← Quay lại trang sách

Chương 1498

Một bên khác, giờ phút này, đứa bé cũng có thần vòng gia gia thân, thần mang bao phủ, hình thể hư hóa đứa bé mập mạp vừa rồi đã biến thành Phượng Hoàng Thần chim mắt trần có thể nhìn thấy được.

Cánh chim quanh thân đã tương đối đầy đủ, khí tức quanh thân nóng bỏng như mang theo khí tức Thái Cổ, làm cho lão giả thần bí bên người cũng lộ ra kính sợ trang nghiêm.

Sóng biển lăn lộn, tàn dương như máu chiếu rọi trên nước biển, phảng phất như khoác lên một tầng hồng sa thật dày.

- Vèo!

Chim biển nơi xa như ngửi được khí tức nguy hiểm trên hải nhai, chần chừ do dự không dám đến gần, cuối cùng tránh đi thật xa.

Tiếng chim hót, tiếng thú gào, trầm đục như sấm.

Trên thân Phượng Hoàng Thần chim màu đỏ thẫm ngút trời, liệt diễm thao thiên, ánh sáng năng lượng rực rỡ khuấy động mà ra, uy áp hiển hách, đá ngầm dưới hải nhai vỡ vụn, hư không sáng chói hết thảy.

Đá vụn khuấy động, năng lượng to lớn chấn động khiến đá ngầm như đạn pháo hung hăng xông lên thiên không.

Kèm theo nước biển bốc lên càng thêm mãnh liệt, mây trắng bay lên, nhiệt độ trên thân thần chim cao lên không ngừng, nước biển cũng đang không ngừng ấm lên, nước biển ngập trời như cột nước từ không trung xẹt qua một đường vòng cung, như một phương thức kích xạ về phía Phượng Hoàng Thần chim.

Năng lượng quanh thân Phượng Hoàng Thần chim khuấy động, như hình thành một cơn bão năng lượng vô hình, kích xạ hơi nước vây quanh.

Đột nhiên khí lãng sôi trào mãnh liệt, mang theo khí thế phá hủy hết thảy cùng màn nước xung kích lẫn nhau.

Nhiệt độ cao kịch liệt khiến không khí bắt đầu ngưng kết, không khí gợn sóng trong phạm vi mười dặm quanh Phượng Hoàng Thần chim không ngừng run rẩy.

- Không Gian lĩnh vực.

Tinh quang trong mắt lão giả thần bí nổ bắn ra, tung người một cái nhanh chóng thối lui về phía sau, chăm chú nhìn dị biến, trong miệng lẩm bẩm.

- Cửa ải khó khăn nhất đã tới, các ngươi có thể chống đỡ sao?

Trên đỉnh núi.

Hai mắt Phong Kỳ Nhi rực sáng, thân ảnh lóe lên đi đến bên cạnh Tô Dật khôi phục lực lượng.

- Tô Dật ca, không có chuyện gì chứ?

Quanh thân Tô Dật quang huy tràn ngập, nhìn đám mây bầu trời dần biến thành đỏ ửng, thủ ấn nhanh chóng ngưng kết, không gian thần bí mở ra, nhanh chóng mang Phong Kỳ Nhi tiến vào.

- Còn chưa kết thúc, muội ở nơi này đợi đi.

Từ trong bí cảnh đến giờ, Tô Dật luôn mang theo Phong Kỳ Nhi, tình thế trước mắt hắn cảm nhận được vô cùng nguy hiểm, đành để Phong Kỳ Nhi tạm thời tránh đi, Tô Dật hiểu rõ vỡ kịch lúc này mới chân chính bắt đầu.

Chân trời lại lần nữa vang lên sóng gió ầm vang, mây trắng ngưng kết với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, đè ép một tầng thật dày, khác biệt lôi vân vừa rồi.

Lúc này, số lượng đám mây càng lúc càng nhiều, trong điện quang hỏa thạch, đám mây bên trong không ngừng vang lên tiếng trầm thấp, đám mây màu trắng dần dần biến thành đỏ như máu.

Huyết vân không ngừng chồng chất, toàn bộ màn trời vang lên ầm ầm, phảng phất bất cứ lúc nào cũng sẽ bị huyết vân đè sập.

