Chương 1134
Nhìn bộ dạng của thanh niên này, các tán tu còn lại đều trầm mặc.
Bọn họ tất nhiên minh bạch thanh niên này nghĩ gì, là đệ tử của một tông, khẳng định sẽ phải làm ra cống hiến cho tông môn, dùng cái này để đổi lấy lợi ích, bất kỳ một thế lực nào cũng không thể nuôi báo cô một ai.
Cho nên vấn đề mà Tô Dật nói, đối với bọn họ mà nói thì căn bản không tính là vấn đề.
Trong mắt một đám tán tu, Thúc Thành Phủ này rất thông minh, lập tức ôm lấy đùi Bá Vương tông.
Chỉ bằng vào ba chữ này, sau này trong Hỗn Loạn vực, sẽ không có bao nhiêu người dám trêu chọc hắn, Bá Vương tông tương đương với một lá bùa hộ mệnh!
- Hiểu rõ là được rồi, đứng lên đi!
Tô Dật gật đầu, giao thanh niên này cho Nam Cung Ngưng Nguyệt, để nàng ta an bài công tác cho Thúc Thành Phủ.
- Đại nhân ta cũng muốn gia nhập Bá Vương tông!
- Ta cũng muốn gia nhập Bá Vương tông, xin đại nhân thu lưu!
Rất nhanh, trong hơn hai mươi tán tu còn lại, có non nửa người lên tiếng, nói với hướng về phía.
- Tông chủ, việc này cứ giao cho ta xử lý!
Nam Cung Ngưng Nguyệt đi đến trước mặt Tô Dật, lên tiếng nói.
- Được!
Tô Dật cũng không nói nhiều, lập tức tránh ra, tiếp tục làm việc với Tây Vô Tình.
Loại chuyện Chiêu nạp nhân thủ này, bả thân hắn cũng không có kinh nghiệm, hơn nữa Tô Dật cảm thấy mình không nhất định có thể làm tốt hơn Nam Cung Ngưng Nguyệt.
- Người muốn gia nhập Bá Vương tông thì đứng ra, những người khác đi an bài khai thác nguyên thạch.
Nam Cung Ngưng Nguyệt lập tức bắt đầu an bài công việc, những nhân thủ này tuy cũng không tính là nhiều, nhưng vẫn có thể mang tới trợ lực không nhỏ.
Hơn hai mươi tán tu, ước chừng có mười ba mười bốn người lựa chọn đi khai thác khoáng thạch, bảy tám người còn lại thì đều muốn gia nhập Bá Vương tông.
Trên thực tế đối với rất nhiều tán tu mà nói, có đủ thực lực mà không lựa chọn gia nhập một phương thế lực nào đó, là do không muốn bị trói buộc, muốn được tự do.
Mà những tán tu thực lực không mạnh thì đa số thế lực đều khinh thường họ, bị bức phải lựa chọn sống lẻ loi.
Dưới tình huống thực lực không đủ, ai mà không muốn sau lưng có một thế lực cường đại làm chỗ dựa chứ?
Đương nhiên đây cũng không phải là tuyệt đối, giống như mười ba mươi bốn mươi tán tu lựa chọn làm thợ mỏ, suy nghĩ của bọn họ phần lớn là do Bá Vương tông vẫn không đủ tin cậy.
Có điều từ trước mắt cho thấy, ít nhất đám người Tô Dật không lừa bọn họ.
Khi đang bận rộn trong Phong Linh sơn, cách không đến trăm dặm, tại thế lực tam lưu Thiên Chu Tông, có mấy người đang ngồi trong đại điện.
- Tuân trưởng lão đã đi tới mỏ mấy ngày rồi, sao vẫn không có tin tức gì truyền về?
Ở thượng thủ của Đại điện, một hán tử khoảng năm mươi tuổi hai hàng lông mày nhíu chặt, trầm giọng nói.
Người này là tông chủ Thiên Chu Tông, tên là La Kính.
- Sẽ không xuất hiện bất ngờ gì chứ, không thể để mất tòa mỏ này được, nếu như bị những người khác biết, vậy sẽ rất phiền phức!
Một lão giả lên tiếng, mang theo vẻ ngưng trọng.
- Không đến mức như vậy chứ, tin tức này được phong tỏa cực kỳ nghiêm mật, chỉ có mấy người chúng ta biết, chắc sẽ không xuất hiện bất ngờ gì mới đúng.
Phía dưới, một nam tử trung niên cau mày, buồn bực nói.
- Chúng ta vẫn phải cẩn thận, vạn nhất bị thế lực tam lưu khác biết được, vậy phiền toái là không nhỏ!
Thượng thủ đại điện, tông chủ Thiên Chu Tông La Kính trầm giọng nói:
- Mặt khác, một khi tin tức về tòa mỏ này truyền tới thế lực nhị lưu, vậy kết quả sẽ càng xấu hơn, cho nên chúng ta phải cẩn thận!
