← Quay lại trang sách

Chương 1138

Không biết bao nhiêu võ giả đều vô cùng ngạc nhiên, có một số người không hiểu còn cảm thấy có chút kinh hãi.

Một Thiên Chu tông to lớn như vậy, là một trong mấy chục thế lực tam lưu của Hỗn Loạn vực, bên trong có một hai ngàn người, tại sao lại mạc danh kỳ diệu biến mất, một chút động tĩnh cũng không truyền ra.

Có điều chuyện này cũng không che giấu được bao lâu, dù sao khi Tô Tiểu Soái lùa hơn một ngàn người đó, cũng đã lưu lại một chút dấu vết, chắc rất nhanh sẽ có người phát hiện tung tích của bọn họ.

Chỉ là loại chuyện này, đám người Tô Dật lại tuyệt không quan tâm.

Ba ngày sau, cùng với một cỗ lực lượng linh hồn kỳ dị được tỏa ra từ mỏ, từng đạo phù văn kỳ dị lấp lánh, Ly Hỏa Huyền Dương giới cuối cùng cũng được bố trí thành công.

- Đại ca vất vả rồi!

Tô Dật vui sướng, nói với Tây Vô Tình.

Hắn lấy ra toàn bộ chỗ nguyên thạch cướp đoạt được từ Kim Đao tông, Thất Tinh Kiếm tông giao cho đại ca.

Những nguyên thạch này có thể duy trì Ly Hỏa Huyền Dương giới vận chuyển một đoạn thời gian, đồng thời còn có nguyên thạch cuồn cuộn không ngừng đang được khai thác ra.

- Giờ thì coi như là an toàn rồi, phòng ngự nơi này sẽ không kém hơn thế lực nhị lưu bình thường!

Tây Vô Tình nhìn thành quả của mình, vô cùng hài lòng.

Lần trước thời gian gấp gáp, tạo hình Ly Hỏa Huyền Dương giới không được cẩn thận, hơn nữa đó cũng là hắn lần đầu tiên bố trí, đồng thời còn phải phòng ngừa Thiên Cương môn giết tới, cho nên có rất nhiều chỗ không được trọn vẹn.

Mà lần này thì khác, Tây Vô Tình bỏ ra khí lực rất lớn, dưới tình huống thủ pháp đã thành thạo hơn, còn tiêu phí nhiều thời gian hơn, khiến cho Kỳ Môn Huyễn Hồn giới trên tòa mỏ này so với tòa lúc trước ứng phó với Thiên Cương môn thì hung hãn hơn không biết bao nhiêu lần!

Đương nhiên một khi như vậy, tốc độ tiêu hao nguyên thạch của nó cũng sẽ đáng sợ hơn!

- Đại ca ngươi hay là vào không gian thần bí để khôi phục đi, chuyện ở đây cứ giao cho ta là được rồi!

Tô Dật nói.

- Được.

Tây Vô Tình cũng không nói nhiều, trực tiếp gật đầu.

Hai người tìm một nơi không ai chú ý, mở không gian thần bí, đồng thời tiến vào.

- Tông chủ!

Mà ngay khi bọn họ vừa tiến vào không gian thần bí, thân ảnh của một lão giả lóe lên, thoáng chốc đã đứng ở trước mặt hai người Tô Dật và Tây Vô Tình.

- Ông Chính Quyền, ngươi nhanh như vậy đã đột phá rồi à?

Nhìn thấy lão giả gầy gò này, Tô Dật cũng cảm thấy kinh ngạc.

Ông Chính Quyền vốn là tu vi Nguyên Hư cảnh cửu trọng, cách Nguyên Hoàng cảnh còn một đoạn ngắn, không ngờ sau khi nuốt linh dịch, mới có hơn mười ngày không ngờ đã đột phá đến Nguyên Hoàng cảnh nhất trọng.

Tốc độ Như vậy quả thật khiến Tô Dật cảm thấy bất ngờ, phải biết rằng lúc trước khi Hoàng Kiện đột phá vẫn phải tốn thời gian rất dài.

- Con đường tu luyện đóng vững đánh chắc là quan trọng nhất, nếu nóng lòng cầu thành, con đường sau này sẽ càng khó đi. Ngươi lần này đột phá Nguyên Hoàng cảnh quá gấp gáp, đây cũng không phải là chuyện tốt. Có điều nếu đã đột phá, vậy thì bỏ thêm nhiều thời gian để mài dũa căn bản đi, để tránh sau này lại khó tiến thêm.

Tây Vô Tình nhìn Ông Chính Quyền, thản nhiên nói ra những lời như vậy.

- Vâng, đại nhân!

Ông Chính Quyền vừa nghe thấy vậy, lập tức cúi người thi lễ, cung kính nói.

Tô Dật hơi nhíu mày, hắn giờ mới minh bạch, thì ra tiểu lão đầu này là nóng lòng cầu thành, bỏ căn cơ để tìm kiếm đột phá, điều này khiến cho hắn rất không vui.

- Linh dịch đó của ta rất ít và quý giá, không phải là để cho ngươi lãng phí.

Tô Dật nhẹ nhàng nói.

