Chương 1192
Tiểu tử, các ngươi đều không sao chứ?
Sau một thoáng, khi Tô Dật hạ xuống trước mặt, Tây Vô Tình liền yếu ớt hỏi.
Ở trước người hắn, Vô Thường tiên tử đang đứng, không hề che giấu vẻ đau lòng và lo lắng trên khuôn mặt.
- Đại ca ngươi sao rồi?
Tô Dật nhíu mày, Tây Vô Tình ngồi xếp bằng dưới đất, tình huống thoạt nhìn cũng không tốt, điều này khiến cho hắn rất lo lắng.
Ánh mắt lại đảo qua, Lôi Vân Hạc vẫn nằm dưới đất, hô hấp khó khăn, trong miệng không ngừng ho ra máu tươi.
- Đại ca, ngươi và Lôi lão đi chữa thương đi, chuyện còn lại cứ giao cho chúng ta!
Hai mắt Tô Dật nhíu lại, trầm giọng nói.
Hắn cũng bất chấp Vô Thường tiên tử ở đây, nhân lúc khói bụi đầy trời vẫn còn, trực tiếp mở ra không gian thần bí, đưa đại ca Tây Vô Tình và Lôi Vân Hạc vào.
- Tiểu tử, ngươi cầm lấy cái này, tuyệt đối có thể mang tới tác dụng.
Sau khi tiến vào không gian thần bí, Tây Vô Tình đột nhiên ném cho Tô Dật một cái túi không gian, nói.
Tô Dật tiếp lấy, có chút nghi hoặc, mở ra nhìn, cả người sững sờ!
- Ngự Hồn Sát phù! Nhiều Ngự Hồn Sát phù thế này á!
Tô Dật cơ hồ là hét lên, tay cầm túi không gian thiếu chút nữa thì đánh rơi.
Không sai, trong túi không gian đại ca Tây Vô Tình cho hắn chứa đại lượng Ngự Hồn Sát phù, nhìn qua, ít nhất cũng có hai ba trăm tấm.
- Tiểu tử, đây là Ngự Hồn Sát phù ta chế tạo gấp trong mấy ngày gần đây, tổng cộng có hai trăm sáu mươi ba tấm, trong đó hai trăm sáu mươi tấm có uy lực một kích toàn lực của ta! Hai tấm còn lại so với ta xuất thủ toàn lực còn cường hãn hơn một chút, tấm cuối cùng là Ngự Hồn Phù thuẫn, sử dụng vào thời điểm mấu chốt! Vì luyện chế những thứ này, còn tiêu hao hết viên Nguyên Hồn Tử Hỏa đan còn lại! Cho nên lần này, ngươi đừng khiến ta thất vọng, hung hăng thu thập hai lão cẩu ở ngoài đó cho ta.
Tây Vô Tình nhìn Tô Dật, gnói.
Ánh mắt Tô Dật chớp động không thôi, hắn không đoán trước được những điều này!
Hắn căn bản không biết Linh Bảo các đưa tới tài liệu luyện chế từ lúc nào, nhưng lúc này lại nghĩ thông một việc, đó chính là đại ca ngày đó đột nhiên chạy đến Ngọc Đỉnh tông tìm mình, đòi tiến vào không gian thần bí, thì ra là để lợi dụng Cự Hồn Thạch đó luyện chế ra những Ngự Hồn Sát phù này!
Khủng bố nhất là, ước chừng có hai trăm sáu mươi tấm có uy lực một kích toàn lực của hắn, ba tấm cuối cùng còn hung hãn hơn!
Bàn tay cầm túi không gian của Tô Dật có chút run rẩy, có những Ngự Hồn Sát phù này, đối phó với hai gã Nguyên Tông cảnh ở bên ngoài sẽ nắm chắc hơn một phần!
Hắn cố gắng bình phục tâm tình đang kích động, ra khỏi không gian thần bí.
