Chương 1286
Ngoài những bóng người, phía sau bọn họ còn có một lượng lớn con tử vật, phảng phất như từng đám mây đen đi qua, lít nha lít nhít, nhiều vô số kể.
Mà trong đám người phía trước, trên người dính đầy vết máu, thỉnh thoảng thân thể lại đánh ra công kích, muốn ngăn cản những con tử vật kia dây dưa.
- Ha ha…
Ngụy Hồng nhìn cảnh này phá lên cười, tiếng cười vang vọng trời cao, truyền đến tai những người ở nơi xa kia.
- Huyết Dương tông dù kém cỏi vẫn rất có dũng khí, thế mà xông qua được.
Hắn khoanh tay, cao giọng nói.
Mọi người bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, tâm tình cũng thoải mái hơn không ít.
Đối phương không được Tô Dật tương trợ, trên đường bị con tử vật truy đuổi đến nơi này, giống như quần thể tán tu mất một ít người.
So ra, có lẽ không muốn đơn giản hạnh phúc xông qua như mấy vị Thương Vân điện.
- Sao các ngươi lại không có việc gì?
Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng Huyết Dương tông hét to, lại xuất ra một vòng huyết nhật, mạnh mẽ trấn áp, hai con tử vật dốc sức đến gần trong nháy mắt ép diệt, hoá thành xương vụn.
Thân hình hắn lướt nhanh, mang theo Vu Cửu U, còn có một vị đệ tử Huyết Dương tông khác, nhanh chóng vọt qua bên này.
Trong lòng mấy người Ngụy Hồng vô cùng vui vẻ, dù bận tối mắt vẫn thong dong nhìn xem tình cảnh này, không chút có ý ra tay tượng trợ.
- Còn có nhiều người đến đây, xem ra cũng không tệ.
Tô Dật quan sát đại khái một chút, đến nơi này còn hơn hai mươi mấy gần ba mươi người.
Tổn thất khoảng ba phần mười nhân thủ, không thể không nói tổn thất này cũng không tính là nhiều, so với con tử vật đếm mãi không hết thì đã phi thường ngoài ý muốn rồi.
Đương nhiên, hết thẩy công lao này là nhờ đám Nguyên Hoàng cảnh liên thủ chém giết.
- Chúng ta phải chờ bọn hắn sao?
Vũ chấp sự lên tiếng hỏi.
Ngụy Hồng khí phách vung tay, mang theo mọi người chạy tới dãy núi sinh cơ bừng bừng kia, không quản những chuyện này.
Mặc kệ là Huyết Dương tông hay Cửu Tinh cốc, đều có tồn tại gút mắc cùng Thương Vân điện, hận không thể khiến đối phương chết sạch, cứu người càng không có khả năng.
Tô Dật cũng có ý như vậy, Cửu Tinh cốc hắn chỉ nhận một mình Đường Vọng trưởng lão, những người còn lại đều không có giao tình.
Có điều hắn nhìn thoáng qua trong đám người Thượng Vương Trần cùng Thủy Nguyệt Thiền, phát hiện hai vị đệ tử này kiệt xuất, lại được cường giả tông môn dốc toàn lực bảo vệ nên cũng không nhận quá nhiều thương tổn, tính mệnh tạm thời không đáng lo.
Khi mấy người Tô Dật lướt qua đại địa tử khí trầm lặng, nơi giao giới với vùng đất sinh cơ tràn đầy, dường như cảm giác được không gian độc lập, giống như đường ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Tử khí vô tận tràn qua, chung quanh trở nên yên lành như hiện ra rõ ràng trước nay chưa từng có.
- Đừng vội đi.
Đột nhiên có thay đổi thế này, tuy trong lòng mọi người vui vẻ nhưng cũng có chút cảnh giác, Tô Dật vung tay lên bảo tất cả mọi người ngừng lại.
Hết thẩy chuyện này đơn giản vì Hỗn Nguyên Chí Tôn công trong cơ thể hắn, sau khi đến chỗ này đã khôi phục lại trạng thái bình thường như trước.
Tô Dật cũng không biết là tại sao nhưng vẫn không dám xem thường, cho nên mới dừng lại.
- Chờ bọn họ một chút rồi nói sau.
Ngụy Hồng nhìn lại phía sau, không thể nào nhìn thấy được đường ranh giới sinh tử kia, nhưng vẫn có thể cảm giác được.
Không lâu sau, dưới vô số con tử vật truy kích, một nhóm hơn hai mươi người theo sau mà đến, nhanh chóng xông qua.
Nhìn mọi người Thương Vân điện còn đứng tại chỗ nhìn bọn hắn, mấy người Huyết Dương tông nhao nhao hừ lạnh, sau đó lại không quay đầu phóng về phía dãy núi.
Phía sau có vô số con tử vật đuổi theo.
Nhưng đúng lúc này, chuyện không nghĩ đến cũng xảy ra.