Hắn thật sự cảm thấy không vui, chỉ cảm thấy linh dịch dùng như vậy thì quá quá lãng phí.

Có điều Ông Chính Quyền lúc này lại cung kính nói với Tô Dật:

- Tông chủ yên tâm, việc này trong lòng ta tự biết, tuyệt đối sẽ không lãng phí linh dịch của tông chủ. Ta sở dĩ nóng lòng đột phá, là muốn có thể xuất lực cho Bá Vương tông nhiều hơn. Về phần căn cơ... Linh dịch Tông chủ cho ta vẫn còn lại hơn nửa, ta sẽ dùng nó để mài dũa căn cơ, tuyệt đối sẽ không lãng phí linh dịch.

Nghe hắn nói như vậy, mày Tô Dật cuối cùng cũng giãn ra.

Nếu là như vậy thì cũng có thể lý giải.

Chỉ cần dùng non nửa bình linh dịch đã đột phá đến Nguyên Hoàng cảnh, thế đã là rất không tồi rồi, hơn nửa bình còn lại đích xác có thể khiến căn cơ của Ông Chính Quyền dần dần được củng cố, nếu dùng thích đáng, qua một đoạn thời gian cũng có hy vọng lại đột phá một trọng.

- Vậy thì tốt.

Tô Dật gật đầu, không nói thêm gì.

Tây Vô Tình cũng không nhiều lời, trực tiếp tìm chỗ rồi ngồi xuống.

- Ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng chắc cũng sắp đột phá rồi!

Khi ánh mắt Tô Dật nhìn về phía ba đạo thân ảnh ở sâu trong không gian, trong lòng không khỏi nghĩ như vậy.

Hắn có chút chờ mong, đợi cho ba người này lại đột phá, thực lực tuyệt đối sẽ rất đáng sợ!

Hắn không quấy rầy mấy người, mà dẫn theo Ông Chính Quyền ra khỏi không gian thần bí.

- Đây là nơi nào?

Sau khi Ông Chính Quyền ra khỏi không gian thần bí, cả người đột nhiên ngây ra, nơi này rõ ràng không phải chỗ của Bá Vương tông.

- Nơi này chính là một mỏ nguyên thạch mà Bá Vương tông mới khai quật được.

Tô Dật không giấu diếm, thản nhiên nói.

Nhưng lời này lọt vào trong tai Ông Chính Quyền, lại giống như là sét đánh.

- Gì cơ? Mỏ nguyên thạch?

Chỉ nghe thanh âm của hắn đột nhiên đề cao lên tới độ tám, kinh sợ hô to.

Sau đó Tô Dật ngạc nhiên nhìn thấy, hai của lão giả này ánh ra lục quang, đầu lưỡi không ngừng liếm, vẻ mặt kích động.

- Mỏ! Bá Vương tông chúng ta không ngờ có mỏ nguyên thạch!

Cả người Ông Chính Quyền đều hưng phấn như phát điên, không ngừng xoa xoa hai tay, vui như đứa trẻ sáu bảy tuổi.

Trong nháy mắt này, Tô Dật cảm thấy trình độ tham tài của lão giả này tuyệt đối còn lợi hại hơn mình!

Hắn không phát biểu ý kiến gì đối với điều này, chỉ dẫn theo Ông Chính Quyền tìm tới một số người khác.

- Đây là trận đồ của Ly Hỏa Huyền Dương giới, tất cả người tuần tra phải nghiêm khắc dựa theo lộ tuyến trên đó!

Sau khi gặp đám người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Tô Dật lại lấy ra trận đồ, giao cho bọn họ.

Ly Hỏa Huyền Dương giới đã bố trí xong, đồng thời trên thạch đài trung tâm cũng được đặt đại lượng nguyên thạch.

Dưới tình huống bình thường, chỉ cần không ai chạm vào cấm chế, Ly Hỏa Huyền Dương giới không mở ra, cũng chỉ sẽ tiêu hao cực ít nguyên thạch.

Toàn bộ Kỳ Môn Huyễn Hồn giới chẳng khác nào là thời khắc chuẩn bị, một khi có kẻ địch xâm nhập, sẽ tự phát động, nhưng muốn chân chính phát huy ra uy lực, phải có người tọa trấn trung tâm.

Trước đó, người của Bá Vương tông cần tìm hiểu rõ lộ tuyến, để tránh xuất hiện sơ xuất.

- Lão đại, hiện tại nhân thủ lấy quặng đã không ít, chúng ta phải nghĩ tới mở rộng quy mô khai thác rồi!

Tô Tiểu Soái vỗ cánh, lên tiếng.

Tô Dật gật đầu, việc này hắn cũng đã nghĩ tới, có điều hắn không định tự mình lo liệu, tất cả sẽ giao cho Nam Cung Ngưng Nguyệt an bài.

- Nguyên thạch khai thác ra, sau khi trải qua công tác thống kê sẽ giao cho Ông Chính Quyền thống nhất bảo quản, để tích lũy nội tình cho Bá Vương tông ta!

Tô Dật nhìn mọi người ở đây, nói như vậy.

