Chương 1099
Ha ha, tốt!
Tất Tôn trưởng lão cười cười, lớn tiếng nói:
- Hai bên các ngươi đều đã đáp ứng, vậy không còn gì tốt hơn! Bất kể hôm nay có kết quả gì, ân oán giữa Bá Vương tông và Thiên Cương môn đều tạm thời buông bỏ, xem như là nể mặt Huyết Dương tông ta và các thế lực khác của liên minh!
Hắn vuốt râu, vô cùng hài lòng với kết quả này.
Tất Tôn muốn kéo Tô Dật xuống hố, một là muốn thử sự nông sâu của thiếu niên đó, thứ hai là có thể mượn cơ hội để tìm hiểu một chút, xem khí linh hắn có được rốt cuộc là bảo vật gì.
Nếu đến lúc cần thiết, hắn sẽ không chút do dự mà xuất thủ, đoạt chí bảo đó tới tay, chứ nào có phải là vì mặt mũi gì.
- Ài.
Chung quanh, rất nhiều người lúc này đều khẽ thở dài, xem ra chuyện đã không còn dưa địa xoay chuyển rồi.
Ngay cả Thương Vân điện Tạ trưởng lão và Cửu Tinh cốc Đường trưởng lão, trước mắt cũng đều không nói gì,
Quyết định Tô Dật tự mình làm ra, bọn họ cũng không tiện khoa tay múa chân.
- Chiêm Dũng Chiêm chấp sự, ngươi thay bản môn chủ đánh một trận với tạp toái này!
Tiếng nói của Hồng Cường Long truyền ra.
- Vâng, môn chủ!
Thoáng chốc, một trung niên bộ dạng bốn mươi tuổi từ trong đám người đi ra, chính là người của Thiên Cương môn cùng đám người Ô trưởng lão đến đây.
Người trung niên này mặc áo xám, vẻ mặt dữ tợn, thân hình bưu hãn, lờ mờ còn có khí tức bá đạo từ trong cơ thể hắn tỏa ra.
Thân hình trực tiếp bay lên trời, đi tới bên cạnh Hồng Cường Long, cung kính hành lễ nói:
- Ta nhất định sẽ vặt đầu tiểu tử này xuống, báo thù cho thiếu môn chủ!
Lập tức, nam tử trung niên tên là Chiêm Dũng quay đầu nhìn về phía Tô Dật, cả người có một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa mãnh liệt sôi trào, nhiệt độ trong sân lập tức dâng lên, ập về phía Tô Dật.
- Nguyên Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong! Khí tức cường đại quá!
Khi khí thế của Chiêm Dũng tỏa ra, không ít quá mạnh mẽ tu vi không quá mạnh mẽ ở chung quanh đều cảm thấy hết hồn.
Nguyên Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong, đã là tu vi cực kỳ không tồi, trong thế lực như Thiên Cương môn, cũng có thể trở thành chấp sự một phương, tay nắm quyền bính!
- Tô Dật mới chừng ấy tu vi, sao có thể là đối thủ của Nguyên Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong!
- Ài, một người kinh tài tuyệt như vậy, hôm nay vẫn không thoát khỏi cái chết sao?
- Tô Dật cũng là bất đắc dĩ, Thiên Cương môn không phải là dễ chọc.
Rất nhiều người đều cảm thán, cảm thấy lo lắng cho Tô Dật, đồng thời cũng cảm thấy rất bất lực.
Đây là một thế giới lấy thực lực vi tôn, ngươi không đủ mạnh, cũng chỉ có thể để mặc người ta khi dễ!
Nếu hôm nay không phải Huyết Dương tông lên tiếng, hơn nữa quay vần từ giữa Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc, tất nhiên sẽ có một hồi chém giết khủng bố, chắc là Tô Dật cũng không muốn nhìn cảnh tượng như vậy, cho nên mới đáp ứng đề nghị của Huyết Dương tông Tất trưởng lão.
- Không ngờ tìm một Nguyên Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong! Tiểu tử, ngươi có nắm chắc không?
Tây Vô Tình nhìn về phía Tô Dật, vẫn có chút lo lắng hỏi.
Những người khác cũng đều nhìn hắn, muốn thấy rõ vẻ mặt của thiếu niên này.
- Yên tâm đi, ta tự có chừng mực.
Tô Dật gật đầu, nghiêm túc nói.
Hắn liên tục cười lạnh trong lòng, Tất Tôn đó muốn tính kế mình, Hồng Cường Long cũng muốn nhất giết mình bằng được, nhưng đứng ở góc độ của Tô Dật mà nói, những người đó sao không phải là trúng kế của mình?
Hiện giờ chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là vừa đột phá tu vi Nguyên Hư cảnh ngũ trọng, đây là chuyện ngoại giới không ai biết.
Vừa hay Tô Dật cũng muốn nghiệm chứng một chút, xem thực lực cụ thể hiện giờ mình!
