Chương 1152
Chuyển hóa thành một kiện bảo vật?
Tô Dật ngây người, cách nói này rất kỳ quái.
Có điều hắn cũng không nghĩ nhiều, dù sao về phương diện luyện đan luyện khí, mình xem như là không biết gì cả.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết!
Khóe miệng Tây Vô Tình nhếch lên, lập tức lại nói:
- Có điều điểm này cũng không cưỡng cầu, về phần có thể thành công hay không, tất cả phải xem vào vận khí của tiểu nha đầu này!
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Phong Kỳ Nhi, tay cầm bình đan dược, hỏi:
- Tiểu nha đầu, chắc ngươi cũng biết tác dụng của Thiên Sát Dung Hồn đan, ngươi có dám ăn vào không?
Phong Kỳ Nhi không cần nghĩ ngợi nói:
- Chỉ cần có cơ hội đề thăng thực lực, báo đáp ơn tái tạo của đại nhân, Phong Kỳ Nhi tuyệt không sợ hãi!
Nàng ta giọng nói trong trẻo, tay mềm vươn ra, đón lấy đan dược trong tay Tây Vô Tình.
Tô Dật nhìn cảnh này, bỗng dưng có một loại cảm giác hoảng hốt.
Nhớ ngày đó mới quen Phong Kỳ Nhi khi, thiếu nữ này còn chỉ là một tiểu nha đầu không có bằng hữu, trong lòng cất giấu rất nhiều chuyện, không biết nói với ai.
Nhưng hiện tại, khí chất của nàng ta trong vô hình có biến hóa cực lớn, trong mỗi cái giơ tay nhấc chân đều thể hiện ra một cỗ vận vị xuất trần.
- Tốt lắm!
Tây Vô Tình Tây Vô Tình nở hài lòng gật đầu.
Hắn từ lần đầu tiên nhìn thấy Phong Kỳ Nhi, đã coi trọng thiên phú độc hồn của đối phương, muốn bồi dưỡng nàng ta.
Hiện tại nhìn thấy biến hóa xuất hiện trong vô hình của thiếu nữ này, trong lòng Tây Vô Tình cũng rất vui mừng.
- Vậy đừng trì hoãn nữa, ta cũng rất muốn kiến thức một chút, xem Kiếp Khí Độc Hồn này rốt cuộc có uy thế như thế nào!
Tô Dật khẩn cấp nói, sau khi phân phó đám người Thanh Hoàng một tiếng, liền dẫn theo Tây Vô Tình và Phong Kỳ Nhi tiến vào không gian thần bí.
Phong Kỳ Nhi ngồi xếp bằng trên một bãi đất trống, tiến vào trạng thái tu luyện.
Tô Dật lẳng lặng nhìn nàng ta, thấy trên người thiếu nữ này bốc ra từng đợt hắc khí nhàn nhạt, cho dù là bị dính một chút thôi cũng có thể khiến linh hồn người ta cảm thấy khó chịu.
Đây còn là dưới tình huống linh hồn lực của Tô Dật vô cùng khủng bố, nếu đổi lại là người bình thường, đại khái độc khí như vậy đủ để khiến linh hồn đau đớn, thậm chí trực tiếp có khả năng bị xóa bỏ!
Sau khi dùng Thiên Sát Dung Hồn đan, khí tức chỉnh thể của Phong Kỳ Nhi đã xảy ra biến hóa.
Trong hắc khí đáng sợ quanh người nàng ta, dường như lại xuất hiện một đạo hư ảnh màu đen, giống như ma quỷ quấn quanh trên lực lượng linh hồn của nàng ta, muốn cắn nuốt lực lượng linh hồn của nàng ta!
Chỉ có điều, Phong Kỳ Nhi vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, phối hợp với công pháp Tây Vô Tình truyền thụ, triển khai tranh đấu với hư ảnh ma quỷ màu đen này.
Hai bên đều muốn áp chế đối phương, tiến hành cắn nuốt!
- Đó là lực lượng linh hồn còn sót lại của Kim Chu, tồn tại một loại ý thức bản năng, bị sát khí ảnh hưởng.
Nhìn hư ảnh ma quỷ đó, Tây Vô Tình mở miệng nói.
- Đại ca, tu vi của Phong Kỳ Nhi vẫn chưa quá mạnh mẽ, nàng ta có thể chống lại được dược tính của Thiên Sát Dung Hồn đan này không?
Tô Dật nhìn tình huống của Phong Kỳ Nhi, lo lắng nói.
Hắn có thể nhìn ra được rõ ràng, lực lượng của Thiên Sát Dung Hồn đan mạnh hơn xa Phong Kỳ Nhi.
Tính ra Thiên Sát Dung Hồn đan đã sắp đạt tới trình độ đan dược Hoàng phẩm, Nguyên Hoàng cảnh bình thường cũng không cản được độc tính đáng sợ của nó, huống chi Phong Kỳ Nhi ngay cả Nguyên Chân cảnh vẫn còn còn chưa tới.
