Chương 1466
Bị Huyết Dương tông phát hiện, trốn dưới ao đầm.
Tô Dật gượng cười một tiếng, nói. Hắn giơ tay áo lau bên mép một cái, nhưng nước bùn càng nhiều hơn.
- Huyết Dương tông! Lão đại, để ta ra ngoài diệt bọn chúng!
Ánh mắt của Tô Tiểu Soái lập tức trầm xuống, nói lạnh lùng.
- Có mấy người Nguyên Hoàng cảnh đuổi theo, chúng ta cùng đi ra ngoài, ngươi xuất thủ diệt bọn hắn, nhưng nhất định phải dứt khoát! Bên trên còn có một vài tên Nguyên Tông cảnh quan sát, tuyệt đối không thể rơi vào vòng vây của bọn chúng, bằng không thực sự chỉ có một con đường chết.
Tô Dật hừ vài tiếng, phun ra đầy miệng bùn nhão, đằng đằng sát khí nói.
- Được! Đám Huyết Dương tông này liên tiếp nhiều lần khiêu khích chúng ta, vậy trước tiên đi thu chút lợi tức!
Tô Tiểu Soái vung cánh, khí thế toàn thân như hồng, tràn đầy sự sát phạt.
- Các ngươi cẩn thận một chút!
Phong Kỳ Nhi dặn dò một câu, cực kỳ lo lắng.
Tô Dật gật đầu, sau đó vung tay lên:
- Chúng ta đi!
Một người một chim trong nháy mắt lướt ra khỏi không gian thần bí, lần nữa xông vào giữa bùn nhão vô biên, nhanh chóng tiến về một hướng.
- Khà khà... vẫn không trốn được, rốt cục có hành động rồi!
Phía trên ao đầm, mấy vị Nguyên Tông cảnh của Huyết Dương tông cảm giác được động tĩnh thì cười lạnh.
Tô Dật khẽ động, bọn họ có thể tra xét được, lực linh hồn của Nguyên Tông cảnh mạnh, ngay cả Ngự Hồn sư như Tô Dật cũng không sánh bằng.
Tất cả người của Huyết Dương tông đều không ngừng cười nhạt trong lòng, Tô Dật đã thành cá trong chậu, lần này tuyệt đối khó chạy thoát.
- Tiểu tử kia không phải bị thương hay sao, tốc độ đã chậm đi không ít.
Bỗng nhiên, Tất Tôn kinh ngạc nói vậy.
Sau một chút yên lặng mới rồi, động tĩnh phía dưới không hề kịch liệt như ban đầu, tốc độ chạy của Tô Dật đúng là chậm hơn trước không ít.
Ngoài ra, mấy khí tức Nguyên Hoàng cảnh khác lúc này nhanh chóng đuổi theo, đó là cường giả của Huyết Dương tông.
Thông qua lực linh hồn, mắt thấy mấy người này vẫn đang ép tới gần Tô dật, trên khuôn mặt già nua của Tất Tôn nở ý cười vui sướng.
Nhưng đột nhiên một khí cơ cường đại hơn xuất hiện, mặc dù bị ao đầm sâu ngăn cản nhưng vẫn truyền vào trong cảm nhận của gã.
- Không ổn! Sao lại có thêm khí tức của một cường giả Hoàng cấp!
Trong nháy mắt, Tất Tôn liền ý thức được có chuyện không ổn.
Cường giả của Huyết Dương tông xuống phía dưới đuổi bắt Tô Dật tổng cộn có bốn người, nhưng bây giờ đột nhiên nhiều thêm khí tức của Hoàng cấp, tuyệt đối không phải chuyện bình thường.
Tâm niệm của Tất Tôn thay đổi rất nhanh, đang chuẩn bị xuất thủ tự mình nhảy vào trong ao đầm.
Ngay lúc này, khí tức nóng rực kinh khủng bỗng bốc lên, trong vùng đầm lầy phía dưới ùng ục lên bọt khí lớn, từng cái nổ tung.
Tiếp đó, một ngọn lửa đốt thủng ao đầm, chui ra ngoài bùn lầy.
Tiếp đó dưới hỏa diễm này đốt cháy, diện tích hoảng mười mấy trượng của ao đầm đột nhiên nổ tung, bọt bùn bay lên không trung rồi rơi xuống như một cơn mưa bùn.
Sau khi có lượng lớn bùn nhão bay ra, bên trên ao đầm lõm xuống cực lớn, nhưng động tĩnh như vậy rất nhanh bị tan biến, nước bùn xung quanh lần nữa san bằng vết lõm trên mặt đầm, chỉ là khí tức nóng bỏng vẫn đang tràn ngập làm cho xung quanh như có hơi nước lượn lờ.
- Chết tiệt!
Tất Tôn thấy vậy thì quát lớn một tiếng, không nghĩ thêm nhiều nữa mà vọt thẳng vào trong vũng bùn.
- Có chuyện gì xảy ra thế?
Đa số mọi người của Huyết Dương tông lúc này vẫn cảm thấy khó hiểu, không biết xảy ra chuyện gì.
