Chương 1044
Người của các đại thế lực nghe vậy, đều yên lặng gật đầu, không có ai phản đối.
Nguyên nhân quan trọng nhất trong này, không phải do thực lực hồng bào lão giả cường đại, hoặc thế lực sau lưng quá mạnh mẽ, mà là hành động này đối với mười đại thế lực liên minh mà nói, không mang đến bất kỳ chỗ xấu nào.
Hỗn Loạn Vực rất nhiều tam lưu, tứ lưu thế lực cùng vô số tán tu, nhưng họ ở trong mắt những người này không quan trọng, người nào thu được tư cách đều giống nhau.
Trung niên nhân Nguyên Hoàng cảnh nhận lệnh rời đi, dưới ánh mắt mong đợi của Tô Dật, liền tiến đến bên dưới lôi đài.
Sau khi ông ta thuật lại quyết định mà cường giả liên minh vừa mới định ra, cả người Tô Dật lập tức xuất hiện vẻ mừng như điên.
- Chuyện này thật sự là quá tốt!
Vẻ mặt hắn trở nên kích động, vì kết quả như vậy làm hắn cảm thấy phấn khởi không thôi.
- Trước tiên ngươi phải giao lôi đài mình đoạt được ra, sau đó đồng thời tiếp thu nhiều khiêu chiến, nếu thành công thì sẽ trở thành lôi chủ mới. Nếu không, ngươi sẽ triệt để mất đi tư cách tham gia đại hội, ngươi phải suy nghĩ kỹ rồi hãy quyết định.
Trung niên nhân nhìn chằm chằm vào Tô Dật lần nữa, cảm thấy thiếu niên này quá không giống người bình thường, sau đó ông ta tiếp tục nói ra:
- Ngoài ra, để cho công bằng, ngươi ít nhất phải tiếp thu ba lượt khiêu chiến mới được, trừ phi không có ai dám khiêu chiến ngươi, thì một canh giờ sau sẽ tự động thăng cấp.
Những lời này, cũng là do cường giả liên minh vừa mới dặn dò.
- Như vậy sao?
Tô Dật sờ lỗ mũi một cái, cau mày nói.
Yêu cầu này hắn có thể tiếp nhận, dù sao như vậy mới miễn cưỡng coi là công bằng.
Nhất là quy định phải chấp nhận ba lượt khiêu chiến, nếu không có quy định như vậy, Tô Dật chỉ cần chọn thời điểm sắp kết thúc lên sân khấu, đoạt lôi đài người khác, thì những thế lực còn lại chơi cái rắm!
- Được, ta chấp nhận!
Mắt thấy thời gian không còn nhiều, Tô Dật lập tức gật đầu, đáp ứng.
Trung niên nhân nhìn dáng vẻ của hắn, có chút tức giận cười nói:
- Ngươi còn có thể không chấp nhận sao?
Tô Dật liếc mắt, sau đó không dây dưa thêm nữa, nhanh chóng để cho trung niên nhân tuyên bố quyết định của mình.
Đồng thời, hắn lại chạy trở về trong đám người, tìm Quý Thiên Phục, sau đó lại thông báo với đám người Tây Vô Tình.
- Bá Vương tông nhường lại tòa lôi đài thứ mười, có ai nguyện ý trở thành lôi chủ không?
Lúc trung niên nhân tuyên bố tin tức này ra, toàn bộ sân rộng lập tức sôi trào.
- Cái gì? Bá Vương tông nhường tòa lôi đài thứ mười ra? Vì sao?
- Tiểu tử kia bị choáng váng hay sao, lại muốn nhường lại tư cách tham gia đại hội?
- Người khác đều khó khăn lắm mới lấy được tư cách tham gia đại hội, hắn nói nhường liền nhường, Bá Vương tông muốn giở trò quỷ gì?
- Chắc chắn không đơn giản như vậy, Bá Vương tông muốn làm cái gì đây?
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, lúc trước bọn họ vẫn còn nghi hoặc, không biết thiếu niên kia nói gì với trung niên nhân, cũng không biết trung niên nhân nói những gì cùng cường giả liên minh, hiện tại xem ra nhất định là đang thương thảo chuyện tình này.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trên sân đều nghi hoặc, không ai biết Bá Vương tông đang giở trò quỷ gì.
Đang có một chỗ tốt, tại sao lại phải nhường lại?
- Tư cách này, Dương Viêm tông ta muốn!
Thời điểm mọi người không rõ vì sao, một tiếng hô to vang lên, có người nhanh chóng vọt tới gần lôi đài.
Nhân cơ hội, rất nhiều thế lực đều phản ứng lại.
Một tòa lôi đài, chính là đại biểu cho một cái tư cách tham gia đại hội, người ta đã nhượng ra rồi, đi đâu tìm ra loại này sự tình có lời này?
- Lưu Ly Cung ta muốn tòa lôi đài thứ mười!
- Liệt Phong Phái cũng muốn tư cách này!
- Còn có Phi Hồng các ta!
- Phần Thiên Các ta cũng muốn!
