Chương 1136
Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng không ngừng cười lạnh, chủ nhân há có thể nói muốn gặp là gặp được?
Có điều ngay khi bọn họ đang muốn cự tuyệt, bỗng nhiên nhìn thấy cách đó không xa có một thân ảnh đang bay tới, rất nhanh liền dừng ở trước mặt mọi người, chính là Tô Dật.
- Ta tới rồi, ngươi có gì muốn bàn?
Sau khi Tô Dật hạ xuống, liền nhìn lướt qua tình huống của mấy người này, sau đó liền hướng ánh mắt tới trên người La Kính, trực tiếp hỏi.
Ở đầu vai hắn, Tô Tiểu Soái lẳng lặng đậu ở đó, mắt láo liên nhìn chung quanh.
La Kính bị ánh mắt này nhìn cho cả người căng thẳng, hắn nhớ rất rõ, lúc trước trên Liên Minh đại hội sơ tuyển, chính là thiếu niên này giết liền hai mươi người của Kim Đao tông và Thất Tinh Kiếm tông, thủ đoạn rất kinh người!
Lại thêm những chuyện được đồn đoán, càng khiến cho thiếu niên này tăng thêm sắc thái hung hãn.
- Tô tông chủ
Sau một thoáng, La Kính mới ổn định được tâm thần, chắp tay nói:
- Ta muốn thương lượng với ngươi về chuyện của mỏ nguyên thạch này.
Mồ hôi lạnh từ trên trán La Kính túa ra, khi hắn nói chuyện cũng cảm thấy áp lực không nhỏ, đây là chuyện vô cùng kỳ quái, ở trước mặt một thiếu niên Nguyên Hư cảnh, hắn vốn không nên có biểu hiện như vậy mới đúng.
- Trước tiên để chuyện mỏ nguyên thạch sang một bên đã, ngươi làm người của ta bị thương, chúng ta trước tiên nói về chuyện này đã!
Tô Dật tầm mắt không thay đổi, trầm giọng nói.
Tử Tượng Hoàng đã truyền âm cho hắn, báo cho chuyện Long Tê Hoàng trúng độc với hắn, điều này khiến cho trong lòng Tô Dật cũng trở nên âm trầm.
Trên thực tế hắn đã sớm phát hiện ra nơi này có cường giả, nhưng không ngờ ngay cả hai người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng đồng thời xuất mã cũng không thể lập tức trấn áp, cho nên hắn lúc này mới phải ra mặt, còn dẫn cả Tô Tiểu Soái tới cùng.
- Cái này...
La Kính đầu tiên là sửng sốt, sau đó quay sang ra hiệu cho Kim Chu.
Lập tức, chỉ thấy Kim Chu lật cổ tay, lấy ra một bình sứ nhỏ từ trong túi không gian, sầm mặt đưa cho La Kính.
- Tô tông chủ, chỗ này có giải dược của Thiên Sát chi độc, độc tố trên người hắn tất nhiên sẽ không thành vấn đề!
La Kính nói xong, không ném bình sứ cho Tô Dật hoặc là Long Tê Hoàng, hắn chỉ thản nhiên nói:
- Ta muốn thành tâm thương lượng một việc với Tô tông chủ, mong ngươi hãy cân nhắc.
Tô Dật nhìn động tác của hắn, không nói gì, nhưng trong ánh mắt lại nổi lên lãnh ý vô biên.
La Kính lại tạm dừng một lát, thấy Tô Dật im lặng không nói gì, liền nói tiếp:
- Khu mỏ này là chúng ta phát hiện từ sớm, Tô tông chủ lúc này đã biết, nơi đây tồn tại đại lượng nguyên thạch, đồng thời phẩm cấp cũng rất cao! Một khi khai thác được toàn bộ, đó chính là một thu hoạch khó có thể tưởng tượng! Những nguyên thạch này cũng rất trọng yếu đối với Thiên Chu tông ta, ta cũng không muốn mất đi!
- Có điều, nếu Bá Vương tông cũng đã phát hiện tài nguyên khoáng sán nơi này, vậy Thiên Chu tông ta tất nhiên sẽ không có đạo lý nào lại đuổi các ngươi đi. Hay là thế này đi, chúng ta cùng nhau khai thác, cùng xuất lực, nguyên thạch có được sẽ chia đều, không biết ý của Tô tông chủ như thế nào?
Khi nói ra những lời này, trong lòng La Kính khá là đau đớn.
Một tòa mỏ trọng yếu như vậy, vốn là vật của Thiên Chu tông hắn, lúc này lại phải chia đều với Bá Vương tông, điều này có thể không khiến người ta cảm thấy đau lòng ư?
Nhưng mà lại không có biện pháp khác, Thiên Chu tông không phải là đối thủ của Bá Vương tông.
Nếu không nhượng bộ, ngược lại cứ cứng rắn muốn thách thức, rất có thể sẽ có kết cục như Kim Đao tông và Thất Tinh Kiếm tông!
