Chương 1036
Thực lực hai phe sai biệt thật sự là quá lớn, như rãnh trời, khó có thể vượt quá!
Dựa theo loại chênh lệch này, cho dù Thất Tinh Kiếm tông cùng Kim Đao Tông lại phái ra hai mươi người lên sân khấu, kết quả cũng giống như vậy, chỉ có thể bị thiếu niên Bá Vương tông kia tàn sát!
Rốt cục thời điểm đệ tử chết gần một nửa, Nhiễm Kiếm Hiên cùng Dương Bách Côn mới sinh ra tâm chịu thua.
Hoàn toàn chính xác, bọn họ đã thua rồi, có tiếp tục đánh nữa, cũng chỉ làm cho mười tên đệ tử còn dư lại đi chịu chết mà thôi.
Phải biết rằng, những đệ tử được chọn kỹ càng này, đều là hạng người kiệt xuất khó có được, chết một người đều là tổn thất khó có thể tưởng tượng.
Hiện tại đã có chín người bị tiểu tử kia đánh chết, đối với hai tông mà nói đã xem như là bị trọng thương.
Mà nếu như những người còn thừa lại đều chết hết thì hai người bọn họ đều không chịu nổi.
- Giết!
Nhưng Tô Dật không quan tâm những chuyện đó, hắn vẫn trầm thấp quát lên một tiếng, thân hình lóe ra, ánh đao chớp động, lại mạnh mẽ chém xuống!
Một luồng khí tức hừng hực trải ra, trực tiếp chém một tên đệ tử Kim Đao Tông thành hai nửa!
- Khốn kiếp!
Dương Bách Côn nhìn thấy lại có một tên đệ tử chết oan chết uổng, thì tức giận quát lên tiếng, nhưng không hề có biện pháp.
Lão ta rất muốn xông lên lôi đài, một chưởng đánh gục thiếu niên kia.
Nhưng lão vẫn không có cái can đảm này, cho lão một vạn cái lá gan, cũng không dám xúc phạm quy tắc đại hội liên minh, nếu không thì sẽ chết thảm tại chỗ.
- Chúng ta chịu thua!
Lúc này, thân hình Nhiễm Kiếm Hiên đã bay lên trời, lạnh nhạt nói ra, để cho tất cả mọi người có thể nghe rõ ràng.
Ông ta biết, mình chịu thua trễ một khắc, có thể khiến một tên đệ tử bỏ mạng!
Rất nhiều người nghe được thanh âm của Nhiễm Kiếm Hiên, cũng thoáng thả lỏng ra một hơi, cuối cùng những người này mới bằng lòng chịu thua.
Trong lúc thiếu niên kia giết người, cũng mang tới áp lực cự đại cho người vây xem, làm cho bọn họ cảm thấy khó có thể hô hấp.
Xem ra lần này, tất cả có thể kết thúc ở đây!
- Phù...
Đệ tử Thất Tinh Kiếm tông cùng Kim Đao Tông còn dư lại trên đài, cảm giác cả người buông lỏng, như từ bên trong đêm tối vô tận, thấy được ánh rạng đông!
Chỉ tiếc, trong lòng bọn họ vừa mới sinh ra hi vọng, đã nghe được một tiếng hừ lạnh vang lên, như một cái trọng chùy đánh vào ngực mỗi người!
- Hừ!
Tiếng hừ lạnh này chính là từ trong miệng Tô Dật phát sinh ra, hắn dường như không có nghe được lời nói của Nhiễm Kiếm Hiên, trường đao trong tay bỗng nhiên hoành ngang!
- Cuồng Long Bá Vương Trảm!
Tiếng gào thét từ trong cổ họng Tô Dật phát ra, hoàn toàn không có bất kỳ do dự nào, hai tay cầm thật chặt đại đao.
Trong nháy mắt bốn phía hư không như có một mảnh nhỏ bão táp nóng cháy, một luồng uy thế cuồng bạo sắc bén từ trong đó hiện ra, hai cánh tay chém xuống, một đao hung hãn tuyệt luân.
