← Quay lại trang sách

Chương 1337

Được! Ta tạm thời tới Cửu Tinh cốc một lần, núi cao ngân hàn, vật đổi sao dời, ta mạn phép muốn xem rốt cục Cửu Tinh cốc này có gì huyền diệu.

- Thật vậy sao?

Trong lòng Đường Vọng hơi kích động, chậm rãi thở ra một hơi, dường như một tảng đá lớn trong lòng rốt cục đã rơi xuống.

Gió đêm gào thét, làm tóc của Tô Dật không ngừng bay lên.

Đường Vọng nhìn thiếu niên trước mặt, ánh sáng bắt đầu khởi động trong mắt, ánh mắt khẽ nhích. Dưới ánh trăng chiếu rọi, toàn thân Tô Dật như được bao bởi ánh sáng thần thánh, giống như mới giáng trần, khí thế hùng hồn, thần võ phi phàm.

- Tô tông chủ, ta không biết rốt cục cốc chủ có tính toán gì không, nhưng ngươi là do ta dẫn vào trong cốc, chắc chắn cũng sẽ do lão phu dẫn ngươi ra khỏi cốc. Hành động lần này của ngươi chính là có ân với lão hủ.

Đường Vọng ngượng ngùng nói, Tô Dật biết rõ trong núi có hổ lại cố tình đi vào trong núi, không làm mình khó xử trước mặt cốc chủ, giúp mình có thể bảo lưu quyền uy trong cốc.

Tâm tư Tô Dật như vậy hoàn toàn là nể tình nghĩa mấy lần trước của mình, trọng tình trọng nghĩa, so ra, Đường Vọng cảm thấy mình có chỗ không bằng.

Tô Dật vung tay lên, trong đôi mắt sâu thẳm ánh lên ánh sáng như sao, chuyện nên tới sớm muộn cũng sẽ tới, cùng với việc đợi thì không bằng tiên phát chế nhân.

Quay đầu nhìn Đường trưởng lão, nhếch miệng vừa cười vừa nói:

- Ha ha ha, đến lúc đó ta sẽ mượn của Cửu Tinh cốc vài cây Cửu Chuyển Long Lân thảo về dùng, Đường trưởng lão cùng quý cốc cũng đừng keo kiệt đó!

Đường Vọng hơi ngẩn ra, lập tức bật cười nói:

- Phong Lôi cốc hiểm nguy, mới rồi ta cũng đã nói cho Tô tông chủ nghe rồi, nếu như Tô tông chủ có thể hái được Long Lân thảo, có năng lực kinh khủng như vậy thì Cửu Tinh cốc ta nào có đạo lý chiếm mãi không buông!

Trong con ngươi của Đường Vọng loáng lên ánh rực rỡ, mọi thứ về thiếu niên này đều là bí mật, không chừng thực sự để hắn hái được, có Cửu Chuyển Long Lân thảo, sau này Hỗn Loạn vực sợ là sẽ càng thêm hỗn loạn!

Mắt Tô Dật như hàn kiếm, nhìn biển rừng mênh mông trước mặt, trong lòng hoàn toàn thản nhiên.

- Đường trưởng lão, lần trước sau khi hộ tống ta trở về tông môn, ngươi có gặp được Tạ trưởng lão không?

- Chưa từng gặp, lão già đó suốt ngày như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không chừng đang ở Thương Vân Điện, Tô tông chủ tìm lão già đó có chuyện gì?

Vẻ mặt của Đường Vọng vô cùng nghi hoặc nhìn Tô Dật.

- Không có gì, chỉ là ở ngoài bí cảnh lại không thấy Tạ trưởng lão, cảm thấy hơi kỳ quái mà thôi.

Nét mặt Đường Vọng nghiêm nghị, khẽ gật đầu, từ từ nói:

- Lão già kia tu vi cực kỳ sâu, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Ánh mắt của Tô Dật lợi hại như ưng, không nói thêm gì nữa.

