Chương 1130
Một thế lực tam lưu?
Tô Dật ngẩn ra.
Hoảng cách trăm dặm, đối với một thế lực tam lưu mà nói, đã xem như là ở dưới mí mắt đối phương.
Thậm chí có thể nói, khu mỏ đó có lẽ chính là trong khu trực thuộc của thế lực đó.
Nếu đúng là như vậy, một khi có động tĩnh, đến lúc đó rất có thể sẽ dẫn tới phiền phức!
- Không sai, một thế lực tam lưu tên là Thiên Chu Tông. Chỉnh thể mà nói, ở một đẳng cấp tương tự với Kim Đao tông.
Nam Cung Ngưng Nguyệt nói tiếp.
Tô Dật nhíu mày, hắn vẫn có chút ấn tượng với Thiên Chu Tông, lúc trước trên sơ tuyển của Liên Minh đại hội đã gặp rồi.
Có điều thế lực này cũng không quá mạnh mẽ, nhiều lắm cũng chỉ ở trình độ trung bình trong thế lực tam lưu, không hề đạt được tư cách đại hội về sau, chen chân vào thập đại tam lưu thế lực mạnh nhất.
- Chúng ta thận trọng một chút, để tránh cành mẹ đẻ cành con.
Tô Dật nghĩ một chút rồi nói.
Một thế lực tam lưu, Bá Vương tông hiện giờ đã không phải sợ, nhưng một khi tin tức mỏ nguyên thạch bị lộ, đó mới là phiền phức thực sự.
Nhưng trước mắt cũng không có biện pháp tốt hơn, có một số việc chỉ có thể tận lực mà tránh, nhưng nếu thực sự xảy ra chuyện, Tô Dật sẽ không sợ hãi.
Đoàn người cưỡi man yêu thú phi hành, lướt đi rất nhanh.
Dưới sự phân phó của Tô Dật, Viêm Dực Ma Hổ, Kim Cương Sư Thứu cực kỳ náu mình, không để tỏa ra khí thế to lớn, để tránh khiến người ta chú ý.
Ven đường gặp phải một số man yêu thú nhược tiểu, cũng không dám càn rỡ trước mặt bọn họ, đều tránh đi.
Đúng như lời Nam Cung Ngưng Nguyệt nói, bọn họ mất gần một ngày thời gian, cuối cùng cũng tới dãy sơn mạch đó.
- Nơi này tên là Phong Linh sơn mạch, cũng có chút danh tiếng ở vùng phụ cận, bởi vì nơi đây từng xuất hiện không ít linh dược phẩm cấp không thấp, nhưng cũng có vật quá kinh thế sinh ra. Cho nên sơn mạch cũng chỉ là có chút danh tiếng có chút danh tiếng, đối với rất nhiều tán tu mà nói, có thể là một nơi tầm bảo hiếm có, nhưng đối với tông môn có chút quy mô mà nói thì vẫn không đáng để bận tâm.
Trên lưng Viêm Dực Ma Hổ, Nam Cung Ngưng Nguyệt quay đầu lại nói với đám người Tô Dật.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, dãy sơn mạch phía dưới vô cùng rộng lớn, giống như một con ngọa long duỗi mình về phía xa xa, không nhìn thấy điểm cuối.
Mà trên tất cả sơn mạch đều có thực vật sinh trưởng, có đại thụ chọc trời, cũng có bụi cây lộn xộn.
Trong một số khe núi, có thể mơ hồ nhìn thấy một số man yêu thú qua lại, nhưng thực lực chỉnh thể không quá mạnh mẽ.
Tóm lại sau khi nhìn một cái, đám người Tô Dật chỉ cảm thấy sơn mạch này rất bình thường, nhiều nhất chỉ có thể nói là linh khí hơi nồng đậm một chút, nhưng địa phương tương tự tuy không phải là khắp nơi đều có, nhưng cũng rất dễ tìm được.
Nghe thấy lời nói của Nam Cung Ngưng Nguyệt, Tô Dật minh bạch, đại thể nơi này đa số thời gian đều không có ai hỏi han, nhiều nhất chỉ có một số đệ tử trẻ tuổi của tông môn đến đây lịch lãm, có điều cũng không ảnh hưởng toàn cục.
- Vị trí cụ thể của mỏ nguyên thạch ở đâu, chúng ta đi trước thăm dò một phen!
Tô Dật gật đầu, trực tiếp hỏi.
- Vẫn còn ở phía trước, lúc trước ta cũng chỉ đại khái xác định được một số thứ, sau đó liền bị người của Thất Tinh Kiếm tông đuổi giết. Cho nên lần này vẫn phải thăm dò thêm mới có thể biết được tình huống cụ thể của khu mỏ đó.
Nam Cung Ngưng Nguyệt nói xong liền ra hiệu cho mấy con man yêu thú hạ xuống đất, mấy chục người đều đứng trong một sơn cốc, chung quanh là rừng rậm vô tận.
