← Quay lại trang sách

Chương 1402

Muốn giết hắn, trước phải qua cửa này của chúng ta!

Nhưng nháy mắt khi La Thừa có động tác, hai người Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương cũng động!

Hai đạo kiếm quang lộng lẫy sáng lên, một trái một phải đồng thời đánh tới La Thừa, muốn ngăn trở thân hình hắn!

- Bằng các ngươi cũng dám ngăn trở ta!

La Thừa nộ mục trợn trừng trừng, rống to nói.

Khí thế khắp người khai triển ra như nước chảy, một quyền tung ra chấn động hư không, sát khí xông thẳng trời cao!

Nương theo sau là khí tức Nguyên Tông cảnh, một quyền khủng bố như sắt đúc mà thành, hung hãn vô cùng!

Phía đối diện, hai người Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương đều cảm nhận được áp lực, nguyên khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, dốc hết toàn lực tung ra một đạo kiếm mang cực lớn, hung hăng va chạm cùng quyền đầu kinh khủng kia!

- Rầm rầm...

Thoáng chốc, hai tiếng nổ mạnh vọng ra, hư không như bị nổ tung!

Hai đạo kiếm mang chỉ kiên trì được một lát liền lần lượt nát vụn tán đi, hóa thành phấn mạt!

Chẳng qua, quang quyền mà La Thừa tung ra cũng tan biến trong vô hình, hết thảy lực lượng tán loạn khắp bốn phía!

- Ngô...

Lồng ngực hai người Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương đồng thời tuôn ra cảm giác khó chịu, thân hình chợt lui, trên mặt mang theo vẻ kinh hãi!

Liên tiếp rút lui mười mấy trượng, bọn họ mới lần nữa ổn định thân hình.

Ở phía đối diện, La Thừa cũng nhếch nhác lui ra vài chục trượng mới ngưng lại được thân hình!

- Không hổ là cường giả Nguyên Tông cảnh, quả nhiên cường đại!

- Hai vị cường giả Nguyên Hoàng kỳ cao giai liên thủ, không ngờ vẫn rơi xuống hạ phong!

Rất nhiều người xung quanh đều nhìn ra La Thừa bị thương rất nặng, thực lực mười không còn một!

Song dù đây, hắn vẫn đồng thời đánh lui hai người Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương, hơn nữa còn chiếm cứ thượng phong!

Bởi thế liền có thể nhìn ra chỗ đáng sợ của cường giả Nguyên Tông kỳ, dù đã đến tình trạng nỏ mạnh hết đà thì vẫn không phải người bình thường có thể địch nổi!

Chênh lệch giữa Nguyên Hoàng kỳ và Nguyên Tông kỳ quả thực rất xa!

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, trong lòng đám người Hồng Cường Long lại càng thêm chấn động!

Chỉ bởi một kích sau cùng do Tô Tiểu Soái gần gần mới Yêu Hoàng cảnh hóa thành Thải Phượng tung ra, lại gần như đưa Lô Ứng Hồng đến Quỷ Môn Quan!

Từ đấy có thể thấy, huyết mạch sinh linh viễn cổ của đứa kia càng thêm khủng bố!

- Các ngươi làm sao chống đỡ được ta!

Hai mắt La Thừa trợn trừng như hổ, nhìn chằm chằm Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương, âm lãnh nói.

- Hừ, ngươi thử xem liền biết!

Quý Thiên Phục hừ lạnh một tiếng, chẳng hề sợ hãi, lần nữa nâng kiếm giết ra!

Lâm Chấn Dương theo sát ngay sau, trong lúc chạy tới, khí thế trên thân hai người tung trào mãnh liệt, như là giang hà cuồn cuộn!

Thăm dò vừa rồi đã khiến trong lòng bọn họ nắm chắc!

La Thừa kia đích thật rất mạnh, nhưng rốt cuộc đã là nỏ mạnh hết đà, căn bản không thể thương được hai người trong thời gian ngắn!

Thế nên chỉ nháy mắt, Quý Thiên Phục, Lâm Chấn Dương đã lần nữa liên thủ đánh tới La Thừa!

Quang mang nở rộ, trận chiến đấu lần nữa kéo ra, La Thừa xông phá phong tỏa từ hai vị cường giả Nguyên Hoàng kỳ, Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương lại gắt gao quấn chặt hắn, không cho La Thừa tới gần Tô Dật.

Lúc này, chiến đấu lại khiến Huyết Dương tông Tất trưởng lão phát ra một tiếng cười nhạo.

- Tạ trưởng lão, Đường trưởng lão, tiểu tử kia đã không thèm hai ngươi trợ giúp, không biết trong lòng hai vị có cảm tưởng gì?

Tất trưởng lão khẽ cười một tiếng, nhìn Tạ Vô Hư và Đường Vọng nói.

Hai vị trưởng lão chỉ nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, không có đáp lời.

