Chương 1208
Ngay khi chúng nhân vây xem còn đang kinh hãi, Tạ Vô Hư đạp không mà lên, cả người nguyên khí dâng trào, vọt vào trong Tuyệt Đối Lĩnh Vực ngoài thân Tất Tôn!
- Tất Tôn, xuất ra ngươi bản lĩnh thật sự đi, bằng chút thủ đoạn vừa nãy căn bản không qua được cửa lão phu đâu!
Vừa nói, hai tay Tạ Vô Hư vừa được lôi quang vô tận bao bọc, một trái một phải lần lượt cắm vào giữa hư không, như vồ lấy tồn tại vô hình nào đó, rồi chợt đột nhiên xé ra!
Chỉ nghe “Xoẹt một tiếng, Tuyệt Đối Lĩnh Vực của Tất Tôn bị kéo ra lỗ hổng, Tạ Vô Hư nhân cơ hội sáp đến bên người hắn, nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, không chút cuốn hút, cũng không năng lượng ba động tuôn trào.
Nhưng chính bởi một chưởng nhìn như nhẹ bỗng đó lại khiến Tất Tôn không dám khinh thị, cũng nâng lên một tay đón đánh!
Dưới bao phủ của huyết quang đỏ chói, hóa thành một thủ ấn màu máu to lớn, nổ tung đánh tới bàn tay Tạ Vô Hư!
“Oanh một tiếng trầm vang, quang mang bạo xạ, hai người đồng thời giật lui ra!
Liên tục lướt đi trăm trượng, Tạ Vô Hư mới miễn cưỡng ngưng được thân hình.
Ở phía đối diện, Tất Tôn cũng lảo đảo giật lui, hai chân giẫm ra từng vòng sóng gợn giữa hư không, như thể muốn đạp nát không gian, cảnh tượng cực kỳ kinh người!
Đợi khi bước cuối cùng rơi xuống, càng như trọng chùy gỗ vang mặt trống, phát ra một tiếng “Đùng đinh tai nhức óc!
Dưới một kích đó, hai người tựa hồ đã phần nào phân ra cao thấp!
- Tạ Vô Hư, ngươi thật muốn ngăn trở ta! Lẽ nào, Thương Vân điện ngươi muốn khai chiến cùng Huyết Dương tông chúng ta?
Tất Tôn quát dài một tiếng, áo bào không ngừng chấn đãng, nguyên khí cuồn cuộn tuôn động, hội tụ thành một dải lụa màu đỏ ngòm ngoài thân!
Dải lụa này dài đến mấy trăm trượng, vươn ra khúc khuỷa trong hư không, quanh co lượn vòng, giống như một con sông cuộn trào sóng cả!
Tùy theo Tất Tôn cất tiếng, toàn bộ con sông màu máu xông ngang mà ra, đi qua đâu, gợn sóng không gian không ngừng xoay tròn đến đó!
- A!
Tạ Vô Hư cười lạnh một tiếng, giễu cợt nói:
- Rốt cục cũng cầm Huyết Dương tông ra! Nhưng mà Tất Tôn ngươi sợ rằng còn không làm được tông chủ Huyết Dương tông!
Vừa nói, hai tay Tạ trưởng lão vừa vung lên, quang mang lôi điện vô tận không ngừng lóe ra giữa hai tay, cuộn lên thành một vòng sáng lôi điện cực lớn, tiếng sét đánh chát chúa vang động trời mây!
Sau lưng, phong lôi vô biên rít gào, tràn ngập bát phương, cuốn thốc tận trời!
Khắc này Tạ Vô Hư cũng động chân hỏa, hắn một lòng muốn che chở Tô Dật, gần gần chỉ bởi thiếu niên này bất phàm, nhân tài kiệt xuất như thế, trên liên minh đại hội bởi nhìn trước ngó sau nên không thể thu làm môn hạ, đến nay vẫn khiến Tạ Vô Hư tiếc nuối không thôi.
Nay Tất Tôn muốn mang Tô Dật đi, dụng tâm thế nào ai ai cũng biết, song bởi ngại mặt mũi thế lực nhất lưu mới chưa nói rõ thôi!
Không ngờ bây giờ Tất Tôn lại cầm Huyết Dương tông ra đe dọa, đây rõ ràng là thành tâm muốn bức bách mình, điều đó khiến Tạ Vô Hư không cách nào nhịn thêm nữa!
Hắn không muốn lại buông tha lần cơ hội này, vô luận thế nào, hôm nay hắn phải bảo hộ Tô Dật cho bằng được!
- Hay cho Tạ Vô Hư, đã như vậy thì đừng trách ta trở mặt!
Tất Tôn sắc mặt lạnh lùng, hai tay vung lên, dải lụa huyết quang trước người gia tốc, như hóa thành một con trường long màu máu, cuộn lên phong vân khắp trời, đâm thẳng tới Tạ Vô Hư!
- Giết!
Tạ trưởng lão không tiếp tục nói nhảm nữa, khóe mắt mang theo vẻ rét lạnh, giơ tay đánh ra quầng sáng lôi điện!