Nam Cung Ngưng Nguyệt từ trong túi không gian lấy ra một vật giống như la bàn, to bằng hai bàn tay, được nàng ta nâng trong tay.
Khi nguyên khí được trút vào đó, có hào quang từ trên la bàn tỏa ra, từng điểm sáng sáng lên, giống như một con sâu nhỏ nghịch ngợm, chạy rất nhanh khắp nơi trên la bàn, tỏa ra khí tức thần bí.
Nam Cung Ngưng Nguyệt từng nói, kỹ nghệ này chính là phương pháp gia truyền của nàng ta, người biết không nhiều lắm, bản thân nàng ta cũng chỉ có thể xem như là nhập môn.
Tô Dật biết, thủ đoạn chủ động tìm kiếm mỏ nguyên thạch, đương thời đích xác là không nhiều lắm, nhưng nghĩ chắc trong các thế lực lớn đều sẽ có lưu truyền kỹ nghệ của riêng mình.
Trên la bàn trong tay Nam Cung Ngưng Nguyệt, điểm sáng không ngừng lấp lánh, khuôn mặt của nàng ta cũng lấm tấm mồ hôi, nguyên khí tiêu hao cực nhanh.
Qua chừng nửa nén hương, các điểm sáng trên la bàn cuối cùng cũng toàn bộ dừng hình.
Ước chừng có bảy tám điểm sáng, dùng một loại phương thức kỳ dị xếp thành hàng, hiện ra một bộ đồ án huyền diệu.
Tô Dật nhìn vào, hoàn toàn không hiểu gì cả, tất cả những người khác, bao gồm cả Tây Vô Tình, ai nấy cũng đều hai mắt mờ mịt, nhìn thế nào cũng không hiểu.
- Phù.
Nam Cung Ngưng Nguyệt thở hắt ra một hơi, sau khi nghỉ ngơi một chút, thân hình khẽ động, hạ xuống một núi nhỏ phía trước.
- Đào sâu nơi này năm trượng!
Nam Cung Ngưng Nguyệt chỉ, ra hiệu cho đệ tử Bá Vương tông đào đất.
Mấy chục người nghe lệnh làm việc, mất một lúc, ở trên sườn núi đó đào ra một cái hố năm trượng, xuất hiện một số tầng nham thạch.
Nam Cung Ngưng Nguyệt trực tiếp nhảy vào trong hố, đập vỡ một số nham thạch, cầm trong tay quan sát.
- Đi!
Sau một lát, Nam Cung Ngưng Nguyệt nhảy lên, lại bay tới một nơi khác.
Đám người Tô Dật, Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Tử Tượng Hoàng cũng rất nhanh đi theo.
Bọn họ đổi một nơi khác, Nam Cung Ngưng Nguyệt lại lấy ra la bàn, lại thôi động nguyên khí rót vào trong đó.
Không bao lâu sau, nàng ta lại sai người đào một cái hố to, sau khi tiến vào, còn ném thử bùn đất trong đó.
Cứ như vậy, Nam Cung Ngưng Nguyệt liên tục thay đổi mấy chục nơi, mỗi khi đến một nơi đều sẽ lặp lại những thao tác này.
Nguyên khí của nàng ta tiêu hao cực lớn, lúc ban đầu còn đỡ, có thể nuốt đan dược bổ khí, nhưng dần dần đan dược bổ khí cũng có chút không chống đỡ được.
Tô Dật dứt khoát lại cho nàng ta một lọ linh dịch, dể Nam Cung Ngưng Nguyệt khôi phục thật nhanh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác bóng đêm đã trở nên thâm trầm, sau đó thì bình minh xuất hiện.
Cả một ngày thời gian trôi qua, bọn họ mới hoàn thành tất cả công tác, mà đám người Tô Dật cũng nhìn thấy, trên mặt Nam Cung Ngưng Nguyệt đã xuất hiện vẻ thoải mái, đồng thời còn có mấy phần vui sướng.
- Tông chủ, ta đã thăm dò ra phương vị đại khái của mỏ nguyên thạch! Tổng thể mà nói, đại khái trong phương viên mười dặm đều là khu vực khai thác mỏ, tàng lượng nguyên thạch trong đó chắc không ít!
- Khu vực khai thác mỏ phạm vi mười dặm!
Đám người Tô Dật, Tây Vô Tình nghe vậy, toàn bộ đều sửng sốt.
Đây có thể nói là khu vực khai thác mỏ vô cùng cực lớn, quy mô không nhỏ, chỉ cần không có gì bất ngờ, sẽ thu hoạch được rất nhiều nguyên thạch.
- Tốt lắm!
Tô Dật không ngừng gật đầu, trong lòng vô cùng kích động, lập tức lại hỏi:
- Vậy ngươi có thể xác định được, nguyên thạch nơi này là phẩm cấp gì không, có nhị phẩm, tam phẩm thậm chí là tứ phẩm không?
