Chương 1105
Chuyện đã tới nước này, Tô Dật cũng không thể thay đổi kết quả, hai mươi vạn nguyên thạch nhị tinh lần này, xem như là lãng phí rồi.
Đau lòng thì đau lòng, hắn vẫn giao hết nguyên thạch trong tay cho đại ca Tây Vô Tình.
- Muốn đối phó với Thiên Cương môn, những nguyên thạch này chắc vẫn chưa đủ, ngươi nghĩ biện pháp kiếm thêm đi.
- Chúng ta trước tiên cứ ứng phó với Thiên Cương môn đã rồi tính, đến lúc đó sẽ có rất nhiều nguyên thạch!
Tô Dật nói.
Trong lòng hắn đã có tính toán, nếu những nguyên thạch này tạm thời không đủ dùng, có lẽ có thể tới Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông mượn một chút, đương nhiên đây là dưới tình huống thực sự không đủ mới làm, hắn cũng không muốn nợ quá nhiều nhân tình.
- Lão đại, ngươi là nói tòa mỏ nguyên thạch đó à?
Tô Tiểu Soái tò mò hỏi.
Mấy tháng trước, Nam Cung Ngưng Nguyệt từng nói với Tô Dật, nàng ta có tin tức của một tòa mỏ nguyên thạch, Tô Dật đang định sau khi từ Liên Minh đại hội trở về sẽ tiến hành khai thác.
Có điều chuyện quan trọng trước mắt vẫn là ứng phó với Thiên Cương môn đã.
Nghe Tô Tiểu Soái câu hỏi, Tô Dật gật đầu, nhưng lập tức lại lắc đầu, nói:
- Không chỉ mỏ nguyên thạch, còn có Kim Đao tông và Thất Tinh Kiếm tông! Nghĩ chắc trong hai đại thế lực tam lưu này sẽ có một số tích trữ nguyên thạch chứ!
Nói tới cuối cùng, khóe miệng Tô Dật nở nụ cười lạnh lùng, ánh mắt lóe lên như điện.
Tây Vô Tình và Tô Tiểu Soái nghe vậy đều ngây ra, bọn họ lập tức minh bạch, Tô Dật xem ra là tính cướp trắng!
Có điều với chuyện mà Kim Đao tông và Thất Tinh Kiếm tông làm ra, Bá Vương tông đích xác cũng không có lý do buông tha cho bọn họ!
Hai đại thế lực tam lưu đó thế tất phải đi tiêu diệt!
- Với tính cách của ngươi mà tới Hỗn Loạn vực này, quả thực giống như là chim bay vào rừng vậy!
Tây Vô Tình bỗng dưng cảm thán một tiếng, theo càng lúc càng hiểu về Tô Dật, hắn ngược lại cảm thấy, loại địa phương không có quy tắc, tất cả dựa vào thực lực để nói chuyện như Hỗn Loạn vực này mới là nơi thực sự thích hợp với Tô Dật!
Hắn nhìn xoáy vào thiếu niên trước mặt, sau đó lại nói:
- Chuẩn bị bố trí Ly Hỏa Huyền Dương giới đi, đợi cho bố trí thành công, còn cần mất thêm một số thời gian!
Còn chưa nói hết, Tây Vô Tình liền xoay người, bắt đầu đi lại trong khu vực này.
Tô Dật vội vàng đi theo, nhìn đại ca bắt đầu làm việc.
Tô Tiểu Soái cũng vỗ cánh, tò mò đi theo sau lưng họ.
- Bọn tông chủ đang làm thế?
Động tác của ba người này rất nhanh cũng dẫn tới sự chú ý của đám người Hoàng Kiện, Thanh Hoàng.
Người của Bá Vương tông nhìn Tây Vô Tình và Tô Dật đi qua đi lại trong các góc của tiểu sơn môn, thỉnh thoảng lại chạy như điên đến phía sau núi, sau đó lại tiến vào một khe đá, tiếp theo lại vẽ vẽ trước một gốc cây nhỏ, chốc chốc thì lại đào hố lấy đất.
Hành vi cử chỉ này quái dị không nói nên lời, khiến tất cả mọi người đều khó hiểu.
- Chả có gì thú vị!
Tô Tiểu Soái đi theo phía sau hai người Tô Dật xem một lúc, liền bắt đầu ngáp liên tục, cảm thấy buồn ngủ.
Đối với hắn mà nói, Kỳ Môn Huyễn Hồn giới khắc Kỳ Môn Huyễn Hồn giới thật sự rất buồn tẻ, quan trọng nhất là mình nhìn không hiểu.
Hắn lười biếng vỗ cánh, bay đến một gốc cây ngô đồng ở sau núi rồi ngủ vùi.
Nhưng Tô Tiểu Soái vừa tiến vào mộng đẹp, chép chép miệng, liền cảm thấy thân thể bay lên!