Theo người Dương Viêm tông mở miệng, rất nhiều thế lực còn lại như ở trong mộng mới tỉnh, lập tức lớn tiếng mở miệng, vọt tới lôi đài.
Mỗi người đều mang theo vẻ ước ao mãnh liệt, muốn lấy được chỗ tốt kia.
Chỉ có kẻ ngu si mới không muốn, cần gì quản Bá Vương tông đang làm cái gì mờ ám.
- Tổng cộng mười bảy cái tông môn muốn loại chuyện tình tốt này, vậy rút thăm quyết định là được!
Đại hán trung niên nhanh chóng sai người mang tới một ít thăm bằng cây trúc, lấy ngón tay thay bút, trên mỗi cây thăm bằng trúc đều khắc xuống ký hiệu, trong những cây thăm bằng trúc đó sẽ có một cây có ký hiệu khác biệt.
Mười bảy cây thăm bằng trúc, để vào bên trong ống thẻ, được trung niên nhân cầm ở trong tay, từng cái thế lực vừa báo danh tiến lên rút thăm.
Những người rút thăm, đều có thực lực Nguyên Hư kỳ, nên khi ở trước mặt trung niên nhân Nguyên Hoàng kỳ này, không dám đùa giỡn thủ đoạn gì.
Rất nhanh, kết quả rút thăm đã có.
- Dương Viêm tông bốc trúng, là lôi chủ mới của tòa lôi đài thứ mười!
Trung niên nhân cao giọng nói, người những thế lực còn lại nghe được đều buồn bã.
Còn đám người Dương Viêm tông thì hân hoan nhảy nhót, người người như bị điên, thoải mái không gì sánh được.
- Thật tốt quá, lại lấy được một cái cơ hội thi đấu lôi đài!
Có thanh niên hưng phấn kêu lên, đây quả thực là tình thế xoay chuyển.
Lúc đầu bọn họ đã triệt để mất đi cơ hội, không ngờ rằng đột nhiên lại vui như lên trời.
- Thi đấu lôi đài sắp kết thúc rồi, chỉ còn không đến một giờ, chúng ta chỉ cần đứng vững một đoạn này, là có thể thu được tư cách tham gia vòng đại hội kế tiếp!
Cũng có thanh niên kích động không thôi, mở miệng nói như thế.
- Không thể xem thường, càng là những người ra sân sau cùng sẽ càng cắn người giống như cho điên, rất hung dữ! Mà bây giờ chúng ta thiếu ba cường giả mạnh mẽ, nhất định sẽ có rất nhiều người cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt, đánh chủ ý lên đầu chúng ta.
Một người tương đối bình tĩnh suy nghĩ, phân tích nói.
Nghe hắn nói như vậy, những người còn lại cũng trở nên yên tĩnh, dồn dập gật đầu.
Lúc này, ánh mắt của bọn họ thoáng nhìn về một chỗ không xa, có ba bóng người đang nhanh chóng đi tới.
- Chư vị, lúc trước chúng ta có chút hiểu lầm, nhưng những thứ này để sau hãy nói. Ta thấy hiện tại, các ngươi nhất định cần ba người chúng ta trợ giúp, không bằng chúng ta lại chung sức hợp tác một lần như thế nào?
Một thanh niên xấu xí đi tới trước mặt đám người Dương Viêm tông, sau người còn có hai thanh niên khác đi theo.
Ba người này, chính là ba người Thang Thiên Tinh, Thi Vinh Xương, Đỗ Chiêu, thay thế ba người Trần Xử An hợp tác cùng Dương Viêm tông lúc trước, tất cả đều là tán tu, đồng thời thực lực còn rất mạnh.
Thấy bọn họ xuất hiện, người cầm đầu Dương Viêm tông trầm mặc trong khoảng khắc, sau đó dứt khoát nói:
- Có thể, chuyện quá khứ chúng ta sẽ không nhắc lại nữa, hy vọng lúc này chúng ta có thể triệt để lấy được một chỗ.
Thực lực ba người Thang Thiên Tinh không tệ, nếu như còn có thể hợp tác cùng bọn họ, rất có ích lợi đối với việc bảo vệ lôi đài.
Đối với Dương Viêm tông mà nói, bọn họ không có lựa chọn tốt hơn.
- Được, vậy liền lên lôi đài đi!
Thang Thiên Tinh cười, dáng dấp nhìn qua như có ý tứ gian trá.
Hai phe tổng cộng có hai mươi người trực tiếp đi lên tòa lôi đài thứ mười, thay thế vị trí Bá Vương tông.
- Vận khí Dương Viêm tông thật đúng là tốt, lại trở thành lôi chủ!
- Hết lần này tới lần khác, một trong mười bảy cây thăm bằng trúc lại bị bọn họ chọn trúng, vận khí này thật là không tệ!
- Lấy thực lực của bọn họ, muốn thủ đến cuối cùng, hy vọng vẫn rất lớn!
Phía dưới có rất nhiều người mang theo vẻ tức giận, ước ao bàn tán.
