← Quay lại trang sách

Chương 1470

Chỉ có điều trên thế giới này chưa bao giờ thiếu người vì quyền lợi mà bí quá hóa liều, nếu như không có thì chắc chắn là bởi vì quyền lợi không đủ mê người!

Mà trăm vạn tam tinh nguyên thạch là thuốc trợ tim cao nhất, có thể làm cho vô số người trở nên mạnh bạo và dám đánh cược, bao gồm cả những người liều mạng quanh năm đao kiếm liếm máu.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết của tất cả là bọn họ có thể phát hiện được tung tích của Tô Dật.

Giờ này khắc này, Tô Dật cùng Tô Tiểu Soái sau khi qua mấy lần thay đổi phương hướng đã không biết đi tới nơi nào rồi.

Bọn họ hết sức cẩn thận, vô cùng cẩn thận đi xuyên qua bên dưới ao đầm, rất lâu sau đó mới ló đầu ra.

- Xung quanh không có ai, có thể đi ra rồi!

Khi phát hiện đã tới một giải đất lớn xung quanh không có bóng người lui tới, hai người đồng thời nhảy ra ngoài.

Tô Tiểu Soái dùng sức rung rung người, nước bùn toàn thân liền bị quăng đi sạch sẽ.

Tô Dật lợi dụng lực thuộc tính thủy cũng trừ đi tất cả bẩn thỉu trên người.

- Lão đại, ngươi không sao chứ?

Tô Tiểu Soái hỏi.

- Không sao.

Tô Dật lắc đầu, trước hắn bị chút chấn động, chỉ có điều lúc này cũng không có việc gì.

Ánh mắt quét bốn phía, trong mắt vẫn là ao đầm vô biên vô tận, không biết nơi nào mới là giới hạn/

- Lần này Huyết Dương tông tổn thất một vị Nguyên Tông cảnh, còn bốn người Nguyên Hoàng cảnh nữa, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, chúng ta phải phải cẩn thận một chút. Cho nên Tiểu Soái, ngươi nên vào không gian thần bí đi! Ta sẽ tiếp tục ngụy trang mà đi.

Tô Dật suy nghĩ một chút, nói như vậy.

Huyết Dương tông vốn là muốn bắt hắn, hiện tại lại tổn thất nặng nề nên sẽ càng thêm không nương tay, cho nên tất cả phải cẩn thận là hơn.

Trên thực tế, trong lòng Tô Dật có chút đáng tiếc, ba tên Nguyên Tông cảnh đến sau nếu như tới từng tên một thì có thể dùng phương pháp giống nhau để tiêu diệt từng người một.

Có thể nhìn ra được, một cường giả vô hình biến mất, làm cho đám Tất Tôn khá cẩn thận.

- Lão đại, nếu không ta sẽ trốn trong ngực của ngươi! Nhỡ đâu gặp phải tình huống gì ta cũng có thể đúng lúc xuất thủ.

Tô Tiểu Soái nói.

Tô Dật suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý, vào thời điểm này, Tô Tiểu Soái cũng sẽ không dám sơ suất gì.

- Tình huống bí cảnh vẫn rất mơ hồ, không biết cuối cùng lúc nào mới chân chính xuất thế.

Tô Dật lại chợt nghĩ đến lần này tới chủ yếu là vì tìm kiếm bí cảnh, nhưng từ lúc đến đến giờ vẫn chưa có thu hoạch gì.

- Lão đại, ta mơ hồ cảm nhận được chút sóng sức mạnh, không biết có liên quan gì tới bí cảnh không.

Đột nhiên, Tô Tiểu Soái ngoẹo đầu nói câu như thế.

- Sóng sức mạnh?

Tô Dật nhướn mi, cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ vì Tô Tiểu Soái có huyết mạch phượng hoàng nên có thể cảm giác được một vài thứ đặc biệt cũng có thể hiểu được.

- Kỳ thực ta cũng có cảm ứng, hình như sau khi tới ao đầm này, trong cơ thể có một dòng nhiệt lưu đang chảy xuôi, công pháp vận chuyển nhanh hơn.

Tô Dật chậm rãi nói.

Chuyện này không phải ảo giác, ban đầu khi vừa tới ao đầm không lâu, tất cả còn chưa rõ ràng, nhưng lần này một lần nữa đi ra từ trong bùn lại có thể cảm giác được một luồng lực mịt mờ, chỉ có điều nó không quá rõ, cũng không có tính chỉ hướng gì đáng nói.

- Lão đại, ta cảm thấy chuyện này nhất định có liên quan tới bí cảnh, chúng ta nhanh chóng tìm kiếm đi!

Tô Tiểu Soái lại nói.

Tô Dật không đám mà gật đầu, cũng không cần phải nhiều lời nữa, nhét Tô Tiểu Soái vào trong ngực, chỉ cho nó lộ cái đầu ra.

Chính hắn cũng lần nữa thi triển phương pháp dịch dung biến thành dáng vẻ một nam tử khoảng ba mươi tuổi, tùy ý tìm một hướng rồi bắt đầu phi hành gần ao đầm.

