← Quay lại trang sách

Chương 1206

Trên thực tế, không lâu trước mấy vị Nguyên Hoàng cảnh Ngọc Đỉnh tông đã tới phụ cận, bọn họ vừa mới xuất hiện, liền xa xa thấy được cảnh Tô Dật chém xuống đầu lâu lão tổ Nguyên Tông cảnh Ngọc Đỉnh tông Lô Ứng Hồng!

Vừa nãy, thiếu niên kia lại lần nữa hung hãn đánh chết La Thừa, điều này khiến mấy người Ngọc Đỉnh tông mới tới không khỏi lạnh toát sống lưng.

Thừa lúc sự chú ý của mọi người đều đặt trên thân Bá Vương tông, mấy người này âm thầm giao lưu một phen, sau đó mang theo tâm thái hốt hoảng ngấm ngầm rút đi.

- Tiểu tử, ngươi thế nào?

Trên quáng sơn, hai người Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương lần nữa hạ xuống bên cạnh Tô Dật, ân cần hỏi.

Sự tình phát triển đến bước này, trong lòng hai vị này cường giả không cách giấu được kích động!

- Ta không việc gì!

Tô Dật lắc đầu, nỗ lực ngồi xuống đất, khẽ nhắm mắt lại điều tức.

Thương thế trên người hắn so với mới đầu đã nặng hơn không ít, năng lượng cường hãn quán thể mà vào, lại thêm cướp đoạt năng lượng từ không gian thần bí khiến cho cơ thịt toàn thân như bị xé thành từng mảnh nhỏ, đau đớn vô cùng!

Tô Dật cũng không khỏi mừng thầm, may mà La Thừa kia sớm đã trọng thương, bằng không dù mình thi triển Trấn Thế Long Hồn Ngâm cũng rất khó triệt để đánh chết đối phương!

- Môn chủ, chúng ta làm sao bây giờ?

Nơi xa, một vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh Thiên Cương Môn dìu đỡ lấy Hồng Cường Long, cất tiếng hỏi.

Hồng Cường Long ôm ngực, hai mắt thâm thúy, vẫn chưa trả lời, không biết tâm lý đang nghĩ gì.

Chẳng qua, toàn bộ ánh mắt người Thiên Cương Môn nhìn về phía Tô Dật đều cất chứa vẻ kiêng sợ khó mà giấu diếm.

Biểu hiện của thiếu niên kia quá kinh người, đầu tiên là trọng thương môn chủ Thiên Cương Môn Hồng Cường Long, sau đó lại đánh chết La Thừa và cường giả Nguyên Hoàng kỳ cửu trọng Thiên Cương môn, ai cũng không dám chắc hắn còn sức để ra tay tiếp hay không!

Thế nên đám người vây xem này mãi vẫn không có động tĩnh, chỉ chăm chăm nhìn Tô Dật, không ai dám mạo hiểm bước lên.

- Tiểu tử này ghê thật!

Đường trưởng lão Cửu Tinh Cốc và đám người Thương Vân điện đứng chung một chỗ, sắc mặt đầy vẻ phức tạp, bất giác có người cảm thán thốt lên.

Hắn liếc mắt nhìn sang người Huyết Dương tông, lập tức thấy được ý cười cổ quái trên mặt Tất Tôn Tất trưởng lão, bèn nhẹ nhàng cất bước đi ra, mở miệng nói:

- Ngọc Đỉnh tông đúng là không kham nổi một kích, thiếu bọn họ nhảy nhót, ngược lại thanh tĩnh đi nhiều.

Vừa nghe hắn nói chuyện, chúng nhân tại trường đều tỉnh thần, Tô Dật cũng mở mắt ra, cùng hai người Quý Thiên Phục, Lâm Chấn Dương đồng thời nhìn về phía Tất Tôn, đáy lòng mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.

- Lão hồ ly này vừa mở miệng, tuyệt đối không có chuyện tốt gì!

Trong lòng Tô Dật thầm nghĩ, hắn biết Tất Tôn kia chẳng phải loại tốt lành.

Lúc trước ở bên ngoài Triệu Linh bí cảnh từng tính kế mình một lần, khi đó chắc là đã từ trong miệng Vu Cửu U biết được chuyện liên quan tới tiểu thú Khí Linh.

Không nghĩ tới lâu như vậy rồi, lão quỷ kia vẫn còn nhớ việc này.

Ngoại trừ điều đó ra, Tô Dật không nghĩ tới lý do nào khác.

- Tất trưởng lão, chẳng lẽ ngươi còn muốn mời Tô Dật tiểu hữu đi Huyết Dương tông một lần?

Tạ trưởng lão lập tức nhíu mày, hồng bào trên thân rung lên, cất tiếng hỏi.

- Không sai, lão phu chính có ý đó!

Nghe được chất vấn của Tạ trưởng lão, Tất trưởng lão chẳng những không thu liễm, ngược lại trực tiếp nói:

- Trên dưới Huyết Dương tông ta đều nghe qua về Tô Dật tiểu hữu, không ít người muốn lão phu dẫn hắn về nói chuyện.

