← Quay lại trang sách

Chương 1194

Bốn Thú Hoàng đều động, vây giết tới!

Nhưng mà La Thừa lại giống như đã hạ quyết tâm phải giết Tô Dật cho bằng được, tốc độ cũng nhanh đến cực hạn, vung tay áo quét ra, một mảng cương nhận đáng sợ lượn vòng mà ra, giống như muỗi vằn nhiều chi chít, vồ tới đầu Tô Dật!

- Muốn giết ta à, không dễ dàng như vậy đâu!

Tô Dật ánh mắt lãnh liệt, cổ tay lật một cái, lại mấy chục tấm Ngự Hồn Sát phù được rải ra, trong nháy mắt vừa tiếp xúc với phiến cương nhận đó liền trực tiếp nổ mạnh!

Trong tiếng vang cực lớn, ngàn vạn cương nhận đều bị nghiền thành vô hình.

- Ồ...

Có điều lần này, Ngự Hồn Sát phù nổ cách hắn hơi gần, khiến Tô Dật chịu chấn động không nhỏ, trong yết hầu hự một tiếng, sắc mặt cũng lập tức trở nên tái nhợt!

- Hừ, ngươi chạy đi đâu.

La Thừa quát lạnh, thoát khỏi sự truy kích của đám người Âm Dương Minh Giao, nhưng lại bị Tô Dật đánh ra một mảng Ngự Hồn Sát phù!

- A.

Sau tiếng nổ khủng bố, trong miệng hắn phát ra tiếng gầm giận dữ!

Một tấm Ngự Hồn Sát phù đúng là không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với hắn, nhưng mấy chục tấm cùng rải ra, cũng đủ khiến hắn phải chịu uy hiếp!

Cho dù loại uy hiếp này còn lâu mới đến mức trí mạng, nhưng cũng sẽ tiêu hao cực nhiều nguyên khí!

- Còn cả lão cẩu ngươi nữa, cũng đến nhấm nháp một chút tư vị này đi!

Tô Dật mượn La Thừa bị Ngự Hồn Sát phù cản lại, lướt tới gần Lô Ứng Hồng, một nắm Ngự Hồn Sát phù được rải xuống, nổ ra quang mang rực rỡ, năng lượng cuồn cuộn không ngừng!

- Tiểu hỗn đản, ngươi hôm nay chắc chắn phải chết!

Dưới vụ nổ khủng bố, tuyệt đối lĩnh vực ngoài thân ngoài thân bị xé mở, năng lượng mênh mông trùng kích lên người hắn, khiến trên người hắn đã chảy máu.

- Cùng tiến lên, giết tiểu tử này trước!

La Thừa gầm lên, trực tiếp nổi giận!

Hai vị Nguyên Tông cảnh không để ý tới sự vây công của các Thú Hoàng, không ngờ cùng lúc lao về phía Tô Dật!

- Tiểu tử cẩn thận!

- Chủ nhân cẩn thận!

- Lão đại cẩn thận!

Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi, đều lớn tiếng hét lên!

Nếu như để hai vị Nguyên Tông cảnh đuổi kịp Tô Dật, vậy thì đúng là không còn đường để chạy!

- Các ngươi vẫn không giết được ta đâu!

Tô Dật cũng bất chấp tất cả, ném ra từng bó Ngự Hồn Sát phù, cùng lúc đó, thân hình hắn cũng nhanh chóng thối lui!

Yêu Thần Chiến Khải được hắn triệu hồi ra, bảo vệ chặt chẽ thân hình, chặn được đại bộ phận cú bổ!

Nhưng ở bên dưới, hắn vẫn phải chịu thương thế không thể bỏ qua, đồng thời cũng càng lúc càng nặng!

Uy lực của Ngự Hồn Sát phù này quá mạnh, không phải thực lực hiện giờ của hiện giờ có thể thừa nhận được, cho dù có Yêu Thần Chiến Khải và kim cương chi thể cũng không được!