Mang theo Viễn Cổ Thần Ma thức tỉnh, vương giả chí tôn uy thế vô biên sơn phong đè xuống.

- Xoạt.

Huyết vân nở rộ, trên hư không, hai đầu huyết vân cách xa nhau mấy chục trượng ầm ầm phá vỡ, ở giữa, liệt dương nhô lên.

Tô dật bình tĩnh nghiêm nghị nhìn qua huyết vân, trong mắt có đạo tinh mang hiện lên, chỉ nhìn huyết vân bị phá vỡ bên trong màn trời, hai đường ánh sáng kim sắc to lớn vô cùng bắn ra, quang mang mang theo uy thế rung chuyển núi sông đánh vào bên trên ngọn núi!

Kim sắc quang mang bên trong cơn bão năng lượng như hai vòng xoáy khủng bô, bắn phá xung quanh sơn mạch.

Trong nháy mắt, cây cối xanh um chuyển hóa thành biển lửa vô biên.

Toàn bộ dãy núi, thú rống kinh thiên, tiếng kêu thảm thiết vang vọng một tầng trời, tất cả Man Yêu Thú đều bị hỏa diễm Phần Thiên diệt thế này chấn nhiếp nội tâm.

Biển lửa không ngừng lan tràn, sấm sét trong rừng như muốn thiêu đốt hết thẩy hư vô quanh nó.

Liệt diễm ngập trời quanh núi lần nữa nổ tung, khí tức nóng bỏng tràn ngập, đỏ thẫm ngút trời, toàn bộ dãy núi không gian bắt đầu vặn vẹo!

Lấy đỉnh núi làm trung tâm, toàn bộ hóa thành liệt diễm địa ngục.

Ngọn lửa bá đạo uy nghiêm làm cho ngọn núi nhanh chóng bị tàn lụi.

- Ầm ầm.

Hư không vặn vẹo ở giữa không trung bị triệt để vỡ vụn, cả ngọn núi từ sâu trong lòng đất bắt đầu sụp đổ.

Lúc này, nguyên khí trong cơ thể Tô Dật bạo tăng, trong nháy mắt thủ ấn ngưng kết, trong cơ thể Hỗn Nguyên Chí Tôn công mơ hồ bốc lên, chân đạp hư không, sắc mặt nghiêm túc đến cực điểm.

Tô dật biết, đây cũng không phải chiến thắng mà hắn tùy tiện nghịch thiên có được.

Di Sơn Đảo Hải, Liệt Diễm Phần Thiên, trong lòng Tô Dật giờ phút này hiện lên vô số suy nghĩ, ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào kim sắc quang mang gào thét nơi chân trời.

Hư không ầm vang, đại địa chấn chiến, một cổ uy thế hủy diệt bá đạo vô cùng bỗng nhiên nhấc lên.

- Cô cô.

Kim mang tiêu tán, một đôi Hoàng Kim Nhãn sáng chói xuất hiện cũng là lúc huyết vân sụp đổ.

Toàn bộ ngọn núi nhất thời bị Hoàng Kim Nhãn mang theo uy áp bao phủ, không gian bốn phía vặn vẹo nhất thời nóng rực vô cùng.

- Hí.

Một tiếng chim thần kêu lên, thanh âm như thiên lôi cuồn cuộn, Man Yêu Thú chỗ xa xa, đều là nằm rạp trên mặt đất, e ngại đến ngắm cực hạn.

Ánh mắt hoàng kim làm cho người ta có một loại kết nối hồng hoang vũ trụ vô biên, vạn vật trong thiên địa đều cảm giác đáng sợ, phảng phất như liếc mắt nhìn một chút liền sẽ bị luân hãm trong mê huyễn của cự thú viễn cổ.

Hai con ngươi chim thần quan sát biển lửa vô biên, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Dật trong núi, giống như nhìn xuống nhân gian mênh mông, trấn áp hàng vạn sâu kiến.

Lập tức, chùm sáng thần bí như minh hỏa thực chất bắt đầu cháy hừng hực, hai con ngươi tràn ngập hỏa, giống như sở hữu năng lượng câu thông thiên địa tràn trề.