- Yên tâm đi, nàng ta khẳng định sẽ làm được! Ngay cả công pháp chúng ta truyền thừa, nàng ta còn có thể tu luyện thành công, Kiếp Khí Độc Hồn cũng có thể bị nàng ta khống chế, huống chi là chút chuyện nhỏ này!
Tây Vô Tình trầm giọng nói, nhưng trong mắt vẫn nổi lên gợn sóng, có chút lo lắng.
Luyện chế loại đan dược này cho Phong Kỳ Nhi, cho nàng ta dùng, Tây Vô Tình vẫn có nắm chắc nhất định.
Hai người không nói nhiều nữ, đều nhìn chằm chằm Phong Kỳ Nhi không chớp mắt. Lực lượng linh hồn cường hãn dao động, độc khí khuếch tán, không gian khu vực chung quanh đều giống như bị phủ lên một tầng màu đen.
Hư ảnh ma quỷ đen xì đó thì không ngừng tấn công về phía Phong Kỳ Nhi, giương nanh múa vuốt, trong miệng phát ra tiếng tru lặng lẽ, muốn cắn nuốt nàng ta.
Thủ trảo của hư ảnh ma quỷ vung ra, đầu ngón tay sắc bén liên tục xé nát hắc khí quanh người Phong Kỳ Nhi.
Có điều Phong Kỳ Nhi không chịu thua, chỉ thấy hắc khí đó hết lần này tới lần khác ngưng tụ thành hình, hóa thành sương mù dày đặc, muốn bao vây hư ảnh ma quỷ vào trong, sau đó thì luyện hóa!
Đây là một hồi đánh giằng co, một mực kéo dài, Tô Dật ở bên cạnh nhìn cũng có thể cảm thấy hung hiểm cực lớn trong đó.
Nhưng mà hắn cũng kinh ngạc phát hiện, Phong Kỳ Nhi không ngờ ngăn cản được hư ảnh ma quỷ đó, tuy nhất thời không chiếm được bao nhiêu thượng phong, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi.
- Kiếp Khí Độc Hồn không ngờ lợi hại như vậy à?
Tô Dật vô cùng kinh ngạc, không thể tin được Phong Kỳ Nhi có thể làm đến trình độ như vậy.
Hắn chỉ cảm thấy, khi mình chưa tới Nguyên Chân cảnh, nếu nuốt Thiên Sát Dung Hồn đan này vào, lực lượng linh hồn liệu có bị hư ảnh ma quỷ đó xé nát hay không?
- Trừ nàng ta ra, trên đời này chắc không có mấy người có thể bằng vào lực lượng linh hồn mà chống lại Thiên Sát Dung Hồn đan!
Tây Vô Tình cảm khái nói, có điều đồng thời hắn cũng bất giác nhìn về phía Tô Dật, cảm thấy có lẽ tiểu tử này có thể làm được.
Tô Dật không chú ý tới điểm này, hắn vẫn nhìn chằm chằm Phong Kỳ Nhi.
Theo thời gian không ngừng trôi qua, có thể nhìn thấy một cách rõ ràng, sương mù màu đen trên người Phong Kỳ Nhi vẫn đang liên tục không ngừng phát ra, một tầng lại một tầng bao vây về phía hư ảnh ma quỷ.
Dưới dạng tiêu hao cường đại này, hư ảnh ma quỷ ngược lại có xu thế yếu đi.
Cho tới một khắc nào đó, sau khi hư ảnh ma quỷ lại yếu đi một phần, sương đen trên người Phong Kỳ Nhi đột nhiên mãnh liệt ùa ra, dùng tư thái cường hãn tuyệt đối, thoáng chốc đã bao phủ hoàn toàn hư ảnh ma quỷ.
Dưới cảm giác linh hồn của hai người Tô Dật và Tây Vô Tình, bọn họ có thể nghe thấy tiếng ma quỷ rít gào, có khí tức thô bạo tuyệt đối.
Mà sương đen ở ngoài cơ thể Phong Kỳ Nhi cũng không ngừng nhấp nhô dao động, chịu trùng kích cực lớn!
- Nhất định phải chống đỡ được!
Tây Vô Tình ánh mắt lấp lánh, song quyền bất giác nắm lại, thầm cổ vũ cho Phong Kỳ Nhi.
Tô Dật cũng cảm thấy khẩn trương, nhìn chằm chằm phía trước.
Một lúc sau, bọn họ dần dần nhìn thấy dao động nhấp nhô đó càng lúc càng nhỏ, mà sương mù màu đen của Phong Kỳ Nhi vẫn nguyên vẹn, điều này khiến cho hai người cũng yên tâm hơn một chút.
- Có phải sắp muốn thành rồi không?
Tô Dật lẩm bẩm, chỉ cảm thấy quá trình sau khi Phong Kỳ Nhi nuốt Thiên Sát Dung Hồn đan thật sự có chút kinh tâm động phách.
- Thành công thì còn quá sớm, nhưng tình huống chắc đã ổn định rồi! Tiếp theo chủ yếu là mất thời gian thôi, tiểu nha đầu này chỉ cần không nóng vội, từng bước mà tiến, tuyệt đối không có vấn đề gì lớn!