- Xoẹt...
Trong nháy mắt này, một vệt đao quang mang theo dáng dấp xích sắc lôi đình bắn xuống, một cỗ khí tức xích hồng phô thiên cái địa tịch quyển.
- Gào...
Bên trong ánh đao giống như có thêm hư ảnh một đầu Xích Long ẩn hiện, cuồng bạo sắc bén ầm ầm nổ tung, tựa như có thể trảm phá hư không, trực tiếp chém về phía đệ tử còn dư lại của Thất Tinh Kiếm tông cùng Kim Đao Tông.
Dưới khí tức đáng sợ, có vô số ánh mắt hết hồn, nghẹn họng nhìn trân trối.
Thời điểm mười tên đệ tử còn dư lại của hai tông nghe thấy Nhiễm Kiếm Hiên nói chịu thua, đã dừng thế tiến công lại, đứng ở trên lôi đài.
Lúc này đối mặt với một kích cuồng mãnh bá đạo, mỗi một người đều giống như là ngây dại, cư nhiên không có làm ra bất kỳ động tác phản kháng nào!
- Tiểu tử ngươi dám!
Nhiễm Kiếm Hiên kêu to, trực tiếp phi thân lên lôi đài, muốn ngăn cản một đao này rơi xuống!
- Hừ, đại hội liên minh, ai dám cản trở!
Đúng lúc này, một tiếng hừ nhẹ truyền ra, đột nhiên nổ vang như một đạo sấm sét, làm kinh thiên động địa!
Nhiễm Kiếm Hiên chỉ cảm thấy lồng ngực bị đè nén, khí thế cả người đột nhiên bị kiềm hãm, rõ ràng tu vi người lên tiếng phải ở trên ông ta!
Đây là cường giả liên minh lên tiếng, ngăn trở động tác của Nhiễm Kiếm Hiên.
Mà cũng chính là lúc này, ông ta nghe được một tiếng "Xoẹt", trên tòa lôi đài thứ mười, đao thế của Tô Dật như rồng, trong nháy mắt tập sát đến, trực tiếp thôn phệ mười tên đệ tử hai tông vào trong!
- Phốc phốc phốc...
Từng âm thanh muộn hưởng truyền ra, kèm theo đó là huyết quang đỏ thắm bay lả tả, từng cỗ thân thể bị đao mang mở ra, huyết tinh chi khí xông lên trời cao!
Thân hình mười tên đệ tử bay ngược ra ngoài, cụt tay cụt chân rơi xuống đất, vương vãi khắp lôi đài!
Một màn này thật là đáng sợ, giống như là địa ngục nhân gian, huyết tinh chi khí xông vào mũi, càng khiến thiếu niên kia hung mãnh không chịu nổi!
- Ta đã chịu thua, vì sao không ngừng tay!
Ánh mắt Nhiễm Kiếm Hiên lập tức đỏ lên, không khỏi kêu to thành tiếng, vừa quát hỏi Tô Dật vừa chất vấn người vừa mới xuất thủ âm thầm ngăn cản ông ta.
Đại hội liên minh có quy tắc, chỉ cần đầu hàng chịu thua, vậy đối phương không thể xuất thủ, nếu không sẽ bị coi là coi rẻ quy tắc đại hội, nhẹ thì loại bỏ tư cách tham gia đại hội, nặng thì tiêu diệt tại chỗ!
Mà hành vi vừa rồi của Tô Dật, rõ ràng đã xúc phạm quy tắc này!
- Trong lòng mọi người đều hiểu rõ quy tắc của đại hội, vừa rồi chúng ta đã chịu thua, nhưng tiểu tử kia vẫn xuất thủ, các ngươi không truy cứu hắn, mà ra tay ngăn cản ta! Cho dù hôm nay ở đây, đối mặt mười đại thế lực liên minh, Nhiễm Kiếm Hiên ta cũng muốn xin một cái công đạo!