Nếu có thể mượn cơ hội này, hóa giải cục diện hôm nay, Tô Dật cũng rất vui vẻ.
Thiên Cương môn không phải dễ chọc, nhưng hắn cũng không muốn liên lụy tới Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông.
- Nguyên Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong sao? Đánh một trận thì có làm sao?
Tô Dật trực tiếp bước qua đám người Tây Vô Tình, chân đạp lên hư không, nhìn nam tử trung niên tên là Chiêm Dũng kia.
Trong cơ thể vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công, có khí thế cường đại phóng thích ra, khiến hư không run rảy!
Nhưng khí thế này của hắn lại dẫn tới từng đợt cười lạnh của Chiêm Dũng ở đối diện.
- Tiểu tử không biết tự lượng sức mình, Nguyên Hư cảnh sơ cấp cũng dám thách thức ta! Hôm nay ta chắc chắn sẽ vặt đầu ngươi xuống để an ủi anh linh của thiếu môn chủ!
Chiêm Dũng giọng nói dữ tợn, trên mặt đầy vẻ khinh miệt và đùa cợt.
Không thể không nói, hắn thật sự có chút bội phục dũng khí của Tô Dật này, nhưng mà càng là như vậy, Chiêm Dũng càng không nương tay.
Đây là một cơ hội tốt để lập công, một khi được môn chủ thưởng thức, đến lúc đó địa vị của hắn ở Thiên Cương môn tuyệt đối sẽ đề thăng rất lớn.
Tất cả nguyên khí trên người Chiêm Dũng đều được điều động, muốn nhất kích tất sát Tô Dật, đồng thời một kích này phải dứt khoát lưu loát!
Hỏa diễm đáng sợ từ trên người Chiêm Dũng ùa ra, ánh lửa mãnh liệt bốc cháy hừng hực.
Thoáng chốc, trong một phương không gian hắn đang đứng, giống như toàn bộ đều bị đốt trụi, trở nên vô cùng mãnh liệt!
Núi đá bên dưới, dưới sự thiêu đốt của nhiệt độ cao, cũng trở nên đỏ đậm, có một số nơi bắt đầu tan chảy.
- Sắp động thủ rồi, không biết Tô Dật liệu có đỡ được một kích của Chiêm Dũng không!
Rất nhiều người đều lo lắng, cũng không xem trọng Tô Dật.
- Tô Dật.
Đám người Quý Hàm Nặc, Lâm Băng Dao, Lâm Đông Hạo, Trần Xử An, Quý Thiên Phục, trong mắt đều lộ ra vẻ lo lắng.
Chỉ có mấy người Tây Vô Tình và Tô Tiểu Soái là không quá lo lắng.
Bọn họ đều lùi ra xa, nhường lại chiến trường cho hai người Tô Dật và Chiêm Dũng.
Nhưng đồng thời, Tây Vô Tình cũng âm thầm chuẩn bị, vạn nhất Tô Dật không địch lại, hắn sẽ ngay lập tức xuất thủ cứu viện.
Đến lúc đó, khẳng định sẽ không phân rõ phải trái với đám thế lực Huyết Dương tông, Thiên Cương môn, nên đánh thì vẫn phải đánh!
- Nguyên Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong, đúng là cường hãn!
Ánh mắt Tô Dật co rút lại, nhìn thấy một màn này, trong lòng hắn cũng cảm thán không thôi.
Trong tầm mắt của hắn, Chiêm Dũng đó lúc này giống như một hỏa thần cao lớn, bên ngoài thân toàn bộ đều được hỏa viêm bao bọc!
- Tiểu tử, để mạng lại!
Chiêm Dũng bỗng nhiên hét to một tiếng, trực tiếp bay về phía Tô Dật.
Đồng thời với động tác này của hắn, trong ánh lửa ngập trời, không ngờ lại có từng cỗ khí màu đen ùa ra, mang theo khí tức rất nặng nề!
Đây là lực lượng lực lượng thuộc tính thổ, Chiêm Dũng này còn là một vị võ giả thuộc tính song trọng, đồng thời chủ yếu và thứ yếu rõ ràng đều rất hung hãn!
Khi lực lượng thuộc tính thổ này vừa xuất hiện, ánh lửa cũng theo đó mà động, nháy mắt đã bám lên, quấn trên lực lượng thuộc tính thổ!
Lập tức, trong thiên địa có uy thế đáng sợ mênh mông cuồn cuộn, lực lượng nguyên khí thuộc tính thổ ngưng kết, giống như hóa thành hư ảnh của một ngọn núi, hiện ra trong hư không.
Dưới sự thiêu đốt của liệt hỏa, cả hư ảnh ngọn núi trở nên đỏ đậm!
Hai bên giao hòa với nhau, trong cái nặng nề lại mang theo sự nóng rực, trong nóng rực lại tỏa ra khí thế hung hãn, ngọn hỏa diệm sơn này đột nhiên tập sát về phía Tô Dật!