Cho nên cho dù là tổn thất một nửa nguyên thạch, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, thậm chí là nói Bá Vương tông còn dùng thế ép người, mới khiến hắn phải đáp ứng.
- Ngươi nói gì? Cùng khai thác? Hai tông chúng ta chia đều?
Tô Dật đột nhiên mỉm cười, nhìn La Kính với vẻ nghiền ngẫm, lạnh lùng nói:
- Ngươi là muốn dùng bình giải dược trong tay để áp chế ta, bàn điều kiện với ta sao, không biết như vậy là rất nực cười à?
Tô Dật đúng là đang cười, bởi vì hắn cảm thấy La Kính đang đùa với hắn.
Một tòa mỏ nguyên thạch, bảo Bá Vương tông hắn nhường ra một nửa, thế còn nghiêm trọng hơn là lấy đao cắt thịt Tô Dật, hắn sao có thể đáp ứng.
Tô Dật vẫn đang lên kế hoạch dựa vào tòa mỏ nguyên thạch này để trả hết nợ cho Linh Bảo các, sau đó khiến Bá Vương tông trở nên khuếch trương.
Chia đều nguyên thạch với Thiên Chu tông? Chuyện này ngàn vạn lần không thể đáp ứng, lấy đao kề lên cổ thì Tô Dật cũng tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Hơn nữa dựa vào cái gì?
- Tô tông chủ, ngươi hiểu lầm rồi...
La Kính thấy tình hình không đúng, lập tức mở miệng nói:
- Tại hạ rất có thành ý thương lượng với ngươi, dù sao một tòa mỏ nguyên thạch như vậy, ai cũng đều muốn có được. Nếu Thiên Chu tông ta và Bá Vương tông đều phát hiện ra nơi này, đồng thời đều đã phái nhân thủ tới đây, để tránh phân tranh, chúng ta không bằng liên thủ khai thác, để tránh lại bị thế lực khác nhăm nhe.
- Bị thế lực khác nhăm nhe, đó là chuyện của Bá Vương tông ta.
Tô Dật thản nhiên nhìn La Kính một cái, mở miệng nói:
- Đừng lải nhải nữa, nguyên thạch trong mỏ, ta một viên cũng sẽ không đồng ý chia cho Thiên Chu tông. Nếu ngươi cảm thấy khó chịu, vậy thì xuất thủ đi, cứ dựa vào thực lực mà nói chuyện.
Đồng thời vào lúc nói, Hỗn Nguyên Chí Tôn công trên người Tô Dật tự vận chuyển, khí thế trên người hừng hựng, tư thế một lời không hợp sẽ xuất thủ
Tô Dật tự tin, bằng vào thực lực hiện giờ của Bá Vương tông, đích xác không cần phải nhìn sắc mặt của Thiên Chu tông mà làm việc.
Huống hồ, hắn cũng không định buông tha cho mấy người La Kính và Kim Chu này.
Nếu không phải đại ca Tây Vô Tình đang bận bố trí Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, Tô Dật sao phải ở đây lải nhải, khẳng định đã trực tiếp bắt lấy ba người này.
- Tô tông chủ, ngươi phải cân nhắc!
La Kính đột nhiên cắn chặt răng, trong mắt ánh ra vẻ oán hận, lạnh lùng nói:
- La mỗ tự hiểu lấy mình, biết Thiên Chu tông không phải là đối thủ của Bá Vương tông. Nhưng nếu tin tức cụ thể về tòa mỏ nguyên thạch này bị tiết lộ ra ngoài, tất nhiên là ngay cả thế lực nhị lưu cũng sẽ kinh động. Tô tông chủ, ngươi cần phải suy xét cho kỹ.
Tô Dật vừa nghe thấy vậy, hai mắt lập tức nghiêm lại, khí cơ cả người trong nháy mắt bùng nổ, cùng với một cỗ uy áp hàng lâm hư không!
Nguyên khí như nước, kích động mãnh liệt, ba người La Kính, Kim Chu, Mục trưởng lão dưới khí thế này, đều bất giác lui về phía sau nửa bước.
Trong lòng bọn họ vô cùng kinh hãi, một thiếu niên Nguyên Hư cảnh, vì sao lại có uy thế đáng sợ như vậy!
- Ngươi là đang uy hiếp ta à?
Tô Dật chậm rãi bước ra một bước trong hư không, nhìn thẳng vào La Kính.
Ý tứ của đối phương đã rất rõ ràng, đó chính là muốn dùng tin tức về tòa mỏ này để uy hiếp Tô Dật, bức hắn phải đáp ứng.
- Ta không phải đang uy hiếp ngươi, chỉ là khu mỏ này vốn có một phần của Thiên Chu tông ta. Nếu ta không có được phần của ta, vậy ta sẽ nghĩ tới tìm người khác đến giúp chúng ta đòi lại.
Lúc này đã xem như là xé rách da mặt rồi, La Kính cũng lạnh lùng nhìn Tô Dật, nói.