Tất cả chuyện này xảy ra quá đột nhiên, theo lý thuyết Tô Dật không thể sở hữu tu vi cường đại tới mức có thể khuấy động ao đầm như vậy được.
Sau một lát, Tất Tôn trưởng lão lần nữa xuất hiện, trả lời nghi vấn của bọn họ.
Ở trong tay lão ta mỗi tay túm hai người, trên người mỗi người đều được bao bởi bùn nhão, không phân rõ mặt mũi, chỉ có thể nhìn ra hình người đại khái.
Mà lúc này, bốn người đó đã hoànt oàn không còn khí tức nữa, trên người đang bị bao bởi nhiệt khí nóng bỏng.
Một vị võ giả tu luyện thuộc tính hỏa giơ tay lên ngưng tụ một đống nước dội hết bùn nhão trên người của bốn người, lộ ra dáng vẻ vốn có của bọn họ.
Chỉ thấy lúc này toàn thân bốn người đã cháy đen cả, như đã bị nướng chín, đã chết.
- Là con huyết mạch phượng hoàng kia! Nhất định là con huyết mạch phượng hoàng kia! Nó vẫn trốn trên người Tô Dật!
Ánh mắt của Tất Tôn hoàn toàn lạnh lẽo, cắn răng nghiến lợi nói.
Gã không ngờ tới khả năng này, mấy vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh chết bởi lửa cháy mạnh, tuyệt đối không phải do Tô Dật gây ra.
- Tên nhãi con, lão phu nhất định sẽ bắt ngươi phải chết không yên lành!
Giọng nói của Tất Tôn hung dữ, gương mặt già nua không ngừng co quắp.
Gã ném thi thể của bốn người đi, tùy ý để họ bị đầm lầy nuốt chửng.
- Thêm người nữa đi xuống, những người còn lại ở phía trên quan sát phương hướng của hắn, hôm nay tuyệt đối phải bắt được tên nhãi này!
Khuôn mặt của Tất Tôn vặn vẹo, siết quả đấm, nói.
Gã hất tay một cái đã làm bùn nhão bị rơi ra hết, bởi vì có vòng bảo vệ quanh người, khi gã lặn quay lại trên người không nhiễm một hạt bụi nào.
- Ta đi cho! Tiểu tử kia tuyệt đối trốn không thoát!
Một vị lão giả nhìn qua đã năm sáu chục tuổi đi ra, không nói hai lời mà vọt thẳng vào trong ao đầm, biến mất.
Còn đám Tất Tôn thì lần nữa tra xét phương hướng mà Tô Dật chạy trốn, trong cảm giác của bọn họ, chỉ cần Tô Dật có động tĩnh thì tuyệt đối sẽ không chạy thoát được!
- Lão đại, tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp hay, bọn họ nhất định sẽ phái ra cường giả Nguyên Tông cảnh tới đây!
Trong ao đầm, Tô Tiểu Soái truyền âm.
Nó ra tay lấy phương pháp khắc nghiệt nhất giết sạch bốn vị Nguyên Hoàng cảnh, sau đó liền tiếp tục bỏ chạy với Tô Dật.
- Đi một bước tính một bước thôi! Tóm lại sẽ có cách!
Tô Dật vừa lặn vừa đáp một câu, Huyết Dương tông quyết tâm muốn bắt được mình, vừa mới tới đây đã tra hỏi không biết bao nhiêu người, mục đích không cần nói cũng biết.
Cho nên không thể trông cậy vào việc đối phương sẽ bỏ qua cho mình, còn phải nghĩ cách tìm một lối ra.
Không có cách nào tránh né nhận biết của cường giả Nguyên Tông cảnh, vì thế Tô Dật không tận lực thu liễm khí tức nữa mà dồn tốc độ tới cực hạn, đi nhanh trong bùn đất.
Cũng là một loại phi cầm, toàn thân Tô Tiểu Soái bao chùm bùn đất, cảm thấy khó chịu khó nói lên lời.
Nó có hăng hái hơn cũng không có tác dụng gì, cũng không thể bay lên trước mang theo Tô Dật chạy trốn được.
Mà ở phía sau có lực không gian áp bách tới, là khí tức Nguyên Tông cảnh, so với tốc độ của hai người bọn họ thì còn nhanh hơn.
- Có người đuổi tới nữa à!
Tô Tiểu Soái nói.
- Đây cũng không phải ở bên ngoài, cho dù là Nguyên Tông cảnh chắc chắn cũng sẽ bị hạn chế cực lớn.
Tô Dật truyền âm nói, không lâu sau hắn cũng cảm giác được có người đuổi theo.
Nhưng hắn lại không quá lo lắng với chuyện này, lặn trong bùn, ưu thế lực khống chế không gian liền sẽ bị suy yếu rất lớn!
Tô Dật lần lượt thay đổi phương hướng, mỗi khi Nguyên Tông cảnh tới gần, lợi dụng cách này để bỏ xa một khoảng cách.
- Lão đại, ngươi nói chúng ta có nên nghĩ cách giết luôn lão cẩu phía sau không?
Tô Tiểu Soái lại nói.
Tô Dật trầm tư, Tô Tiểu Soái nói vậy dường như cũng là một cách tốt.