Tô Dật ở bên trong không gian nhiệt độ cao, hai hàm răng cắn chặt, sức mạnh thần bí trong cơ thể kéo theo khí tức uy áp nóng rực phun trào, kiệt lực đối kháng uy áp từ thiên địa chí tôn hiển hách.

- Xì xì.

Trên thân cuồng bạo cơn bão năng lượng, khiến cho vết thương mới khép lại trên người Tô Dật bắt đầu nứt ra, bên ngoài cơ thể bốc lên trận trận khói đặc, hắn cảm giác được rõ ràng trong cơ thể mình Nguyên Dương Thiên cốt đang không ngừng hòa tan, ngọn lửa rực cháy đủ để phá hủy mọi thứ trên thế giới đang ăn mòn và làm tan chảy cơ thể hắn.

- Lộng lộng.

Thái Hư Thần Hải bên trong, nguyên khí không ngừng cuồn cuộn không dứt tràn ngập tiến vào bên trong kinh mạch, chống cự khá lớn với nhiệt độ cao bên ngoài nhưng vẫn có vài vết nứt bắt đầu nổ tung, máu thịt be bét.

Khí tức nóng bỏng kèm theo không gian vặn vẹo, thân thể Tô Dật cũng hòa tan vặn vẹo theo, duy nhất chỉ còn lại ý chí bất khuất kiên trì của Tô Dật.

- A!

Trong lòng Tô Dật gầm thét, một khí tức đáng sợ cùng cực, xuyên thẳng qua tim hắn, chùm ánh sáng thần bí rực rỡ, phảng phất như cảm ứng với chim thần thiên thượng, hắn vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công, để thân thể Tô Dật trong không gian có nhiệt độ cao tốt hơn một chút.

- Phốc phốc!

Tô Dật phun ra một ngụm máu tươi thật lớn, thân thể bắt đầu lay động, dưới chân lần nữa mềm nhũn, cả người phủ phục trên mặt đất, trong miệng máu tươi chảy ra không ngớt.

Trong tiếng nổ vang trầm đục, khí tức liệt diễm điên cuồng dâng lên không ngớt.

Phần thiên kình phong không ngừng đánh vào ngọn núi, dãy núi này bắt đầu sụp đổ, từ trên xuống dưới sụp đổ qua hai bên.

Tô Dật chỉ bước nửa bước vào vết nứt ngọn núi, thân thể cảm giác đau đớn vô tận, khiến hắn không có cách nào gánh chịu, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân từ khe rơi xuống.

- Hủy diệt! Niết bàn! Trọng sinh!

Âm thanh dường như vượt qua Thái Cổ nặng nề từ Hoàng Kim Nhãn truyền ra, giống như thiên âm, mang theo vòng xoáy không gian mãnh liệt đánh về phía ngọn núi đang sụp đổ.

Ngọn núi như hồng thủy chiếu nghiêng xuống, cùng biển lửa hòa cùng một thể, toàn bộ dãy núi đã sớm biến thành một vùng biển lửa mênh mông, không gian tĩnh mịch, không còn chút sinh cơ.

- Ta sẽ không chết, ta sẽ không chết!

Cho dù thân thể Tô Dật cường hãn thế nào, lúc này cũng đã bạo thể mà chết, cho dù có chùm sáng thần bí ảnh hưởng, cũng không thể ngăn cản được nhiệt độ cao trong không gian đối với nhục thể, thậm chí không ngừng uy áp sâu vào trong linh hồn.

Tựa như sâu trong linh hồn hắn ý chí cứng cỏi không cam tâm kêu gào, không gian thần bí rơi xuống trong nhát mắt lại phát ra ánh sáng, tràn ngập ra ngoài cơ thể hắn, gắt gao che chở.

Không gian thần bí triệt để phóng xuất ra sức mạnh thần bí, chùm sáng vây quanh người Tô Dật không ngừng chìm xuống, hai con ngươi hắn đỏ thẫm như ánh mặt trời, khóe mắt có máu tươi chảy ra, khí tức trên thân cường bạo đến đáng sợ.

Lúc này Tô Dật đã mất đi thần trí, trên thân máu chảy cuồn cuộn, khí tức duy nhất còn sót lại là khí tức thần bí ngưng tụ, dần dần cùng biển lửa tương dung.