Bí cảnh từng xuất hiện xung quanh đây, nhưng lúc này Tô Dật lại không biết mình đang cụ thể ở đâu, chỉ có thể đi một hướng đại khái.

Cũng chính lúc hắn và Tô Tiểu Soái lên đường tiếp tục tra xét tình huống bí cảnh, xung quanh ao đầm truyền ra từng tiếng kinh hô.

Tin tức Huyết Dương tông treo giải thưởng lan truyền nhanh chóng làm cho rất nhiều tán tu và người của thế lực nhỏ khiếp sợ.

Ngoài ra, các thế lực lớn như Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc cũng nhận được tin tức, mỗi bên đều thể hiện thái độ khác nhau.

- Thiếu niên Tô Dật kia cũng chạy tới đây rồi? Tạ trưởng lão hình như rất coi trọng hắn, nếu vậy chúng ta cũng thuận tiện tìm hắn xem, đến lúc đó cũng tiện che chở một chút.

Một nam tử dáng vẻ trung niên đứng trong đội hình của Thương Vân điện, xung quanh có rất nhiều môn nhân đi theo, trong đó bao gồm cả Tần Vũ Sinh, Sư Tố Tố mà Tô Dật quen.

Chỉ là lần này, trong đám người lại không thấy bóng dáng của Tạ trưởng lão.

Đối với Tô Dật, mọi người của Thương Vân điện cũng không có ác cảm gì, đó là điều kiện tiên quyết, mà Tạ trưởng lão lại cực kỳ coi trọng đối phương, bọn họ vẫn vui lòng trợ giúp thiếu niên kia một phen.

Đương nhiên, trong số đó chắc chắn không bao gồm Sư Tố Tố.

Đối với nữ tử này, vừa nhắc tới cái tên đó liền không tự chủ được mà nhăn mày lại, oán niệm ngập trời, nhưng ở trước mặt mọi người lại không tiện phát tác, chỉ có thểm thầm cắn răng.

Một nơi khác của ao đầm, mọi người của Cửu Tinh cốc tụ tập, Đường Vọng, Đào Nguyên Đức, Đổng Trường Khanh, Kinh Kỳ Nhiên, Tào Vân Phi... đều có mặt.

Hơn nữa lúc Đường Vọng trở lại Cửu Tinh tốc còn đồng hành với Nhiếp trưởng lão, lúc đó đang đánh vờ với cốc chủ.

- Huyết Dương tông lại treo giải thưởng trăm vạn tam tinh nguyên thạch, không phải là bị thua thiệt nhiều trong tay Tô Dật rồi đso chứ?

Vẻ mặt của Đào Nguyên Đức Đào trưởng lão kinh dị, hoảng sợ nói.

- Sợ là không giả được, lấy tác phong của Huyết Dương tông tất là vì quá tức giận mới làm như thế, chỉ là không biết rốt cục đã chịu thua thiệt gì.

Đổng Trường Khanh hơi cười, rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác.

Còn Đường Vọng Đường trưởng lão thì ý vị mà nhếch miệng, trong lòng lần nữa nhìn Tô Dật với cặp mắt khác xưa.

- Nếu có thể đụng phải Tô Dật thì chúng ta tất phải ra tay mang hắn về cốc. Hy vọng lần này Đường trưởng lão đừng nên tái phạm hồ đồ, tránh cho việc đến lúc đso bị cốc chủ trách tội.

Bỗng nhiên trong đám người, Nhiếp trưởng lão nói vậy.

Khi nói, ông ta còn không tự chủ được mà liếc hai người Đào Nguyên Đức và Đổng Trường Khanh.

Cốc chủ đã cực kỳ bất mãn với lần thất bại trước của bọn họ, muốn bắt hai người họ tới Phong Lôi cốc thủ quan trăm năm, nghiêm phạt cực kỳ nặng.

Chỉ có điều vì không muốn ảnh hưởng tới việc tra xét bí cảnh, tin tức này còn chưa thông báo tới hai người mà thôi.

-Vì sao cốc chủ lại mâu thuẫn với thiếu niên kia? Chẳng lẽ Cửu Tinh cốc ta cũng phải giống với Huyết Dương tông, nhất định phải cưỡng đoạt mới có thể bỏ qua sao?

Nụ cười trên mặt Đường Vọng nhanh chóng thu lại, trầm giọng hỏi.

- Đường trưởng lão thắc mắc như vậy, hay là đi thỉnh giáo cốc chủ cho nhanh, lão phu không có cách nào trả lời ngươi được.

Nhiếp trưởng lão thu hồi ánh mắt, dáng vẻ như việc không liên quan tới mình, nhẹ nói.

-Hừ!

Đường Vọng bất mãn cực kỳ, hừ lạnh một tiếng rồi không nói thêm gì.

Hai vị trưởng lão Đào Nguyên Đức và Đổng Trường Khanh thì hơi khó xử, không biết việc này nên làm thế nào cho phải.

Bọn họ tôn kính Đường Vọng, nhưng mệnh lệnh của cốc chủ lại không thể làm trái, không khỏi cảm thấy tiến thối lưỡng nan.