Chương 1284
Ngụy trưởng lão, chúng ta nên xử lý thế nào, muốn qua núi xem một chút không?
Nơi này Ngụy Hồng thực lực mạnh nhất, rất nhanh được mọi người tin tưởng.
Ngoài hai vị Huyết Dương tông kia, những người còn lại đều đến gần hắn, ánh mắt khâm phục hỏi.
- Khu di tích này vô cùng quỷ dị, phạm vi chúng ta đi qua đều đặc biệt nguy hiểm, nhưng tình huống bên kia dãy núi lại hoàn toàn không biết, có lẽ nơi đó mọi chuyện khó tưởng tượng được.
Tinh quang trong mắt Ngụy Hồng bắn ra bốn phía, cho dù nói nhẹ nhàng âm thanh cũng như sấm:
- Đương nhiên muốn đi qua, nhưng nhất định phải cẩn thận mới được.
Những người còn lại nghe vậy đều gật đầu, Ngụy Hồng nhìn thô kệch nhưng kì thật rất tinh tế, nói khá có lý.
- Nhiều người như vậy tiến vào nơi này, chúng ta có thể đợi thêm một chút, nhiều người liên hợp thì càng dễ tiến vào dò xét hơn.
Một cường giả có vẻ là tán tu Nguyên Hoàng cảnh lên tiếng nói.
Trong vô số cường giả, tuyệt đối sẽ có nhiều người đi về phía bên này, chỉ có liên thủ mới có thể chống lại con tử vật.
Nếu không, e là tất cả như bọn người Vũ chấp sự trước đó, trong nháy mắt bị con tử vật tách ra, bỏ mạng chạy trốn.
Đối với quyết định này, Tô Dật cũng không nói nhiều, vui vẻ đồng ý.
Dù trong lòng nôn nóng muốn tìm hiểu rõ ràng, nhưng nếu có nhiều người đồng hành đương nhiên sẽ tốt hơn.
Chờ đợi trong hai ngày, lần lượt chờ được hai đám người.
Trong thời gian này, bọn người Tông Hoài Huyết Dương tông thỉnh thoảng dùng ánh mắt dữ tợn nhìn Tô Dật, nhưng e ngại Ngụy Hồng căn bản không dám quấy phá.
- Oắt con, dù có thế nào ngươi cũng không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu.
Hai đám người gom lại có gần bốn mươi vị võ giả, trong đó Huyết Dương tông cũng tới một người Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng, nghe nói chuyện lúc trước chỉ lạnh lùng ném lại một lời hung ác, không tỏ thái độ gì, vẫn kiêng kị Thương Vân điện như cũ.
Mà Cửu Tinh cốc cũng đã có mấy người chạy tới, ánh mắt thâm trầm, nhưng không nói gì thêm.
Ngoài ra, kiệt xuất trong tam đại thế lực như Kinh Kỳ Nhiên, Vu Cửu U cũng chạy tới.
Tô Dật còn chứng kiến người của nhị lưu thế lực như Thượng Vương Trần của Vô Nhai cung, Thủy Nguyệt Thiền của Tử Ảnh lâu, còn có vài cường giả của Thiên Cương môn.
Thượng Vương Trần, Thủy Nguyệt Thiền nhìn thấy Tô Dật, đều gật đầu thăm hỏi.
Đám người Thiên Cương môn lại có chút e ngại, biết Tô Dật cũng không phải là hạng người dễ chọc, nơi này không có cường giả trong môn làm chỗ dựa, sợ thiếu niên kia tập sát, dù sao phía sau đối phương lúc này cũng có Thương Vân điện.
- Ngày trước, mọi người ở trong Hỗn Loạn vực kiếm sống, có lẽ cũng có nhiều khúc mắc, tuy nhiên đã tiến nhập vào di tích thì cần phải đồng tâm hiệp lực, trước nghĩ ra biện pháp rời khỏi nơi này rồi nói sau.
Đám người đến sau, có người trước kia cũng có thù oán, nhất thời muốn ra tay đánh nhau.
Lúc ở bên ngoài, không ai vì chuyện này mà lên tiếng, nhưng lúc này ở trong di tích, lại có cường giả chân chính lên tiếng.
Hết thẩy cừu hận đều phải tạm thời gác lại, trước phải tìm đường ra.
Tất cả mọi người không muốn tiếp tục chờ đợi, trước mắt đã tập hợp được luồng sức mạnh không kém, đều cảm thấy có thể tiếp tục đi thăm dò.
- Con đường phía trước thế nào không biết, vì lý do an toàn trước tiên chúng ta phải chia là hai nguồn sức mạnh, lần lượt leo lên núi, tìm hiểu tình huống.
Có cường giả lên tiếng, nhưng vừa lên tiếng, trong đám người lại trở nên trầm lặng.
Không người nào nguyện ý đi trước dò đường, khả năng tồn tại hung hiểm khiến người ta lo lắng.
- Các vị Huyết Dương tông, các ngươi có nguyện ý vì mọi người dò đường không?