Lão gia hỏa này rất tham tài, nhìn thấy nguyên thạch hai mắt trực tiếp bắn ra lục quang, Tô Dật cảm thấy chuyện quản tiền trước tiên cứ giao cho hắn xem hiệu quả thế nào, dù sao sau này mình khẳng định không thể tự mình lo liệu loại chuyện này.

- Tông chủ!

Nghe thấy muốn mình chưởng quản nguyên thạch, Ông Chính Quyền giống như bị sét đánh, đứng đờ tại chỗ không nhúc nhích.

Hai mắt hắn trợn to, nhìn Tô Dật với vẻ bất khả tư nghị, giống như là nghe lầm vậy.

- Bá Vương tông hiện giờ nhân thủ còn ít, chuyện tài nguyên nguyên thạch sẽ do ngươi chưởng quản trước, trên nhân thủ và bố trí công việc, do Nam Cung Ngưng Nguyệt phụ trách. Hai người các ngươi phân công hợp tác, xử lý tốt những chuyện này.

Tô Dật nói.

- Tông chủ...

Ông Chính Quyền vẫn chưa hồi thần, lại trải qua một lúc, hắn bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất, run giọng nói:

- Đa tạ tông chủ, thuộc hạ chắc chắn sẽ xử lý tốt tiền tài và tài nguyên của Bá Vương tông, tuyệt đối sẽ không cô phụ sự tín nhiệm của tông chủ!

Ông Chính Quyền rất là kích động, hắn biết đây là cơ hội của mình, một cơ hội để thượng vị.

Chỉ cần xử lý tốt tất cả, vị trí cao tầng của Bá Vương tông trong tương lai tất sẽ có một chỗ của hắn!

- Chủ nhân hiện tại bắt đầu uỷ quyền rồi!

Không chỉ là Ông Chính Quyền, đám người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng cũng bắt đầu ý thức được, những lời Tô Dật nói hôm nay chính là bắt đầu an bài các chức vụ trong Bá Vương tông.

Người và việc sẽ do Nam Cung Ngưng Nguyệt chưởng quản, tiền tài thì giao cho Ông Chính Quyền, dần dần chắc sẽ có nhiều người hơn được an bài các chức trách khác nhau.

Trên thực tế bọn họ đoán đúng, đây chính là tính toán của Tô Dật.

Một tông môn hoàn chỉnh, khẳng định là không thể thiếu loại cơ chế này, quyền lực cũng cần phải phân phối xuống, như vậy mới tiện quản lý hơn.

Từ phương diện nào đó mà nói, Tô Dật cảm thấy người như Ông Chính Quyền rất thích hợp chưởng quản tiền tài, người này kể ra thì rất tham, nhưng người tham phần lớn sẽ biết giữ tiền, Tô Dật cảm thấy mình cũng gần như vậy.

Mặt khác, đối với đám cường giả Hoàng cấp như Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Long Tê Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Tử Tượng Hoàng, Huyền Quy Hoàng, Hoàng Kiện, Tô Dật tạm thời không định an bài chức trách cho họ.

Với những người này mà nói, quan trọng nhất vẫn là đề thăng thực lực, bọn họ mới là lực lượng cường tuyệt nhất của Bá Vương tông, không thể quan tâm tới quá nhiều tục vụ.

Đợi cho sau khi tông môn thực sự trở nên cường đại, tất cả danh hào chẳng phải là do Tô Dật tùy tiện phân phong sao?

- Được rồi, mọi người đi làm việc đi.

Tô Dật đuổi mọi người đi, chỉ giữ lại Long Tê Hoàng, sau đó lại dẫn hắn vào trong không gian thần bí.

Trên mỏ, cuối cùng cũng dần dần có trật tự, mọi người cũng hoàn toàn có thể yên lòng toàn lực làm việc.

Tất cả đều được vận hành đâu vào đấy, mấy nghìn người giống như một cỗ máy khổng lồ đang vận chuyển, ai làm việc nấy.

Trong mỏ, không ngừng có nguyên thạch được khai thác ra, mấy ngày trôi qua, số lượng nguyên thạch đào được đã đủ để tòa Ly Hỏa Huyền Dương giới này vận hành thời gian một ngày một đêm.

- Thiên Sát chi độc của Thiên Sát Độc Chu cũng không dễ dàng hóa giải, cần một giọt tinh huyết của người thi độc, mới có thể luyện chế ra đan dược giải độc!

Trong không gian thần bí, Tây Vô Tình rất nhanh đã khôi phục được hơn nửa, sau khi hắn tỉnh lại thì nhìn Long Tê Hoàng nói.

- Vậy thì phiền rồi, không biết Kim Chu đó lúc nào thì xuất hiện lại.

Tô Dật nghe vậy không khỏi nhíu mày.

- Không sao!

Tây Vô Tình xua tay, lấy ra một bình thuốc ném cho Long Tê Hoàng, nói:

- Ngươi cứ mỗi bảy ngày lại ăn một viên đan dược này, mặc dù không thể giải được Thiên Sát chi độc, nhưng cũng có thể giúp ngươi tạm thời áp chế!