Khi Đường Vọng nói vậy so ra có khuynh hướng giống với lời của Vô Thường tiên tử, Hỗn Loạn vực nửa phút cũng có nơi lấy được mạng của ngươi, bất kỳ một chi tiết nhỏ nào cũng không thể quên.

Lại lần nữa hàn huyên vài câu, Tô Dật và Đường Vọng định xong, đợi Tô Dật sắp xếp việc trong tông môn xong thì hai ngày sau sẽ xuất phát đi Cửu Tinh cốc.

Cửu Tinh cốc.

Ở góc tây nam của Hỗn Loạn vực, sâu trong một thung lũng, trong cốc linh khí ngưng kết, giống như tiên cảnh nhân gian, từ trước đến nay không bị người ngoài phát hiện ra.

Tâm cốc yên tĩnh an bình, trong cốc đá đất lởm chởm, núi đá cây rừng trùng điệp xanh mướt, tỏa ra ánh sáng lung linh, người có tu vi cao thâm liếc mắt là có thể nhìn ra trong màu lục bích xanh ngắt nơi này, núi đá cây cỏ đều sắp hàng theo tinh đấu trên trời, toàn bộ quần phong trong sơn cốc tựa như một cái tinh bàn cực lớn.

Trên núi đá lởm chởm cổ mộc như cầu, cứng cáp mạnh mẽ, cành lá rậm rạp, vểnh lênh trời cao, cổ thụ dày đặc cao chọc trời có loang loáng ánh sáng lóe lên.

Hòa lẫn tinh đấu (ánh sao) trong bầu trời đêm, giữa trời đất tràn ngập một sức mạnh to lớn kỳ dị lại huyền diệu, làm không ai không cảm thấy kinh khủng, sinh lòng cẩn thận.

Cổ thụ đan xen, ánh sáng loang loáng.

Trong Cửu Tinh cốc yên tĩnh, tản ra bầu không khí quỷ dị như vậy.

Sâu trong thung lũng, cung điện thành từng nhóm, cổng vòm đối diện, giao thoa, mênh mông vô bờ, nguy nga rộng lớn, liên miên chập chùng nhìn không thấy điểm cuối.

Ở cung điện cao nhất, một người đàn ông tuổi trung niên đứng ở cửa sổ, đuôi lông mày có mấy văn lộ nhàn nhạt chiếm giữ, một mái tóc đen thật dài được chải chỉnh tề sau gáy, cả người tỏa ra khí chất thư sinh ôn hòa, khiêm tốn.

Ánh mắt của người đàn ông trung niên lạnh lạnh lẽo, trong sự an tĩnh tràn ngập sự chấn động gào thét.

Bỗng dưng, một thân ảnh xuất hiện phía sau người đàn ông.

- Cốc chủ, Tô Dật đã bằng lòng với Đường Vọng trưởng lão, hai ngày sau sẽ tới Cửu Tinh cốc!

Người trung niên chính là cốc chủ Cửu Tinh cốc – Thần Diệu, một lúc không nói gì rồi sau đó mới trầm giọng nói:

- Báo Nam Cung thành chủ ngày mai tới gặp ta.

- Vâng!

Thân ảnh đen ngòm phía sau lĩnh mệnh, lần nữa biến mất.

Bá Vương tông.

Sau khi Tô Dật cùng Đường Vọng thương lượng xong liền tự trở lại phòng mình.

Hiện nay hậu sơn và tiền sơn của Bá Vương tông đã hoàn toàn tách ra, trụ sở của mình là nơi sâu nhất của Bá Vương tông, tiền sơn hay hậu sơn đều có thêm hơn mười đội đệ tử Võ Đường liên tục tuần tra.

Thanh Hoàng cùng Âm Minh Nhị Hoàng chia ra gác ở cách ốc xá của Tô Dật không xa, cộng thêm Kỳ Môn Huyễn Hồn cấm chế, ốc xá của Tô Dật đã cực kỳ an toàn.

- Cửu Tinh cốc hung hiểm khó liệu, cũng nên bế quan rồi.