Ngụy Hồng xoay chuyển ánh mắt, nhìn về Huyết Dương tông ở phía trước, khiến mặt mấy người Tông Hoài nghẹn thành màu tím, tức giận không ít.
- Hừ, vì sao Thương Vân điện ngươi không đi xung phong?
Tông Hoài hỏi.
Không đợi Ngụy Hồng lên tiếng, vị Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng của Huyết Dương tông liền lên tiếng:
- Xung phong việc này, thế nào cũng không đến phiên ba đại nhất lưu thế lực chúng ta.
Đồng thời lên tiếng, ánh mắt hắn liếc nhìn đám người xung quanh, đều là tán tu của nhị lưu thế lực.
Ý tứ này rất rõ ràng, lúc này là liên thủ hợp tác nhưng vẫn tồn tại giai cấp, nắm tay người nào lớn người đó định đoạt.
Những vị cường giả tán tu thế lực nhỏ không tự giác lùi lại mấy bước, trên mặt vẻ kinh hoàng cùng tức giận hiện rõ, tuy nhiên không dám phát tác.
- Ta nhổ vào, một đám hèn nhát!
Đột nhiên Ngụy Hồng gắt một cái, người to con lại làm động tác như vậy, nhìn khá thú vị.
Nhưng lời này lại không phải nói với những tán tu thế lực nhỏ, mà nhằm vào phía mọi người Huyết Dương tông.
- Ngụy Hồng...
Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng Huyết Dương tông trán nổi gân xanh, tức giận nói:
- Ngươi đã không đồng ý vậy Thương Vân điện các ngươi đi lên trước đi.
Hắn cười lạnh nói, lúc này mà tỏ vẻ anh hùng thì thật là ngu ngốc.
- Hừ, Thương Vân điện chúng ta không giống như Huyết Dương tông các ngươi.
Ngụy Hồng liếc lão giả kia một chút, chợt tay vung lên, nói với đám người Lăng Phong, Hác Nhất Đao, Vũ chấp sự:
- Chúng ta đi.
Nói xong, nguyên khí cổ đãng trực tiếp mang theo mấy người, cùng Tô Dật Phong Kỳ Nhi vọt thẳng lên đỉnh núi bay đi.
Trước khi đi, nhìn người Huyết Dương tông rồi hừ lạnh một tiếng.
Một màn này khiến nhóm cường giả Huyết Dương tông, Cửu Tinh cốc, Thiên Cương môn sững sờ tại chỗ, từng người ngây ngốc đứng nơi đó.
Bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, đều không hiểu rõ.
Rất nhiều tán tu không rõ ràng tình huống, thân là cường giả Thương Vân điện, lại muốn lên trước dò đường, mọi người có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
- Ha ha ha...
Phía trước truyền đến âm thanh cười ha hả, như đang đùa cợt bọn họ, nhất là người Huyết Dương tông.
- Sảng khoái!
Ngụy Hồng lớn tiếng nói, như trống to gióng lên, hắn truyền âm nói cùng mọi người:
- Đã sớm nhìn ra đám người Huyết Dương tông ngu xuẩn kia không vưa mắt rồi, nhưng chưa từng mắng người đến sảng khoái như vậy.
Hắn thật sự rất thống khoái, mắng khiến người Huyết Dương tông không thể nói lại, đây là chuyện chưa từng có.
Có điều sức mạnh này lại đến từ thiếu niên bên cạnh.
- Tiểu gia hỏa này, ngươi thật sự có phương pháp đối phó với con tử vật sao?
Hác Nhất Đao không dám tin, muốn Tô Dật xác nhận lại lần nữa.
Chủ ý Thương Vân điện đi trước một bước là của thiếu niên này, mà tình huống trên đường Vũ chấp sự cũng nói đại khái qua, nghe xong trong lòng mọi người ngạc nhiên vô cùng.
- Đương nhiên là thật.
Tô Dật gật đầu, khẽ cười nói:
- Chờ chút nữa con tử vật xuất hiện, ngươi sẽ biết rõ thôi.
Thương Vân điện cùng hắn giao tình không tệ, cho nên Tô Dật muốn mang những người này theo cùng, còn lại hắn cũng không quản nhiều.
- Ha ha, chuyện này bắt đầu hấp dẫn rồi đây.
Ngụy Hồng đắc ý cười, đưa tay muốn đập vào bả vai Tô Dật, nhưng hắn nhạy bén tránh thoát.
Ánh mắt Tô Dật lóe lên, nhìn về phía trước, trong cơ thể Hỗn Nguyên Chí Tôn công lại vận chuyển.
Càng đến gần dãy núi, một luồng ý vị lại bắt đầu bốc lên.
Trong nháy mắt, bên kia dãy núi như có hồng quang vô tận vọt lên tận trời, chiếu rọi thiên khung.
Một luồng huyết khí đãng phá vân tiêu, huyễn hóa ra đại lượng ác linh, diễn dịch vô cùng hung ác.