Chương 1304
Tiểu Soái, ngươi thật sự độ kiếp ở đây sao?
Tô Dật nhìn thấy một đứa bé tròn trịa khí tức cuồn cuộn trước mắt, trong lòng vẫn không thể tin được.
Tô Tiểu Soái nhìn Tô Dật, bên trong ánh mắt mang theo một cơn chấn động, lập tức hai mắt nhắm nghiền, ngã vào trong ngực hắn, lộ ra vẻ vô cùng suy yếu.
Tô Dật quá sợ hãi, vội vàng vận chuyển nguyên khí Hỗn Nguyên Chí Tôn công từ Thái Hư Thần Hải chậm rãi chuyển vào cơ thể Tô Tiểu Soái.
- Ầm!
Một luồng yêu khí mạnh mẽ bài xích Hỗn Nguyên Chí Tôn công, lực đạo lớn mạnh chấn động khiến Tô Dật nghiến răng cố sức, bàn tay không ngừng run lên.
- Không có chuyện gì, đừng hoảng loạn, Phượng Thần mới độ kiếp thành công, vô cùng yếu ớt.
Một lão giả phía sau chậm rãi đi tới, chính là Kim Sí Đại Bằng.
Hoàng Kim đồng trên thiên không không biết biến mất tự lúc nào, một vị lão giả mang theo một luồng khí tức viễn cổ cuồn cuộn đi tới, tóc bạc tung bay, dáng người hơi khom, có chút tiều tụy, nếp nhăn trên mặt hằn sâu, ánh mắt mông lung, hãm thật sâu trong hốc mắt.
Tô Dật nhìn lão nhân bên cạnh, biết lão nhân trước mắt này chính là Kim Sí Đại Bằng, không ngờ hiện tại đã già nua đến vậy.
Nhất thời Tô Dật nhớ đến Bích Huyết Linh Tham sau khi độ kiếp thành công lúc trước, cũng cực kỳ suy yếu, ngã vào không gian thần bí của hắn.
Lập tức Tô Dật mở ra không gian thần bí, một luồng linh khí thiên địa nồng đậm tràn ngập kim quang trên hải nhai, màu trắng trong không gian thần bí, một tay Tô Dật ôm lấy Tô Tiểu Soái, đặt nó bên bờ ao nhỏ linh dịch, lấy hai bình linh dịch đổ cho Tô Tiểu Soái, sau đó tìm một bộ y phục đắp lên.
Phong Kỳ Nhi nhanh chóng đến bên cạnh, trong lòng nghi hoặc hỏi:
- Tô Dật ca? Có chuyện gì sao? Đây là ai?
- Nó là Tiểu Soái!
Không đợi Tô Dật trả lời, Bích Huyết Linh Tham đã lên tiếng nói, từ bên trên thảo dược lóe ra, nhìn Tô Tiểu Soái miệng không khép được trước mắt, kinh ngạc nói:
- Tiểu mập mạp này là Tô Tiểu Soái sao?
Thần sắc Tô Dật ngưng trọn, kéo Bích Huyết Linh Tham nói:
- Tham gia gia, việc này nói ra rất dài dòng, nhờ ngươi cùng Phong Kỳ Nhi giúp ta chiếu cố nó một chút, ta còn phải ra ngoài, chúng ta còn chưa thoát khỏi nguy hiểm.
Bích Huyết Linh Tham gật đầu:
- Được rồi, xem ra Tiểu Soái đã hóa kiếp hình người, cần thời gian để khôi phục, ngươi cứ ra ngoài đi, nơi này có ta cùng con bé chăm sóc, ngươi cứ yên tâm.
Tô Dật nhìn thoáng qua Tô Tiểu Soái, chợt đi ra khỏi không gian thần bí.
- Chà chà, thật là một người một mệnh.
Bích Huyết Linh Tham nhìn Tô Tiểu Soái nằm dưới đất, tinh quang trong mắt tràn ngập.
- Tham gia gia, đây đúng thật là Tô Tiểu Soái sao?
Phong Kỳ Nhi vẫn có chút khó tin, dò hỏi.
- Ừm, khí tức đúng là của con chim nhỏ, nhưng tu vi quá mức nghịch thiên.
Bích Huyết Linh Tham thở dài một hơi, bản thân phải trải qua hàng trăm xuân thu, khó khăn lắm mới qua sơ kiếp, nhưng Phượng Hoàng thần chim trải qua được bao lâu mà đã là Yêu Tông cảnh.
- Ông trời, ngươi thật không công bằng.
Trong lòng Bích Huyết Linh Tham không ngừng kêu gào, như sóng dậy trong lòng, thật lâu không thể lắng được.
Kim Sí Đại Bằng cũng không tiến vào không gian thần bí, linh khí trước mắt nồng nặc khiến trong lòng Kim Sí Đại Bằng kinh hãi không thôi.
