Chương 1187
Một lão giả Nguyên Hoàng cảnh tứ trọng tiếp nhận Phụ Cốt Phệ Hồn đan, tay không ngừng run run, mắt nhìn đan dược trong tay, lộ ra vẻ do dự.
Bỗng nhiên, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức lạnh như băng giống như dòng điện phóng tới, khiến cho cả người hắn run lẩy bẩy!
- Ta ăn... Ta ăn...
Lão giả này không dám nghĩ nhiều nữa, cắn răng một cái, nhắm mắt lại đã nuốt xuống Phụ Cốt Phệ Hồn đan.
- Tốt lắm!
Tô Dật không nói gì, Thanh Hoàng liền lên tiếng bảo lão giả này đứng sang bên kia đại điện.
Tô Dật gật đầu, tiếp tục bước về phía người tiếp theo.
- Gia nhập! Ta gia nhập Bá Vương tông!
Người này vô cùng dứt khoát, trong lòng mang theo tâm tình thấp thỏm, tiếp nhận đan dược từ trong tay Tô Dật, không chút nghĩ ngợi liền nuốt vào.
Ba người tiếp theo cũng không dám có chút do dự, đều nguyện ý gia nhập Bá Vương tông.
Nguyên nhân không ngoài gì khác, chính Tô Dật áp lực Tô Dật mang đến quá lớn!
Chỉ cần bọn họ dám nói nửa chữ không, cái đợi họ chính là tử vong, ba cỗ thi thể trên mặt đất chính là ví dụ tốt nhất.
- Chu trưởng lão, tới phiên ngươi!
Khi Tô Dật đi đến trước mặt Chu trưởng lão, không khỏi nhíu mày, nói.
Chu trưởng lão nhìn Tô Dật chằm chằm, một hồi lâu vẫn không nói gì, sau đó mới thở dài một tiếng, tiếp nhận độc đan rồi nuốt vào.
Lúc vừa tới mỏ, cái đầu vẫn luôn ngẩng cao đó lúc này chung quy cũng phải hạ xuống.
Biết làm sao được, không bằng được người ta, ngay cả tồn tại Nguyên Hoàng cảnh bát trọng như Kim trường lão, khi Tô Dật giết hắn, ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái.
Vào khoảnh khắc này, sáu người còn sống ai nấy trong lòng sầu khổ, nhưng lại không dám thể hiện ra mặt.
Bọn họ đều cảm thấy, vận mệnh tương lai có lẽ sẽ rất thê thảm, thủy chung chỉ có thể làm vật hi sinh cho người ta.
- Ăn vào Phụ Cốt Phệ Hồn đan, vậy từ nay về sau chính là người của Bá Vương tông ta!
Tô Dật chẳng bận tâm tới suy nghĩ trong lòng bọn họ, vẫn nói:
- Chỉ cần các ngươi tận tâm hết sức, ta cam đoan lợi ích giành cho các ngươi sẽ không ít!
Nghe đến đây, đám người Chu trưởng lão, Tuân trưởng lão cũng thở hắt ra một hơi, bảo bọn họ bán mạng cũng không sao, chỉ cần có thể giành được lợi ích là được.
Tô Dật thực sự tay cầm bình đan dược, một tay chắp sau lưng, nhìn mấy người trong đại điện.
Sáu người này vốn đều là cường giả của Thiên Chu tông, Ngọc Đỉnh tông, là cường giả của thế lực đối địch, không thể vừa thu phục đã phong cho họ chức vụ như hộ pháp, tất cả vẫn cần phải quan sát thêm biểu hiện của bọn họ.
Điểm này hoàn toàn khác với Lôi Vân Hạc, dù sao Lôi Vân Hạc chỉ là tán tu, đồng thời còn là Ngự Hồn Sư tu vi cường đại!
- Nếu đã là người một nhà, vậy có một số việc ta cũng không muốn giấu các ngươi.