Ầm một tiếng, cây ngô đồng bị Tô Dật và Tây Vô Tình nhổ tận gốc, ném sang một bên, hai người lại thì thầm trước hố cây.
- Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, đều dùng kỳ môn làm dẫn, tàn hồn, linh hồn làm căn cơ, câu động thiên địa năng lượng hình thành không gian, được gọi là giới! Cái gọi là kỳ môn, 'Kỳ' là nhật, nguyệt, tinh thần, 'Môn' là bát môn hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, kinh, tử, khai! Lấy kỳ môn làm dẫn, câu động thiên địa, bao la vạn tượng!
Tây Vô Tình đứng trước hố cây, tay vừa bấm ấn quyết huyền diệu vừa giải thích cho Tô Dật?
- Trong Ly Hỏa Huyền Dương giới, nơi này là tử môn trong bát môn, chính là nơi sát phạt hung hiểm! Tử môn đối ứng với khôn vị trong bát quái, khôn là địa, địa là thổ, mà ngô đồng là mộc, mộc khắc thổ, cây này nếu không chặt đi, sẽ hình thành một số ảnh hưởng tới vị trí của nơi này! Có đôi khi, loại ảnh hưởng này cũng không quá lớn, dù sao đó cũng chỉ là một thân cây mà thôi! Nhưng có đôi khi, rất có thể sẽ bởi vì một số chi tiết nhỏ, sẽ dẫn tới cả tòa Kỳ Môn Huyễn Hồn giới sụp đổ tê liệt toàn bộ!
- Thì ra là như vậy!
Tô Dật gật gật đầu, ghi tạc mỗi một câu Tây Vô Tình nói ở trong lòng.
Bình thường khi bố trí Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, sự nắm bắt đối với chi tiết cần đạt tới chỗ tinh diệu, không chấp nhận xuất hiện bất kỳ sai lầm nào, đây cũng là một việc cực kỳ tiêu hao linh hồn lực.
Tô Dật biết, một khi trong quá trình bố trí có sơ hở, chỉ sợ sẽ dẫn tới hậu quả khó có thể chấp nhận.
Mặt khác, bát môn hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, kinh, tử, khai này, Tô Dật cũng hiểu biết một chút, ở đời trước, những thứ ở được mọi người gọi là kỳ môn độn giáp, chỉ có điều vào thời đại khoa học kỹ thuật đó, những bí thuật cổ xưa này đã suy vong.
Đại ca Tây Vô Tình vừa bố trí vừa giảng giải cho mình, trong quá trình này, Tô Dật dần dần học được rất nhiều thứ, so với sách đọc được trong Ngự Thiên cung, hoặc là tự lực nghiên cứu Ly Hỏa Huyền Dương giới, thu hoạch lớn hơn vô số lần!
- Có thể để người ta được ngủ ngon một giấc không?
Tô Tiểu Soái bị hất văng từ trên ngô đồng, bất mãn lẩm bầm.
Nhưng vừa thấy Tô Dật và Tây Vô Tình hoàn toàn không quan tâm tới hắn, lập tức cảm thấy không thú vị, lảo đảo bay đi.
- Hoàn toàn không hiểu chủ nhân và Tây Vô Tình đại nhân đang làm gì!
Mấy người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện từ xa xa quan sát, vẫn không nhìn ra bất kỳ manh mối gì, căn bản không biết Tô Dật và Tây Vô Tình đang làm gì.
Nhưng nhìn bọn họ bận túi bụi, dường như rất nhập tâm vào đó, khiến mấy vị cường giả Hoàng cấp đều vô cùng tò mò, không khỏi ghé tới, muốn xem rốt cuộc.
Dù sao cũng đang nhàn rỗi, xem náo nhiệt cũng hay.
Thế là rất nhanh, một màn kỳ quái hơn xuất hiện, ngoài Tây Vô Tình dẫn theo Tô Dật tiến vào chui ra, phía sau còn có một đám thân ảnh đi theo, ai nấy đều tò mò và thắc mắc.
Chỉ là một lần nào đó, Tô Dật bỗng nhiên xoay người lại, thiếu chút nữa thì đụng vào người Hoàng Kiện.
Hắn không nghĩ nhiều, đang muốn tiếp tục đi theo đại ca, nhưng đột nhiên lại ngừng lại, quay đầu hỏi mấy người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng:
- Các ngươi rảnh quá à?
- Khụ khụ.
Hoàng Kiện cười gượng một tiếng, nói:
- Tông chủ đừng tức giận, chúng ta đi đây, không quấy rầy các ngươi!
Nói xong liền xoay người muốn đi, mấy người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng sớm đã thấy tình hình không đúng, đã chạy đi rất xa.
- Đứng lại!
Tô Dật gân cổ quát mọi người lại, lập tức nói:
- Ta cho các ngươi một nhiệm vụ, phải hoàn thành thật tốt, đồng thời phải đi sớm về sớm, không được kéo dài quá lâu.