Bọn họ khá là hiểu rõ tên Tất Tôn này, lão gia hỏa này chính là một lão hồ ly, hắn nói thế chẳng qua là muốn khiến hai người tức giận Tô Dật mà thôi.

- Tiểu gia hỏa này rốt cục muốn làm gì?

Tạ Vô Hư miệng nỉ non, nhìn theo thiếu niên đang chống đeo đi tưới hố to, càng lúc hắn càng cảm thấy nhìn không thấu.

Lúc này Đường Vọng ở bên cũng sa vào trầm mặc, căn bản không hiểu Tô Dật muốn làm gì.

Thiếu niên kia uyển cự ý tốt của bọn hắn, nếu lúc này hai người lại nhúng tay, e rằng có chút không thỏa

Nhưng lúc này trong lòng Hồng Cường Long lại đang không ngừng cười lạnh, hắn chỉ cảm thấy Tô Dật không biết tốt xấu!

- Không có Thương Vân điện và Cửu Tinh Cốc che chở, để xem tiểu tử ngươi sống qua hôm nay thế nào!

Vừa nói Hồng Cường Long vừa dậm chân bước ra, khí thế Nguyên Tông cảnh tràn ra giữa hư không.

Áo bào trên thân tung bay, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang Tạ trưởng lão và Đường trưởng lão, sau đó chậm rãi bước về phía Tô Dật, tốc độ không nhanh, nhưng mỗi bước đạp xuống, khí cơ toàn thân đều sẽ tăng vọt.

- Tiểu Soái!

Lúc này Tô Dật đã đi tới bên cạnh hố to, trực tiếp nhảy xuống, trùng trùng té dưới đáy hố, thiếu chút khiến Tô Dật tắt hơi.

Mà bên cạnh, thân mình Tô Tiểu Soái đã khôi phục bộ dạng xám tro lúc trước, nhìn qua hết sức bình thường.

Lúc này, Tô Tiểu Soái đã bất tỉnh nhân sự!

Trên lông vũ và khóe miệng đều mang theo tiên huyết, nhìn mà giật mình.

Trong lòng Tô Dật không khỏi dâng lên cảm giác đau xót!

Thừa dịp không người kề cận hố to, Tô Dật lập tức mở ra không gian thần bí, nhét Tô Tiểu Soái vào trong đó.

Hai người đại ca Tây Vô Tình và Lôi Vân Hạc đều điều tức ở trong này, không phát hiện thấy Tô Dật tiến vào, Quý Hàm Nặc cũng chưa thức tỉnh.

Sau khi giao Tô Tiểu Soái cho Bích Huyết Linh Tham chăm sóc, Tô Dật lập tức đi ra không gian thần bí.

- Tiểu tử, chuẩn bị chịu chết đi!

Trên hố to xuất hiện một đạo thân ảnh áo gấm, tay áo phất phới, chương hiển khí thế thượng vị giả.

Người này chính là Hồng Cường Long, sắc mặt lạnh lùng nhìn Tô Dật, sát khí lật chồm!

- Muốn giết ta, không dễ dàng vậy đâu!

Khóe miệng Tô Dật nhếch lên ý cười, nhẹ nhàng nói.

Sau đó hắn không thèm nhìn Hồng Cường Long đang hạ xuống nữa, thay vào đó là nhìn một chút núi đá hai bên, phát hiện một mảnh địa chất óng ánh, khóe môi Tô Dật không khỏi chậm rãi nhếch lên!

Đồng thời với đó, trong tròng mắt hắn hiện ra một mảnh điên cuồng xen lẫn khoái ý nồng đậm!

- Ngọc Đỉnh tông, Thiên Cương Môn, còn có Huyết Dương tông, ta sẽ không bỏ qua một ai!

Tô Dật thì thào, dùng thanh âm trầm thấp nói:

- Hôm nay liền bắt đầu từ Ngọc Đỉnh tông và Thiên Cương Môn, hết thảy những ai nhắm đến Bá Vương tông đều lần lượt xuống địa ngục hết đi!

Vừa nói, Tô Dật vừa vươn bàn tay, nhẹ nhàng dán trên núi đa óng ánh hai bên!

Tùy theo động tác rơi xuống, Hồng Cường Long chính đang hạ xuống lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.

Từ trên thân thiếu niên kia hắn mơ hồ cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm, nhưng loại khí tức này lại cực kỳ mông lung, không mấy rõ ràng.

Hồng Cường Long nhíu mày, nghĩ thầm đây có phải là ảo giác không?

- Xem thằng nhãi ranh ngươi còn có thể giở được trò gì!

Hồng Cường Long trầm quát một tiếng, trên người có Tuyệt Đối Lĩnh Vực chi lực khuếch tán ra, bao trùm lấy Tô Dật!

Cũng lúc đó, trên thân hắn thân cũng bừng lên ánh sáng vàng chói mắt, hóa ra một con Man Hổ màu vàng khổng lồ, hung hãn xông tới Tô Dật!