn lại đều là nam nữ trẻ tuổi.
- Ta nhớ ra rồi, đây không phải là tiểu tử kia sao?
Đột nhiên, một người thanh niên vỗ đầu, kêu lên một tiếng.
- Tiểu tử nào?
Mọi người bên cạnh hỏi.
- Mọi người còn nhớ người trong bức họa Thất Tinh Kiếm tông treo thưởng không, không phải là tiểu tử này khiến Thất Tinh Kiếm tông và Kim Đao Tông gà bay chó sủa sao?
Người vừa mới nói chuyện lập tức giải thích.
- Hình như thực sự là hắn!
Những người còn lại nghe vậy, đều há to miệng, vẻ mặt có chút khó tin.
Từng ánh mắt nhìn về phía thiếu niên, như là đang nhìn quái vật.
Tô Dật đang đi trên đường phố, cảm nhận được những ánh mắt này, lập tức xoay đầu lại, cùng những người này nhìn nhau.
Ánh mắt Tô Dật dừng lại ở trên thân mấy người đó trong chốc lát, trong đó ngoại trừ hai lão giả tu vi tinh thâm ra, người mạnh nhất chính là đôi nam nữ đứng trước.
Nam thanh niên có dáng vẻ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, đầu đội mũ quan, khuôn mặt tuấn lãng, quần áo mặc ở trên người đều là cẩm bào, khiến cho người mới nhìn qua có cảm giác tài hoa, khí độ bất phàm.
Còn cô gái kia thì khí chất uyển chuyển, quần áo trên người như sóng nước, làm lộ ra vóc người gợi cảm, nhưng khiến người ta chú ý nhất, vẫn là đôi mắt to lấp lánh kia.
Thấy Tô Dật nhìn lại, hai mắt cô gái chớp chớp giống như cây quạt, khóe môi chậm rãi nở nụ cười.
Nam thanh niên bên cạnh, cũng mỉm cười thân thiện đối với Tô Dật.
Không chỉ có bọn họ, ngay cả hai vị lão giả lớn tuổi nhất, cũng hướng về phía này khẽ gật đầu.
Tô Dật cũng mỉm cười một cái, tiếp theo xoay người rời đi, không có để ý quá nhiều.
Nhưng, lúc này Hoàng Kiện đã tiến tới bên người Tô Dật, nói:
- Ta biết hai lão giả kia, họ chính là cường giả Nguyên Hoàng kỳ của Lục Hợp tông, phân biệt là Phùng Khải Tông và Cát Minh, đảm nhiệm chức trưởng lão. Bọn họ xuất hiện ở nơi này, chứng tỏ họ cũng dẫn dắt môn hạ đệ tử đi tham gia đại hội liên minh, có lẽ tạm thời nghỉ chân ở Thiên Cương Thành.
- Mà nhìn từ khí độ và thần thái bên ngoài vào, một nam một nữ dẫn đầu kia tám phần mười là con của tông chủ Lục Hợp tông Lâm Chấn Dương. Con trai Lâm Chấn Dương tên gọi là Lâm Đông Hạo, con gái là Lâm Băng Dao, đều là hạng người thiên tư không tầm thường, đại thể không kém Nhiễm Kiếm Hiên của Thất Tinh Kiếm tông.
Sau khi được Hoàng Kiện giải thích, lúc này Tô Dật mới biết thân phận của đối phương.
Lúc trước hắn vẫn còn nghi hoặc, nhìn ánh mắt những người đó nhìn mình rõ ràng cho thấy họ nhận biết mình, nhưng mình lại hoàn toàn không biết đối phương.
Bây giờ nghĩ lại, tất nhiên là bởi vì bức họa Thất Tinh Kiếm tông treo thưởng, mới để cho người Lục Hợp tông nhận ra chính mình.
Đối phương xuất hiện ở Thiên Cương Thành, khẳng định là dọc đường đi tham gia liên minh đại hội ghé qua.
Trong số những người kia, người trẻ tuổi đều dưới hai mươi, khí thế tổng thể coi như không yếu, nhất là Lâm Đông Hạo cùng Lâm Băng Dao, từ điểm này cũng có thể thấy rõ chỗ cường đại của Lục Hợp tông.
- Chúng ta là thế lực tam lưu, cũng chưa từng quen biết Lục Hợp tông nhất mạch, hôm nay nhìn thấy coi như mở ra một đường.
Tô Dật nghĩ như vậy, ấn tượng đầu tiên đối với người Lục Hợp tông coi như không tệ, tối thiểu họ cũng không có địch ý, chẳng qua phía sau như thế nào, Tô Dật khó mà nói được.
Mấy người bọn họ đi dạo một vòng ở trong thành lần nữa, cũng không có phát hiện cái gì mới mẻ.