Vô số con tử vật tràn ngập trời đất, một đường kinh động đi theo những cường giả kia tới nơi này, muốn hút sinh khí trên cơ thể người sống, khí thế hùng hổ như có thể giết chết hết thẩy.
Nhưng đúng lúc chạm đến đường ranh giới vô hình kia, giống như va phải một bức tường vô hình.
- Tạch tạch tạch
Cũng không có âm thanh va chạm nhưng tiếng xương cốt đứt gãy giòn tang vang lên.
Tất cả con tử vật sau khi “chạm phải, hoàn toàn vỡ nát, hóa thành xương vụn, lộn rơi xuống đất.
Chỉ trong chốc lát, trên mặt đất một tòa núi xương chồng chất, trong đó có thân thể chưa thối rửa hoàn toàn, trộn lẫn chất lỏng hôi thối, chảy đầy đất, khiến người ta nhìn thấy phải nôn thốc.
- Chuyện này…
Tô Dật cùng mấy người Vũ chấp sự đưa mắt nhìn nhau, chuyện này quá quái dị khiến người khác không thể nghĩ ra được.
Nhiều con tử vật như vậy không ngờ lại bị “Đụng chết.
- Thật sự có không gian vô hình ngăn cản.
Tô Dật kinh ngạc vô cùng khi phát hiện ra điểm này.
Có thể ngăn cản con tử vật tiến vào, cũng không phải không gian bình thường.
- Cái này… Không có sao?
Những cường giả vừa mới bị đuổi đến trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, cũng nhanh chóng phát hiện ra tình trạng này, toàn bộ dừng bước, quay đầu nhìn lại, khuôn mặt mỗi người đều khiếp sợ.
Nhìn thấy con tử vật phía sau chồng chất thành chồng, cuối cũng cũng thở hồng hộc đứng lên, bọn họ thật sự quá thảm hại.
- Ngụy Hồng, vì sao các ngươi không bị con tử vật truy kích?
Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng Huyết Dương tông lạnh nhạt liếc nhìn, trên mặt tỏ vẻ nghi hoặc hỏi.
Đám người Thương Vân điện đi trước một bước, đúng ra là phải gặp nhiều con tử vật, sao lại đến nơi này, trên người lại hoàn toàn không bị hề hấn gì.
Còn bọn họ, người nào cũng mang thương tích, chẳng khác nào huyết nhân, nếu không có những cường giả bảo vệ, chí ít cũng tổn thất một nửa tài năng ở nơi này.
- Có lẽ trên người ta Hạo Nhiên khí quá nặng, con tử vật không dám tiếp cận.
Một vị lão giả Thương Vân điện vừa cười vừa nói, trong lòng sảng khoái vô cùng.
- Không tệ, không giống Huyết Dương tông các ngươi, nhìn từng người các ngươi đều thở gấp như đứa trẻ
Lại có người cười nói, nhất thời tiếng thở trong sân ngừng lại, đồng thời uất ức, giống như sợ người nào thở mạnh thì người đó thành đứa trẻ vậy.
Cử động này khiến người của Thương Vân điện cười phá lên.
Ánh mắt Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng của Huyết Dương tông trở nên thâm trầm, tâm niệm thay đổi thật nhanh, rất nhanh hiểu rõ, chắc chắn Thương Vân điện có biện pháp tránh thoát khỏi sự tập sát của con tử vật.
Nghĩ như vậy, tròng mắt hắn càng thêm u ám.
Nhưng hắn tuyệt đối nghĩ không ra, người Thương Vân điện dễ dàng đến nơi này, chắc chắn có quan hệ với Tô Dật, mà người Thương Vân điện cũng tuyệt đối cũng sẽ thông báo cho đối phương.
- Trước tiên điều tức.
Lão giả vung tay lên, mang theo đám người Huyết Dương tông rời xa, tìm đến một chỗ bắt đầu nhắm mắt khôi phục thực lực, đồng thời phân ra một tia tâm thần đề phòng đám người Ngụy Hồng.
Những người còn lại cũng như thế, không kịp chú ý đến tình huống xung quanh, nhất định phải khôi phục lại thực lực trước.
Tô Dật chưa từng quan tâm quá nhiều đến đám người này, lần nữa đưa mắt quan sát tình huống dãy núi nơi xa.
Xa xa, có thể cảm giác được sinh khí vô cùng vô tận phả vào mặt, phảng phất như tứ nguyệt nhân gian, vạn vật cao chót vót.
Tình cảnh này cùng với tất cả những chuyện trải qua trước đó phát triển trái ngược, như hai thái cực.
- Di tích cổ lão này, không biết được hình thành từ lúc nào, thật quái dị!
Ngụy Hồng đi đến bên cạnh hắn, giọng nói nhẹ nhàng, âm thanh lại lớn.
Tô Dật im lặng không nói, hắn cũng thật sự muốn biết hết thẩy chuyện này là thế nào.