- Mạnh quá!
Sóng nhiệt đập vào mặt, mắt Tô Dật nhíu lại, nhục thân nứt ra dưới uy thế của ngọn núi, da phỏng rát, quần áo cả người trực tiếp bốc cháy lên.
Chiêm Dũng Nguyên Hư cảnh cửu trọng này đã cách Nguyên Hoàng cảnh không xa, cũng không khác biệt lắm với Hoàng Kiện lúc trước.
Tô Dật cảm thấy áp lực cực lớn, loại áp lực này quá đáng sợ, trong nháy mắt khiến cho hắn có một loại cảm giác sắp bị đánh tan!
- Ầm ầm.
Thiên khung run rẩy, không khí đang bốc hơi, xa xa rất nhiều người sớm đã thối lui, không dám ở lại gần!
- Tô Dật sắp thua sao!
Có người lẩm bẩm, nhìn thấy Tô Dật Tô Dật không lập tức có động tác.
Bọn họ cũng có thể tưởng tượng được, thiếu niên đó lúc này phải thừa nhận loại áp lực nào!
Một vị Nguyên Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong xuất thủ, hắn chắc không có bao nhiêu sức phản kháng!
Rất nhiều người cảm thán, nhưng vào lúc này, bọn họ nhìn thấy Tô Dật đã động rồi, hai chân của thiếu niên đó đột nhiên đạp vào hư không, ngẩng đầu hướng tới ngọn hỏa diệm sơn đang ập xuống!
Cùng lúc đó, đầu lưỡi hắn đột nhiên phun ra năm chữ như sấm mùa xuân?
- Kim long trấn cửu tiêu!
Vừa nói ra, khí thế trên người Tô Dật đột nhiên biến đổi, giống như có một cỗ linh hồn hào hùng cổ xưa từ trong cơ thể hắn sống lại!
- Gừ
Một giây sau, một tiếng rồng ngâm giống như xuyên qua thái cổ hồng hoang, vượt qua phân tách các đời, một ngọn núi ở cách đó không xa trực tiếp ầm ầm nổ tung dưới tiếng rồng ngâm này!
Sau đó trên trời kim quang nở rộ, giống như mặt trời nhô lên cao, chói tới mức khiến người ta không thể mở mắt ra được.
Híp mắt lại nhìn, thân hình của khủng bố của một còn kim long hiện lên, cơ rắn sừng chắc, vảy dày đặc, mang theo lực lượng khủng bố, trực tiếp nghịch không mà lên, nghênh đón hỏa diệm sơn đó!
- Ầm ầm.
Thân thể kim long từ trên không hạ xuống, khí thế đáng sợ ép xuống, trời rung đất lắc, đại địa nứt toác, triền núi đứt đoạn!
- Rắc rắc!
Uy thế đáng sợ bao phủ, thân hình kim long uốn lượn, trực tiếp va chạm với hỏa diệm sơn của Chiêm Dũng.
- Rầm rầm rầm rầm.
Tiếng nổ vang lên, kim quang chói lòa, hỏa diễm bắn ra, hư ảnh của ngọn núi vỡ tan!
Một cỗ uy thế bá đạo tuyệt nhiên thoáng chốc tràn ngập một mảng không gian này, hóa ra gió lốc càn quét bát phương, thổi quét trên trời dưới đất, phàm là vật gặp phải, tất cả đều hóa thành bột mịn!
- Phập!
- Phập!
Xa xa trong đám người vây xem, có tiếng kêu rên hộc máu liên tiếp vang lên, không ít người sắc mặt thoáng chốc trở nên trắng bệch, bị thương không nhẹ, cũng không biết là vì tiếng rồng ngâm đó hay là vì chấn động của gió lốc khủng bố dẫn tới!
Hai thân ảnh từ trong gió lốc bắn ra, bay ngược về phía sau, chính là hai người Tô Dật và Chiêm Dũng!
Liên tục bay ra mấy chục trượng, hai người mới ngừng lại được.
- Ọe.
Chiêm Dũng há miệng phun ra một ngụm máu tươi, người cong lại như con tôm, ngay cả lưng cũng khó ưỡn thẳng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy!
- Phập.
Tô Dật cũng hộc máu, khí thế uể oải, quần áo cả người bị đốt cho dán sát lên người.
Hai người cách nhau mấy chục trượng, khí cơ đó không hưng thịnh, vừa nhìn đã biết là bị thương khá nặng.
Người của thế lực các phương như Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc, Huyết Dương tông, Thiên Cương môn, Bá Vương tông, Huyền Kiếm môn, Lục Hợp tông, ánh mắt lúc này đều chăm chú nhìn vào trên người hai người, một lúc vẫn không có ai lên tiếng, toàn bộ hiện trường đều lộ ra một loại im lặng quỷ dị tới cực điểm.
Nhưng đột nhiên vào một khắc nào đó, loại im lặng này bỗng nhiên bị phá vỡ!