Chương 1404
Tô Dật cắn chặt răng khớp, liều mạng tranh đoạt một bộ phận năng lượng vốn muốn đi vào không gian thần bí!
- Cô...
Hư ảnh Đế Tước lại rít gào, uy áp ngút trời không chỗ không vào, hung uy hiển hách, mang theo uy năng Thái Cổ trấn áp xuống Hồng Cường Long!
- Cút ra!
Thần sắc Hồng Cường Long nghiêm túc tới cực điểm, ngưng trọng nhìn hư ảnh Đế Tước dũng mãnh vồ giết tới kia, không dám có chút nào khinh thường!
Không gian Tuyệt Đối Lĩnh Vực ngoài thân bị xé nứt, hắn trực tiếp thối lui đến giữa trời!
Trên thân Hồng Cường Long sáng chói quang mang vàng rực, như vầng thái dương bừng sáng, khiến người không mở mắt ra được.
Kim quang vô lượng hóa thành một đạo quang trụ thông thiên, ầm ầm ập tới, xông thẳng về phía hư ảnh Đế Tước!
- Cô...
Biển lửa trong mắt hư ảnh Đế Tước hư tuôn động, một trảo thò ra, sắc bén vô cùng, xích quang thừa thế đón đánh mà đến!
Quang trụ và lợi trảo tương kích, phát ra tiếng sắt thép va chạm, đinh tai nhức óc!
Cuối cùng, quang trụ khủng bố lần nữa bị kéo xé, hóa thành mưa ánh sáng vung vẫy giữa hư không!
Thấy hư ảnh Đế Tước lao thẳng đến, Hồng Cường Long không chút nghĩ ngợi, thân hình chợt lui, muốn kéo ra khoảng cách!
Nhưng chỉ thấy Thần Cầm to lớn kia vỗ cánh xoay tròn, cánh hóa thành đại đao quét ra, cắt ngay giữa ngực Hồng Cường Long!
- Phốc...
Một tiếng trầm vang, máu tươi phun vãi nhuộm đỏ góc trời!
- Hồng Cường Long căn bản không phải đối thủ!
Trong đám người vây xem nơi xa, ai nấy đều nhìn rõ tình hình, ở trước mặt hư ảnh Đế Tước kia, ngay cả nửa bước Nguyên Tông cảnh Hồng Cường Long đều không cách nào địch nổi, điều này khiến mọi người khó mà tin tưởng, thực sự không biết Tô Dật sao mà làm được!
Bản thân Hồng Cường Long cũng nhận ra điểm này, lực lượng Đế Tước Thần Cầm khiến hắn hoảng sợ, quả thực không tầm thường!
Vết thương nơi ngực cực sâu, một mảnh vết máu mơ hồ, chỉ cần sâu thêm chút nữa, sợ là sẽ phá mở lồng ngực hắn!
Thấy rõ tình thế đó, Hồng Cường Long bạo lui, không dám tiếp tục chính diện ngăn đỡ Đế Tước!
- Nếu đã tới, há có thể để ngươi ung dung chạy thoát!
Phía dưới, từ trong mắt Tô Dật tóe phát ra quang mang khiếp người, đau đớn trên thân thâm nhập linh hồn, răng khớp đều run lên, cơ thịt giật động.
Lấy tu vi của hắn thi triển Đế Tước chi pháp vốn không khả năng đương cự với một vị nửa bước Nguyên Tông kỳ, nhưng nhờ hấp thụ lực lượng tinh thuần vô tận từng quáng sơn khiến uy lực Đế Tước tăng vọt đến một mức trước nay chưa từng có!
Đồng thời cướp đoạt năng lượng từ không gian thần bí cũng khiến áp lực hắn phải gánh chịu vượt xa nhiều lần trước đây!
Nếu không phải có kim cương chi thể, lại thêm nhục thân và linh hồn lần lượt được kim long tinh huyết và kim long chi hồn rèn luyện qua, lúc này hắn dù có mười cái mạng thì chắc cũng bị năng lượng vô tận cướp đoạt tới xé thành mảnh nhỏ!
- Giết!
Mắt thấy Hồng Cường Long tính toán tạm thời thối lui, Tô Dật há có thể để hắn thong dong mà đi!
Một tiếng quát nhẹ, thân hình hắn vút không mà lên, nhảy đến trên lưng Đế Tước!
Thiếu niên giống như Chiến Thần Thái Cổ, điều khiển Đế Tước lao đến, lực lượng vô tận trong cơ thể tuôn vào trong hư ảnh Đế Tước, đánh về phía Hồng Cường Long!
- Cô...
Tiếng rít vang vọng hư không, Thần Cầm giương cánh, phi tốc giết đến!
Ánh lửa đầy trời theo đó mà động, trực tiếp đâm thẳng đến trên thân Hồng Cường Long!
- Ầm!
Nương theo tiếng động vang trời, thân ảnh uy nghiêm bá đạo kia bay ngược ra, như diều đứt dây, máu tươi bay lả tả mà ra, nhuộm đỏ một khoảng trời!