Tây Vô Tình thở hắt ra một hơi, nói. Trên mặt đã lộ ra thần thái thoải mái.
Tô Dật thấy vậy, cũng mỉm cười.
- Đại ca, ngươi vẫn chưa nói với ta, Cự Hồn Thạch này rốt cuộc có diệu dụng gì!
Đột nhiên, Tô Dật di dời đề tài, hướng tầm mắt về phía một chỗ nào đó trong không gian thần bí.
Ở đó có một tảng đá màu xanh lục, đang lẳng lặng dựng trên mặt đất.
- Đó là thứ tốt!
Nghe thấy Tô Dật hỏi, Tây Vô Tình cũng thu hồi ánh mắt từ trên người Phong Kỳ Nhi.
Hắn và Tô Dật lướt đi, dừng ở bên cạnh tảng đá.
Tảng đá này chính là phát hiện được lúc trước khi đoạt mỏ nguyên thạch của Thất Tinh Kiếm tông.
Lúc ấy Tô Dật vừa nhìn một cái, liền trực tiếp rơi vào ảo cảnh vô cùng chân thật, thiếu chút nữa thì té ngã.
Mà nếu dùng nguyên khí hoặc là thân thể đụng vào nó, lực lượng trong Cự Hồn Thạch này sẽ thuận thế chui vào trong cơ thể, tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với linh hồn.
- Đại ca, ngươi không phải nói vật này có diệu dụng sao, rốt cuộc có tác dụng gì?
Tô Dật tò mò hỏi, Cự Hồn Thạch đặt trong không gian thần bí đã rất lâu rồi, hắn vẫn chưa nghiên cứu kỹ.
Tây Vô Tình không nóng lòng trả lời Tô Dật, mà đặt mông ngồi xuống trước Cự Hồn Thạch.
Thấy tình huống trước mắt của Phong Kỳ Nhi đã gần ổn định, không cần hắn phải lo lắng, cho nên Tây Vô Tình liền lạnh lùng nhìn Tô Dật hỏi:
- Tiểu tử, ngươi đã nghiên cứu Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn chưa?
- Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn...
Tô Dật đương nhiên biết hai cái này, lúc trước trên hội đấu giá trong Trung Châu thành, Thánh sơn mua được một Ngự Hồn Sát phù, về sau ở trong Thánh Võ bí giới đã lấy ra để đối phó mình.
Cũng may trước đó Linh Bảo các từng tặng mình một Ngự Hồn Phù thuẫn, cho nên mới chặn được Ngự Hồn Sát phù đó, nếu không lúc ấy tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.
- Ta chưa nghiên cứu hai thứ này quá sâu, chỉ xem qua tư liệu tương quan ở Ngự Thiên cung thôi, biết đến không nhiều.
Tô Dật cũng ngồi xuống, nói với Tây Vô Tình.
Nếu nói tới hứng thú, Tô Dật có hứng thú với Kỳ Môn Huyễn Hồn giới hơn xa Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn, cho nên cho dù có thời gian, thà tham ngộ Kỳ Môn Huyễn Hồn giới còn hơn.
Dù sao hai cái thứ Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn này, đối với cường giả chân chính mà nói thì không có tác dụng nhiều, nhưng đối với đệ tử trẻ tuổi của thế lực lớn ra ngoài lịch lãm thì lại có tác dụng không nhỏ.
- Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn, cũng là thủ đoạn của Ngự Hồn Sư, có thể ngưng tụ lực lượng tàn hồn, phong ấn cấm chế, khi sử dụng dùng nguyên khí thôi động, liền có thể bộc phát ra uy lực rất mạnh, hoặc là hình thành phòng ngự cường đại!
Tây Vô Tình nói nhỏ:
- Mà diệu dụng lớn nhất của Cự Hồn Thạch này là khi luyện chế Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn, có thể tạo được tác dụng rất lớn!
Nói xong, Tây Vô Tình lấy ra một cái túi không gian, từ trong lấy ra một số thứ, đặt trên đất.
Mấy thứ này chủng loại không nhiều, chỉ có vài loại, nhưng Tô Dật liếc một cái liền nhìn ra môn đạo trong đó.
- Đây là tài liệu luyện chế Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn!
Hắn nhìn thấy một số thứ to bằng bàn tay, trong đó có ánh sáng lưu chuyển, hình dạng tương tự với Ngự Hồn Sát phù, có điều không có khí tức nguy hiểm của Ngự Hồn Sát phù phát ra.
- Không sai, Ngự Hồn Sát phù và Ngự Hồn Phù thuẫn kể ra thì không có tác dụng với cường giả chân chính, nhưng vào thời khắc mấu chốt có lẽ cũng có thể trở thành vật giữ mạng cũng chưa biết chừng!
Tây Vô Tình từ dưới đất cầm lấy một vật, đặt trong tay, thản nhiên nói:
- Cho nên thứ này có thể chuẩn bị một chút, để ngừa khi cần đến cũng tốt.
Nghe đại ca nói như vậy, Tô Dật lập tức liền minh bạch ý tứ của hắn.