Hai đạo công kích hung hãn xẹt qua khoảng không, phát ra tiếng nổ “ùng ùng, thiên địa đều vì đó mà run rẩy!
Thoáng chốc, hai người hung hăng va chạm vào nhau!
- Oanh.
..
Tùy theo một tiếng vang động chấn thiên, dải lụa huyết quang kia bị quang cầu lôi đình đè ép xuống, vỡ nát thành từng khúc, nổ ra mưa ánh sáng vung vẫy đầy trời!
Toàn bộ quang cầu lôi đình cũng bỗng chốc vỡ nát, hóa ra từng đoạn lôi quang long xà, đón đầu mà lên, tiếp tục cắn nuốt dải lụa huyết quang còn sót lại!
Cùng lúc đó, thân hình Tạ Vô Hư lần nữa chớp động, trực tiếp xông về phía Tất Tôn!
Tuyệt Đối Lĩnh Vực của hai người va chạm vào nhau, không ngừng biến ảo hình dạng, mỗi một lần kích đánh đều bộc phát thanh âm đinh tai nhức óc!
- Đây mới thật sự là cường giả!
Nơi xa Tô Dật ngửa đầu nhìn lên, tâm tạng thình thịch nhảy động không ngừng.
Lần đầu tiên hắn thấy được tranh đấu giữa cao thủ Nguyên Tông kỳ, đây mới thật sự là cường hãn.
Đương sơ hai người La Thừa, Lô Ứng Hưng tương chiến trong Ly Hỏa Huyền Dương giới, đến sau lấy ra Ngự Hồn Sát Phù oanh kích, song cảm nhận cũng không được cường liệt như bây giờ.
Hiện tại, mỗi một kích của Tạ Vô Hư và Tất Tôn đều có thể nói là kinh thiên động địa!
Không gian tứ phía rung động không ngừng, như mặt nước bị ném vào một khối cự thạch, từng trận sóng lớn khuếch tán ra chung quanh.
Không ai dám sáo lại gần, nhất là rất nhiều Nguyên Hoàng kỳ và Nguyên Hư kỳ càng là thối lui đến xa xa.
Trận chiến này càng lúc càng kịch liệt, năng lượng gào thét đầy trời, trên động cửu thiên, dưới chấn cửu u, thu hút hết thảy chú ý từ chúng nhân xung quanh.
Thực lực Tạ Vô Hư và Tất Tôn chênh nhau không nhiều, chỉnh thể mà nói, Tạ Vô Hư chiếm chút thượng phong, nhưng muốn đánh bại Tất Tôn lại không dễ!
Cứ đánh tiếp thế này, không biết phải mất bao lâu mới thực sự phân ra được thắng thua.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên, tâm thần ai nấy tập trung hết vào chiến trường.
Không ai chú ý thấy, đồng thời với trường kịch chiến kia, có một đạo thân ảnh từ xa xôi lặng lẽ vòng tới, quanh co mà đi, tiến đến sau lưng Tô Dật.
Thoáng nhìn chiến đấu trên bầu trời một cái, đạo thân ảnh kia đột nhiên lóe lên, như là thuấn di, sau một khắc đã sáp đến bên người Tô Dật.
- Bá...
Một bàn tay khô héo như vỏ cây vươn ra, trực tiếp khoác lên vai Tô Dật, nâng hắn lên!
Thẳng đến lúc này, Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương ở bên người Tô Dật đều còn chưa kịp có phản ứng!
Tâm đầu Tô Dật hơi lạnh, tưởng muốn hô to, nhưng nháy mắt liền cảm thấy không gian chợt ngưng kết lại, huyết dịch trong cơ thể đều bị ngưng cố, không tiếp tục chảy xuôi, hô hấp và nhịp tim cũng đình trệ, thân thể càng là cương cứng, không thể nhúc nhích mảy may!
- Tiểu tử, theo lão phu đi một chuyến!
Có tiếng nói truyền vào trong tai Tô Dật, cả người hắn như bị phong cấm trong nham thạch, miệng không thể nói, thân không thể động!
- Lực lượng Tuyệt Đối Lĩnh Vực, lại là một vị cường giả Nguyên Tông kỳ!
Khắc này, trong lòng Tô Dật không khỏi chấn động!
Đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn, ngay cả mặt mũi đều không thấy được, nhưng Tô Dật dám chắc, đây cũng là một vị cường giả Nguyên Tông kỳ!
Lực lượng Tuyệt Đối Lĩnh Vực của đối phương gắt gao khống chế lấy Tô Dật, khiến hắn đến cả sinh mệnh cũng như bị mất đi!
Chớp mắt đó, Tô Dật chỉ cảm thấy thân thể mình bay lên trời, lơ lửng như lông tơ!
- Người nào!
Thẳng đến lúc này, Quý Thiên Phục mới mơ hồ cảm thấy không ổn, bất chợt rống lớn một tiếng, quay đầu nhìn lại.
Lâm Chấn Dương cũng kịp có phản ứng, lông tơ toàn thân dựng thẳng lên!
Hai vị cường giả Nguyên Hoàng kỳ cao giai, không ngờ bị người sáp đến gần như vậy mà không hề phát giác mảy may!