Chứng kiến đệ tử hai tông, chỉ còn bốn người miễn cưỡng còn sống dưới một kích kia, viền mắt Nhiễm Kiếm Hiên đã đỏ lên.
Bởi vì mấy người biết nhìn thế cuộc, kịp thời làm ra động tác lẩn tránh, lúc này mới miễn cưỡng thoát chết.
Nhưng mặc dù như vậy, từng người vẫn là cụt tay cụt chân, nếu như không kịp chữa trị, tuyệt đối sẽ phải phế bỏ!
Nói cách khác, tất cả đệ tử hai tông lên đài, đã toàn quân bị diệt!
Kết quả như thế, có thể nào làm cho Nhiễm Kiếm Hiên không tức giận sao!
Bên trong con ngươi hơi khép, tràn ngập oán hận thao thiên!
- Việc này, liên minh phải cho chúng ta một cái công đạo!
Dương Bách Côn cũng đến bên bờ vực hỏng mất, gần như là gào thét nói ra những lời này.
Lão ta phi thân đến bên người Nhiễm Kiếm Hiên, rất có ý tứ một lời không hợp liền muốn xuất thủ.
Hai mươi đệ tử trẻ tuổi được chọn, là hậu bối kiệt xuất nhất của hai tông, vậy mà hao tổn toàn bộ ở nơi này, ngay cả ngăn cản cũng không kịp, điều này làm cho trong lòng hai người giống như bị đao cắt!
- Hừ, Nhiễm Kiếm Hiên, Dương Bách Côn, ta thấy hai người các ngươi, không phải đã sợ đến mức hồ đồ rồi chứ?
Đúng lúc này, người liên minh còn chưa mở lời, đoàn người vây xem cũng vẫn còn ở bên trong thẫn thờ, thì thiếu niên trên tòa lôi đài thứ mười đã hừ nhẹ một tiếng, lên tiếng nói:
- Nếu như ta nhớ không lầm, những người vừa mới giao thủ cùng ta đại biểu Kim Đao Tông mà chiến, Nhiễm Kiếm Hiên ngươi là tông chủ Thất Tinh Kiếm tông, lấy tư cách gì mà khoa tay múa chân ở nơi này?
Ánh mắt của hắn đầy vẻ xem thường, nhìn hai người Nhiễm Kiếm Hiên cùng Dương Bách Côn giống như nhìn người đần độn vậy.
Chỗ dựa của Tô Dật chính là ở điểm này, nếu như không phải có chỗ dựa như vậy, hắn cũng không dám xúc phạm quy tắc của liên minh, cái kia cùng với muốn chết không gì khác nhau!
- Ngươi! Ngươi! Ngươi!
Thời điểm Nhiễm Kiếm Hiên nghe được lời nói của Tô Dật, cả người nhất thời ngẩn ra, đầu óc quay cuồng một hồi, thân hình lung la lung lay ở trong hư không.
Dương Bách Côn ở bên cạnh cũng không khá hơn chút nào, gần như là muốn nổi điên!
Thẳng đến lúc này bọn họ mới ý thức được vấn đề nằm ở chỗ nào, đúng như tên tiểu chủng kia nói, hai người bọn họ đã bị tức đến chập mạch rồi, chuyện quan trọng như vậy, mà cũng quên!
Bọn họ liên thủ khiêu chiến, lần đầu tiên sử dụng danh ngạch chính là của Kim Đao Tông, Thất Tinh Kiếm tông bọn họ đi theo góp sức, không hợp quy củ là Nhiễm Kiếm Hiên mới đúng!
Nghĩ tới đây, trong lòng tông chủ hai tông bị nghẹn khuất, cảm giác khuất nhục dâng lên mãnh liệt.
- Còn có bốn người sống...
Đột nhiên, Dương Bách Côn nhìn thoáng qua trên lôi đài vẫn còn bốn người miễn cưỡng sống sót, mới như trong mộng tỉnh lại.
