← Quay lại trang sách

Chương 1417

Tùy theo tiếng cười đó phát ra, trường kiếm đặt ngang trên đầu gối Vân Lăng Phong đột nhiên rung rung, từng tiếng cộng hưởng truyền ra, đồng thời đại lượng ma khí tanh mùi máu cuồn cuộn tuôn trào!

- Ta có Xích Long Thần Hành! Ta có Ma Kiếm đạo! Tô Dật ngươi tu vi cường thịnh thì đã làm sao, cuối cùng rồi vẫn sẽ chết trong tay ta!

Vân Lăng Phong há mồm quái tiếu, gằn giọng nói.

Hai luồng quang mang màu máu và đen lao ra từ trong cơ thể hắn, chấn đãng điên cuồng.

Thoáng chốc, khí tức hắn bắt đầu leo thăng kịch liệt, rất nhanh liền đạt tới đỉnh điểm!

- Nguyên Hư kỳ mà thôi, ta dễ dàng liền có thể phá được!

Vừa nói, trong mắt Vân Lăng Phong vừa tán phát ra sát khí, đồng thời điên cuồng thét lên:

- Ma Kiếm đạo! Đợi ngày ta thành ma, cũng chính là ngày ngầm chiếm thiên hạ! Thuận ta thì sống, chống ta thì chết! Đến lúc đó, toàn bộ Thần Kiếm Môn sẽ là của ta! Khặc khặc khặc khặc...

⚝ ✽ ⚝

Chuyện xảy ra ở Hỗn Loạn vực rất nhanh liền truyền khắp sáu lục địa ba châu một biển.

Thân là thế lực mạnh nhất Trung Châu, thời điểm Thánh Sơn nhận được tin gần như cũng tương đồng Thần Kiếm Môn!

Dãy núi xanh mướt trùng trùng điệp điệp, giống như sóng cả cuộn trào giữa biển rộng, hùng vĩ tráng lệ. Sương mù quẩn quanh giữa các ngọn núi, tô điểm khiến nơi đây đẹp như một bức tranh sơn thủy.

Trên đỉnh núi, một đạo thiến ảnh mạn diệu váy hồng như lửa, niên kỷ chừng mười lăm mười sáu tuổi, da thịt trắng như tuyết, kiều mỹ không gì sánh được, dung sắc tuyệt lệ.

- Tên hỗn đản kia, hắn...

Lúc này thiếu nữ nhẹ nhàng đứng đó, trên mặt hiện đầy vẻ chấn kinh.

Sau lưng nàng cũng đứng một vị thiếu nữ tuổi hơn lớn chút, dung mạo chỉ thua kém người đứng trước chút ít, sắc mặt cũng đầy vẻ kinh hãi.

Nếu Tô Dật ở nơi này, tuyệt đối sẽ nhận ra hai thiếu tử xinh đẹp không bút nào diễn tả kia, chính là hai tỷ muội cùng xuất phát từ Man thành Liễu Nhược Hi và Liễu Diễm Ny.

Hai người này giờ đang tu luyện ở Thánh Sơn, riêng Liễu Nhược Hi càng là Thánh Sơn Thánh Nữ!

- Thật không tưởng tượng nổi, tên kia sau khi đại nạn không chết lại còn có thể đi tới bước này, ta thật sự không dám tin đây là sự thật!

Liễu Diễm Ny nuốt khan nước miếng, gian nan nói.

- Hắn một đường đi tới bước này, khẳng định đã ăn rất nhiều đau khổ.

Liễu Nhược Hi khẽ nhíu mày, chậm rãi nói.

- Còn gạt ta nói ngươi không lo lắng cho hắn.

Thấy vậy, Liễu Diễm Ny không khỏi chớp mắt nói.

Liễu Nhược Hi lại chỉ cười cười không đáp, nhưng vẻ ưu sầu giữa hai chân mày làm sao đều không tán đi.

- Đúng rồi!

Đột nhiên, Liễu Diễm Ny như chợt nhớ ra điều đó, môi đỏ mọng khẽ hé mở, nói:

- Vừa nãy trên đường tới đây ta gặp được Vương Toàn Đức hộ pháp, hắn...

- Hắn làm sao?

Liễu Nhược Hi nhướng mày hỏi.

- Hắn dường như lại bị các trưởng lão gọi đi.

Liễu Diễm Ny nói.

Liễu Nhược Hi ồ một tiếng, lại không nhiều lời.

- Ngươi về trước đi, có một số chuyện ta phải đi tìm sư phụ hỏi xem.

Khoảng khắc sau, Liễu Nhược Hi mở miệng nói.

- Được!

Liễu Diễm Ny lập tức xoay người rời đi.

Liễu Nhược Hi ngây người tại chỗ một lúc lâu, sau đó mới thân như hồ điệp tung mình lên, rất nhanh liền tan biến giữa quần sơn.

Ngày hôm đó, toàn bộ Thánh Sơn đều náo động vì chuyện ở Hỗn Loạn vực.

Không ít cao tầng Thánh Sơn bị kinh động, bởi vì tin tức quá chấn kinh, song không ai biết những cao tầng kia nghĩ thế nào.