Mọi người trong đại điện nghe vậy, đều lặng lẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Trữ lượng nguyên thạch trong mỏ đó cực kỳ phong phú, hơn nữa kết quả phát hiện, trong đó có đại lượng nguyên thạch nhị tinh, còn có không ít nguyên thạch tam tinh.
Tin tức này nếu bị truyền ra, vậy thì ngay cả thế lực nhị lưu cũng sẽ đỏ mắt, chạy tới cướp đoạt là chuyện chắc chắn.
- Viên trưởng lão, chuyện của chúng ta chuẩn bị thế nào rồi?
Phía trên đại điện, La Kính đột nhiên nhìn về phía một, hỏi.
- Bẩm tông chủ, tất cả đều đã chuẩn bị thỏa đáng, ít ngày nữa sẽ có thể xuất phát, tới mỏ khai thác nguyên thạch.
Lão giả được gọi là Viên trưởng lão hơi khom người, lập tức lại tiếp tục nói:
- Chỉ độc có phương diện nhân thủ khai thác, đến lúc đó cần xem thời cơ rồi quyết định.
La Kính nghe vậy liền gật đầu, nói:
- huyện thợ mỏ lát nữa sẽ nói, đến lúc đó sẽ phái đệ tử ra bắt tán tu làm nô lệ, tất cả sẽ ổn thôi.
Hắn dừng một chút, sau đó lại nói:
- Nếu chuyện đã được chuẩn bị tốt, vậy thì mau chóng xuất phát thôi, việc này không nên chậm trễ, lần này sẽ do Viên trưởng lão và Tuân trưởng lão quan tâm nhiều hơn!
- Vâng, tông chủ!
Viên trưởng lão chắp tay thi lễ, nghiêm túc nói.
Tuân trưởng lão đã đến mỏ từ trước, đến lúc đó sẽ do hai người bọn họ chủ trì đại cục.
- Ngoài ra để tránh có bất ngờ, ta cũng muốn tới tìm hiểu thử, xác định bọn Tuân trưởng lão vẫn ổn.
La Kính suy nghĩ một lát, lại nói như vậy.
Mọi người trong đại điện đều đồng ý, có điều bọn họ cũng hiểu được việc này có thể là mọi người đã lo xa.
Một là Thiên Chu Tông bảo hộ tin tức cực kỳ nghiêm mật, ít có khả năng bị tiết lộ ra ngoài.
Thứ hai, cho dù là có người phát hiện có gì không đúng, với tu vi của Tuân trưởng lão, cộng với mấy trăm đệ tử, chắc không khó xử lý.
Huống chi, cho dù gặp phải cường giả khủng bố gì, vẫn có thể truyền tin tức về.
Trên thực tế, đám người Thiên Chu Tông này không biết rằng, mấy trăm người bọn Tuân trưởng lão đã đụng phải rất nhiều cường giả của Bá Vương tông, bị tận diệt trực tiếp.
Người của bọn họ thì không sao, chỉ có điều ai nấy hiện giờ đều trở thành thợ mỏ, đang làm lao động nghĩa vụ cho Bá Vương tông.
Mọi người trong đại điện giải tán, mà sau hai canh giờ, lại một nhóm không dưới tám trăm người tụ tập lại, mấy người làm một tổ, đều cưỡi nhện to, dưới sự dẫn dắt của Viên trưởng lão kia, bắt đầu xuất phát về phía Phong Linh sơn.
- Ta và bọn Mục trưởng lão đi trước một bước, nếu không sao thì sẽ về ngay.
Tông chủ Thiên Chu Tông La Kính đạp không mà đứng, bên cạnh hắn là một lão giả tóc trắng xoá, cũng thân hình bồng bềnh trong hư không, lờ mờ tỏa ra uy áp Nguyên Hoàng cảnh cường đại.
Bên La Kính còn có một vị trung niên bốn mươi mặc áo vàng, vẻ mặt âm trầm, có hắc khí tràn ngập, nhìn qua vô cùng khiếp người.
Càng khủng bố hơn là, ở hai bên sườn hắn cò mọc ra tám cánh tay mảnh khảnh.
Khí tức của trung niên bốn mươi tuổi này thậm chí so với bản thân La Kính cũng không kém là bao, vô cùng đáng sợ!
Ba người này đi trước, thân hình giống như tia chớp, bay về phía mỏ.
La Kính luôn cảm thấy chuyện có thể không đơn giản như vậy, để ổn thỏa, hắn muốn đích thân kiểm tra tình huống của mỏ.
Người có tu vi Hoàng cấp tốc độ cực nhanh, khoảng cách không đến trăm dặm đối với bọn họ mà nói là không đáng nhắc đến.
- Trong mỏ có người!
Khi bọn họ tiếp cận mỏ liền cảm thấy có người đang hoạt động bên trên.
- Là người ngoài, không phải người của Thiên Chu Tông ta!
La Kính nhíu mày, nơi thị lực có thể đạt được, trang phục của những người đó căn bản không phải là hình thức của Thiên Chu Tông.