- Xin Tông chủ cứ phân phó!
Vừa nghe thấy Tô Dật có nhiệm vụ muốn phân phó cho họ làm, đám người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện trong nháy mắt liền trở nên nghiêm túc đứng đối diện Tô Dật, yên lặng nghe sai phái.
Tô Dật đi đến bên cạnh bốn người, thấp giọng nói gì đó, khiến sắc mặt của mấy vị cường giả Hoàng cấp đều biến hóa.
Nhưng rất nhanh, bốn người lại đều lộ ra nụ cười vui vẻ, nhất là hai người Âm Dương Minh Hoàng và Phệ Linh Hoàng, không ngờ cười ha hả không thôi, không che giấu được ý tứ vui sướng khi người khác gặp họa, đến cuối cùng lại cười thành tiếng rất to
- Đi đi.
Bốn người thần bí hề hề ly khai, không biết muốn đi đâu.
- Lão đại, ngươi sai họ đi làm gì thế, ta cũng muốn đi!
Tô Tiểu Soái ở xa xa lớn tiếng nói.
- Đi đi!
Tô Dật xua tay, hành động cùng bốn vị Hoàng cấp, hắn cũng không lo cho sự an toàn của Tô Tiểu Soái.
Tô Tiểu Soái hoan hô một tiếng, hắn đang cảm thấy nhàm chán, giờ thì có việc để làm rồi, quả thực cao hứng không thôi.
- Tiểu tử ngươi vừa rồi làm gì thế?
Tây Vô Tình liếc Tô Dật một cái, thuận miệng hỏi.
- Khà khà… Đi tăng cường một chút thực lực cho Bá Vương tông thôi!
Tô Dật cười nói.
Tây Vô Tìnhkhông hiểu, nhìn Tô Dật với vẻ nghi hoặc.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết!
Tô Dật cười thần bí, nói.
Tây Vô Tình càng cảm thấy tò mò, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi nhiều, lại đi qua đi lại khắp nơi.
Bố trí Ly Hỏa Huyền Dương giới không phải việc đơn giản, đồng thời lần này cơ hồ đều cần Tây Vô Tình tự mình xuất thủ, tiêu hao cực lớn, Tô Dật có thể giúp đỡ một số việc nhỏ, nhưng cũng giới hạn ở một số việc bé nhỏ không đáng kể.
Cho nên, hắn cần rất chuyên tâm.
Mắt thấy đại ca Tây Vô Tình lại bận rộn, Tô Dật đi theo sát đằng sau, lắng nghe đại ca dạy dỗ.
Đây là một cơ hội hiếm có, có thể khiến Tô Dật đạt được lợi ích cực lớn.
Trong nhất thời, trong toàn bộ sơn môn, chỉ có hai người này bận việc.
Một số man yêu thú khác, cũng không dám tùy tiện quấy rầy hai người bọn Tô Dật, về phần dám Viêm Dực Ma Hổ, Kim Cương Sư Thứu thì đã rời khỏi cùng mấy người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng.
Rất nhanh, sắc trời trở nên ám trầm, Tô Dật và Tây Vô Tình giống như không biết mệt mỏi, vẫn không ngừng ra ra vào vào, hối hả ngược xuôi, cứ như vậy bận tới bình minh.
Đợi cho mặt trời lên cao, một nhóm thân ảnh bỗng nhiên đi tới nơi này, cầm đầu dẫn đường chính là Lang Đầu Yêu Bức được Tô Dật phái ra từ sớm.
Mà phía sau nó là đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, Nguyên Nhất.
Trừ người của Thương Nguyệt dong binh đoàn ra, còn có đại lượng thân ảnh xa lạ, tổng cộng không dưới trăm người!
Thậm chí trong đó, có một số người khí tức lờ mờ dao động, tỏa ra lực lượng cường đại, không ngờ là Nguyên Hư cảnh, còn đứng ở trước người Nam Cung Ngưng Nguyệt một bước, trên người có vẻ ngạo nghễ!
Trước khi quay về, Tô Dật từng phái Lang Đầu Yêu Bức một mình ra ngoài, thông tri cho Nam Cung Ngưng Nguyệt dẫn người đến đây.
- Tông chủ!
Sau khi đoàn người này tới, Nam Cung Ngưng Nguyệt mất một lát mới ở trong một ngọn núi nhỏ tìm được hai người Tô Dật và Tây Vô Tình, lập tức cung kính hành lễ.
- Các ngươi tới rồi à!
Tô Dật nhìn nàng ta, mở miệng nói:
- Trước tiên vào trong đại điện đợi đi, ta xong việc sẽ đi tìm các ngươi!
Tô Dật xua tay, nói xong lại nhìn về phía Tây Vô Tình đang bận rộn, không để ý tới Nam Cung Ngưng Nguyệt.
- Vâng, tông chủ!
Nam Cung Ngưng Nguyệt cung kính thi lễ, sau đó rời đi.