Đồng thời với đó, toàn bộ năng lượng trên thân Tô Dật cũng tiêu hao hết sạch, hư ảnh Đế Tước từ từ tán đi, nhưng trước khi hoàn toàn tan biến, Tô Dật cũng đã bình ổn hạ xuống đất!
- Môn chủ!
Thấy Hồng Cường Long bị đánh bay, đám cường giả Nguyên Hoàng cảnh Thiên Cương Môn tức thì kinh hãi, vội vàng đuổi theo.
Thoáng chốc đã mang Hồng Cường Long trở về.
Chỉ thấy trung niên kia cả người cháy khét, như bị cửu thiên thần hỏa thiêu đốt, huyết nhục cháy sém, vết máu cũng bị đốt thành đen ngòm.
Mặt mày tái nhợt, tơ máu đọng trên khóe miệng, cả người khí tức uể oải, từ trong cổ họng liên tục tuôn ra máu tươi.
- Đáng tiếc, không ngờ chỉ là trọng thương!
Tô Dật hạ xuống, quan sát thấy tình trạng Hồng Cường Long, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác tiếc hận.
Hắn sử ra thủ đoạn Đế Tước, lại vẫn không thể một kích đánh chết Hồng Cường Long, quả thực có phần tiếc nuối.
Nhưng đồng thời, bản thân Tô Dật cũng thương càng thêm thương, cả người như nứt vỡ, thống khổ vô cùng.
- Tiểu tử được lắm, không ngờ đánh lui được cả Hồng Cường Long!
Trong trận hình Thương Vân điện, Tạ trưởng lão ánh mắt lấp lánh, nhìn xuống Tô Dật, phát ra tiếng thán phục.
Thiếu niên Nguyên Hư cảnh có thể đẩy lui nửa bước Nguyên Tông kỳ, đây gần như là điều không thể, vậy mà Tô Dật đã làm được.
- Đẩy lùi thì đã làm sao, chẳng lẽ tiểu tử kia còn có thể làm lại lần nữa? Vô luận là Thiên Cương Môn hay La Thừa đều tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!
Huyết Dương tông Tất Tôn trưởng lão cười nhạt một tiếng, nhẹ nhàng nói.
Hắn không đánh giá cao Tô Dật, thiếu niên kia làm cách mấy, chẳng qua cũng chỉ là vùng vẫy giãy chết mà thôi, mặc kệ khiến thế nhân khiếp sợ đến đâu cũng không sửa đổi được kết cục thảm bại!
Quả nhiên, Hồng Cường Long thụ thương, càng khiến đám cường giả Nguyên Hoàng cảnh Thiên Cương Môn hộ tống giận dữ không thôi!
- Tên nhãi nhép, dám đả thương môn chủ Thiên Cương Môn, để mạng lại đi!
Một vị lão giả Nguyên Hoàng kỳ cửu trọng đạp không bước ra, bức thẳng tới Tô Dật.
- Nguy rồi!
Thấy cảnh này, hai người Quý Thiên Phục và Lâm Chấn Dương không khỏi ngưng trọng, lập tức ra tay ngăn cản.
Nhưng bên phía Thiên Cương Môn lần nữa phân ra hai người, đồng thời nghênh hướng bọn họ!
- Tên nhãi ranh, ngươi phải chết trên tay ta!
La Thừa khẽ quát, kéo lê thân mình trọng thương đạp xuống hư không, hắn muốn cướp trước những cường giả Thiên Cương Môn kia, đánh chết Tô Dật!
- Cùng tới một lúc? Vừa khéo, đỡ phải ta đi kiếm từng tên!
Tô Dật cười lạnh trong lòng, một chưởng lần nữa áp xuống.
Chứng kiến động tác đó của hắn, La Thừa và tất cả cường giả Thiên Cương Môn đều ngưng lại thân mình, không dám tiến về phía trước.
Bọn họ thấy được, trên người thiếu niên kia lần nữa tụ tập năng lượng vô tận, hư không theo đó chấn động.
Chẳng qua đại bộ phận năng lượng đều biến mất, chẳng biết đi đâu.
- Vẫn có sức tái chiến!
Rất nhiều người đều cảm thấy ngoài ý, không ngờ trong tình trạng trọng thương Tô Dật vẫn có thể hấp thu năng lượng trong quáng sơn, không biết đây rốt cuộc là thủ đoạn gì mà lại quỷ dị như vậy!
Chúng nhân không kịp suy nghĩ nhiều, ánh mắt ai nấy đều tập trung lên người Tô Dật, chờ đợi thủ đoạn Đế Tước lần nữa được trình hiện ra!
Cả La Thừa và cường giả Nguyên Hoàng kỳ cửu trọng kia cũng đều chuẩn bị sẵn sàng, bọn họ kéo ra khoảng cách đủ xa với Tô Dật, thầm nghĩ chờ lực lượng đối phương tiêu hao gần hết, đến lúc đó mới sẽ tung ra đòn tất sát!
Nhưng tính toán tuy tốt, sự thể lại không diễn ra như mong đợi!
Chớp mắt, trên thân Tô Dật lần nữa tuôn lên một cỗ lực lượng kỳ dị!