← Quay lại trang sách

Chương 1501

Kim Bằng nhất tộc và Đế Tước đều có Phượng Hoàng huyết mạch, nên có được bản lĩnh cực kỳ cường đại. Theo lời đồn, thời Viễn Cổ, Kim Sí Đại Bằng có cánh kim sắc, giương cánh có thể che khuất bầu trời, song trảo có thể làm rạn núi đoạn sông, song đồng kim quang xán lạn, có thể tranh huy cùng nhật nguyệt, nhưng hôm nay trong bí cảnh cũng chỉ truyền thừa long tức cho hắn, trong lòng Tô Dật hoàn toàn không hiểu.

Song đồng Kim Sí Đại Bằng hơi khựng lại, chợt mỉm cười nhìn Tô Dật nói:

- Đây là chuyện xưa ta muốn kể, ngươi nghe cho kỹ nhé.

Giọng nói của Đại Bằng run rẩy, trầm giọng nói:

- Thời kỳ Viễn Cổ, Kim Long nhất tộc, Phượng Hoàng nhất tộc, Bạch Hổ nhất tộc, đều là biểu tượng sức mạnh cực kỳ cường hãn. Khi đó, ta là người có tu vi cao nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Kim Bằng nhất tộc, Kim Long nhất tộc cũng có một tên nhân tài thiên phú dị bẩm tương tự, mà con rồng nhỏ này sau đó ta mới biết được là huyết mạch duy nhất của Kim Long thần.

- Khi đó, thiên địa rộng lớn, bao la bát ngát, toàn bộ đại lục cũng không phải chỉ có lục lục tam châu nhất hải. Lúc này, lục lục tam châu nhất hải vốn là một thể, trên đại lục này, các tộc Thần Thú trấn thủ một phương, thỉnh thoảng có va chạm nhỏ, nhưng cũng không có gây nên quá nhiều phân tranh, nhưng có một lần trong lúc giao đấu, ta lại bênh vực kẻ yếu, bất bình chém bay long cốt Kim Long. Ha ha ha.

Cho dù trải qua nhiều năm như thế, Kim Sí Đại Bằng hăng hái kể chuyện xảy ra trong quá khứ, giọng nói tràn ngập vẻ đắc ý tự hào.

Trong lòng Tô Dật chấn động vô cùng, thân thể Kim Long có sức mạnh cường hãn đến thế nào, nhưng Kim Sí Đại Bằng lại một trảo chém đứt long cốt Kim Long, tính khí cùng thủ đoạn đã đạt đến trình độ không thể tưởng tượng được.

- Đại Bằng tiền bối, chuyện sau này thì sao?

- Kim Sí nhất tộc chúng ta, sinh ra mang dòng máu Phượng Hoàng, quả thật là Phượng Hoàng nhất tộc, Phượng Hoàng nhất tộc cùng Kim Long đời đời giao hảo, cùng nhau trấn thủ thiên địa đại lục. Thần Phượng đại nhân Phượng Hoàng nhất tộc, năm đó vì dịu lại mâu thuẫn của hai tộc, muốn Kim Bằng Đại Vương đưa ra một phương pháp giải quyết, nếu không hai tộc khai chiến, khiến thiên địa này vĩnh viễn không ngày nào yên.

Tâm Tô Dật khẽ động, Kim Long cùng Kim Bằng, sức mạnh của mỗi Thần Thú có thể hủy diệt một tòa thành trì, bọn họ chỉ còn là một sợi tàn hồn nhưng khiến hắn bị giày vò đến không chịu nổi, Tô Dật càng nghĩ càng kinh hãi, nếu Kim Long nhất tộc cùng Kim Bằng nhất tộc khai chiến, trên phiến đại lục này hẳn cũng không còn sự sống.

Nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng run rẩy không thôi, hắn dò xét:

- Sau đó có khai chiến không?

- Đương nhiên là không rồi, các hệ của Kim Long nhất tộc quá nhiều, mặc dù Kim Bằng nhất tộc chúng ta có sức mạnh cường đại nhưng cũng chỉ là một chi trong Phượng Hoàng nhất tộc, Kim Bằng đại nhân không thể không mang ta ra, giao cho Kim Long nhất tộc xử lý.

- Tuy nhiên, ta cũng đâu dễ dàng thúc thủ chịu trói, trời cao đất rộng, ta vỗ cánh một phát bay ba mươi sáu ngàn dặm, miệng ngậm nhật nguyệt, chân vượt sơn hà, ai dám ngăn cản ta? Một khoảng thời gian sau đó, ta thuận tay lại giết mấy con rồng nhỏ, cũng vì chuyện này Kim Long nhất tộc đã hoàn toàn nổi giận, e sợ bộc phát cuộc chiến Thần Thú, Phượng Hoàng nhất tộc đến vùng thiên địa này cũng tìm kiếm tung tích của ta.

Khuôn mặt Tô Dật có chút biến đổi, tính khí Kim Sí Đại Bằng có chút tương tự hắn, hắn hành tẩu bên trong thiên địa, chỉ bằng vào một lời hào hùng “Mệnh ta không do trời định đoạt, thần cản giết thần, Phật cản giết Phật, nên nhanh chóng có hảo cảm với Kim Sí Đại Bằng.

Nói đến Kim Long liền nhớ về đủ loại chuyện cũ, không khỏi xúc động:

- Ta cùng Kim Long vốn từ nhỏ đã quen biết nhau, nhưng hắn là huyết mạch duy nhất của Kim Long thần, theo thời gian sức mạnh không ngừng tăng cường, bản tính ngang ngược càng thêm nghiêm trọng.