Dương Viêm tông mới bị Huyền Kiếm môn đuổi xuống lôi đài không bao lâu, liền đăng lên lần nữa, không thể không nói đây thật là quyền năng của vận khí.
Mà thực lực của bọn họ vốn không yếu, lại thêm những phe thế lực khác đã sớm tổn hao không nhỏ, thật không có nhiều thế lực có thể đánh một trận.
Cho nên nói, không ít người cho rằng, Dương Viêm tông đã triệt để lấy được một chỗ.
Không chỉ có như vậy, người Dương Viêm tông cũng có cách nghĩ đồng dạng, rất nhiều người nỗ lực khắc chế cảm xúc của chính mình, nhưng vẫn không nhịn được biểu hiện ra cảm giác hưng phấn.
Trong mơ hồ khí thế toàn bộ Dương Viêm tông không quá giống nhau, dường như có vẻ chờ mong bị người khiêu chiến.
- Huyền Kiếm môn ta chịu thua!
Đúng lúc này, thanh âm của Quý Thiên Phục vang lên, làm cho tất cả mọi người ở gần lôi đài có thể nghe được.
Lúc này, Huyền Kiếm môn cùng Thanh Minh tông đang kịch chiến, Thanh Minh tông rất mạnh, nhưng muốn triệt để đánh bại Huyền Kiếm môn cũng không phải chuyện dễ, nếu thật sự chiến đến cuối cùng, bọn họ muốn thủ thắng cũng phải mất một lớp da.
- Chưởng môn!
- Cha!
Đệ tử Huyền Kiếm môn không biết nói gì, nhưng không có làm trái lời Quý Thiên Phục. Đám người Du Văn Huyền, Quý Hàm Nặc ngưng chiến, từng người nhảy xuống lôi đài, đi tới bên này.
- Hừ, Du Văn Huyền, hóa ra Huyền Kiếm môn các ngươi thật sự không chịu được!
Có người bên trong Thanh Minh tông nhìn thấy Huyền Kiếm môn như vậy, không khỏi trào phúng nói.
- Coi như nhóm hắn thức thời, nếu không thì hôm nay sẽ làm cho một nửa đệ tử của bọn họ không xuống được cái lôi đài này!
Thanh niên tên gọi Khương Húc đằng đằng sát khí, lạnh giọng nói.
- Thiếu tông chủ nói không sai, nhưng tiếc là Huyền Kiếm môn chỉ là một đám nhút nhát!
Có rất nhiều đệ tử Thanh Minh tông ở bên cạnh hùa theo.
Khương Húc là thiếu tông chủ trong, tu vi thâm hậu, thực lực cường đại, đã bước chân vào Nguyên Chân kỳ bát trọng.
Cho dù đặt ở trong đám người đồng lứa thế lực nhị lưu, cũng ít có địch thủ.
Mà giữa Khương Húc và Du Văn Huyền cũng từng có giao phong, bởi vì quan hệ ác liệt của hai tông, mà càng coi nhau như kẻ thù.
- Sư huynh...
Có đệ tử Huyền Kiếm môn tức không nhịn nổi, muốn phản bác cái gì.
- Đừng để ý đến nhóm bọn hắn!
Du Văn Huyền ngăn cản đệ tử này, mang theo mọi người một đường đi trở về bên người Quý Thiên Phục.
- Rốt cuộc tiểu tử Tô Dật kia, muốn làm trò gì?
Ánh mắt Quý Thiên Phục di động, nhìn về phía thiếu niên mới nói chuyện cùng đám người Tây Vô Tình, sau đó hướng tới lôi đài lần nữa, đáy lòng tràn đầy nghi hoặc.
Huyền Kiếm môn trực tiếp đầu hàng chịu thua, là do Tô Dật bảo ông ta làm.
Đối với chuyện này, Quý Thiên Phục không có suy nghĩ nhiều, càng không kháng cự.
Nếu nhìn thẳng vào tình thế, đúng là Huyền Kiếm môn rất khó bảo vệ được lôi đài, không bằng trực tiếp chịu thua, miễn cho môn hạ đệ tử xuất hiện hao tổn.
Mà để cho Quý Thiên Phục cảm thấy kỳ quái, chính là chuyện Tô Dật nhường lại tòa lôi đài thứ mười.
Quý Thiên Phục cảm thấy tâm tư Tô Dật khẳng định sẽ không đơn giản như vậy, lấy cá tính tiểu tử kia, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì có hại.
Cho nên, ông ta chẳng những không cảm thấy không thích hợp, ngược lại còn có chút mong đợi đối với chuyện này.
Quý Thiên Phục rất muốn nhìn một chút, đã đến bước này, tiểu tử kia còn có thể làm ra chuyện gì.
- Thiếu tông chủ, trong hồ lô của Bá Vương tông có cái gì?
Rốt cục lúc này Thanh Minh tông cũng bắt đầu quan tâm việc tòa lôi đài thứ mười thay đổi chủ, bọn họ cào bể đầu cũng nghĩ không thông, rõ ràng Bá Vương tông đã sớm thành công thu được một chỗ, vì sao lại đột nhiên bỏ qua?