← Quay lại trang sách

Chương 1212

Đám người Tô Dật về lại trong tông môn Bá Vương tông, cũng chính là chỗ Phong gia thôn trước đây.

- Tông chủ, các ngươi thế nào!

Lúc bọn hắn trở lại, đám người Phong Kỳ Nhi, Ông Chính Quyền, Hoàng Kiện, Nam Cung Ngưng Nguyệt đều đang nôn nóng chờ đợi.

Chứng kiến Tô Dật và đám thú hoàng mang thương trở về, mọi người lập tức lao tới, trong lòng lo lắng vô cùng.

- Yên tâm đi, chúng ta đều không sao!

Tô Dật nở nụ cười, hướng về phía mọi người nói.

- Tô Dật, đại nhân hắn...

Phong Kỳ Nhi tìm một vòng, không nhìn thấy thân ảnh Tây Vô Tình, nụ cười trên mặt không khỏi cứng lại.

- Đại ca cũng không ngại, không cần lo lắng.

Tô Dật lần nữa cười nói.

Nghe được lời này của hắn, Phong Kỳ Nhi mới thở phào một hơi, biết chắc là Tây Vô Tình đã tiến vào không gian thần bí.

Sau người, Tạ Vô Hư và Đường Vọng liếc nhìn nhau, thẳng đến lúc này bọn họ mới đột nhiên nhớ ra, tựa hồ không thấy Tây Vô Tình và con chim nhỏ hóa thân Thần Cầm Phượng Hoàng thượng cổ kia đâu.

Hai vị lão giả cảm thấy có gì đó không đúng, lại nghĩ mãi mà vẫn không thông.

Xem ra trên thân thiếu niên này còn có rất nhiều bí mật mà bọn hắn căn bản chưa hề phát giác.

- Đường trưởng lão, Tạ trưởng lão, còn có chư vị tiền bối, tiểu tử đi trước làm sơ chữa thương, tối nay lại đến bắt chuyện chư vị!

Tô Dật xoay người nhìn về phía đám người Tạ Vô Hư, miệng nói.

Hắn thụ thương rất nặng, đám người Thanh Hoàng, Vô Thường tiên tử cũng vậy, mọi người nhất định phải nhanh chóng tiến vào không gian thần bí chữa thương.

- Được! Các ngươi đi chữa thương đi, chúng ta ngây ngốc ở đây mấy ngày, xem xem phong mạo Bá Vương tông!

Đường trưởng lão gật đầu, sảng khoái đáp ứng, Tạ Vô Hư ở bên cạnh cũng gật đầu.

- Xin lỗi mọi người!

Tô Dật áy náy cáo lỗi, sau đó nghiêm túc quay sang dặn dò đám người Bá Vương tông:

- Hoàng Kiện, Nam Cung Ngưng Nguyệt, các ngươi chiêu đãi quý khách Thương Vân điện cho thật tốt, cả đám người Đường trưởng lão nữa, tuyệt đối không thể chậm trễ!

- Tuân mệnh!

Mọi người Bá Vương tông lĩnh mệnh, tiếp đó liền nhìn Tô Dật dẫn theo chúng nhân đi về phía hậu sơn, Thanh Hoàng, Dương Minh cũng được người Huyền Kiếm môn, Lục Hợp tông đỡ lấy rời đi, bao gồm Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương đều tiến ra hậu sơn.

Không lâu sau, mọi người tiến vào một hang núi, ngoại trừ người Bá Vương tông ra, những người còn lại đều là được bố trí ngoài sơn động, chỉ có một mình Quý Thiên Phục là bị Tô Dật giữ lại.

Trên thực tế, Hoàng Kiện và Ông Chính Quyền cũng rất nhanh chạy tới, trực tiếp canh giữ ở cửa động.

Tô Dật chỉ thực sự yên tâm với người nhà, trong lúc bế quan, tuyệt đối không thể để ngoại nhân xông vào.

Tuy thực lực Hoàng Kiện và Ông Chính Quyền không tính rất mạnh, nhưng lúc này đã không cố được quá nhiều.

- Quý chưởng môn, người Huyền Kiếm môn hẳn là cũng có thể tin?

Trong sơn động, Tô Dật nhìn Quý Thiên Phục một cái thật sâu, nghiêm túc hỏi.

Nghe vậy, Quý Thiên Phục không khỏi nhíu mày, không biết Tô Dật nói thế là có ý gì.

- Ta rất yên tâm với Quý chưởng môn, coi ngươi là người trong nhà cho nên có chỗ bí mật cũng không sợ bị ngươi biết, thời gian này Hàm Nặc cô nương cũng ở đây, đợi lát nữa ta sẽ dẫn ngươi đi vào.

Tô Dật nói:

- Chẳng qua ta lại lo lắng những người còn lại bên ngoài, nếu có kẻ tùy tiện xông vào, khả năng sẽ nguy đến tính mạng! Cho nên, loại chuyện này tuyệt đối không cho phép xảy ra!

Nhìn bộ dạng nói chuyện ngưng trọng của Tô Dật, thần tình Quý Thiên Phục cũng trở nên nghiêm túc, hắn ý thức được chuyện này nhất định còn trọng yếu hơn mình tưởng tượng.

Mà khiến hắn kích động chính là, nữ nhi Quý Hàm Nặc lại đang ở trong nơi tuyệt mật của Bá Vương tông.