Vô Thường tiên tử nhìn Tô Dật ra khỏi quang đoàn ở trước người, mà Tây Vô Tình và Lôi Vân Hạc lại không xuất hiện, không khỏi rung động trong lòng!
- Hảo tiểu tử, chẳng trách lão hỗn đản đó nói trên người ngươi có không ít bảo vật! Nơi vừa rồi e là một không gian độc lập phải không?
Vô Thường tiên tử nhướn mày, luôn miệng hỏi.
- Việc này để sau sẽ nói với tiên tử tỷ tỷ!
Tô Dật không giải thích, xoay người nhìn xung quanh, muốn tìm thân ảnh của hai vị cường giả Nguyên Tông cảnh đó.
Phá giải Ly Hỏa Huyền Dương giới, đối với hai người đó mà nói cũng không phải chuyện dễ, bởi vì bọn họ không phải Ngự Hồn Sư cường đại!
Hơn nữa Tô Dật tin rằng, là người bị vây, trùng kích đáng sợ cuối cùng đó tuyệt đối sẽ khiến hai người bị thương!
- Bọn họ không sao, may quá!
Xa xa, mười mấy người của Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông vừa tới gần, nhìn thấy đám người Tô Dật xuất hiện, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Thanh thế Kỳ Môn Huyễn Hồn giới bị phá vỡ vừa rồi thật sự rất dọa người, cũng may các cường giả Hoàng cấp của Bá Vương tông đều vô cùng cường hãn, vẫn chưa bị thương.
Quý Thiên Phục, Lâm Chấn Dương cảm thấy may mắn vì Tô Dật không bảo họ nhúng tay vào, nếu không chỉ với va chạm vừa rồi, mười mấy người này của hai tông môn chỉ sợ đã chết đi hơn nửa.
Phải biết rằng, trong bọn họ đa số vẫn là Nguyên Hoàng cảnh sơ cấp, căn bản không chống lại được uy lực lớn cỡ đó!
- Không biết hai gã Nguyên Tông cảnh của Ngọc Đỉnh tông thế nào rồi?
Lâm Chấn Dương lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt nhìn chung quanh.
Mấy người bọn Tô Dật lúc này cũng đang tìm kiếm tung tích của hai người đó.
- Được! Hay lắm!
Đúng lúc này, trong hư không đó một thanh âm vang lên, nghe cực kỳ phiêu miểu, không biết từ chỗ nào truyền đến.
Đám người Tô Dật, Thanh Hoàng tinh thần chấn động, bọn họ có thể nghe ra thanh âm này chính là người trung niên của Ngọc Đỉnh tông đó phát ra.
- Hay cho một Bá Vương tông, thực sự khiến lão phu kinh ngạc!
Rất nhanh, lại một thanh âm vang lên, đồng dạng cũng mơ hồ bất định, không tìm ra vị trí cụ thể.
Hai người một trước một sau lên tiếng, đều mang theo vẻ tức giận vô cùng!
Ngay sau đó, có một cỗ gió nhẹ bỗng nhiên thổi qua, xua đi tất cả khói bụi trên núi!
Dưới cái nhìn chăm chú của đám người Tô Dật, Tô Tiểu Soái, Vô Thường tiên tử, hai bóng người xuất hiện trên không trung, sóng vai mà đứng, một trung niên một lão giả, không phải chính là hai vị Nguyên Hoàng cảnh Ngọc Đỉnh tông thì là ai!
Chỉ có điều, hai người này lúc này đều quần áo tả tơi, từng mảng vải dính bết trên người.
Trên mặt lại là một mảng đen sì sì, khiến người ta chú ý nhất là trên da hai người này đều đầy vết máu, dính bết bụi đất, bộ dạng vô cùng chật vật, rất giống khất cái ở đầu đường trong thế tục!
Nhưng mà, sau khi nhìn thấy hai người này, vẻ mặt Tô Dật trở nên ngưng trọng.
Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh chờ Thú Hoàng trong nháy mắt cũng khí cơ dũng động, bày trận thế chờ quân địch, ngay cả thân hình của Vô Thường tiên tử cũng trở nên căng ra.
Bọn họ biết, hai người này tuy chật vật không chịu nổi, nhưng bọn họ lại là cường giả Nguyên Tông cảnh, tu vi cực kỳ đáng sợ, tuyệt đối không thể khinh thường.
- Ngọc Đỉnh tông... Dường như cũng chỉ vậy mà thôi.
Tô Dật trong lòng ngưng trọng, nhưng đồng thời lại cười lạnh thành tiếng, không hề che giấu vẻ trào phúng:
- Một đám gà ngói chó đất không chịu nổi một kích, hiện tại lại nhảy ra hai lão cẩu đến cắn người! Ngọc Đỉnh tông các ngươi chẳng qua cũng chỉ có chừng ấy năng lực thôi!
Hắn ánh mắt lập lánh nhìn hai người bên trên, không hề sợ hãi.
Đã sớm kết thù với Ngọc Đỉnh tông, không còn đường sống để cứu vãn!
Cho dù là đối mặt với hai vị Nguyên Tông cảnh, Tô Dật cũng không thể tỏ vẻ chịu thua.
Nghe thấy lời nói của Tô Dật, sắc mặt của hai vị Nguyên Tông cảnh lập tức liền biến đổi!
- Khốn khiếp! Thằng trẻ con mà dám ăn nói linh tinh.
Lô Ứng Hồng lập tức nổi giận, trợn mắt quát.
Hắn đã sống từng này tuổi, vẫn là lần đầu tiên có người dám gọi hắn là lão cẩu, điều này khiến cho Lô Ứng Hồng giận không thể át, sắp bạo tẩu!
- Tiểu tử, ngươi chắc chính là tông chủ Bá Vương tông Tô Dật! Dám giết mấy chục Nguyên Hoàng cảnh của Ngọc Đỉnh tông ta, ngươi chết không đáng tiếc.
Bên cạnh, La Thừa cũng vẻ mặt âm trầm, lạnh giọng hỏi.
Hắn thì bình tĩnh hơn một chút, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm Tô Dật, trong lòng rất phẫn nộ, đồng thời cũng rất là kinh ngạc!
Tiểu tử ở đối diện nhìn qua thì rất trẻ tuổi, chỉ khoảng hơi chục tuổi, không ngờ có bản lĩnh khiến Ngọc Đỉnh tông tổn thất thảm trọng, hơn mười vị Nguyên Hoàng cảnh bị trảm sát hết, đại thương gân cốt!
Đổi lại là bất kỳ ai nhìn thấy, đây cũng là chuyện khó có thể tưởng tượng!
Quan trọng nhất là, hai vị Nguyên Tông cảnh bọn họ đồng thời xuất động, không ngờ lại lọt vào Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, cho dù cường hành phá vỡ, nhưng bản thân cũng bị thương rất nặng, chiến lực mất đi hơn nửa!
Không thể không nói, Bá Vương tông nho nhỏ này rất khiến bọn họ cảm thấy bất ngờ!
- Ngọc Đỉnh tông trêu chọc ta trước! Có một số việc nếu đã làm, vậy thì phải gánh vác hậu quả! Đạo lý này, chẳng lẽ các ngươi không hiểu à?
Tô Dật không né tránh, đón nhận ánh mắt hung ác của La Thừa, lạnh giọng nói.
Cả người hắn tỏa ra một cỗ ý vị bá đạo tuyệt đối, thân hình đứng thẳng tắp, giống như một cây trường thương, một cỗ khí cơ hung hãn đâm thẳng lên thương khung!
Trên khuôn mặt còn non nớt đó, tràn ngập khí phách bất khuất thà chết chứ không cúi đầu, khiến người ta rung động!