Hai mắt hắn rực sáng, nhìn nữ tử trước mặt với vẻ chờ mong.
Nam Cung Ngưng Nguyệt bị loại ánh mắtnày của Tô Dật nhìn cho có chút lúng túng, nàng ta cười khổ bất đắc dĩ:
- Tông chủ, ngươi sao lại coi nguyên thạch phẩm cấp cao như rau cải trắng trong đất vậy, nào có thể dễ dàng tìm được như vậy? Trong mỏ bình thường đều là nguyên thạch nhất phẩm, có thể có một bộ phận là nguyên thạch nhị phẩm, nếu vận khí tốt, có thể có số ít nguyên thạch tam phẩm! Nhưng ngươi vừa mở miệng ra đã chính là nguyên thạch tứ phẩm.
Không chỉ là Nam Cung Ngưng Nguyệt, đám người Tây Vô Tình, Tử Tượng Hoàng cũng đồng thời trợn mắt lên, tông chủ nhà mình dường như tâm tư hơi quá lớn.
- Khà khà.
Tô Dật cười ngượng ngùng, không nói gì.
Hắn đương nhiên biết lời mình nói có chút quá đáng, nhưng thử tưởng tượng một chút, trong lòng cũng thêm cảm giác chờ mong.
- Phẩm cấp cụ thể của nguyên thạch thì sau khi chúng ta tiến hành khai thác mới có định luận. Về phần nguyên thạch phẩm cấp cao, có thể sẽ có, nhưng cũng không nên ôm kỳ vọng quá lớn, đó là có thể gặp chứ không thể cầu.
Nam Cung Ngưng Nguyệt lại nói, hiện tại vẫn chưa khai thác nguyên thạch, cho nên rất nhiều chuyện nàng ta cũng không thể nói trước được.
- Tốt, vậy chúng ta chuẩn bị khai thác!
Tô Dật gật đầu, cố nén kích động trong lòng, bắt đầu quan sát tình huống chung quanh.
Sơn mạch này dưới tình huống bình thường sẽ không có nhiều người đến, nhưng một khi Bá Vương tông bọn họ bắt đầu khai thác nguyên thạch, trong khoảng thời gian ngắn có thể sẽ an toàn, nhưng nếu kéo dài, tất nhiên sẽ có người biết.
Cho nên, phòng vệ nơi này là một vấn đề.
Mặt khác, hiện tại Bá Vương tông nhân thủ không đủ, có lẽ cần triệu tập một số tán tu làm thợ mỏ mới được.
- Ta đi thăm dò thêm một chút, xem bắt đầu khai thác từ đây là tốt nhất!
Nam Cung Ngưng Nguyệt nói.
Sau khi nói xong, nàng ta lại bắt đầu tiếp tục thăm dò.
Đám người Tô Dật cũng không thể giúp được gì, nhưng vẫn đi theo phía sau.
Đoàn người bắt đầu hoạt động trong phạm vi này, mà cũng chính vào lúc này, phụ cận có một nhóm người tới đây.
Nhóm người này do một lão giả cầm đầu, chung quanh còn có năm sáu trăm tên người và trẻ tuổi và người trung niên.
Khiến người ta chú ý nhất chính là tọa kỵ những người này cưỡi, chính là những con nhện cực to, ít nhất cũng cao tới nửa trượng, trên người mỗi con nhện đều có đường kẻ hai màu đen đỏ đan xen, nhìn qua vô cùng khiếp người.
Tất cả nhện cộng lại, ít nhất cũng có hơn trăm con.
- Tin tức trong tông nhận được có chuẩn xác không, đúng là phát hiện một mỏ nguyên thạch à?
Trên lưng nhện, trong đám người, có đệ tử trẻ tuổi mở miệng hỏi lão giả cầm đầu.
Trong ngôn ngữ mang theo vẻ kích động mãnh liệt.
- Tất nhiên là thật, chúng ta chuyến này chính là đi tiền trạm, triệt để chiếm cứ nơi này, để tránh xuất hiện biến số.
Lão giả râu bạc gật đầu, khẳng định nói:
- Việc này các ngươi không cần hoài nghi, điều này đối với Thiên Chu Tông mà nói, cũng là một cơ duyên cực lớn! Có cường giả đã thăm dò qua, nghe nói phẩm cấp của khu mỏ này không thấp, đồng thời quy mô cũng không nhỏ!
- Vậy thì tốt quá!
Rất nhiều đệ tử ở chung quanh lão giả đều vô cùng vui sướng.
- Đám tiểu oa nhi các ngươi dụng tâm một chút, chỉ cần làm tốt chuyện ở đây, trong tông tất nhiên sẽ thưởng hậu cho các ngươi.
Lão giả liếc đám người chung quanh một cái, nói.
- Vâng, Tuân trưởng lão!
Đám đệ tử đều cung kính đáp.
Trong quá trình khai thác một khu mỏ, bọn họ chỉ cần làm tốt, cũng có thể có được không ít chỗ béo bở.