Giống như Liễu Diễm Ny, rất nhiều người đều thấy Vương Toàn Đức hộ pháp bị những cường giả kia gọi đi.

Thoáng chốc sau, hắn lại lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.

Chẳng qua, giống như lần trước, gương mặt Vương Toàn Đức lại sưng thành đầu heo, trên mặt toàn là dấu tay đỏ ửng, chân trái càng là bị gẫy, đi đứng khập khễnh, bộ dạng thê thảm vô cùng.

⚝ ✽ ⚝

Hậu sơn Bá Vương tông, trong không gian thần bí không gian.

Thời gian vội vã mà qua, từ khi đám người Tô Dật trở lại tông môn, đến nay đã qua hơn nửa tháng.

Trong hơn nửa tháng đó, nguyên một đám cường giả Bá Vương tông đều nỗ lực tu luyện, toàn lực chữa thương trong không gian thần bí.

- Hô hô hô...

Một loạt luồng năng lượng to lớn ba động, cuốn thốc mà lên, thoáng chốc đã tràn ngập thiên địa nơi đây. Trên thân một ít người thậm chí cuộn lên cuồng triều, khủng bố như là phong bạo.

Cũng may hiện tại không gian thần bí đã cực mênh mông, cho nên khoảng cách giữa mọi người thực tế đều cách rất xa, quấy rầy và ảnh hưởng tạo thành cũng không lớn.

- Xuy...

Trong bọn họ, Vô Thường tiên tử là người đầu tiên mở mắt ra, trên thân chảy xuôi khí tức băng hàn rét lạnh, không gian chung quanh đều bị đông lai.

- Gần như khôi phục hoàn toàn rồi!

Nàng khóe miệng mỉm cười, thoáng cảm nhận trạng thái cơ thể, lộ ra thần sắc hài lòng.

- Linh dịch tiểu tử kia đưa cho đúng là thứ tốt, không ngờ khiến tu vi ta có chỗ tinh tiến!

Trong con ngươi Vô Thường tiên tử lóe ra quang mang, miệng thì thào nói.

Tu vi nàng vốn là Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong, qua hơn nửa tháng bế quan, rốt cuộc lại có chút tinh tiến.

Như vậy, khoảng cách đến Nguyên Tông cảnh chỉ còn lại tầng cửa sổ cuối cùng!

Chẳng qua Vô Thường tiên tử biết, tầng cửa sổ cuối cùng này không dễ xông phá, không chỉ cần đầy đủ linh lực, mà còn cần lĩnh ngộ một ít thứ đặc thù mới có thể làm được.

Không biết nhiều ít thiên kiêu nhân kiệt bị kẹt ở bước cuối cùng này, cả đời không cách nào rảo bước tiến đến mảnh thiên địa hoàn toàn mới kia.

- Cơ hội này, không biết phải chờ tới khi nào!

Trong mắt Vô Thường tiên tử bất giác lóe ra quang thải mơ hồ, miệng nhẹ nhàng nỉ non.

Ánh mắt nàng chớp động, có chút cảm thán.

Nhưng chỉ khoảng khắc sau, thần tình Vô Thường tiên tử chợt đột nhiên cứng lại, miệng ồ lên một tiếng ngạc nhiên.

- Mấy con thú hoàng kia sắp đột phá?

Trong tầm mắt nàng chính là hướng nơi ba con thú hoàng Huyền Quy Hoàng, Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng đang tu luyện.

Lúc này, ngoài thân ba con thú hoàng đều được quang mang che phủ, thấy không rõ thân ảnh bên trong.

Năng lượng mênh mông trùm lấy bọn hắn, quang mang nở rộ, phóng ra động tĩnh khủng bố!

Trên đỉnh đầu bọn chúng tụ tập phong lôi vô tận, từ trên mà xuống trút lên không gian thần bí, phảng phất ba cột lôi đình nối liền bọn hắn với vòm trời!

Kèm theo đó là sấm vang chớp giật, năng lượng tứ ngược vô tận, cảnh tượng thập phần hãi người!

Cảnh tượng đó, Vô Thường tiên tử vừa nhìn liền biết, ba tên Huyền Quy Hoàng, Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng này sắp đột phá.

Điều này khiến nàng không khỏi cảm thấy kinh dị, bởi vì theo nàng biết, ba con thú hoàng này tựa hồ mới đột phá không lâu, sao lúc này lại tiếp tục đột phá?

- Gào gừ...

Từ nơi ba vị thú hoàng tu luyện, có tiếng gào thét kinh thiên động địa truyền đến.

Nương theo sau thú ảnh khổng lồ hiển hóa, sừng sững giữa đất trời, tràn ngập Hoàng Giả Chi Khí, uy phong lầm lẫm!

- Oanh ken két...

Đồng thời với đó, từng đạo thiểm điện bổ ngang chém thẳng, phủ đầu mà xuống, đánh lên thân ba thú ảnh.

Chứng kiến cảnh này, Vô Thường tiên tử đột nhiên phát hiện, lực lượng lôi đình chẳng những không hình thành xâm hại đối với ba thú ảnh, ngược lại khiến uy thế ba người càng lúc càng hừng hực, quả thực hết sức khó hiểu!