Trong bốn đệ tử kia, có ba người là đệ tử Kim Đao Tông, nếu đưa nhóm bọn họ cứu xuống, cứu trị kịp thời, chưa chắc đã không thể khôi phục.
Cho nên, tâm tư sau cùng của lão ta là có thể cứu được người nào thì hay người đó!
Lần này, lão ta sẽ không phạm sai lầm như vừa nãy nữa, làm Kim Đao Tông chi chủ, lão có quyền chịu thua.
- Chúng ta nhận thua...
Nhưng mà, thời điểm Dương Bách Côn vừa mới mở miệng, một câu nói vẫn không có ra khỏi miệng, trong mắt của lão đã thấy được một màn làm cho lão nổi trận lôi đình!
Chỉ thấy thân hình người thiếu niên trên đài thoắt một cái, xuyên qua lôi đài giống như là một đạo thiểm điện.
Ngay sau đó lão liền nhìn thấy, bốn gã đệ tử vẫn còn tính mệnh lúc trước, đã thân đầu tách biệt, chết đến mức không thể chết thêm!
- Hỗn trướng! Tiểu tạp chủng, ta muốn giết ngươi!
Dương Bách Côn lập tức rít gào một tiếng, cả người giống như một đầu sư tử tức giận, lông đầu xù lên, hai mắt trừng trừng, bộ dạng đáng sợ như muốn cắn người khác vậy!
Thân hình lão bắn ra, xông thẳng lên tòa lôi đài thứ mười.
Cừu hận đã làm cho lý trí của lão hôn mê, hôm nay một lần lại thêm một lần, làm cho nhất tông chi chủ như Dương Bách Côn cũng không có cách bình ổn tâm thần trở lại.
Hiện tại trong lòng lão chỉ có một ý nghĩ, đó chính là đánh chết thiếu niên kia, mới có thể tiết hết mối hận ý này!
- Cút xuống phía dưới!
Chẳng qua rất nhanh, đã có một cái bàn tay sinh ra từ trong hư không, đột nhiên rơi xuống, trực tiếp đánh vào trước người Dương Bách Côn!
"Ầm ầm" một tiếng, lấy tu vi Nguyên Hoàng kỳ ngũ trọng của Dương Bách Côn, ở dưới chưởng ấn hạ xuống cũng bị đánh cho lui lại, mặc dù không bị thụ thương, nhưng trong nháy mắt khí thế bị trấn áp đến mức hoàn toàn không có.
Từ chuyện này có thể thấy được, người vừa mới xuất thủ cường đại như thế nào!
- Lần này xem như là cảnh cáo, nếu có người còn dám cản trở đại hội tiến hành, liên minh sẽ trực tiếp xuất thủ đánh chết, tuyệt không dung thứ!
Đúng lúc này, trung niên nhân Nguyên Hoàng kỳ chủ trì đại hội cũng đi ra, lạnh lùng nhìn hai người Dương Bách Côn cùng Nhiễm Kiếm Hiên lần nữa.
Từ tu vi đến nhìn, tuy trung niên nhân không so được với hai vị tông chủ kia, nhưng sau lưng ông ta chính là mười đại thế lực liên minh, đối mặt hai vị tông chủ thế lực tam lưu, cũng không sợ chút nào.
- Thù này không báo, Nhiễm Kiếm Hiên ta lấy cái gì đứng ở Hỗn Loạn Vực! Người này chưa trừ diệt, Nhiễm Kiếm Hiên ta dùng cái gì để con trai đã chết đi và mười vị đệ tử kiệt xuất không thất vọng!
Nhiễm Kiếm Hiên hạ xuống, trong lòng tràn ngập hận thù, tràn đầy không cam lòng!
Rõ ràng ông ta đã làm xong đầy đủ chuẩn bị, nhưng vẫn không thể nào tru diệt tiểu tử kia ở trên lôi đài.
Kết quả như vậy, làm cho Nhiễm Kiếm Hiên không thể áp chế sóng gió trong lòng.