Tô Dật lên tiếng, giản yếu kể lại một lượt va chạm đã phát sinh giữa Ngọc Đỉnh tông và Bá Vương tông trong đoạn thời gian gần đây.
- Gì cơ!
Nghe thấy những tin tức này, tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn mắt, trong đầu kêu ong ong, không thể tin được vào lỗ tai của mình.
- Tất cả cường giả từ Nguyên Hoàng cảnh trở lên của Ngọc Đỉnh tông cơ hồ đều bị tàn sát hết!
Chu trưởng lão hai mắt trợn trừng như chuông đồng, tròng mắt như sắp rớt ra khỏi hốc mắt.
Ngọc Đỉnh tông tổng cộng có năm mươi sáu mươi vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh, nếu đúng như những gì Tô Dật nói, vậy hiện giờ còn lại tuyệt đối chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Như vậy chẳng khác nào đã tận diệt Ngọc Đỉnh tông, chỉ còn lại vài ba con mèo to mèo nhỏ may mắn thoát được một mạng!
- Lão tổ... Ngọc Đỉnh tông lão tổ nhất định sẽ xuất quan!
Chu trưởng lão run run, lẩm bẩm nói, mang theo vẻ sợ hãi.
Vừa lựa chọn gia nhập Bá Vương tông liền nhận được tin tức dọa người như vậy.
Mấy vị lão tổ của Ngọc Đỉnh tông, ngay cả hắn cũng chưa từng gặp, mấy người đó đều rất ít xuất thế, một lòng tiềm tu.
Nhưng không khó tưởng tượng, một khi bọn họ ra khỏi nơi bế quan, sẽ mang đến sóng to gió lớn!
- Giải trừ cấm chế trên người bọn họ, sau đó đưa ra ngoài, bảo Ông lão tới gặp ta!
Tô Dật xua tay, không có thời gian nói nhiều với đám người Chu trưởng lão, saio người gọi Ông Chính Quyền tới đại điện.
- Ông lão, tiến trình khai thác mỏ thế nào rồi?
Tô Dật trực tiếp hỏi.
- Hồi bẩm tông chủ, mỏ hiện giờ đã khai thác được quá bán rồi, hơn nữa càng khai thác, tính chất của nguyên thạch càng tốt, đã khai thác được đại lượng nguyên thạch tam tinh!
Nhắc tới chuyện mỏ, Ông Chính Quyền không nhịn được lại trở nên kích động:
- Đồng thời mấy ngày nay, cũng đào ra không ít nguyên thạch tứ tinh, trữ lượng của tòa mỏ này rất phong phú!
- Đã đào ra nguyên thạch tứ tinh à?
Tô Dật hơi cảm thấy bất ngờ, kỳ thật trong phỏng đoán sẽ có nguyên thạch tứ tinh, nhưng mới chỉ hơn mười ngày thời gian trôi qua mà thôi, không ngờ đã đào ra được rồi.
- Bẩm tông chủ! Gần đây ta bảo Nam Cung nữ oa an bài nhân thủ, cường điệu khai thác nguyên thạch phẩm cấp cao, trình độ nhất, nhị tinh đều đã tạm dừng không đào!
Ông Chính Quyền nói.
- Thế à?
Tô Dật nghe vậy không khỏi hơi ngây ra một thoáng, điều này khiến hắn cảm thấy bất ngờ.
Xem ra Ông Chính Quyền cũng ngửi được mùi nguy hiểm, muốn tận lực khai thác ra nhiều nguyên thạch phẩm cấp cao, đến lúc đó nếu thật sự không thủ được mỏ, cho dù là vứt bỏ thì cũng không đến nỗi quá đau lòng.
Như vậy sẽ trực tiếp đào sâu, khai thác nguyên thạch phẩm cấp cao, đến lúc đó tổn thất sẽ được giảm bớt cực lớn!