Việc nơi này cũng xem như đã xong, vậy không nên trì hoãn nữa, lập tức lên đường thôi!

Tất Tôn cất bước đi tới, một đường thẳng hướng Tô Dật.

Nháy mắt, hai người Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương không khỏi gấp gáp.

Khí thế trên thân Tất Tôn áp bách mà tới, khiến nhịp thở hai người bất giác trở nên khó khăn.

- Lão hồ ly này!

Thần sắc Tô Dật đại biến, sắc mắt càng khó coi, cảnh này là điều đương thời hắn chưa dự liệu tới.

Vừa bắt đầu hắn hoàn toàn không ngờ rằng, tranh đấu cùng Ngọc Đỉnh tông lại đồng thời hấp dẫn ba đại thế lực nhất lưu, hơn nữa Huyết Dương tông này lại có ý đồ xấu với mình.

- Tất trưởng lão, tông chủ Huyết Dương tông như ngươi sao lại có hứng thú với một thiếu niên nho nhỏ thế này? Nếu thật có việc cần, vì sao không tự thân đến? Hoặc chờ sau khi thương thế Tô Dật chuyển tốt lại đi thăm viếng Huyết Dương tông các ngươi cũng được?

Ngay lúc này, Thương Vân điện Tạ Vô Hư trưởng lão sải bước ra, chắn ở trên đường Tất trưởng lão đi tới, mở miệng nói.

Áo bào trên thân hắn nhẹ nhàng tuôn động, trong vô hình có một cỗ khí thế tuyệt đối bá đạo mơ hồ tán phát, đương cự lại với khí tức tràn ra trên người Tất trưởng lão!

Áo bào trên thân hai người không gió mà động, phất phới tung bay!

- Tạ Vô Hư, ngươi muốn ngăn trở ta?

Thấy động tác của Tạ Vô Hư, đồng tử Tất Tôn bất giác khẽ co rụt lại, nhẹ giọng hỏi.

Vô luận là tiểu thú Khí Linh theo lời Vu Cửu U, hay là rương gỗ Phục Yêu Tông, hoặc giả các loại thủ đoạn biến hóa kỳ dị trên người Tô Dật, tất cả đều khiến Tất Tôn tràn đầy hứng thú với thiếu niên này, hắn muốn có được hết thảy.

Nhưng Tạ Vô Hư xuất thủ tương trở, điều này khiến thâm tâm Tất Tôn không khỏi trầm xuống, chẳng qua thần thái trên mặt vẫn cứ bất động thanh sắc, chỉ mang theo vẻ không vui nhàn nhạt.

- Tất Tôn, lấy cái tuổi này của ngươi, lại ra tay với một thiếu niên mười bảy tuổi, chẳng lẽ không cảm thấy nóng mặt?

Tạ Vô Hư còn chưa kịp mở miệng, Đường Vọng Đường trưởng lão đã hừ lạnh nói.

Chẳng qua Tất Tôn chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, hoàn toàn không để ý, thần sắc trên mặt cũng chẳng có vẻ gì là xấu hổ.

- Đường trưởng lão nói không sai, Tô Dật này chẳng qua là một thiếu niên mà thôi, ngươi lấy già lấn trẻ, chúng ta nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Tạ trưởng lão nhìn Tất Tôn, nhẹ nhàng nói.

Hắn không nói trắng ra, cũng chưa từng triệt để xé mở ngụy trang của Tất Tôn, hết thảy điều này đều xuất phát từ suy xét tới quan hệ giữa Thương Vân điện và Huyết Dương tông.

Lúc này hai bên đối chọi gay gắt, khẳng định không thể dễ dàng cuốn mấy người sau lưng ba đại thế lực nhất lưu vào, bằng không liền lớn chuyện.

- Hừ! Đường Vọng, Tạ Vô Hư, hai ngươi quản tốt việc của mình là được rồi. Thiếu niên này không liên quan gì đến Thương Vân điện và Cửu Tinh Cốc, nếu các ngươi cứ phải muốn ra tay ngăn cản ta, vậy đừng trách lão phu!

Tất Tôn hừ lạnh nói, lời vừa ra, trong mắt chớp lên vẻ sắc lạnh.

Quanh thân hắn lập tức cuộn lên từng trận quang mang màu máu, tựa như ráng chiều ba động giữa hư không, vọt thẳng về hướng Tạ Vô Hư trưởng lão.

- Tất Tôn, xem ra ngươi muốn động thủ! Cũng tốt, lão phu nhiều năm không hoạt động gân cốt, hôm nay muốn nhìn thử xem, mấy năm nay Tất Tôn ngươi rốt cục tiến bộ đến đâu!

Trên khuôn mặt hiền từ của Tạ Vô Hư đột nhiên tuôn ra vài phần thần thái bá đạo, thân thể dựng thẳng như bút, khí cơ toàn thân tuôn động như nước chảy, một mảnh không gian vô hình khuếch tán ra, muốn bao trùm lấy Tất Tôn.

Chỉ lát sau, Tạ trưởng lão phảng phất biến thành người khác!