- Chí bảo, nơi này là chí bảo!
Quả nhiên thằng nhóc nhân loại kia thật bất phàm, ánh mắt lão Long thật độc đáo, nếu như ta còn thời gian, thật sự muốn nhìn một chút tên nhân loại này có thể đạt được đến trình độ nào.
Khí tức này rất quen thuộc, đây là… Kim Sí Đại Bằng cảm nhận được linh khí thiên địa cực kỳ nồng đậm tràn ngập khắp đất trời, trong lòng cảm giác lạnh thấu xương.
Khuôn mặt tang thương khô héo như huyết tàn dương chiếu rọi, lộ ra vô cùng cổ lão, Kim Sí Đại Bằng lập tức lắc đầu cười khổ:
- Thật thú vị, hết thẩy đều là định mệnh.
Vừa dứt lời, Tô Dật từ trong không gian thần bí đi ra, đến bên người Kim Sí Đại Bằng, cúi chào thật sâu, cung kính nói:
- Bằng lão, ta cam kết nhất định sẽ làm được, lần kỳ ngộ này Tiểu Soái độ kiếp thành công, ta cũng được long tức của ngài tẩm bổ, ân đức như trời biển, không thể báo đáp.
Hư ảnh Kim Sí Đại Bằng càng lúc mờ dần, khóe miệng phác lên nụ cười vui vẻ, nói khẽ:
- Giúp Phượng Thần độ kiếp, vốn chuyện Kim Bằng nhất tộc nên làm, bất đắc dĩ đại nạn ta sắp đến, có thể trong cơ duyên tìm được ngươi, các ngươi có thể là huynh đệ đồng tâm, hợp lực độ kiếp, thật sự là may mắn hiếm có, trời giúp Phượng tộc rồi.
Nói xong, hư ảnh Kim Sí Đại Bằng hóa thành một con Kim Sí Đại Bằng cực lớn, cánh chim kim sắc, ánh mắt óng ánh tĩnh mịch, hai cánh phất lên, mang theo cơn bão năng lượng xông thẳng về phía Tô Dật.
- Ầm.
Hư ảnh tiếp xúc trên người Tô Dật, hóa thành ánh sáng vàng lóe, vô số mảnh vỡ kim sắc bao phủ trên người Tô Dật, hình thành một cái lồng ánh sáng màu vàng.
Kim phong bao phủ, thiên địa rung chuyển.
Trong nháy mắt, không gian gợn sóng sôi trào, khí tức ngập trời, quang mang kim sắc dần bao phủ Tô Dật bên trong, một luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát, thân ảnh Tô Dật dần biến mất, đồng thời quang mang trong mắt lóe lên như ngọn lửa lóa mắt trên bầu trời.
So với lúc tiến vào không giống nhau, trong mắt Tô Dật tràn ngập thần huy, khí tức quang minh thánh khiết chảy vào toàn thân Tô Dật.
- Thiếu niên nhân loại, nhớ kỹ lời hứa của ngươi.
Hào quang kim sắc chiếu rọi khắp toàn thân, Thiên Nguyên Yêu Hồn trong đầu Tô Dật cảm ứng được, hắn cảm thấy kinh mạch trong người như có dòng nước ấm chảy qua, thân thể rã rời dần trở nên vô cùng thoải mái, hai mắt bắt đầu nhắm lại, tâm thần trầm lắng trong ánh sáng nặng nề.
Đầm lầy cách đó không xa cứng rắn mà lên, ba thân ảnh thu liễm khí tức đang xem chừng.
Bên trong một nam tử, chưa đến ba mươi tuổi, tướng mạo anh tuấn, mày kiếm mắt sáng, trên người mặc áo bào trắng tinh khiết, bên cạnh là nữ tử thân hình cao gầy, một kiện hắc sa quấn quanh bên vòng eo tinh tế, phác họa ra một đường cong vô cùng hoàn mỹ.
Ánh trăng tỏa ra, ánh sáng màu bạc nhẹ nhàng tô điểm thêm khuôn mặt tỏa sáng của nữ tử, môi nàng như hoa anh đào, mày như mực vẽ, ánh mắt tản ra vẻ kiều mị không nói nên lời.
Mà trước mặt bọn họ là một người trung niên, dáng dấp cao gầy, tóc mai hai bên có vài sợi bạc, da thịt sáng bóng, khóe mắt hẹp dài, bên trong ánh mắt lộ ra một sự thâm thúy, cả người mang theo hàn khí lạnh lẽo.
Mặc dù đã cố gắng thu liễm khí tức, trên cơ thể ba người mang theo Yêu tộc khí làm hư không bốn phía lâm vào trạng thái ngưng kết. Man Yêu Thú bên cạnh biết được ba người là Chí Tôn Yêu tộc, dáng người nhao nhao phủ phục, cổ họng phát ra tiếng hét trầm thấp.