- Tông chủ, chúng ta đã khai thác ra không ít nguyên thạch, dựa theo nhân thủ và quy mô của Bá Vương tông hiện tại, nếu sử dụng bình thường, có thể dùng trong mấy chục năm!
Ông Chính Quyền ưỡn thẳng lưng, cười bảo.
- Ừ! Tất cả nguyên thạch sẽ do Ông lão ngươi bảo quản, tất cả chi phí sẽ do ngươi an bài.
Tô Dật nói.
Hắn cũng nắm được Bá Vương tông hiện giờ đại khái nắm giữ bao nhiêu tài nguyên.
Kỳ thật trong lòng Tô Dật cũng minh bạch, nguyên thạch được khai thác ra trong mỏ tất nhiên rất nhiều, nhưng Bá Vương tông nếu muốn khuếch trương, chi tiêu sẽ là rất lớn.
Nếu không thể mau chóng quật khởi, vậy làm sao có thể chống lại quái vật lớn như Thánh sơn?
Có điều, hiện giờ nguyên thạch cũng đủ dùng rồi, ít nhất thì Tô Dật cảm thấy mình đã xem như thoát khỏi sự khốn cùng.
- Mấy ngày nay đẩy nhanh tốc độ khai thác đi, tận hết khả năng đào ra nguyên thạch. Nếu Ngọc Đỉnh tông thật sự tìm tới cửa, ngươi và đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt trực tiếp rút đi, hội hợp với bọn Hoàng Kiện. Đợi cho chuyện bên này ổn rồi, đến lúc đó ta sẽ đi tìm các ngươi!
Tô Dật nói.
- Vâng, tông chủ! Tông chủ cứ yên tâm, ta trong mấy ngày gần đây cũng triệu tập được nhiều tán tu hơn, đang toàn lực khai thác, nhất định có thể hạ tổn thất đến mức thấp nhất!
Ông Chính Quyền cung kính nói, hắn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc sau này, mỏ rất có thể sẽ không giữ được.
Nhưng Ông Chính Quyền nghĩ, nếu thực sự tới nước đó, bọn tông chủ thật sự còn có thể giữ được tính mạng sao?
Nếu như vậy thì vì sao không trực tiếp rút đi?
Có điều nghi vấn này Ông Chính Quyền chung quy vẫn không hỏi ra.
Hai người lại hàn huyên một số vấn đề, sau đó Ông Chính Quyền liền lui khỏi đại điện.
Tô Dật nhìn lão nhân gầy này đi, ánh mắt chớp động.
Lần này sắp gặp phải nguy cơ cực lớn, có điều trốn cũng không trốn được, cho dù có thể dẫn theo nhiều người tạm lánh, nhưng chỉ cần vừa thò đầu ra, đến lúc đó khẳng định sẽ gặp phải sự đàn áp cường thế của những thế lực như Ngọc Đỉnh tông, chẳng thà liều mạng với họ, Bá Vương tông cũng không phải không có sức ứng đối!
Đồng thời, hắn cũng muốn xem một số lòng người, trong Bá Vương tông hiện giờ người thực sự có thể tin tưởng cũng không tính là nhiều, cho dù là đám thân tín như Ông Chính Quyền, khi đến rìa sinh tử, không biết liệu có làm ra chuyện tổn hại tới tông môn hay không?
Cho nên Tô Dật muốn thông qua việc này, nhìn rõ lòng của một số người.
Hắn lại ở trong đại điện một lúc, thương lượng một số chuyện với đám người Thanh Hoàng, sau đó liền chuẩn bị tiến vào không gian thần bí, xem đại ca rốt cuộc đang làm gì, đồng thời cũng đi xem tình huống của Nam Cung Ngưng Nguyệt.
Có điều còn chưa kịp làm liền nghe thấy Thanh Hoàng mở miệng nói:
- Chủ nhân, có người đến mỏ!