Có một lần, nghe nói hắn ở ngọc sát hải tu luyện, gặp được một con linh minh tiểu xà, vừa lúc ta ở gần đó, liền đi tìm hắn ôn chuyện.

Ánh mắt Tô Dật nhướng lên, Kim Long trong mắt tiểu xà, trong mắt người hiện tại lúc đó, có thể sánh như một ngọn núi.

Đột nhiên hư không run rẩy, gió giục mây vần, hai mắt Kim Sí Đại Bằng như lửa giận thiêu đốt, nói:

- Hắn ta vì mong muốn của bản thân, muốn chiếm linh minh tiểu xà thành của riêng hắn, giúp hắn tu luyện, con rắn nhỏ kia chạy trốn chín ngày chín đêm vẫn không thoát khỏi ma chưởng của Ác Long. Lúc ta chạy đến, tiểu xà đã bị tra tấn hấp hối, cùng là Thần Thú nhất tộc, vì muốn tu luyện mà làm ra chuyện hạ lưu như vậy, trong lòng ta như bốc hỏa, nhất thời cùng hắn đại chiến ba ngày ba đêm.

Trận chiến đó phong vân biến sắc, núi lửa phun trào, sơn hà đảo ngược, Kim Long nhớ lại cuộc chiến kim hiểm ngày ấy, trong mắt thỉnh thoảng có tia sáng phun trào.

Tô Dật vỗ tay bảo hay, thời kỳ Viễn Cổ, Thần Thú nhất tộc cũng có loại rồng bỉ ổi như thế, nếu như theo tính cách của hắn, nhất định cũng sẽ rút gân lột da, giáo huấn một trận.

Kim Sí Đại Bằng có thể vì một tiểu xà không quen biết mà coi trời bằng vung, đắc tội với Kim Long nhất tộc, ra tay quả cảm kiên quyết, khiến Tô Dật nhiệt huyết sôi trào, một luồng chiến ý bành trướng theo lời kể của Kim Sí Đại Bằng mà lên.

- Đại Bằng tiền bối, tiểu bối bội phục.

Trong mắt tràn đầy vẻ tán thành.

Kim Sí Đại Bằng mỉm cười, nhìn Tô Dật nói:

- Sau đó cuối cùng ta cũng bị Phượng Hoàng bộ tộc tìm tới tại Thiết Phong cốc. Trong lúc này, Phượng Hoàng nhất tộc ta đã đại chiến cùng Kim Long nhất tộc mấy lần, mỗi lần hai bên đều tổn thất nghiêm trọng, để việc này trôi qua, cuối cùng ta đành lấy Đại Bằng Kim Châu của mình để Phượng thần giao cho Kim Long nhất tộc, một mạng đổi một mạng.

Đại bằng này quả nhiên trọng tình trọng nghĩa, không biết chuyện này có liên hệ gì đến Hỗn Nguyên Chí Tôn công, Tô Dật đối với Man Yêu Thú của Viễn Cổ Thần Thú vẫn có cảm giác thân thiết, khi nghe được Kim Sí Đại Bằng dùng mạng đổi an nguy của toàn tộc, huyết mạch trong người nhất thời run lên.

- Là Đế Tước tinh huyết nhận cảm ứng sao?

- Cảm ơn!

Tô Dật kìm lòng không được nói ra câu nói này, nói xong câu đó, huyết mạch Tô Dật tràn ngập một cảm giác ấm áp, như bao bọc Tô Dật trong đó, vô cùng thoải mái.

- Trên người ngươi có Đế Tước tinh huyết, hẳn có ít ký ức của Đế Tước.

Kim Sí Đại Bằng nói.

- Đã mất đi Đại Bằng Kim Châu, tu vi của ta giảm khá nhiều, thân thể mất đi sức mạnh, ta cũng chỉ là một sợi tàn hồn, lão Phượng Thần biết nơi đại chiến tìm đến long cốt kia, trích xuất và cô đọng khí tức của rồng, làm vật gánh chịu tinh hồn ta, cho nên đặc biệt thiết lập ra tòa không gian kết giới này, một không gian khép kín, cũng để sợi tinh hồn còn sót lại của ta tồn tại nhiều năm như thế.

Trong Tô Dật giật mình sợ hãi, thì ra tòa không gian này là tự Phượng Thần xây dựng nên, khó tránh năng lượng lại lớn như vậy. Một tòa không gian kết giới nếu quả thật lấy dùng thí luyện, chỉ sợ dù là cường giả cũng không có mấy người sống sót đi ra ngoài.

Kim Sí Đại Bằng đã mất đi năng lượng ngập trời vốn có, trong lòng nhất định đau đớn vô cùng, tất cả tâm huyết nổ lực đều giao cho kẻ thù, loại không cam lòng kia ai có thể lý giải được.

Đột nhiên, tín niệm Tô Dật thay đổi thật nhanh, tàn hồn Kim Bằng dựa vào long cốt chứa đựng, Kim Bằng đem long tức cho hắn, trong lòng đột nhiên muốn nói ra suy nghĩ không tốt.

- Kim Bằng tiền bối, vậy người...

Chợt Kim Sí Đại Bằng nghiêm mặt nói:

- Ta làm một sợi tinh hồn, Phượng Hoàng nhất tộc vì ta mà dẫn đến tai họa ngập đầu, Phượng Thần lại không để ý đến hiềm khích lúc trước, vì ta kiến tạo nên tòa bí cảnh này, cũng đem một nhiệm vụ giao phó cho ta. Tiểu tử nhân loại, trên người ngươi kỳ ngộ không ngừng, ngay cả lão Long kia cũng muốn đem chí bảo Long tộc đưa cho ngươi, đương nhiên ta cũng tin tưởng ngươi không phải là vật trong ao.