Chương 1234
Nay ba người này đồng loạt đứng ra, muốn tự mình đi khai thác một mảnh thiên địa, Tô Dật đương nhiên vui thấy nó thành.
Còn kết quả như thế nào, Tô Dật chẳng hề để ý.
Nếu thật sống không nổi, cùng lắm là về lại Thiên Yêu Điện thôi.
Huống hồi, Tô Dật tin tưởng bằng năng lực của mình, ba người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh hoàn toàn có khả năng làm được!
- Tạ ơn chủ nhân!
Được Tô Dật cho phép, ba vị thú hoàng hoan hỉ không thôi.
- Chủ nhân, ba chúng ta tất không phụ kỳ vọng, đả tạo ra thanh dao bén nhọn nhất cho Bá Vương tông!
Giọng Thanh Hoàng có chút run rẩy, đây là bởi kích động mà ra.
- Được! Ta chờ đợi ngày các ngươi thành công!
Tô Dật vừa cười vừa nói, trong lòng cũng tuôn trào nhiệt huyết.
Hắn không tham dự vào kế hoạch cụ thể của ba người Thanh Hoàng, hết thảy đều do ba người tự mình thực thi.
Điều hắn cần làm chỉ là lẳng lặng nhìn ba vị thú hoàng này đả tạo ra thanh dao bén cho Bá Vương tông thế nào!
- Thú vị, có vẻ rất có lòng tin.
Tây Vô Tình bên cạnh Tô Dật cũng nở nụ cười, nói:
- Xem ra bọn họ sớm đã có ý nghĩ này, sớm đã ngầm thương lượng với nhau. Ta cũng muốn xem xem kết quả sau cùng sẽ thế nào.
Vừa lúc đó, ánh mắt Tô Dật đột nhiên liếc sang Phệ Linh Hoàng, thân thể thấp bé kia như có gì muốn nói, tựa hồ cũng muốn đi theo ba người Thanh Hoàng, cùng bọn họ lưu lạc một phen.
Nhưng còn không đợi Phệ Linh Hoàng có động tác liền nghe được Tô Dật nói:
- Phệ Linh Hoàng, ngươi đừng góp vui với chúng, vị trí điện chủ Thiên Yêu Điện giờ chỉ có thể giao cho ngươi!
Nghe vậy, Phệ Linh Hoàng đầu tiên là cười khổ một cái, sau đó sắc mặt liền chuyển vẻ nghiêm túc, cung kính nói:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Đây là ý Tô Dật, Phệ Linh Hoàng tuyệt sẽ không làm trái, mặc dù hắn vẫn rất muốn cùng theo đám người Thanh Hoàng.
- Được! Vậy Phệ Linh Hoàng sẽ ngồi thay vị trí điện chủ Thiên Yêu Điện, còn về sau thế nào thì phải xem biểu hiện của ngươi. Hy vọng trong tay ngươi, Thiên Yêu Điện sẽ càng lúc càng phát triển!
Tô Dật nói.
- Vâng, chủ nhân!
Phệ Linh Hoàng không tỏ thái độ gì, thần sắc lại vô cùng nghiêm túc.
Điện chủ Thiên Yêu Điện, đó là vị trí thống ngự toàn bộ Man Yêu thú Bá Vương tông, quyền lực cực lớn!
Chỉ riêng hiện tại, dưới trướng đã có không ít thú hoàng, nếu đặt ở mấy tháng trước, đây là điều Phệ Linh Hoàng vạn vạn không dám tưởng tượng.
Thế nên, đây là một loại vinh dự, đồng thời cũng là một phần trách nhiệm nặng nề!
- Công việc đại thể của sáu đường đã bố trí xong, mấy vị Nguyên Hư cảnh Tịch Tinh Hoa, Đoạn Phi Quang, Phạm Viễn sẽ là nhóm chấp sự đầu tiên của Bá Vương tông, chia nhau gia nhập năm đường, còn an bài cụ thể thế nào, chính các ngươi tự cân nhắc là được!
Tô Dật nhìn về phía bảy vị cường giả Nguyên Hư cảnh vừa mới gia nhập Bá Vương tông không lâu, thực lực những người này đều không sai, cũng cần bố trí chu đáo một phen.
- Vâng, tông chủ!
Tất cả bảy người đều cung kính hành lễ, chẳng biết tại sao, trong lòng mỗi người bất giác có phần kích động.
Loại tâm tình ấy là điều trước đây làm tán tu không cách nào cảm nhận được.
- Ngoài ra, đám người Chu Khuông, Viên Hạ, Tuân Tam Thông cũng bắt đầu từ vị trí chấp sự, phân biệt tiến vào sáu đường, toàn lực phối hợp với các đường chủ.
Ánh mắt Tô Dật hạ xuống mấy vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh trong đại điện, tổng cộng sáu vị cường giả, chính là người Ngọc Đỉnh tông, Thiên Chu tông trước kia, nay quy phục đến Bá Vương tông.
- Vâng, tông chủ!
Mấy người được xưng là Chu Khuông, Viên Hạ, Tuân Tam Thông đều cung kính đáp, không dám trái lệnh, chẳng qua thần sắc lại không có gì cao hứng.