- Tiểu tạp toái, xem ngươi còn trốn được đi đâu!

Đối với hai người La Thừa và Lô Ứng Hồng mà nói, bọn họ phải chịu đau đớn nhiều hơn!

Mỗi một tấm Ngự Hồn Sát phù đánh ra, tất cả lực lượng đều cần bọn họ tự mình thừa nhận!

Oanh tạc liên tục như vậy, cho dù là hai vị Nguyên Tông cảnh cũng cảm thấy ăn không tiêu!

Trên người Tô Dật này nếu thực sự có mấy ngàn tấm Ngự Hồn Sát phù loại này, chỉ cần cứ tiêu hao dần như vậy, cũng có thể khiến họ mệt chết!

Không lâu sau, bất kể là La Thừa hay là Lô Ứng Hồng, da thịt trên người đều cháy khét, có máu tươi chảy ra!

- Giết!

Hai người nổi giận, điên cuồng giết ra!

- Sắp dùng hết rồi à?

Tô Dật cầm túi không gian, miệng lẩm bẩm.

Ngự Hồn Sát phù đã dùng gần hết rồi, chỉ còn lại hơn mười tấm, trong đó còn có hai tấm Ngự Hồn Sát phù màu đỏ và một tấm Ngự Hồn Phù thuẫn!

- Nếu đã vậy sẽ cho các ngươi được sảng khoái lần cuối.

Ánh mắt hắn thắt lại, một hơi lấy ra toàn bộ Ngự Hồn Sát phù!

Lần này, hắn không hề bỏ chạy, ngược lại lẳng lặng chờ La Thừa và Lô Ứng Hồng giết tới gần!

Mắt thấy Tô Dật không ngờ không chạy trốn, hai vị Nguyên Tông cảnh lập tức ý thức được không ổn!

Nhưng lúc này đã muộn rồi, bọn họ cách thiếu niên đó chỉ còn không đến mười trượng!

- Giết!

Tô Dật Tô Dật nở nụ cười lãnh liệt, phát ra tiếng quát to, tất cả Ngự Hồn Sát phù còn lại trong nháy mắt đều được quăng ra!

- Rầm rầm.

Hư không nổ mạnh, giống như diệt thế!

Sóng khí cực lớn trùng kích, giống như bẻ gãy nghiền nát, càn quét tất cả!

Không gian tuyệt đối lĩnh vực của Hai vị Nguyên Tông cảnh thoáng chốc bị kéo cho vỡ nát, khiến hai người trực tiếp bại lộ trong sóng trào năng lượng vô biên!

Trong hơn mười tấm Ngự Hồn Sát phù có hai tấm màu đỏ, chính là Tây Vô Tình dồn sức luyện chế ra, thậm chí so với một kích toàn lực của hắn còn cường hãn hơn rất nhiều!

Lực lượng như vậy, toàn bộ trùng kích lên trên người La Thừa và Lô Ứng Hồng!

- Chủ nhân!

- Lão đại!

Đám người Thanh Hoàng, Tô Tiểu Soái không cảm thấy kinh hỉ, ngược lại còn giật nảy mình.

Tô Dật cách hai người cách này quá gần, lực lượng của Ngự Hồn Sát phù nếu ảnh hưởng lên người hắn, tất nhiên sẽ dẫn tới thương tổn trí mạng!

Có điều, trong nháy mắt năng lượng đó bộc phát ra, ở chỗ Tô Dật lại trực tiếp trào ra quang mang màu xanh lục, hình thành một vòng bảo hộ nghiêm mật, bao phủ thân hình hắn vào trong!

- Rầm rầm.

Khi tất cả uy thế tan đi, một thân ảnh trực tiếp rơi xuống, cho tới khi sắp chạm vào mặt đất mới miễn cưỡng ổn định lại.

Thân ảnh ấy chính là Tô Dật, hắn ôm ngực hạ xuống mỏ.