Mà trong lúc này, lại thấy có người tranh đấu, nhưng song phương đều không phải là hạng người lỗ mãng, vẫn chưa hướng tới chỗ sinh tử, điều này làm cho cường giả Thiên Cương Môn ở một bên quan sát đã lâu thất vọng rời đi, trong miệng còn hùng hùng hổ hổ.
- Thời gian cũng gần tới rồi, chúng ta đi thôi.
Cuối cùng, Tô Dật không có dừng lại lâu ở Thiên Cương Thành, trực tiếp ra khỏi thành.
- Đại nhân!
Thời điểm mấy người Tô Dật xuất hiện, mấy con man yêu thú Phệ Linh Hoàng, Huyền Dương Kim Yêu, Lang Bức, Bích Lân Ưng cũng đã ở ngoài thành chờ.
Không bao lâu sau, Trần Xử An cũng vui mừng chạy ra khỏi thành.
- Chuyện gì mà vui như thế? Đường trên nhặt được Nguyên Thạch à?
Vừa ra khỏi thành, Tô Tiểu Soái liền từ trong lòng Tô Dật nhảy ra ngoài, nhìn thấy Trần Xử An cười toét miệng, không khỏi liếc mắt nhìn cậu ta, hỏi.
Cũng không trách Tô Tiểu Soái dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, thật sự là biểu tình vui vẻ trên mặt Trần Xử An, làm thế nào cũng không che giấu được, cả người nhìn qua tinh thần phấn chấn.
- Tôi đổi được một ít Linh Dược khó tìm, nhất định có thể chữa khỏi thương thế cho tốt sư phụ tôi.
Trần Xử An không chút suy nghĩ, liền nói như vậy, nhưng lời mới vừa ra khỏi miệng, hắn giống như là ý thức được cái gì, không khỏi cười cười đối với đám người Tô Dật.
- Chúng ta đi thôi!
Tô Dật không có để ý đến những thứ này, chỉ nói một tiếng như vậy.
Đoàn người leo lên trên lưng Huyền Dương Kim Yêu cùng Lang Đầu Yêu Bức lần nữa, tiếp tục hướng về vị trí Cửu Tinh Thành.
Thời gian một ngày trôi qua, đám người Tô Dật vẫn một mực chạy đi, thỉnh thoảng cũng sẽ hạ xuống, để cho vài đầu tọa kỵ nghỉ ngơi.
Dưới tình huống như vậy, bọn họ lại hao tốn hơn mười ngày, rốt cục thấy được một tòa thành trì cao lớn hùng vĩ ở xa xa trong tầm mắt!
- Cửu Tinh Thành, cuối cùng đã tới!
Mọi người nhìn thành trì chạy dài miên man về phía xa, tất cả đều cảm giác được một khí độ nguy nga bàng bạc đập vào mặt.
Tòa thành kia được xây dựng từ vô số đá tảng, tản mát ra khí tức nặng nề, liếc nhìn lại, giống như là một đầu man yêu thú vô cùng to lớn nằm ở đó, lạnh lùng quan sát, lộ ra sự hung hãn.
- Thật là nhiều người!
Tô Tiểu Soái đứng ở trên đầu vai Tô Dật, kinh ngạc lên tiếng.
Ở trong ánh mắt của nó, bên ngoài cửa thành có rất nhiều người, đang lần lượt đi qua cửa thành.
Phóng mắt nhìn theo, cảnh tượng chen vai thích cánh, lít nha lít nhít, người người nhốn nháo, giống như cảnh tượng ở chợ vậy.
- Mới chỉ là bên ngoài thành đã có nhiều người như vậy, xem ra lần đại hội liên minh này sẽ rất náo nhiệt!
Tô Dật cũng có chấn động đồng dạng, nếu như tính đến việc trọng đại, cũng chỉ có Thánh Vũ đại hội lần trước là có thể so sánh.
Đúng lúc này, một âm thanh xen lẫn nguyên khí hùng hậu vang lên ở chỗ cửa thành, làm rung động tám phương.
- Tất cả người đến nhất định phải đi bộ vào thành, người dám ngự không mà đi, giết chết không luận tội!
Thanh âm này mang theo một luồng huyết khí nồng nặc, truyền ra khắp khoảng không trên Cửu Tinh Thành, truyền vào trong tai của mọi người.
Hiển nhiên, đây là cường giả Cửu Tinh Cốc đang cảnh cáo tất cả người đến, muốn bọn họ tuân thủ quy củ Cửu Tinh Thành.
Thời điểm mấy người Tô Dật sắp tiếp cận cửa thành, nghe thấy lời nói này cũng tìm một mảnh đất trống hạ xuống.
- Lão đại, ta hận ngươi!