Hai vị cường giả Nguyên Tông cảnh của Ngọc Đỉnh tông thấy vậy, không khỏi ngây ra một thoáng, thiếu niên nho nhỏ này thực sự rất bất phàm!
Trên thực tế đối với Tô Dật mà nói, có một số việc hắn có thể lựa chọn ẩn nhẫn, hắn có thể tạm tránh những kẻ địch cường đại này!
Nhưng nếu liên quan tới người mình quan tâm, vậy thì không còn đường cứu vãn!
Quý Hàm Nặc bị bắt, phải chịu khuất nhục, đây là việc hắn không thể tha thứ!
Bất luận là Thanh Minh tông hay là Ngọc Đỉnh tông, đều phải vì vậy mà trả một cái giá đắt!
- Hay cho một tiểu tử mỏ nhọn răng sắc!
Sắc mặt La Thừa vẫn âm trầm như nước, ánh mắt sắc bén như dao nhỏ nhìn Tô Dật, gằn từng chữ:
- Chỉ tiếc, thực lực của Bá Vương tông các ngươi không đủ, đối địch với Ngọc Đỉnh tông ta, chính là tự chịu diệt vong! Hôm nay, ta cũng muốn xem ngươi có bản sự gì, có thể thoát khỏi cái chết hay không?
Trong lúc nói, một cỗ khí tức hung mãnh từ trên người hắn phát ra, tỏa ra hư không.
Thoáng chốc, đám người Tô Dật đứng cách xa lập tức cảm thấy hô hấp cũng trở nên khó khăn, không khí dường như trong phút chốc ngưng kết dưới uy thế của La Thừa, mọi người giống như rơi vào vũng bùn!
- Tiểu tử, cần ta hỗ trợ không? Có điều phải trả thù lao đấy!
Bên cạnh Tô Dật, Vô Thường tiên tử nhìn về phía trước, nói khẽ.
Tô Dật nhìn nàng với vẻ hơi bất ngờ, không ngờ Vô Thường tiên tử lại chủ động hỗ trợ.
- Tiên tử tỷ tỷ có thể hỗ trợ tất nhiên là rất tốt, về phần trả thù lao, tuyệt đối không thiếu của ngươi.
Tô Dật gật đầu, nói.
- Được! Vậy hôm nay lão nương sẽ thử xem Nguyên Tông cảnh chân chính rốt cuộc cường đại đến mức nào.
Trên người Vô Thường tiên tử Ngu Thu Hàn bốc ra một cỗ khí tức lạnh như băng, trong phút chốc đã phủ kín sương, mấy chục trượng chung quanh giống như nháy mắt tiến vào trời đông giá rét, băng hàn thấu xương!
Một cây trường thương xuất hiện trong tay nàng ta, cán thương trong suốt, giống như từ hàn băng đúc thành, ở mũi thương có một điểm màu đỏ tươi, giống như huyết quang bắn ra!
- Người của Bá Vương tông đều phải biến mất khỏi thế giới này!
Đối diện, Lô Ứng Hồng quát khẽ, nguyên khí trên người dao động, hóa ra hỏa diễm mãnh liệt màu đỏ thẫm, bốc cháy hừng hực, hư không ở bên dưới cũng có chút vặn vẹo mơ hồ!
Thân hình già nua đó đứng thẳng, một bước đạp ra, giống như giẫm lên động mạch của thiên địa.
La Thừa cũng động, duệ kim chi khí vô biên gào thét, cương nhận vô cùng vô tận mang theo khí tức sắc bén cực độ, giống như ngàn vạn con bướm màu múa lượn trên trời, đột nhiên tập sát ra, hướng về phía đám người Tô Dật!
Hai vị cường giả Nguyên Tông cảnh đồng thời xuất thủ, không gian tuyệt đối lĩnh vực lại mở ra, đi qua đâu, tất cả chịu giam cầm tới đó!