- Đó là Ngự Hồn Phù thuẫn!

Đám người Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng đều mừng rỡ, Tô Dật dưới sự bảo vệ của Ngự Hồn Phù thuẫn, cũng không có lo ngại tới tính mạng.

- Thật tốt quá!

Xa xa, người của Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông cũng đều kinh hỉ không thôi, Tô Dật không sao, bọn họ cũng yên tâm.

Mà hành động của thiếu niên này hôm nay quá kinh người, nhìn hai vị Nguyên Tông cảnh này, không ngờ trên người đã bị trọng thương, khí tức so với lúc trước thì yếu đi rất nhiều!

- Khủng bố quá! Có thể một lúc ném ra nhiều Ngự Hồn Sát phù như vậy!

Cường giả của hai tông chấn động không thôi, nhưng tự dưng lại cảm thấy thần thanh khí sảng!

Chiến đấu như vậy bọn họ chưa được thấy bao giờ, hôm nay chính là lần đầu tiên chứng kiến, cho nên vô cùng rung động!

- Tiếp theo phải dựa vào các ngươi!

Trên Mỏ, Tô Dật ngực, nói khẽ.

Cho dù cuối cùng nhờ vào Ngự Hồn Phù thuẫn, hắn cũng bị thương rất nặng, rốt cuộc không thể xuất thủ được nữa!

- Để chúng ta giải quyết hai lão cẩu này!

Thanh âm của Tô Tiểu Soái truyền ra, hắn dùng hai cánh tấn công, cùng Vô Thường tiên tử và đám Thú Hoàng giết ra, lại lao về phía hai vị cường giả Nguyên Tông cảnh!

- Không còn Ngự Hồn Sát phù nữa rồi!

La Thừa và Lô Ứng Hồng đều vẻ mặt âm lãnh, sau khi nhìn lướt qua Tô Dật ở phía dưới, liền không chú ý nữa, xoay người chém giết với đám Thú Hoàng!

Một hồi chém giết khủng bố tiếp tục xảy ra, lần này hai vị cường giả Nguyên Tông cảnh đã bị thương cực nặng, không còn khí diễm hừng hực như lúc trước nữa.

- Không biết lần này Bá Vương tông lệu có thực sự cản được hai người đó không?

Niên trưởng lão ánh mắt lấp lánh, lẩm bẩm nói.

Thực lực còn lại của hai vị Nguyên Tông cảnh lúc này chắc chỉ tương đương với ba bốn thành của thời kỳ toàn thịnh!

Loại hao tổn đáng sợ này đối với người mà nói cũng là chuyện cực kỳ nguy hiểm!

- Khó nói lắm! Hai người dù sao cũng là Nguyên Tông cảnh, muốn thực sự kích sát bọn họ vẫn quá khó khăn!

Quý Thiên Phục tiếp lời, lắc đầu nói.

Lâm Chấn Dương lặng lẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Sự thật cũng quả thật là như vậy, Nguyên Tông cảnh quá cường đại, theo thời gian trôi qua, chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhưng trong chiến trường, tình thế vẫn không nghiêng về phía Bá Vương tông.

Cảm xúc tức giận của hai vị Nguyên Tông cảnh vì bị Ngự Hồn Sát phù quấy nhiễu lúc này cũng đã dần dần ổn định.

Chỉ cần thiếu niên đó không còn Ngự Hồn Sát phù, vậy thì không còn gì phải sợ!

Những Thú Hoàng này cho dù cường hãn, nhưng dù sao cũng chỉ là Hoàng cấp mà thôi, không thể thực sự so sánh với bọn họ!

- Không ổn! Mấy Thú Hoàng e là sắp không chịu được rồi.

Một lúc sau, tình hình chiến đấu càng trở nên kịch liệt!

Hai vị Nguyên Tông cảnh đã khôi phục khí thế và phong độ vốn có, cho dù thực lực bị hao tổn, cũng tuyệt đối không phải một đám Hoàng cấp có khả năng thực sự đối kháng!