Bá Vương tông đúng là rất mạnh, đúng đã đánh lui Thiên Cương môn, nhưng rất nhiều người đều minh bạch, trận chiến ấy chủ yếu là công lao của Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, đồng thời cường giả lợi hại nhất của Thiên Cương môn không xuất thủ.
Nếu không, một Bá Vương tông sao có thể ngăn cản được sự càn quét của một thế lực nhị lưu!
Mà trước mắt tòa mỏ này có mị lực hấp dẫn một thế lực nhị lưu nào đó tới cướp đoạt!
Bá Vương tông có mạnh tới mấy, muốn tranh một tòa một tòa mỏ với thế lực nhị lưu, vậy chẳng khác nào là người si nói mộng, nội tình của những thế lực lớn này căn bản không phải Bá Vương tông có thể sánh được!
- Thế à?
Tô Dật miệng cười lạnh liên tục, hắn nhìn La Kính, lạnh nhạt nói:
- Ngươi cảm thấy hôm nay ba người các ngươi có thể rời khỏi nơi này sao?
Khi hắn nói, Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng đều dùng thế ép góc lại bức tới ba người bọn La Kính.
Mà Tô Tiểu Soái cũng vỗ cánh bay lên, theo nhìn Mục trưởng lão, chuẩn bị xuất thủ trấn áp.
- Bằng vào mấy người các ngươi, vẫn không giữ được chúng ta đâu!
Sắc mặt La Kính trở nên âm trầm, chuyện đã phát triển đến nước này, hắn đã không còn đường lui.
Từ bỏ mỏ nguyên thạch là không thể, dụ hoặc này là cực lớn.
Nhưng chính diện đối kháng với Bá Vương tông, cũng là việc khó có thể làm được.
Cho nên, ngay từ lúc quyết định chủ ý, La Kính đã tính sẵn đường lui!
- Bắt họ lại cho ta!
Tô Dật không nói nhiều, vung tay lên, Long Tê Hoàng và Tử Tượng Hoàng lập tức lao ra, đằng đằng sát khí, phân biệt lao về phía Kim Chu và La Kính.
- Đi!
La Kính quát một tiếng, không chút do dự, lập tức cùng hai người bọn Kim Chu bay về hướng xa xa, không hề có ý định nghênh chiến.
Bên cạnh, Mục trưởng lão đó chuẩn bị đi theo, nhưng đột nhiên xoẹt một tiếng, một đạo hỏa diễm mãnh liệt thổi quét mà đến, lập tức phóng xuất ra nhiệt độ cao vô cùng khủng bố, chặn đứng đường lui của hắn.
- Ở trước mặt ta, ngươi còn có thể chạy đi đâu!
Tô Tiểu Soái nhẹ nhàng phe phẩy cánh, trầm giọng nói.
Mắt thấy Mục trưởng lão chuẩn bị xuất thủ phản kháng, Tô Tiểu Soái lại vung nhanh hai cánh, từng mảng lớn liệt diễm cuồn cuộn ùa ra, bao phủ cả người.
Ở trước mặt Tô Tiểu Soái hiện giờ, một võ giả Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, không ngờ ngay cả chạy trốn cũng khó có thể làm được!
Chỉ một thoáng, từng đạo cấm chế hạ xuống, bị Tô Tiểu Soái đánh vào trên người Mục trưởng lão, khiến hắn không thể động đậy.
Mà lúc này La Kính và Kim Chu đã lao đi rát xa.
Bọn họ quay đầu lại nhìn thấy tình huống của Mục trưởng lão, nhưng không thể quay lại cứu viện, bởi vì Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng lúc này đã đuổi sát đằng sau.
Nếu còn không đi, đợi cho vị Ngự Hồn Sư Nguyên Hoàng cảnh thất trọng của Bá Vương tông tới nơi, tinh thế sẽ không ổn.
- Không cần đuổi theo!
Tô Dật truyền âm, ngăn cản Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng tiếp tục truy kích.
- Lão đại thả bọn họ rời khỏi sẽ hỏng chuyện đó?
Bắt giữ Mục trưởng lão, Tô Tiểu Soái lại hạ xuống vai Tô Dật, hỏi.
- Sợ cái gì, đợi khi bọn họ tìm được thế lực nhị lưu tới chống lưng, đại ca chắc đã bố trí xong Kỳ Môn Huyễn Hồn giới rồi. Chúng ta hiện tại vừa hay đang thiếu nhân thủ, ta còn lo đến lúc đó người đến không đủ nhiều.
Tô Dật cười khẽ, nói.
Để mặc cho đám người La Kính rời khỏi, hắn không phải quá kích động.
Vốn chuyện mỏ nguyên thạch đúng là cần giữ bí mật, nhưng hiện tại Tô Dật đã nghĩ thông suốt rồi, loại chuyện này nếu Thiên Chu tông đã biết, vậy không thể giấu diếm được nữa.
Cho dù là bắt lấy hai người La Kính, Kim Chu, cũng không thể đảm bảo trong Thiên Chu tông không còn những người khác biết.