Tô Dật tự lẩm bẩm.

Tô Dật ngồi khoanh chân ở trên giường, hai chân khoanh lại, bàn tay kết ấn, bắt đầu tĩnh tọa điều tức.

Sau khi từng tia thủ ấn phức tạp, thần dị ngưng kết, giữa chân mày của Tô Dật lần nữa có ánh sáng nhàn nhạt dao động, thần huy nhộn nhạo, sau đó tràn ngập quanh thân, bao phủ cả phòng.

Toàn thân Tô Dật mông lung, lúc lần nữa mở mắt ra thì đã tiến vào trong không gian thần bí, bốn phía linh khí nồng nặc, không gian đã kinh biến tới mức cực kỳ mênh mông, khó có thể đo đạc được.

Trước đây lần đầu tiên tiến vào không gian thần bí, trong đầu Tô Dật, ánh sáng thần bí liền ầm ầm nổ tung. Hắn lần đầu tiên biết Hỗn Nguyên Chí Tôn công, sau khi không ngừng thâm nhập tu luyện, Tô Dật lần lượt cảm nhận được sự đáng sợ của Hỗn Nguyên Chí Tôn công.

Mặc dù là người mang “Thiên Yêu Cổ Kinh, Tô Dật cũng biết Hỗn Nguyên Chí Tông công là căn bản để mình đặt chân trong võ đạo, là khởi nguồn quan trọng nhất của tất cả vũ kỹ của mình, cũng là bí mật lớn nhất trên người Tô Dật.

Thông qua tu luyện “Hỗn Nguyên Chí Tôn công, Tô Dật biết mình vẫn luôn tu luyện Hỗn Nguyên Yêu thể.

Hỗn Nguyên Yêu thể, đầu tiên phải tiến hành bành trướng tĩnh mạch trong cơ thể bằng nguyên khí, lần nữa rèn luyện ngũ tạng lục phủ của mình, còn phải hấp thu các loại linh dược vào cơ thể, ngoài luyện gân xương, da thịt, trong thì luyện kinh mạch ngũ tạng lục phủ.

Căn cứ vào tin tức mà ánh sáng thần bí trong đầu Tô Dật cung cấp, hắn biết rõ Hỗn Nguyên Yêu thể tổng cộng có bảy cảnh giới.

Nhất trọng là Kim Cương chi thể; nhị trọng là Nguyên Yêu hồn, hấp thu hồn của chúng sinh, rèn luyện linh hồn lớn mạnh; tam trọng là Thiên Dương chi tâm; tứ trọng là Thái Hư Thần Hải, hóa khí hải đan điền thành thần hải vô tận; ngũ trọng là Nguyên Dương Thiên Cốt, một khi luyện thành thì xương cốc có thể chịu được sức mạnh ít nhất là gấp năm lần người có tu vi ngang hàng.

Tô Dật ở trong bí cảnh Kim Bằng nhận được Thái Cổ Long tức tẩm bổ, vốn dĩ Nguyên Dương Thiên Cốt đã tu luyện đại thành lại lần nữa nóng chảy dung hợp, tạo thành Nguyên Dương Thiên Long Cốt còn cứng rắn dẻo dai hơn mấy chục lần so với trước đó, điều này làm Tô Dật cực kỳ kinh hỉ.

Sau khi luyện thành Nguyên Dương Thiên Long Cốt, “Hỗn Nguyên Chí Tôn công trong đầu Tô Dật lại không tiếp tục tiến tới cảnh giới lục trọng, lúc đó Tô Dật cũng thấy rất kỳ quái.

Tô Dật quá bận rộn sắp xếp sự vụ, không rảnh làm gì, bây giờ rảnh rỗi, hắn mới ngồi xếp bằng, nín hơi ngưng thần, quanh thân có thần huy sáng lên. Tô Dật muốn trước khi đi Cửu Tinh cốc có thể mở ra cảnh giới lục trọng của Hỗn Nguyên Yêu thể.