Trong tiếng kêu to bất mãn của Tô Tiểu Soái, nó bị Tô Dật mạnh mẽ nhét vào trong ngực, ngay cả đầu cũng không để cho lộ ra.
Tô Dật không dám để cho Tô Tiểu Soái thò đầu ra ở này, nơi này chính là Cửu Tinh Thành, lại là đại hội liên minh, có đông đảo cường giả, nếu để cho người ta thấy Tô Tiểu Soái, nhận ra lai lịch, vậy coi như không xong.
Đạo lý này Tô Tiểu Soái cũng hiểu, cho nên nó cứ việc bất mãn Tô Dật, nhưng vẫn đàng hoàng sống ở trong ngực của hắn, không hề lên tiếng.
- Người báo danh tham gia đại hội liên minh đi bên trái, người tới tham qua đi phía bên phải!
Chỗ cửa thành lại có cường giả lên tiếng, phát ra thanh âm to lớn, khiến cho rất nhiều người ngoài cửa thành cũng có thể nghe rõ.
- Chúng ta muốn ghi danh, đi bên trái!
Tô Dật mang theo ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện đi về phía bên trái.
- Tô Dật huynh đệ, đa tạ mọi người dọc đường trông nom, sau khi vào thành, tôi sẽ đi tìm kiếm người Dương Viêm tông, có lẽ chúng ta chỉ có thể gặp lại trên đại hội.
Trần Xử An ôm quyền với Tô Dật liền, cảm kích nói.
Đoạn đường này đồng hành cùng mấy người Tô Dật, quả thực so với một mình cậu ta đi an toàn hơn nhiều lắm, cho nên Trần Xử An cũng ghi tạc phần ân tình này vào tâm.
- Được, hẹn gặp lại!
Tô Dật gật đầu, sau khi nhìn Trần Xử An mang theo Bích Lân Ưng rời đi, mới hướng về bên kia đi tới.
Tô Dật muốn lấy danh nghĩa Bá Vương tông xuất chiến, tự nhiên phải đi ghi danh rồi.
Còn Trần Xử An thì không cần, cậu ta hợp tác cùng với Dương Viêm tông, tự nhiên người Dương Viêm tông sẽ đi báo danh, đến lúc đó Trần Xử An chỉ cần đi tham gia đại hội sơ tuyển là được, những chuyện khác không cần quan tâm.
- Tên gọi tông môn!
Mấy người Tô Dật cùng Thanh Hoàng không xếp hàng, chỉ đơn giản là ghi danh tông môn, tương đối mà nói cũng không phải là quá đông, theo Tô Dật phỏng đoán tối đa chỉ có mấy trăm mà thôi.
Mà những tông môn này đều tới sớm hơn so với Tô Dật, chỉ có một ít là chưa chạy tới, cho nên bên trái cửa thành rất là thưa thớt, thoạt nhìn chỗ báo danh so với những địa phương còn lại có vẻ hơi vắng vẻ.
- Bá Vương tông!
Tô Dật mở miệng, nói với người ghi chép.
- Được rồi, đây là lệnh bài tham dự hội nghị, đến lúc đó cầm cái này đi tham gia đại hội sơ tuyển!
Người kia viết xuống ba chữ Bá Vương tông, rồi lấy ra một cái lệnh bài bằng gỗ, giao cho Tô Dật, sau đó theo quy định nói tiếp:
- Nhớ cho kĩ, trong khi đại hội diễn ra, Cửu Tinh Thành cấm đánh nhau, nếu không sẽ bị đánh chết, tuyệt không buông tha, không muốn chết thì khiêm tốn một chút.
- Cảm ơn!
Tô Dật nhận lệnh bài, nói một tiếng cám ơn, sau đó liền cất bước đi vào cửa thành.
Đối với giọng điệu người vừa rồi, hắn cũng không thèm để ý chút nào.
Nơi này là địa bàn người ta, đương nhiên quy củ do họ ký kết.
Ngoài ra, cấm đánh nhau đối với Tô Dật mà nói cũng có tốt chỗ, nếu như đụng phải người Thất Tinh Kiếm tông cùng Kim Đao Tông, đối phương liên thủ tìm hắn gây phiền toái, quả thực cũng khiến người ta nhức đầu.
- Đi thôi, chúng ta tìm chỗ ở trước.
Tô Dật đi trước, chuẩn bị mang theo mấy người tìm chỗ ở.
- Bá Vương tông là cái thứ chó má gì, lại là một cái tông môn không biết sống chết, ngay cả tên cũng chưa nghe nói qua, thật sự cho rằng đại hội liên minh là chỗ chó mèo có thể bộc lộ tài năng sao?
Tô Dật vừa mới xoay người, đã nghe thấy sau lưng có một tiếng cười nhạo, mang theo vẻ châm chọc truyền đến.