- Ngươi yên tâm đi, Huyền Kiếm môn ta dùng người cực kỳ nghiêm cẩn, phàm là không thể tin đều không thu nạp! Ta đã phân phó, bọn họ tuyệt đối sẽ không trực tiếp xông vào!

Quý Thiên Phục gật đầu xác nhận

Tô Dật không nói nhảm thêm nữa, trực tiếp gọi ra không gian thần bí, dẫn toàn bộ đám người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh, Phệ Linh Hoàng, Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng, Vô Thường tiên tử, Quý Thiên Phục vào trong đó.

- Bá...

Chứng kiến một mảnh không gian hoàn toàn bất đồng hiện ra trước mắt, cả người Quý Thiên Phục không khỏi run lên.

Nơi đây tựa hồ là một phương thiên địa độc lập, trình hiện ra cảnh tượng chỉ nơi này mới có, vòm trời treo cao, phóng ra uy áp vô hình, khiến người bất giác sinh ra cảm giác kính sợ.

Không gian mênh mông vô bờ, không biết rốt cục lớn đến bao nhiêu.

Linh khí nồng nặc như thực chất tùy theo lỗ chân lông tuôn vào thân thể, khiến người cảm thấy vô cùng thư thái.

- Nơi này là...

Quý Thiên Phục chấn kinh mở miệng nói, hắn vạn vạn không nghĩ tới còn có một phương thiên địa như vậy tồn tại.

Đưa mắt nhìn quanh, hắn thấy được một mảnh dược điền, trong đó linh dược sinh trưởng tươi tốt, linh lực nồng nặc vạn phần, xanh tươi hơn nhiều so với ở ngoài.

- Tiểu tử, đây là bí mật của ngươi?

Vô Thường tiên tử cũng vô cùng khiếp sợ, hoảng hốt nhìn Tô Dật hỏi.

Trước đây nàng sớm biết trên người Tô Dật có một bí mật cực lớn, lại không nghĩ tới là một vùng không gian thế này.

Dù cho tâm lý đã có chuẩn bị, trong lòng Vô Thường tiên tử Ngu Thu Hàn cũng không giấu được kinh hãi.

- Tiểu tử, các ngươi đã tới!

Một gốc nhân sâm to lớn chui ra từ trong dược điền, mở miệng nói.

- Bích Huyết Linh Tham!

Hai mắt Quý Thiên Phục và Vô Thường tiên tử bỗng chợt trợn trừng, khiếp sợ không gì sánh nổi.

Bích Huyết Linh Tham có thể mở miệng nói chuyện, không cần nói cũng biết, đây tuyệt đối là tồn tại Yêu Hư Cảnh, giá trị khó mà cô lượng!

- Quý chưởng môn, Hàm Nặc ở đây, ngươi đi gặp nàng đi!

Tô Dật đưa tay chỉ về một nơi, chính là vị trí Quý Hàm Nặc đang ở.

Khi hắn nhìn sang lại kinh dị phát hiện, thiếu nữ kia lúc này chính đang xếp bằng ngồi dưới đất, tự hành điều tức.

- Tiểu nữ oa này không đơn giản, trong cơ thể có một bí lực lưu chuyển. Mới đầu ta tưởng rằng nàng gánh không được, ai ngờ lại phát sinh kỳ tích.

Bích Huyết Linh Tham và hai người Tô Dật, Quý Thiên Phục cùng đi đến bên cạnh Quý Hàm Nặc, tấm tắc tán thán nói.

- Bí lực?

Quý Thiên Phục và Tô Dật đều không rõ ràng trong cơ thể Quý Hàm Nặc còn có bí lực.

Chẳng qua điều đó không quan trọng, chỉ cần nàng vượt qua là được, Tô Dật rốt cục đã có thể yên tâm.

- Nữ nhi...

Chẳng qua, chứng kiến bộ dạng lúc này của Quý Hàm Nặc, Quý Thiên Phục không khỏi lộ ra thần sắc đau lòng.

- Tham gia gia, may mà có ngươi, đa tạ!

Tô Dật hướng về phía Bích Huyết Linh Tham ôm quyền hành lễ nói.

Như không phải nhờ bản mệnh tinh khí của Bích Huyết Linh Tham cứu giúp, sợ rằng Quý Hàm Nặc đã hương tiêu ngọc vẫn.

Ngoài ra, lúc đối phó Ngọc Đỉnh tông, Tham gia gia cũng xuất lực rất lớn, còn thụ thương không nhẹ, điều này khiến Tô Dật càng thêm cảm kích hắn vạn phần.

- Tiểu tử ngươi không cần cảm tạ ta!

Bích Huyết Linh Tham lắc đầu, nhe răng cười nói:

- Gần đây không gian này lại có biến hóa, ta thu được lợi ích rất lớn từ trong đó, bây giờ tu vi lại đột phá hai tầng. Chuyện ta làm khi trước coi như trao đổi. Linh dịch đáp ứng người cũng sẽ không ít.

- Lại đột phá?

Tô Dật kinh dị thốt lên, không ngờ Tham gia gia lại đột phá, xem ra thôn phệ năng lượng quáng sơn Nguyên Thạch đã mang đến lợi ích cực lớn.

Hắn vội vã chạy tới ao nhỏ linh dịch xem xem, tức thì kinh hô thành tiếng.