Tô Dật giật mình, người của Ngọc Đỉnh tông chắc không thể tới nhanh vậy chứ?
- Là người của Huyền Kiếm môn, người của Lục Hợp tông cũng tới!
Mấy người trực tiếp bay ra khỏi đại điện, từ xa xa nhìn thấy một nhóm mười mấy người đang từ xa bay tới rất nhanh, đều là cường giả Nguyên Hoàng cảnh.
- Quý chưởng môn, Lâm tông chủ!
Tô Dật nghênh đón, chắp tay chào.
- Tô Dật!
- Tô tông chủ!
Quý Thiên Phục, Lâm Chấn Dương cũng thi lễ đáp lại.
- Chư vị đã tới thì vào trong điện đi.
Tô Dật nghiêng người, dẫn đám người Quý Thiên Phục đi, đoàn người tiến vào trong đại điện.
- Tiểu tử, nghe nói ngươi đã cứu Hàm Nặc, không biết nó hiện tại đang ở đâu!
Quý Thiên Phục nhíu chặt mày, bức thiết hỏi.
Khi hắn nhận được tin tức, tất cả sớm đã phát sinh, có điều cũng may nghe nói Tô Dật đã cứu được Quý Hàm Nặc ra, khiến Quý Thiên Phục cũng thở phào.
- Quý chưởng môn cứ yên tâm đi, Hàm Nặc cô nương đang ở nơi rất an toàn. Có điều nàng ta vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, lát nữa nếu có cơ hội, ta sẽ dẫn ngươi đi thăm nàng ta.
Tô Dật nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
Quý Hàm Nặc ở trong không gian thần bí, hắn cũng không tiện lập tức dẫn Quý Thiên Phục vào.
- Được!
Quý Thiên Phục gật đầu, tảng đá treo trong lòng cuối cùng cũng được cởi bỏ, sau đó lại hỏi:
- Không biết Niên trưởng lão thế nào?
- Niên trưởng lão không sao, đang an tâm tu dưỡng trong động phủ bên cạnh!
Lần này là Thanh Hoàng lên tiếng.
Quý Thiên Phục hiểu rồi, sau đó sắc mặt đột nhiên trầm xuống, lạnh giọng nói:
- Tiểu tử, ta đã nghe nói tới tất cả mọi chuyện, ngươi có tính toán gì thì cứ nói thẳng đi, Huyền Kiếm môn ta lần này thề sẽ lực chiến với Ngọc Đỉnh tông tới cùng!
Trên người hắn tỏa ra khí tức bưu hãn, khuôn mặt nho nhã đằng đằng sát khí, hung hãn vạn phần!
- Không sai, Tô tông chủ, ngươi có an bài gì thì cứ nói đừng ngại! Là minh hữu, Lục Hợp tông ta sẽ không lùi bước tránh né, nhất định sẽ cùng tiến cùng lùi với Bá Vương tông!
Lâm Chấn Dương cũng nghiêm túc nói với Tô Dật.
Sau lưng hắn là đám trưởng lão Cát Minh, Phùng Khải Tông, Tô Dật đều khá là quen thuộc.
Nghe thấy hai vị chưởng môn, tông chủ nói vậy, trong lòng Tô Dật cũng rất cảm động.
Huyền Kiếm môn, Lục Hợp tông không phải là lần đầu tiên giúp mình, bất kể là lúc trước khi Bá Vương tông còn nhỏ yếu hay là hiện giờ đã có thể gõ nhịp với tồn tại như Ngọc Đỉnh tông, một khi xuất hiện nguy cơ, bọn họ đều sẽ kiên định đứng ở phía sau mình.
Vì phần tình nghĩa này, Tô Dật sao có thể không cảm động.
- Quý chưởng môn, Lâm tông chủ!
Tô Dật vừa chắp tay nói:
- Tình nghĩa của hai vị ta xin ghi nhận, nhưng lần này sẽ không nhọc mọi người xuất thủ!