Một con Ô Kim Long Tê vô cùng cường tráng bốn vó đạp vào hư không, mỗi một bước hạ xuống đều giống như đại sơn nện xuống, giống như một dãy núi hùng vĩ đang di động, hung hăng đâm về phía La Thừa!

Uy thế hung hãn không gì sánh kịp bùng nổ, một sừng trên đỉnh đầu Long Tê Hoàng phát ra ánh sáng màu vàng đen, giống như một cái dùi hung mãnh đâm vào trong không gian của tuyệt đối lĩnh vực!

Nhưng mà thân hình của hắn thoáng chốc ngưng trệ, tốc độ giảm mạnh!

Lực lượng đè ép khủng bố ùa tới, bức cho da thịt hắn bắn ra máu!

- Hừ!

La Thừa hừ lạnh một tiếng, sau khi tránh thoát cú quật từ đuôi của Âm Dương Minh Giao, thân hình bay ra, nháy mắt đã tới gần Long Tê Hoàng, một chưởng nặng nề đánh lên đầu hắn!

- Gừ.

Tiếng bò rống kinh thiên động địa vang lên, thân thể cao lớn của Long Tê Hoàng lăn ra, đập cho trong hư không xuất hiện từng đợt gợn sóng, uy thế đáng sợ đó trong phút chốc cũng bị nghiền diệt thành vô hình!

- Người của Bá Vương tông, đáng tru!

Những lời này được nói ra từ trong miệng La Thừa, mượn lực phản chấn đánh lui Long Tê Hoàng, thân hình hắn bắn ngược ra sau, quần áo rách nát trên người tung bay phần phật, thể hiện ra một cỗ ý vị độc đáo bá đạo!

- Giết!

Chỉ thấy hắn đột nhiên lướt tới gần Tử Tượng Hoàng, lực lượng tuyệt đối lĩnh vực giam cầm Tử Hỏa Cuồng Tượng, tiếp theo một tay vươn ra, giống như thần nhân dùng tay ôm trăng, tóm lấy cái mũi voi như trường tiên đó của Tử Tượng Hoàng, năm ngón tay đâm vào thịt ở mũi tượng!

- Lên cho ta!

Tiếng hét to truyền ra, La Thừa lực phạt đương thời, cánh tay cong lại, kéo thân hình trầm trọng như núi của Tử Tượng Hoàng, trực tiếp quăng lên rồi hung hăng ném ra!

- Ầm.

Thân hình Tử Tượng Hoàng cường tráng khổng lồ hơn La Thừa gấp trăm lần trong nháy mắt vẽ ra một đường thẳng tắp, hung hãn đập trúng người Huyền Quy Hoàng đang thừa cơ giết tới.

Hai Thú Hoàng va vào nhau, phát ra tiếng nổ vang trời, giống như lật bay một ngọn núi, đồng thời lăn lộn bay ra tới mấy trăm trượng mới miễn cưỡng ngừng lại được!

- Đáng chết!

Mắt thấy một màn này phát sinh, Âm Dương Minh Giao há miệng gầm lên, tiếng rít gào kinh thiên động địa!

Một cái đuôi giao từ trên cao đập xuống đỉnh đầu La Thừa!

Vĩ lực cuồn cuộn, kình phong tỏa ra, huyết phạt vạn vật, như có thể xé được trời.

Liên tiếp đánh lui ba Thú Hoàng, La Thừa lần này lại không tránh thoát được sự tập sát của đuôi giao, muốn lướt đi để tránh né, nhưng vẫn bị đuôi giao nặng nề quật vào lưng!

- Bùm.

- Hừ.

Một tiếng hự phát ra, tiếp theo trong miệng La Thừa phun ra một ngụm máu tươi, thân hình hắn lảo đảo trong hư không, thiếu chút nữa thì ngã quỵ!