Rất hiển nhiên, nơi này thật sự dã xuất hiện biến số!
- Người nào dám phá hỏng đại sự của Thiên Chu Tông!
Sắc mặt của Mục trưởng lão cũng khó coi đến cực điểm, thanh âm lạnh như băng nói.
Mỏ này đối với Thiên Chu Tông mà nói thì rất trọng yếu, bọn họ vẫn luôn cẩn thận, nhưng không ngờ vẫn xảy ra vấn đề.
Vừa nghĩ tới những cái này, trên người ba người đều phát ra khí thế đáng sợ, tốc độ cũng tăng vọt lên mấy phần, muốn điều tra tới cùng.
- Chúng ta cẩn thận một chút!
Sau một thoáng, khuôn mặt La Kính trở nên nghiêm túc.
Hắn ý thức được chuyện không tầm thường, thực lực của đối phương khẳng định rất mạnh, nếu không sẽ không thể khiến Tuân trưởng lão ngay cả tin tức cũng không thể truyền về.
Mang suy nghĩ như vậy, ba vị cường giả Hoàng áp chế khí thế khủng bố trên người, vào trong phạm vi của mỏ.
- Kẻ nào!
Ba người bọn họ rất cẩn thận, nhưng bất ngờ là chỉ trong nháy mắt đã có tiếng quát lạnh truyền đến.
Lập tức liền nhìn thấy, một trung niên áo tím và một đại hán áo vàng đi tới rất nhanh, trực tiếp dừng ở trước mặt bọn họ.
- Hai Thú Hoàng!
Vừa nhìn thấy hai người này, La Kính thoáng chốc đã nhìn thấu thân phận của bọn họ.
- Thú Hoàng cường đại quá!
Mặt Mục trưởng lão đã có chút tái nhợt, uy thế trên người trung niên áo tím và đại hán áo vàng quá mạnh mẽ, với tu vi Nguyên Hoàng cảnh tam trọng của hắn, căn bản không thể chống lại được, ngay cả hít thở cũng cảm thấy khó khăn.
- Khí tức của Thiên Sát Độc Chu, xem ra các ngươi lại là người của Thiên Chu tông!
Trung niên áo tím và đại hán áo vàng, phân biệt là Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng, bọn họ lườm ba người trước mặt, từ trên người trung niên khoảng bốn mươi tuổi áo vàng đó, bọn họ cảm giác được khí tức quen thuộc, chính là tương tự với những Thiên Sát Độc Chu của Thiên Chu tông.
Không cần phải nói, ba người này tất nhiên đến từ Thiên Chu tông.
- Các ngươi rốt cuộc là người phương nào? Bọn Tuân trưởng lão đâu.
Kính tiến lên trước một bước, không né tránh nhìn Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng, trầm giọng hỏi.
- Ha ha...
Tử Tượng Hoàng cười khẽ một tiếng, lạnh lùng nói:
- Ngươi là nói lão gia hỏa râu hoa râm đó à? Hắn á, đang giúp chúng ta khai thác mỏ! Còn có đệ tử của Thiên Chu tông các ngươi nữa, toàn bộ cũng đều ở đó, không thiếu một ai!
Tử Tượng Hoàng biết, với thực lực của Thiên Chu tông, đại thể tổng cộng cũng chỉ có bốn năm Hoàng cấp mà thôi, cho nên ba người này cộng với Tuân trưởng lão mà bọn họ bắt giữ trước đó, đã là hơn nửa chiến lực đỉnh phong của Thiên Chu tông rồi.
Cho nên hắn không hề sợ hãi, đối với Bá Vương tông mà nói, tất cả thế lực tam lưu hiện giờ thật sự đều không đáng là gì, diệt bọn họ cũng như chơi đùa mà thôi.
- Gì cơ!
Lời nói của Tử Tượng Hoàng khiến La Kính vô cùng phẫn nộ, hắn có thể nghe hiểu, Tuân trưởng lão và mấy trăm đệ tử Thiên Chu tông đã bị những người này bắt làm nô lệ.
- Các ngươi rốt cuộc là ai mà dám động thủ với người của Thiên Chu tôngta!
La Kính mặt âm trầm như sắp ứa ra nước, mỏ của bọn họ hiện tại bị người ta chiếm, đệ tử trong môn bị khống chế, điều này khiến cho hắn giận không thể át.
- Thiên Chu tông là cái rắm gì!
Long Tê Hoàng trực tiếp nhổ một ngụm nước bọt, nói:
- Nếu ba người các ngươi đã tới, vậy thì cũng ở lại đây đi, vừa hay nhân thủ khai thác nguyên thạch của chúng ta vẫn chưa đủ, lấy các ngươi để góp cho đủ số đi!
Chưa dứt lời, Long Tê Hoàng một cước đạp vào hư không, giống như một ngọn núi rơi xuống, sinh ra chấn động hung mãnh!
Không gian chung quanh giống như bị một bàn tay vô hình tóm lấy, lắc lư đong đưa!