Bọn họ nghe ra được, mấy vị chấp sự Nguyên Hoàng cảnh bọn mình còn không được tín nhiệm bằng bảy vị Nguyên Hư cảnh vừa rồi.
- Đừng có oán niệm, các ngươi mới gia nhập Bá Vương tông không mấy ngày, ta không cách nào hoàn toàn tin tưởng được. Hết thảy vẫn phải dựa vào biểu hiện của các ngươi. Bá Vương tông người người bình đẳng, người người đều có cơ hội, nhưng rốt cục địa vị phải dựa tự bản thân đi tranh thủ!
Tô Dật nhẹ giọng nói.
Hắn hiểu suy nghĩ của mấy người này, dù sao với đám người như Chu Khuông, trước kia ở trong thế lực nhị lưu như Ngọc Đỉnh tông đều là tồn tại cấp bậc trưởng lão.
Hiện tại Bá Vương tông chỉ cho ra vị trí chấp sự, còn là chấp sự không quá được tín nhiệm, sáu người đương nhiên không cao hứng.
- Tông chủ, chúng ta hiểu!
Chẳng qua đám người Chu Khuông cũng không hồ đồ, tức thì nói.
- Hiểu được là tốt!
Tô Dật gật đầu, tiếp đó lại nói:
- Nhưng mà ta phải nói rõ, mất lòng trước được lòng sau, người nào ỷ thế tu vi bản thân cường đại, dám cả gan phạm thượng, ta nhất định sẽ khiến hắn biến mất khỏi Bá Vương tông!
Trong lời nói có sát ý tóe ra, ba động giữa đại điện, sinh ra một mảnh hàn ý khiến đám người Chu Khuông, Viên Hạ, Tuân Tam Thông như bị châm kim trên lưng, lòng bàn chân toát mồ hôi lạnh.
- Thuộc hạ không dám!
Mấy người lập tức lên tiếng, vội vã tỏ thái độ.
Thiếu niên kia nói tan biến khỏi Bá Vương tông, đại để cũng chính là tan biến khỏi thế giới này.
Tô Dật không nói gì thêm, chỉ ừ một tiếng.
- Sự tình đã sắp xếp thỏa đáng, mọi người có gì cần bổ sung không?
Tô Dật thong thả dạo bước trong đại điện, miệng cất tiếng hỏi.
Nguyên một đám cường giả còn chưa ai mở miệng, chợt nghe có thanh âm non nớt vang lên, mang theo ý tứ bất mãn vô cùng mãnh liệt!
- Lão đại, tất cả mọi người đều có chức vị, không phải cung phụng thì là điện chủ! Ta thì sao? Ngươi sao có thể quên ta?
Tô Tiểu Soái đứng ở trên vai Tô Dật, hai cánh chống nạnh, bộ dáng hết sức tức giận, rất là nhân tính hóa.
Biểu hiện đó lập tức chọc cười đám người Tây Vô Tình, Vô Thường tiên tử, Thanh Hoàng, Hoàng Kiện trong đại điện.
Thực lực Tô Tiểu Soái rất mạnh, cũng được rất nhiều người tôn kính, nhưng hắn dù sao vẫn chỉ là đứa trẻ!
- Tiểu thí hài muốn chức vị gì?
Tô Dật giận trừng Tô Tiểu Soái một cái, đồng thời thưởng cho hắn một cái gõ trán.
Thật ra Tô Dật không phải không nghĩ tới vấn đề này, chẳng qua gia hỏa Tô Tiểu Soái này ngoại trừ đánh đánh giết giết ra, tâm trí vẫn còn tương đối ngây ngô, không cách nào để nó gánh trọng chức.
- Lão đại ngươi lại đánh ta! Ta không phục!
Tô Tiểu Soái ôm đầu, khuôn mặt đầy vẻ ủy khuất, đồng thời còn ẩn chứa lửa giận.
- Ngươi có ngu không, làm đệ đệ tông chủ, chức vị cao như vậy ngươi còn chưa hài lòng? Lẽ nào ngươi muốn đến Thiên Yêu Điện làm cái hộ pháp, hoặc vào ngoại môn làm chấp sự?
Tô Dật lườm nó một cái, nói.
- Chuyện này...
Tô Tiểu Soái cứng lại, vừa nghĩ kỹ, tựa hồ lão đại nói cũng không sai.
Làm đệ đệ tông chủ, địa vị hắn đã tương đương ngưu xoa, nếu lại đi đảm nhiệm chức vị nào đó, chẳng phải vô hình trung kéo xuống đẳng cấp?
- Lão đại, là ta trách oan ngươi!
Nghĩ thông suốt rồi, Tô Tiểu Soái đột nhiên hướng Tô Dật xin lỗi, nói:
- Ta không đi làm hộ pháp hay chấp sự gì cả, cứ thanh nhàn làm nhị tông chủ được rồi!
- Nhị tông chủ...
Chúng nhân đưa mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra kinh hãi.
Xưng hô nhị tông chủ này khá là tươi mới, tựa hồ trước nay chưa từng nghe qua!